Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Ngốc a li Trạng thái: đang tiến hành Tóm tắt: Sẽ không đi, mặc kệ thế nào, ta vĩnh viễn sẽ không rời đi ta ái người cùng yêu ta người. Không cần khổ sở với ta rời đi, ta sẽ ở không người nơi tiếp tục ái ngươi.
Không thể đi, mặc kệ như thế nào, ta tâm đều buộc ở trên người của ngươi. Chờ đến sở hữu sương mù đều tan đi, tất cả mọi người sẽ biết, ngươi là của ta, mà ta vẫn luôn thâm ái ngươi.
Nếu mọi người hỏi tôi, yêu phải một Gemini Norawit siêu cục súc cảm thấy thế nào thì hãy chú ý nghe đây...Gemini Norawit cục súc với tôi là vì lo lắng cho tôi, còn nếu anh ấy cục súc với bạn thì là do anh ấy ghét bạn đó, hiểu chưa?____Written by @KimAnhbymeoChuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.CHỈ LÀ FANFIC, VUI LÒNG KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN ĐỜI THỰC!!!…
Tên Hán Việt: Đại lão hựu yếu băng phôi liễu Tác giả: Tần Nguyên Tình trạng: Còn tiếp Tình trạng: theo tiến độ truyện đăng Editor: Mẫn Nhi Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE,... Văn án: Hệ thống [ Ký chủ, ta sẽ nỗ lực giúp cô hối cải trở thành một người tốt, không còn là tội phạm!] Ký chủ Nam Nhiễm: "Ồ" Thiếu niên băng lãnh đi từng bước từng bước đến trước mặt cô: Cô là ai? Nhiếp Chính Vương quyền khuynh thiên hạ, ánh mắt bề nghễ nhìn thẳng vào cô: Nữ tử nhà nào sao lại ở đây? Nam Nhiễm im lặng, đánh hôn mê khiêng đi. Thiếu gia bệnh kiều buồn bực chỉ thẳng mặt cô: Còn tiếp tục lại gần, tôi sẽ giết chết cô. Nam Nhiễm:...., đánh hôn mê khiêng đi. Ảnh Đế hắc hóa cười tươi như đáo anh túc: Cô là nhà sản xuất? Lời nói còn chưa nói hết. Nam Nhiễm đã nhanh tay đánh người ta ngất xỉu, chuẩn bị khiêng người đi. Biểu tình của hệ thống càng ngày càng hoảng sợ. [Ký chủ, cô... cô... cô, đang làm gì vậy?] Nam Nhiễm chỉ bình tĩnh đáp lời: Đương nhiên là nhốt vào phòng tối, giấu đi. Hệ thống bị dọa: [Không phải chúng ta đã thỏa thuận sẽ trở thành một con người mới sao?] Nam Nhiễm sau khi nghe xong, chỉ cười vài tiếng, ngữ điệu lười nhác vang lên: Hệ thống tốt của ta, ngươi có nên nghĩ cách tìm cho ta một cái lồng sắt thật kiên cố không? Hệ thống, sửng sốt: [A!!!!!!!] ... Truyện dịch theo bản convert nên không thể nào giống hết 100%. Có gì xin mọi người bỏ qua! Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả mong mọi người đừng đem đi lung tung.…
Đây là một bộ truyện điền văn làm ruộng, không có quá nhiều tình tiết gây cấn, hay nữ chính vạn năng, cô ấy xuyên qua đối mặt với việc đã có chồng, có một gia đình nghèo khó, nam chính không tuấn mỹ vô trù, cũng không bá đạo lãnh khốc, anh chỉ là một anh nông dân bình thường, trung hậu, thật thà, thương yêu bảo vệ vợ, có trách nhiệm với gia đình. Nữ chính giúp anh vượt qua mặc cảm, hòa thuận cùng xóm giềng, phấn đấu làm giàu, chăm sóc và giúp đỡ mọi người... đúng như lời tác giả nói, thị phi nhiều, hạnh phúc cũng nhiều…
Tên truyện: Sau khi ly hôn em vẫn còn mặc áo khoác của anh.Tác giả: Bất Vấn Tam Cửu | Edit: MuốiThể loại: Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, gương vỡ lại lành, tình hữu độc chung, ảnh đế công x tác giả thụ..Tình trạng: Chính văn hoàn.Không được phép repost, chuyển ver. ★ GIỚI THIỆU ★Nguyên Dã kết hôn cùng ảnh đế Phương Thiệu Nhất được mười năm, cuối cùng lại tới cục dân chính nộp đơn ly hôn, sổ hồng nay thành sổ xanh. Ngày trước kết hôn thì rầm rộ thông báo với thiên hạ, bây giờ ly hôn lại giấu lại giếm, cũng không ai dám hé lời.…
Lúc đầu H nhiều, càng về sau ít dần đi do tác giả lười biếng Lạnh lùng bá đạo công × bạch kiểm ngây thơ thụTình trạng: đang tiến hành Tác giả: Cá Chết Đuối…
Toàn bộ thế giới đều biết em thích chị, chỉ có chị không biết.Chị nói, thích em chọc cho chị cười, thích em mỗi lần chủ động nắm tay chị.Em nói, em thích chị cười, thích sự ấm áp trong lòng bàn tay chị.Chị nói, trên thế giới không có gì là vĩnh viễn không thay đổi, tình yêu cũng vậy.Em nói, không có gì làm cho em thích thật lâu, mong chị ngoại lệ.Bất luận năm tháng trôi qua bao lâu, em nhất định cũng sẽ không quên.Mùa thu, chúng ta gặp nhau tại khuôn viên trường tươi đẹp đó.Hạnh phúc là gì?Các cô nói, nếu có thể ở bên nhau, nghe âm thanh của thời gian trôi qua, đó chính là hạnh phúc.…