Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8


Cuộc phỏng vấn cuối cùng là một bất ngờ đối với tôi. Giọng nói của Bang PD vẫn vang lên bên tai tôi. 

"Tôi không thể chờ đợi lâu để xem được tiềm năng của bạn." 

Tôi không thể che giấu nụ cười và sự phấn khích ngay khi nghe những lời ông nói.  Có phải tôi vừa được nhận vào Bighit Entertainment? 

Phải rồi, cùng với một người con trai khoảng tuổi tôi.  Tên của anh ấy giống như Jun hay Joon?  Dù sao, anh ấy có vẻ như là một người thân thiện và chúng tôi phải nói lời chào với nhau. 

Tôi sẽ bắt đầu làm việc tại Bighit vào thứ Hai tới.  Mặc dù tôi chỉ là một thực tập sinh, đây có thể được coi là công việc phù hợp đầu tiên của tôi.  Tôi không thể chờ đợi để bắt đầu niềm đam mê của mình. 

Tôi đã thông báo tin này cho gia đình tôi và Eun Ji.  Cô ấy đang reo hò như điên để mừng cho tôi.  Eun Ji bắt đầu những ngày thực tập sinh ở Bighit vài ngày trước.  Điều đó có nghĩa là cô ấy ở đâu đó quanh tòa nhà này nhưng cô ấy không thể đến gặp tôi. 

Sau khi cúp máy, cuộc gọi của Eun Ji, tôi đang phân vân không biết có nên gọi người cuối cùng trong đầu không.  Anh nói sẽ gặp nhau trong quán ăn tự phục vụ. 

Tôi gọi cho anh ấy sau tất cả. 

"Yoon Gi?" 

"Chào buổi trưa."  Giọng anh khàn khàn như mọi khi. 

"Cuộc phỏng vấn của tôi đã xong." 

"Ồ, quán ăn?" 

Tôi mỉm cười, quán ăn bằng cách nào đó đã trở thành nơi của chúng tôi?  "Hẹn gặp lại ở đó."

Khi tôi đến quán ăn, Yoon Gi đã đứng ở đó rồi.  Trang phục của anh ta thật tuyệt, khác thường như trước đây.  Mặc dù đeo khẩu trang đen, nhưng tôi có thể dễ dàng nhận ra anh ấy trong đám đông.  Hào quang của anh ta quá mạnh.  Tôi thề rằng nhiều cặp mắt đang liếc nhìn anh. 

Mũ lưỡi trai đen, áo khoác da màu đen, quần jean rách màu đen.  Rõ ràng là chủ đề của anh ấy cho ngày hôm nay là màu đen.  Anh ấy trông như đã chuẩn bị tốt cho một chuyến đi chơi.  Anh ấy đang nhìn vào điện thoại của mình trước khi anh ấy thấy tôi đến gần. 

"Này," anh chào. 

"Chào, Yoon Gi." tôi nở một nụ cười rạng rỡ. 

"Cậu có thích xiên thịt cừu không?" 

"Hả? à, vâng."

"Đi thôi, tôi biết một nơi bán xiên thịt cừu rất ngon." 

"Chúng ta đang đi ra ngoài?" 

Anh gật đầu. 

"Nhưng tôi đã không tự lái xe vào ngày hôm nay. Cậu nên nói với tôi sớm hơn." 

Anh ấy vung chìa khóa xe trước mặt tôi, "Tôi có một chiếc xe hơi." 

"Cậu có? Tôi nghĩ rằng thần tượng thì không cần. Cậu có phương tiện để đi lại bất cứ nơi nào sao." 

"Với một chiếc xe hơi, tôi có thể đi bất cứ nơi nào tôi muốn một cách tự do." 

Tôi mỉm cười, "Chắc chắn." 

Tôi quên rằng anh ấy thực sự đủ giàu để có một chiếc xe.  Anh dẫn tôi đến bãi đỗ xe của tòa nhà. Khi anh ấy dừng lại trước một chiếc Hyundai Creta màu đen, tôi thật sự ngạc nhiên.Theo hiểu biết của tôi, thần tượng hoặc nghệ sĩ sở hữu những chiếc xe nhập khẩu lạ mắt.  Nhưng anh chỉ là một chiếc xe bình thường.  Mặc dù, màu đen dường như phù hợp với khẩu vị của mình.  Chiếc xe này là mát mẻ theo cách riêng của nó, giống như chủ sở hữu của nó. 

"Màu đen là màu yêu thích của cậu?" 

Anh sững sờ trước câu hỏi bất ngờ của tôi. 

Anh ấy cười khúc khích, "Ừ, tuyệt mà phải không? Còn cậu thì sao?" 

"Ừm...trắng."  Đồng điệu là tốt nhất. 

Anh gật đầu và đi đến ghế lái.  Tôi ngồi ở ghế hành khách, cố gắng hết sức để không khó xử.  Trong suốt hành trình, chúng tôi không nói chuyện nhiều.  Đó thực sự là một sự im lặng thoải mái.  Yoon Gi đã cài bản mixtape của mình trên máy nghe nhạc trước đó.  Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ là kiểu người cảm thấy xấu hổ khi cho người khác xem bài hát của mình. 

Tôi vô thức nhìn anh chằm chằm.  Anh lái xe bằng một tay để điều khiển tay lái.  Anh cởi khẩu trang trước đó, khoe khuôn mặt trắng ngần.  Anh ấy tràn đầy tự tin ngay cả khi lái xe.  Tôi phải thừa nhận rằng anh ấy lái xe là một khung cảnh khá đẹp. 

Chúng tôi đến một nhà hàng thịt nướng nửa giờ sau.  Yoon Gi đi trước và dẫn tôi đến một góc bàn.  Anh lại đeo khẩu trang để che giấu danh tính.  

"Cậu có thực sự nghĩ rằng với bộ trang phục đó, người ta sẽ chú ý cậu không?"  Tôi hỏi, nhận thấy những cái nhìn chằm chằm mà chúng tôi đang nhận được. 

"Đen không đủ tốt?"

"Quá tốt để thu hút sự chú ý." 

Anh mỉm cười, "Tôi chưa nổi tiếng lắm." 

"Cậu không biết à? BTS là cái tên phổ biến hiện nay." 

Anh nhướng một bên mày rồi gật đầu cam chịu.  "Đoán như vậy. Chúng ta sẽ ổn ở đây." 

Yoon Gi gọi món xiên thịt cừu và hai bát ramen cay.  Trong khi chờ đợi món ăn của chúng tôi, Yoon Gi đã lướt điện thoại của anh ấy.  Như thường lệ, anh ấy không hỏi tôi về kết quả.  Anh ấy thực sự quá tự tin vào khả năng của tôi hay anh ấy không quan tâm đến kết quả? 

"Yoon Gi ..."

"Hmm?"

"Ừm. Cuộc phỏng vấn hôm nay ..."

Anh gật đầu, lắng nghe tôi.  Tôi tiếp tục với giọng thất vọng, "Tôi đã thất bại." 

Cuối cùng anh ấy ngước lên nhìn tôi với vẻ mặt nghi ngờ, "Thật sao?" 

Tôi gật đầu và nở một nụ cười giả tạo và đáng thương.  "Tôi ..."

Anh gãi đầu, nghĩ ra những lời an ủi tôi. 

"Phụt!"  Tôi không thể kiểm soát tiếng cười của mình nữa.  "Yah, tôi chỉ đùa thôi. Tôi đã lừa được cậu rồi!" 

''...'' Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt nghiêm túc. 

"Tôi sẽ làm việc với một cậu bé tên Jun. Thời gian thử việc của chúng tôi rất ngắn, chỉ trong một tháng. Yoon Gi ah, cảm ơn vì đã giới thiệu cho tôi công việc này." 

Tôi biết anh ấy sẽ không hỏi bất cứ điều gì nên tôi đã nói trước. 

"Cậu nên biết ơn tài năng thực sự của câu, tôi không làm bất cứ điều gì cả. "

"Cậu đã giúp tôi."  Anh ấy đã cho tôi sự khích lệ và thừa nhận tôi.  Tôi giữ ý nghĩ đó trong tim.

Thức ăn đến và nó thực sự ngon như anh ấy nói trước đây. Tôi nhai với sự hài lòng.

" Cậu thích xiên thịt cừu lắm hả?  Nơi này khá xa Bighit. " Tôi nói chuyện mặc dù nhai một miếng xiên thịt cừu trong miệng.

" Ừ, Jung Kook và tôi thường đến đây khá thường xuyên.  Đứa trẻ đó thích xiên thịt cừu.  Chúng ta có thể đến với nhau lần sau. "

" Chắc chắn, tôi thích nơi này.  Không quá đông đúc như các nhà hàng trong thành phố. "

Anh gật đầu đồng ý.

Sau bữa ăn, tôi và Yoon Gi giành nhau trả tiền hóa đơn. 

"Để tôi mời, tôi đã nhận được công việc vì cậu." 

"Không, cậu có thể mời vào lần sau khi cậu nhận được tiền lương của mình." 

"Tôi không thể để cậu trả được, cậu biết đấy?" 

"Đây là thẻ tín dụng của tôi."  Anh ấy đưa thẻ tín dụng của mình cho nhân viên thu ngân mà không muốn tranh luận với tôi nữa. 

"Này! Tốt thôi, cậu nên hứa rằng đó tôi sẽ mời vào lần tới!" 

"Được chứ." 

Trước khi rời khỏi nhà hàng, anh quay trở lại và đi ra với một gói xiên thịt cừu.

"Của Jung Kook?" 

"Yeah, đứa trẻ đó luôn làm phiền tôi để mua cho cậu ấy xiên thịt cừu." 

Tôi mỉm cười, nhìn thấy hình ảnh ấm áp của Yoon Gi.  Cuộc hành trình trở lại Bighit vẫn giống như trước đây.  Bầu không khí khá yên bình

....
mình sẽ lược bớt phần này :))
***

Chúng tôi đã không nói chuyện một lúc cho đến khi chúng tôi đến tòa nhà. 
"Khi nào cậu sẽ bắt đầu làm việc?" Yoon Gi mở lời

"Thứ hai tới." 

"Gặp cậu sau." 

"Được rồi, tạm biệt." 

Mọi thứ cảm thấy như một giấc mơ, đặc biệt là tham gia Bighit.  Mặc dù, nhìn thấy Yoon Gi không còn khiến tôi cảm thấy thấp kém nữa, vì bản thân tôi đã bắt đầu theo đuổi ước mơ của mình bây giờ.

******

Đó là ngày đầu tiên tôi là thực tập sinh ở Bighit với tư cách là nhà sản xuất.  Tôi được giới thiệu với một trong những người cao niên sẽ dẫn dắt tôi trong những ngày còn lại của thực tập sinh. 

Gặp Ailee, 24 tuổi với hai năm kinh nghiệm sản xuất bài hát.  Điều này nằm ngoài chủ đề nhưng Ailee có một thân hình tuyệt vời mà các chàng trai đều hấp dẫn.  Cô có một khuôn mặt và trái tim sạch sẽ với đôi mắt nâu có hồn và đôi môi hồng mềm mại.  Mái tóc nâu dài lượn sóng của cô ấy nằm sau hông. Và một khuôn mặt chuẩn góc cạnh của cô ấy, cô ấy là một người tốt và đó là lý do tại sao chúng tôi hòa hợp với nhau ngay lập tức.  Cô gái thực sự rất giỏi. 

Jun, mặt khác, sẽ được hướng dẫn bởi một cấp cao khác.  Nếu mọi thứ hoạt động tốt cho cả hai chúng tôi, chúng tôi có thể được hợp tác và trở thành đối tác trong tương lai.

Một tuần trôi qua với cùng một thói quen.  Viết lời bài hát, tạo ra nhịp đập mới và thử các khái niệm khác nhau.  Yoon Gi và tôi chưa bao giờ gặp nhau dù chỉ một lần vì lịch trình bận rộn của anh ấy.  Mặc dù vậy, chúng tôi sẽ nhắn tin cho nhau một số thứ vô vị bất cứ khi nào chúng tôi rảnh. 

Điện thoại của tôi reo lên khi tôi sắp ngủ.  Nghiêm túc mà nói, ai sẽ gọi vào giờ này?  Tôi nhấc điện thoại lên.  Địa ngục cho tôi biết rằng Eun Ji sẽ làm phiền giấc ngủ của tôi. 

"Ji Eun ah, hãy giết mình ngay bây giờ !!!"

******



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro