Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8.7



Jungkook không còn nhớ lần cuối mình bồn chồn đến mức này là hồi nào nữa. Dù sao cũng chẳng phải cậu và Jimin là hai người xa lạ mới gặp gỡ nhau lần một lần hai hay gì mà... thực sự thì họ đã làm việc với nhau suốt hàng tháng trời rồi, chưa kể còn trông thấy đối phương với không-một-mảnh-vải-nào-trên-người cả tá lần nữa. Vậy mà giờ đây, khi Jungkook đang đứng bên ngoài khu căn hộ Pagoda để chờ "người kia", thì cậu lại cảm giác như mình chính là một thằng nhóc mọt sách học cấp 3 đang lo lắng bồn chồn vì buổi hẹn với anh chàng nóng bỏng, nổi tiếng nhất trường vậy.

Để khiến cho tinh thần của Jungkook đi xuống hơn nữa, thì năm phút sau giờ hẹn, cậu vẫn chẳng thấy bóng dáng của Jimin ở nơi đâu. Rồi 10 phút sau đó nữa cậu vẫn ôm cây đợi thỏ... Jungkook không muốn nhắn tin cho Jimin bởi vì cậu không muốn làm mình trông như là đang lo lắng và có lẽ là Jimin chỉ là tới muộn, như mọi khi mà thôi. Cậu biết Jimin chắc chắn sẽ không cho cậu leo cây đâu nhưng mà cái cậu nhóc đang lo lắng trong thâm tâm cậu cứ mãi tự hỏi liệu Jimin sẽ đổi ý và hủy hẹn với cậu vào phút chót không biết chừng. Nhưng thay vào đó, chuyện đó đã không xảy ra. Sau 15 phút đồng hồ chờ đợi, Jimin-trông-ngon-nghẻ-vãi-chưởng chạy vụt ra khỏi tòa nhà. Anh bác sĩ khoa ngoại lồng ngực nhiệt tình vẫy tay với cậu trong khi anh gấp rút chạy về phía cậu. Jungkook cũng vẫy tay ngược lại và chuẩn bị la lên 'nè!' nhưng rồi cậu bị sặc nước miếng rồi bắt đầu ho không ngừng.

Chúa ơi con đúng là thằng thất cmn bại mà.

Jimin tiến đến càng gần cậu hơn và chau mày khi trông thấy Jungkook ho như điên. "Này!" Anh thở hổn hển. "Xin lỗi em! Anh... đến trễ." Jimin trưng ra nụ cười không hề có miếng hối lỗi nào. "Em ổn chứ??"

Jungkook cứ đứng đấy ho rồi lại ho. Cậu thấy cực kỳ nhục luôn vì có lẽ bây giờ mình trông giống hệt một thằng ngốc. Cuối cùng Jungkook cũng hắng giọng mà nói. "Vâng. Xin lỗi. Chỉ là. Tự nhiên cổ họng em bị khô quá hay sao đó. Dù sao thì, chào anh! Anh..." Jungkook nhìn Jimin từ trên xuống dưới và Jimin bắt được khoảnh khắc cậu liếm môi kia. "Anh... trông t-tuyệt quá Jimin."

Chàng bác sĩ tim kia khoác lên mình một chiếc áo khoét cổ sâu màu đen bằng lụa rũ xuống đầy mềm mại tôn lên khung xương quai xanh đầy quyến rũ của anh, cùng theo đó là một chiếc choker bản nhỏ quấn hờ hững quanh cổ. Dưới đó chính là một chiếc quần jean đen cực kỳ bó sát làm nổi bật lên cặp đào đầy hoàn hảo kia. Jimin còn tạo thêm điểm nhấn bằng những chiếc nhẫn trên ngón tay, cùng với lớp makeup bằng son bóng cùng với chút phấn mắt màu khói khiến cho anh trông quyến rũ đến nghẹt thở.

"Cảm ơn em Jeon. Trông em cũng nóng bỏng không kém mà." Jimin vừa tự tin vừa lãnh đạm đáp như thể đó là một lẽ hiển nhiên—hoàn toàn đối lập với một Jungkook-lắp-bắp đứng đó. Thế là cậu lại sặc nước bọt tập hai trước lời khen kia và lại bắt đầu ho như gà. Jimin cố gắng không cười hay trêu cậu, thay vào đó anh lại vỗ vỗ vào lưng Jungkook để giúp cậu bớt ho. "Anh thích em mặc đồ da đấy."

Jungkook đã thử 7749 bộ quần áo khác nhau và cuối cùng chốt hạ với một cái quần jean đen, áo sơ mi đen, một chiếc áo khoác da màu đen và cuối cùng là chiếc đồng hồ xịn sò nhất của cậu. Họ trông giống như một cặp đôi quyền lực đầy ngon nghẻ khi chơi cả một cây đen như này. "Em ổn không vậy Jeon?"

"V-vâng. Xin lỗi anh. Em... em hơi bị đau họng và ho suốt từ hôm qua đến giờ." Jungkook lươn lẹo. Chúa ơi cậu thấy mình hệt như một thằng hề ngay lúc này vậy đó. Jimin chỉ gật đầu và mỉm cười. "Ừmm okay. Thì, anh mong là em sẽ không bị ốm."

"Không không em ổn. Dù sao thì, tụi mình đi thôi nào." Jungkook nối rồi mở cửa xe taxi đang đậu bên lề đường ra. Ban đầu cậu định đi đón Jimin nhưng rồi anh lại nói rằng họ nên gọi taxi luôn để tiện đường uống vài ly. Jimin không muốn một trong hai phải chịu trách nhiệm lái xe về nhà. Jungkook không hề biết chính xác là Jimin định say xỉn tới mức nào nhưng mà chàng bác sĩ tim đã nói với cậu là, "hai tụi mình không phải làm việc vào ngày mai nên là cứ tận hưởng hết mình đêm nay và uống cho tới bến đi thay vì phải lo lắng về chuyện lái xe. Chúng ta có thể đi taxi về mà."

Vậy nên Jungkook đã tuân lệnh và gọi một chiếc taxi.


Buonasera mang lại cho người ta một cảm giác như được lạc vào trong một quán rượu nhỏ mang một nét đẹp cổ kính ở nước Ý, mặc dù thực tế là diện tích của nó rất lớn. Nó còn mang lại một cảm giác cực kỳ thu hút, xinh đẹp quyến rũ không giống như nhiều nhà hàng hiện đại khoác lên mình những vẻ ngoài đẹp đẽ mọc nhan nhản khắp cái Gangnam này. Chủ nhà hàng kiêm đầu bếp trưởng ở đây chính là đầu bếp nổi tiếng Sam Kim, người thường xuất hiện trên nhiều chương trình nấu ăn. Jimin và đầu bếp Sam là người quen vì anh đã từng có cơ hội được gặp ông tại một sự kiện nọ nơi mà Sam làm nhà cung ứng thực phẩm. Lúc đó Jimin đã tự giới thiệu mình là fan và còn là khách quen của nhà hàng ông. Anh còn khen ngợi tài năng nấu nướng của vị đầu bếp này và cứ không ngừng lải nhải về sự yêu thích của mình dành cho Buonasera.

Khi hai người họ đến nơi, người nữ phục vụ nọ ngay lập tức nhận ra anh bởi vì hồi đó có khoảng thời gian anh và Taehyung đã ăn tối ở đây gần như là hàng ngày luôn bởi vì họ thật sự đã bị nghiện một món mỳ Ý ở đây. Họ đã gục ngã khi món đó cuối cùng cũng bị gỡ khỏi menu để nhường chỗ cho menu mùa tiếp sau đó.

"Bs. Park!!"

"Chào em Boah-ssi!" Jimin ôm chầm lấy cô bé phục vụ nhỏ xinh kia. Jungkook sửng sốt đến bàng hoàng. Bộ cả cái quận Gangnam này đều biết Jimin hả? Cậu biết Jimin là một chàng trai thích xã giao nhưng mà cậu bắt đầu cảm thấy có chút buồn trong lòng khi nhận ra mình vẫn còn chưa biết rất nhiều điều về anh bác sĩ kia như thế này. Jungkook muốn biết rõ tất cả mọi thứ về anh cơ mà.

"Đã lâu quá rồi ạ!! Tại sao anh không tới đây ăn nữa vậy! Anh đã bỏ tụi em để đi theo một nhà hàng Ý khác rồi sao!? Em không hề biết hôm nay anh sẽ tới luôn đó! Em không có nhìn thấy tên anh trong danh sách đặt bàn hôm nay mà?!"

"Ồ anh chỉ quá bận thôi Boah-ssi! Anh chết dở ở chỗ làm nè!! Cứu anh với!!" Jimin đùa giỡn. "Nhưng không, mèn đét ơi tất nhiên anh không có phản bội mấy đứa rồi. Em biết rõ đây là nhà hàng Ý yêu thích của anh mà! Thực sự thì anh chỉ siêuuuuu bận bịu với đống công việc thôi. À còn đây là..." Jimin liếc nhìn sang Jungkook và mỉm cười. "Đây là bạn hẹn của anh. Bs. Jeon Jungkook. Cậu ấy mới là người đặt bàn hôm nay."

"Bs. Park!!" Boah húc húc khuỷu tay vào người Jimin rồi mỉm cười ranh mãnh. "Bạn trai hỏ??" Cô ấy thì thầm nhưng mà Jungkook vẫn có thể nghe thấy. Jimin chỉ mỉm cười, lờ đi câu hỏi đó.

Jungkook đưa tay ra và mỉm cười, "rất vui được gặp cô, tôi là Jungkook."

"Rấttttt là đẹp trai đó, ừmmmm." Boah lại thì thầm vào tai Jimin. Jungkook nhìn xuống dưới đất để cố nhịn cười bởi vì cậu vẫn nghe thấy mấy lời đó. "Rất hân hạnh được gặp anh ạ, Bs. Jungkook. Anh chưa từng ăn ở nhà hàng chúng tôi có đúng không? Không không tất nhiên là chưa rồi. Tôi sẽ chắc chắn nhớ rõ nếu có nhìn thấy qua gương mặt giống như này chứ." Cô nói rồi cầm lấy hai cái menu và dẫn đường hai người họ tới bàn của mình.

Với sự ngạc nhiên tới choáng váng của Jungkook, Jimin nói, "Boah-ssi, anh sẽ méc đầu bếp Sam em đang tán tỉnh người yêu của anh là em tới công chuyện luôn á! Cậu ấy là của anh!"

Của anh.

Lần này thì Jungkook không còn trưng ra cái bộ dạng ho như gà nữa, mà cậu nhũn hết cả tim ra. Của anh??? Và thật là tự nhiên! Cứ như thể cậu thật sự thuộc về anh vậy! Chúa ơi, Jimin đúng thật sự là cmn trêu ngươi mà. Jungkook cảm thấy hơi buồn nôn một chút vì trong lòng cậu lúc này đang bị lấp đầy bởi những chú bướm đang vỗ cánh bay loạn cả lên. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình cũng sẽ có lúc cảm thấy buồn nôn vì một thứ chẳng phải là bệnh tật, mà lại là một thứ tốt đẹp như loại cảm xúc lâng lâng này đây. Jungkook im lặng đi theo sau người bồi bàn và Jimin lúc họ vẫn tán gẫu với nhau suốt dọc đường đi. Cậu còn phải cố gắng tập trung vào những bước chân của mình và cố để không cười toe toét cả ra trên suốt quãng đường xuyên qua khung cảnh xinh đẹp của nhà hàng.

"Phục vụ bàn sẽ tới đây trong ít phút nữa. Và em sẽ báo cho bếp trưởng là anh đang ở đây! Ông ấy sẽ cực kỳ vui khi nhìn thấy anh đó! Chúc hai người ngon miệng!"

"Xin cảm ơn," Jungkook nói.

"Cám ơn cưng," Jimin mỉm cười ấm áp nói.

~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro