Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8.4



Chỉ trong chưa đầy 12 giờ đồng hồ thì cả cái bệnh viện đều biết tin Bs. Park và Bs. Jeon đang hẹn hò. Jimin cũng chẳng bất ngờ; nếu mà một tờ báo lá cải nào đó mà mang hình hài của một cái bệnh viện, thì cái hình hài đó chắc chắn là SMC luôn. Chuyện của anh đã thành chủ đề bàn tán chính của cả bệnh viện rồi. Thế nên khi Jimin nhìn thấy 2 cuộc gọi nhỡ từ bố và 4 cuộc gọi nhỡ khác từ mẹ mình lúc anh tan ca và đang trên đường đi lấy xe, thì Jimin đã phải đảo mắt lắc đầu bất lực.

"Tiền bối Jimin!" hai bác sĩ nội trú nọ đang trong giờ nghỉ giải lao vội vã chạy về phía anh. "Có thật không ạ??!"

"Cái gì thật không?" Jimin mỉm cười, khiến cho họ càng thêm tò mò.

"Anh... anh và Bs. Jeon đang..."

"Hửm?" Jimin giả ngốc. Anh chẳng hiểu lý do tại sao mà anh lại cảm thấy vô cùng là mãn nguyện khi tất cả mọi người đều biết việc họ đang hẹn hò như thế. Jimin đã tỏ ra cực kỳ thích thú cả ngày hôm nay rồi. Anh thậm chí còn không biết mình thích Jungkook đến mức này nên là anh cũng có hơi ngạc nhiên với chính bản thân mình luôn đấy. Đây chắc hẳn là giai đoạn "lúc mới yêu thiệt vui biết bao nhiêu" mà thiên hạ hay nói bởi vì mỗi lần mà Jimin nghĩ về Jeon Jungkook kia, thì anh đều thấy lòng mình cứ nôn nao cả lên cứ như hàng vạn chú bướm đang bay dập dờn vậy.

"Hai anh đang... hẹn hò ạ?? Em không biết nữa ạ! Tụi em chỉ vừa nghe mọi người nói... nhưng rồi em tưởng hai người... không ưa nhau cho lắm?"

"Hahaha có hả?" Jimin đúng là thích trêu tức người ta mà.

"Có không ạ?!"

"Hai đứa, anh thật sự phải đi đây. Chúc hai đứa nghỉ ngơi cho khỏe nha, được chứ?" Jimin vẫy tay chào rồi hả hê rời đi. Hai người nọ bĩu môi rồi gọi lớn "Bs. Park!" vì vẫn muốn biết tin đồn có phải là sự thật không nhưng Jimin chỉ quay đầu, lùi bước nhẹ về sau và đơn giản thêm một câu, "và đừng có bắt loa thông báo gọi anh đến đó nếu không thì anh sẽ làm thịt hai đứa đó nha! Đó là cái giá của việc trực ca đêm đó! Vậy nên hãy tha cho anh bởi vì đêm nay anh đây còn muốn ngủ một giấc cho đàng hoàng!" Jimin bông đùa nói và vẫy tay chào tạm biệt họ.

Khi Jimin về tới nhà và ổn định lại đôi chút thì anh cũng gọi điện lại cho mẹ mình. Và trước cả khi Jimin kịp thốt ra lời chào, thì bà Park đã đầy vui sướng hét lớn đến nỗi anh phải đưa điện thoại ra xa khỏi tai mình cả thước. Cái điều này đây... chính là lý do duy nhất khiến anh không muốn để cho bất kỳ ai biết mình và Jungkook đang... ờm này nọ. Người mẹ điên rồ của anh.

"CÓ THẬT KHÔNG CON TRAI?! CON ĐANG HẸN HÒ VỚI MỘT CẬU ĐỒNG NGHIỆP HẢ?! CẬU BÁC SĨ KHOA NGOẠI CHẤN THƯƠNG HẢ!? ÔI BỐ CON NÓI LÀ CẬU NHÓC ẤY SIÊUUUUU ĐẸP TRAI VÀ THÔNG MINH NỮA PHẢI KHÔNG!?"

"Con cũng chào mẹ nha."

"JIMIN. NÓI ĐI!! PHẢI ĐÚNG VẬY KHÔNG!?"

"Mẹ à, mẹ không định hỏi hôm nay của con thế nào hả? Con vừa mới đặt chân về tới nhà sau ca làm 16 tiếng đồng hồ đó. Con vừa mệt vừa đói-"

"Ôi con lớn già cả đầu mẹ biết con luôn biết cách tự chăm sóc cho bản thân mà! Con có phải thằng Jihyun đâu! Sẵn nhắc tới luôn, hôm rồi thằng nhóc đó có về nhà và nó lại táo bón LẦN NỮA. Em trai con bị gì vậy trời?! Mắng nó giúp mẹ đi vì đảm bảo nó chẳng chịu nghe lời mẹ đâu! Bữa mẹ đột ngột tới nhà nó mà không báo trước đó, mẹ đã tá hỏa khi nhìn thấy CẢ ĐỐNG ĐỒ ĂN LIỀN VÀ MỲ GÓI NÓ ĐỂ TRÊN KỆ THỰC PHẨM luôn đó! Jimin à sao em trai con nó sống không có lành mạnh xíu nào-"

Mẹ ơi. Hahahah mẹ điên quá đi mất." Jimin chỉ biết cười bò. Mẹ anh thật sự quá là... lố luôn đó. Jimin luôn tự hỏi là làm cách nào mà bố mình có thể chịu đựng nổi bà vậy.

"Con yêu à mẹ chỉ là quan tâm thôi mà. Làm ơn nói chuyện với nó đi, được không? NHƯNG HÃY NÓI MẸ NGHE ĐI! CÓ THẬT KHÔNG??" Bà ấy lại quay về cái chủ đề hẹn hò kia một lần nữa. "Jimin à kể mẹ con nghe đi mà mẹ đang rấtttttt tò mò đấy!"

Anh thở dài một hơi. Anh thực sự không muốn bố mẹ mình liên can tới chuyện này vì anh và Jungkook thật sự còn chưa hẹn hò được buổi nào mà. Nghiêm túc mà nói, hai người họ còn chưa thật sự hẹn hò nữa... nhưng mà Jungkook đã công khai chuyện này trước mặt Bs. Choi và Bs. Jung rồi nên rõ ràng là, giờ anh và Jungkook đang hẹn hò đó. Jimin cũng không bận tâm đến mấy cái tên gọi đó đâu.

Nhưng mà không có nghĩa là anh muốn bố mẹ mình can dự vào chuyện này bởi vì ai mà biết được tương lai sẽ như thế nào. Jimin đúng là thích Jungkook nhưng, họ thậm chí còn chưa có một buổi hẹn hò đầu tiên một cách chính thức nữa. Vì vậy, về phần mẹ của anh trở nên... phấn khích đến thế này thì có hơi dồn dập quá đó.

"Mẹ à, con thật sự cần mẹ phải bình tĩnh lại và đừng làm lớn chuyện này lên. Tụi con còn chưa đi hẹn hò nữa, okay? Con sẽ kể cho mẹ và bố nghe khi nào con sẵn sàng. Tụi con vẫn chưa là gì của nhau cả. Tụi con chỉ là... đồng nghiệp thôi, mấy người mà sẽ đi hẹn- không mẹ biết gì không. Sao con phải nói cho mẹ nghe chứ!! Con đã 31 tuổi đầu rồi mẹ ơi, cứ để con yên đi mà được không ạ? Khi nào có sự kiện nào trọng đại hay đến lúc, thì con sẽ chắc chắn để mẹ với bố biết mà nhưng bây giờ, con rất cần mẹ bình tĩnh lại và hãy ngưng hành xử như kiểu con sắp kết hôn tới nơi rồi đi ạ! Bởi vì con không có mà."

"Được rồi nhưng mà rồi SẼ thôi. Nếu mọi chuyện suôn sẻ! Con rất có thể sẽ kết hôn với cậu ấy! Ý mẹ là tại sao không chứ? Hai con đều là bác sĩ, đều thông minh, đẹp trai, gia đình của cậu ấy thế nào? Mẹ chắc là họ tuyệt vời lắm, phải không?"

"Mẹ." Jimin nghiêm nghị nói.

"Okay okay con trai. Sao tự nhiên con nghiêm túc với mẹ quá vậy, mẹ chỉ đang mừng cho con thôi mà! Bộ làm mẹ thì không được phấn khích hả?!"

"Con hiểu là mẹ rất phấn khích nhưng mà mẹ đang làm quá lên đó. Bỏ cái ý nghĩ đó ra khỏi đầu mẹ đi, không thì mẹ chỉ nhận lại thất vọng thôi nếu mà mọi chuyện không được như ý MẸ mong muốn đó. Nó chỉ đơn giản là một buổi hẹn thôi ạ. Mà thậm chí còn chưa diễn ra nữa bởi vì cả hai tụi con quá bận rộn với đống lịch làm việc. Con hứa là con sẽ kể cho mẹ nghe nếu con nghiêm túc với chuyện 👋🏻 và khi con cảm thấy đã đến lúc, được không mẹ?" Jimin dịu giọng nói. Anh biết là mẹ mình chỉ có ý tốt và thật lòng mong muốn anh được hạnh phúc mà thôi.

"Được rồi được rồi. Mẹ hiểu rồi con trai. Con ăn tối chưa? Con vừa mới về đến nhà hả? Con định ăn gì? Con có cần thêm kimchi không? Mẹ có thể ghé qua vào ngày mai và mang thêm cho-"

"Con vẫn còn nhiều kimchi lắm ạ," Jimin mỉm cười mặc dù anh biết rằng bà sẽ không thể nhìn thấy. "Nhưng con cảm ơn ạ. Con vẫn chưa ăn gì bởi vì con đã gọi cho người mẹ yêu dấu đáng yêu của con ngay khi con vừa đặt chân về tới nhà nên giờ con chuẩn bị ăn đây? Bây giờ con định đi nấu ít cơm."

"Ôi con yêu, con đúng là con trai ngoan của mẹ. Mẹ yêu con. Chắc con mệt lắm rồi, con có muốn mẹ qua nhà nấu cơm ngay cho con không? Giờ thì mẹ thật sự không bận xíu nào! Bố con đã đi ăn tối với mấy người bên hội đồng quản trị rồi. Giờ mẹ có thể qua ngay luôn!"

"Không sao đâu mẹ. Con chỉ định ăn thứ gì đó nhanh gọn lẹ để mà đi ngủ cho xong thôi ạ. Nhưng con cảm ơn. Mẹ là nhất. Giờ con đi đây được không ạ?"

"Okay con trai. Ăn nhiều vào nhé, tự chăm sóc bản thân và ngủ một chút đi. Và nhớ kể mẹ nghe về buổi hẹn của con nha!"

"Mẹ à..." Jimin ngao ngán lắc đầu và đảo mắt và cứ y như là bà Park có thể nhìn thấy biểu cảm đó từ đầu dây bên kia vậy đó vì sau đó bà nói, "được rồi được rồi mẹ đùa chút thôi mà. Hẹn hò vui vẻ nha... và... kể mẹ nghe gì cũng được bất cứ khi nào con thấy sẵn sàng nha!"

"Hahaha mẹ đúng là lố bịch hết sức mà. Yêu mẹ."

"Mẹ yêu con Jimin-ah. Ngủ ngon nhé."

"Mẹ cũng ngủ ngon."


Sau khi Jimin cúp máy, anh không hề đi nấu cơm. Thay vào đó, Jimin lật cuốn sổ giao thức ăn nhanh của khu phố mình ra và đặt ít canh đậu hũ non cùng ít sườn nướng cách nhà mình cỡ 20 phút. Chúa ơi anh yêu dịch vụ giao hàng nhanh ở Seoul kinh khủng.

Jimin quyết định nhắn tin cho Jungkook trong lúc ăn tối bởi vì anh không thể ngừng nghĩ về cậu bác sĩ chấn thương kia cũng như không thể ngừng cười một mình như một thằng ngốc trong chính căn hộ của mình.

~
Cuối cùng tui đã đi được tới ngày hôm nayyyyy 🥺 nhìn hai đứa nó iu nhao mà cứ như bà mẹ nhìn con iu của mình hẹn hò zậy áaa. Sẵn tiện tuần sau coá event ở HCM, bạn nào coá đi thì hú tui nhee, tui đóng đô ở đó cả 2 day luôn nho=))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro