Chap 5
Jin ra khỏi giường và tắm rửa sạch sẽ. Cậu tự mặc quần áo và cuối cùng đi xuống nhà sau khi do dự một lúc.
"Jin! Sao con lâu thế?" Mẹ cậu hỏi với giọng lo lắng.
"Chúng con đang tìm hiểu nhau." Jungkook ngắt lời Jin trước khi cậu kịp mở miệng.
"Ồ, thật tuyệt vời! Chúng ta đi chuẩn bị bữa tối thôi nào!" Bà Jeon đan hai tay vào nhau khi nhìn bà Kim.
"Cậu không được phép nói một lời nào với ai về chuyện vừa xảy ra." Hắn rít vào tai Jin ngay khi họ chỉ còn lại một mình trong phòng.
"Cậu hiểu không?" Hắn tiếp tục nói.
"Vâng." Jin nói trong khi chậm rãi gật đầu.
"Jin, lại đây!" Bố cậu nói.
Jin vội vã ra ngoài và đi vào phòng khách nơi bố cậu luôn ở.
"Đi chuẩn bị bữa tối đi. Tao đã dạy mày thói trăng hoa sao? Đừng bắt mẹ mày phải làm những việc mà đáng lẽ ra mày nên làm." Bố cậu mắng.
"Mày làm gì trên lầu vậy hả? Tao hy vọng mày biết tao bắt mày cưới nó chỉ vì tiền. Đừng có mà từ chối, con đĩ. Hay mày muốn trở nên bẩn thỉu như mẹ mày?" Bố tiếp tục mắng như thể không có ngày mai.
"Đưa tay cho tao!"
* * * * * *
Jungkook đang ở trong bếp nhìn vào điện thoại của mình. Hắn nghe thấy tiếng hít thở và tiếng khóc nhỏ từ phòng khách, nhưng hắn phớt lờ chúng và tiếp tục nhìn vào điện thoại của mình.
Jin bước vào bếp với đôi môi và bàn tay sưng đỏ. Môi dưới của cậu hơi bị nứt ra, chảy một ít máu, tóc và áo sơ mi rối tung.
Jungkook nhìn Jin chằm chằm một lúc. Hắn không nghĩ gì về nó và tiếp tục làm việc của riêng mình.
"Jin? Con bị sao vậy?" Mẹ cậu kinh ngạc thốt lên.
"Mẹ, để con chuẩn bị bữa tối cho." Jin nói, phớt lờ câu hỏi của mẹ mình.
"Jin! Con đang chảy máu!" Mẹ cậu chỉ vào đôi môi đang chảy máu của cậu.
"Con không sao! Mẹ đừng bận tâm!"
Cậu thở dài nói: "Làm ơn đi mẹ, con chỉ mệt thôi, không có chuyện gì đâu."
Mẹ cậu lắc đầu thở dài nhìn đứa con trai tội nghiệp của mình.
Điều gì đang xảy ra? Nó có thực sự là những gì bà ấy đang nghĩ?
Bà đi ra khỏi bếp và tiếp tục nói chuyện với ông bà Jeon.
Bố của Jin vào bếp. Ông ta trừng mắt nhìn Jin, và sau đó nhìn Jungkook.
Jin vội vàng đến tủ lạnh lấy nguyên liệu ra và bắt đầu nấu ăn. Cậu bắt đầu thái rau trên một chiếc thớt gỗ sồi, cậu cảm thấy có thứ gì đó chọc vào mông và một làn hơi ấm nóng phả vào cổ cậu.
Cậu rõ ràng là không thoải mái.
"Bố à? Bố làm ơn đi ra ngoài được không? Con không thể nấu ăn đàng hoàng được." Jin cố gắng làm cho bố rời xa mình.
Jungkook nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đang diễn ra trước mặt mình. Hắn vẫn không nghĩ gì về nó mà chỉ im lặng.
"Jin, con nên cắt dưa chuột dày hơn. Bố tưởng con thích dưa chuột dày chứ." Bố cậu bật ra một tiếng cười ngắn và tiến lại gần Jin hơn, thân dưới áp sát vào cậu.
Jungkook nhìn vào sự tương tác của họ và thấy Jin đang vật lộn để thoát khỏi sự kìm kẹp của bố mình. Hắn nhìn vào đũng quần của người đàn ông lớn tuổi và lắc đầu ngán ngẩm.
"Cái đéo gì đây?" Hắn lẩm bẩm.
Hắn đứng dậy và đi về phía khung cảnh náo động.
"Em ấy không cần ông giúp, thưa ông."
Jungkook đẩy người đàn ông ra khỏi Jin. Ông Kim chế giễu và đi ra khỏi phòng bếp, không muốn gây ra một cuộc chiến với người đàn ông mạnh mẽ hơn.
"Ông ta luôn làm như vậy sao?" Jungkook quay lại và hỏi Jin.
"K-Không! Ông ấy là một người bố tuyệt vời! Ông ấy chỉ ừm ... lúc này đang say và ông ấy có thể nghĩ tôi là mẹ." Jin lo lắng phản đối.
Jungkook quay lại ngồi vào bàn và Jin tiếp tục nấu ăn. Jungkook quan sát dáng người xinh xắn của cậu và vẻ bình tĩnh của cậu khi nấu ăn.
"Bữa ăn tối đã sẵn sàng!" Jin vừa nói vừa dọn bàn.
Mọi người đã ngồi vào bàn.
Jungkook ngồi đối diện với Jin, và bố mẹ cậu đều đang ngồi cạnh cậu.
Bên kia bàn là Jin đang ngồi cùng với bố cậu, và cuối bàn là bà Kim đang ngồi đối diện với bà Jeon.
"Cảm ơn vì bưa ăn!"
Mọi người ngoại trừ Jungkook đều cảm ơn Jin.
Trong khi mọi người đang ăn và nói chuyện, ông Kim thận trọng mở rộng cánh tay của mình và bắt đầu vuốt ve đùi trong của Jin dưới bàn ăn.
Trên thực tế, bố của Jin đã thực sự say rượu. Nhưng ông ta biết rằng người mà ông ta đang chạm vào bây giờ không phải là vợ, mà là con trai ông ta.
Jin khép chặt hai đùi vào nhau, nhưng bố cậu lại nhéo chân cậu một cách thô bạo khiến cậu bật ra một tiếng rên nhỏ vì đau. Jin đưa tay che miệng và cố gắng đứng dậy khỏi bàn.
"Con đi đâu?" Ông Kim nắm lấy tay Jin khiến cậu ngã ngửa ra ghế.
"Anh à, đừng làm vậy với Jin." Bà Kim trừng mắt nhìn chồng nói.
"Con là một người con rể tuyệt vời! Đồ ăn rất ngon. Cô đã lo lắng cho con trai cô vì nghĩ nó sẽ độc thân cả đời!" Bà Jeon bật cười khi mở một chủ đề mới.
"Cảm ơn cô Jeon." Jin cười nhẹ đáp lại.
"Anh cũng đồng ý với em về điều đó." Ông Jeon vừa nói vừa vỗ bụng cười khẽ.
Jin cười khúc khích trước hành động dễ thương của ông Jeon.
"Ồ, bây giờ cũng đã trễ rồi! Thật buồn khi chúng tôi phải rời đi." Bà Jeon nhìn đồng hồ hiển thị 20:35 tối.
* * * * * *
"Tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời khi nói chuyện với hai người, ông bà Jeon! Hãy đến thăm chúng tôi một lần nữa nhé." Bà Kim vui mừng nói khi chào họ ra về.
"Bà cũng vậy, bà Kim. Hẹn gặp lại mọi người!" Bà Jeon chào lại.
Jungkook đảo mắt rồi đi vào trong xe trước, bỏ lại bố mẹ mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro