Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

016

hai tuần sau, seungyoon vuốt mái tóc vàng của taehyun, trong khi cậu đang ngủ, dựa lên ngực của seungyoon.

đồng hồ đã điểm hai giờ sáng và anh đột nhiên muốn rút ra một điếu thuốc để khuây khoải đầu óc - nhưng anh chợt nghĩ rằng mình chưa bao giờ hút thuốc và những hành động ấy chỉ có trong phim, ngoài đời không ai lại làm thế vào hai giờ sáng cả.

à thì, taehyun cũng thường hay hút thuốc, nhưng bây giờ cậu ấy vẫn đang ngủ.

ngay trong một khoảng khắc, seungyoon cảm thấy bất an; cứ như thể cả thế giới đều chìm vào giấc ngủ và để anh lại một mình với những suy nghĩ và sai lầm. vô thức, anh kéo taehyun lại gần hơn, nhưng anh vẫn cảm thấy cô đơn, đến không thể diễn tả được.

anh cố gắng không suy nghĩ về cuộc tranh cãi với t/b, điều ấy khiến anh cảm thấy nặng nề hơn anh tưởng tượng.

bên cạnh đó, còn có người bạn trai dịu dàng của anh, người mà anh đã gây tổn thương nhiều lần và có lẽ, cậu sẽ lại đau thêm lần nữa.

vậy tại sao em ấy vẫn bên cạnh tôi?
em yêu tôi sao? có yêu tôi thật lòng không?

và một lần nữa, seungyoon cảm thấy có lỗi, vì anh không thể nói lại, ba từ ấy. nhưng không thể, vì đơn giản là điều ấy không đúng và seungyoon không muốn nói dối taehyun.

đột nhiên, người con trai tóc vàng trong tay anh trở mình và từ từ mở mắt ra, trong khi ngước đầu nhìn seungyoon.

"tại sao anh lại khóc, anh yêu?" cậu thì thầm với một tâm trạng lo lắng.

seungyoon bối rối khi taehyun chạm vào mặt, cảm nhận đôi má ướt đẫm của anh.

"anh cũng không biết..."

anh cắn môi dưới, để không thể bật ra tiếng nức nở.

"anh chỉ biết rằng, anh không xứng đáng với em."

"anh biết đấy, điều đó không đúng chút nào cả." taehyun vòng tay quanh eo seungyoon và nhìn anh lần nữa.

"em không thể giải quyết vấn đề mà anh đang mắc phải, nhưng em có thể cố gắng làm dịu cơn đau của ann cho đến khi anh ngừng khóc."

seungyoon biết, đây chính là những gì taehyun đang cố gắng làm, nhưng nó còn khiến anh đau lòng hơn nữa; bởi vì bây giờ anh đã chắc chắn, rằng anh không xứng đáng với một người như cậu ấy.

vì vậy, anh ôm lấy má của taehyun và hôn lên đôi môi mềm mại của cậu, thật nhẹ nhàng, nhẹ như đám mây trên trời, hầu như chưa từng tồn tại. hãy cứ quên đi ... chỉ một đêm thôi ...

sau một đêm đầy những cái ôm, những nụ hôn và những tiếng rên rỉ đầy êm ái, mặt trời lại hiện lên mặt đất và seungyoon nhận ra một điều, taehyun không phải là người anh muốn chia sẻ tất cả về mọi thứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro