Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

D

ng cuôc nói chuy

n v

i nhóm b

n trong s

ti

ế

c nu

i Trí Nghiên bư

c v

nơi đ

xe mà Nh

t hay d

ng la

đón cô, chi

ế

c xe đã

đó s

n sàng đưa cô ch

nh

c

a nó v

nhà an toàn. M

t ngư

i t

trong xe bư

c ra, muì n

ư

c hoa quá n

ng cùng cách ăn m

c c

a h

n đã nh

n đc cái nhìn ko m

y thi

n c

m t

phía Trí Nghiên, nh

t là cái cách h

n nhìn các h

c sinh n

nhìn th

y ghê ghê th

ế

nào

y. Đôi m

t Trí Nghiên r

i kh

i h

n và nhìn xung quanh, chi

ế

c xe đang đ

u

đó ch

c ch

n ko ph

i dành cho Trí Nghiên r

i nhưng Trí Nghiên ch

t quay đ

u l

i nhìn chi

ế

c xe, nó có v

b

ngoài khá gi

ng v

i xe c

a Trí Nghiên, li

ế

c xu

ng b

ng s

xe Trí Nghiên ng

c nhiên, đó chính là b

ng s

xe c

a Trí Nghiên mà sao nó l

i

đó v

y gã thanh niên kia là ai? Trí Nghiên b

ư

c l

i trư

c m

t h

n r

i h

i:

-Anh là ai mà l

i bư

c t

trong xe c

a tôi v

y h

?

Minh Trư

ng đang m

i nhìn theo m

t n

sinh thì b

m

t cô gaí che khu

t t

m m

t, nhìn cô gái đ

ng trư

c m

t mình v

i đôi m

t t

c gi

n nhưng s

t

c gi

n đó ko t

n t

i lâu trong h

n, đôi m

t h

n d

i h

n đi, cô gái đ

ng trư

c m

t h

n có khuôn m

t th

t xinh đ

p, hai chi

ế

c lúm

n hi

n theo s

chuy

n đ

ng c

a chi

ế

c mi

ng xinh x

n cùng đôi môi đ

h

ng đư

c làm b

t lên nh

làn da tr

ng đ

y m

n màng, b

đ

ng ph

c h

c sinh t

o cho cô v

đ

p trong sáng, ngây thơ. Minh Trư

ng c

đ

ng đ

ra đó, đ

i v

anh ta lúc này ko có ai hi

n di

n ngoài cô gái xinh đ

p kia, trong t

t c

cô gaí anh ta t

ng c

p kè ko có ngư

i nào s

h

u v

đ

p như

cô gaí này c

, m

t v

đ

p d

u dàng pha chút ng

ch ng

m.

-Này anh có nghe tôi nói gì ko h

? Sao l

i đ

ng ngây ra đó v

y.- Trí Nghiên l

n ti

ế

ng.

-Cái gì?- Minh Tr

ư

ng way tr

v

th

c t

ế

.- Cô nói đây là xe c

a cô....V

y cô chính là Dương ti

u thư sao?

-Ph

i tôi là Trí Nghiên, v

y anh là ai?

-Tôi là v

sĩ m

i đc giao nhi

m v

ba

v

cô ch

thay...-Minh Trư

ng nhanh nh

u đáp.

-Cho Ân Tĩnh...V

y anh chính là Minh Trư

ng sao?- Trí Nghiên nói v

i v

h

h

ng r

i bư

c vào trong xe b

m

c Minh Trư

ng đ

ng đó. Trong su

t quãng

đư

ng v

nhà Trí Nghiên đ

ý r

ng tên Minh Trư

ng kia luôn lén nhìn cô v

i caí m

t kính Hàn Qu

c, cô th

dài ngao ngán "Nhìn h

n ai mà nghĩ h

n là v

sĩ ch

, nhìn ko khác gì m

y th

ng công t

b

t, hám gaí dư ti

n, làm v

sĩ mà ăn m

c như đi chơi v

y,h

n th

t đúng v

i nh

ng gì Ân Tĩnh nói v

i mình. Nhìn h

n là th

y chán đ

i r

i"- Trí Nghiên t

nh

.

Bu

i t

i, sau b

a t

i Trí Nghiên l

i đi d

o trong vư

n như thư

ng ngày và ng

i ngh

trên chi

ế

c gh

ế

. Trí Nghiên nh

Ân Tĩnh quá, m

i ko g

p có m

t n

gày mà đ

ã nh

ư th

ế

này r

i ko bi

ế

t m

y ngày sau s

th

ế

nào đây "Ân Tĩnh đang làm g

ì v

y? Có bi

ế

t em nh

Ân Tĩnh l

m ko?N

ế

u bi

ế

t th

ế

này em đ

ã ko cho Ân Tĩnh đi r

i huz..zzz" Trí Nghiên ch

ng c

m nhìn xa xôi. 

-Cu

c đ

i này có r

t nhi

u vi

c làm chúng ta đa

u đ

u đ

tìm ra cách gi

i quy

ế

t nó.- Gi

ng nói c

a m

t ngư

i nào đó vang lên t

phía sau.Trí Nghiên way lưng l

i, thì ra

đó là Minh Trư

ng th

ế

mà làm cô tư

ng là ai ch

.

-Ông ch

c

đi như th

ế

này ch

c cô ch

cô đơb l

m ph

i ko?- H

n ti

ế

p t

c h

i r

i ti

ế

n v

phía trư

c m

t Trí Nghiên ra v

hi

u bi

ế

t, đưa m

t v

phía khác h

n l

i ra v

:

-N

ế

u cô ch

th

y cô đơn và mu

n tìm m

t ngư

i nào đó l

ng nghe thì hãy c

tìm đ

ế

n tôi, tôi s

n sàng...- H

n way ngư

i l

i, h

n ng

c nhiên đ

ế

n đ

ko đóng mi

ng đc, t

nãy đ

ế

n gi

h

n nói chuy

n có m

t mình Trí Nghiên đã b

đi t

lúc nào r

i. Nhìn vào trong nhà h

n th

y bóng Trí Nghiên đang leo lên c

u thang, h

n nói m

t mình:

-Coi b

v

này khó đây nhưng ko sao thua keo này ta bày keo khác, ko thích tâm l

ý thì lãng m

n v

y, mình tin ch

c m

t ngày nào đó thân h

ình nh

bé đó s

ngoan ngoãn n

m trong vòng tay c

a mình. Hahaha.- H

n cư

i vang trong đ

u tư

ng tu

ng nh

ng gì thì ch

c chúng ta ai cũng bi

ế

t r

i. 

Ng

i vào bàn h

c Trí Nghiên lôi t

p v

ra chu

n b

bài cho ngày mai như

ng cô ko có tâm trí đ

làm vi

c n

a, m

i th

lúc này v

i cô th

t là chán, c

m chi

ế

c đt lên nh

ìn vào nó cô nói:

-Làm gì mà đ

ế

n m

t cú đt cũng ko có v

y? Ko bi

ế

t có b

hút h

n như tên Minh Trư

ng kia hay ko n

a?

B

ng ti

ế

ng nh

c vang lên và chi

ế

c đt rung trên tay cô nhìn vào đó cô th

y dòng ch

"My love calling" cô li

n b

t maý. Đ

u dây bên kia lên ti

ế

ng:

-Trí Nghiên đó h

? Em đang làm g

ì v

y?

-Em đang h

c bài. Sao gi

này Ân Tĩnh m

i g

i, em tư

ng Ân Tĩnh b

b

t h

n r

i ch

- Gi

ng cô ra v

gi

n d

i

-Làm gì có ng

ư

i nào b

t h

n Ân Tĩnh ngoài em ch

, t

sáng đ

ế

n gi

Ân Tĩnh đâu có th

i gian g

i cho em đâu. Sao v

y nh

Ân Tĩnh h

?

-Làm như m

ình cao giá l

m ko b

ng, còn Ân Tĩnh có nh

em ko?

-Em chưa tr

l

i Ân Tĩnh mà nhưng ko sao đ

Ân Tĩnh tr

l

i trư

c v

y...Ân Tĩnh nh

em l

m, nh

nhi

u l

m em có bi

ế

t ko?Ân Tĩnh mu

n đc ôm em , mu

n đc vu

t tóc em, ng

i mùi hương t

cơ th

em, mu

n...mu

n nhi

u...nhi

u l

m- Gi

ng Ân Tĩnh tr

nên da di

ế

t, bàn tay vu

t nh

con heo đc đ

t

trong bàn v

i s

nh

nhàng.

đ

u dây bên kia Trí Nghiên đang m

m cư

i h

nh phúc, r

i cô nói:

-V

y Ân Tĩnh đ

ế

n đây đi r

i em s

cho Ân Tĩnh nh

ng đi

u đó.

-Em đ

ng đùa n

a đc ko? Nói cho Ân Tĩnh nghe hôm nay em g

p gì đ

c bi

t nào?

c bi

t thì ko có nh

ưng b

c mình thì có, em ghét cá

i tên Minh Trư

ng đó quá đi, nhìn h

n ch

ng có v

gì là m

t v

sĩ c

, v

sĩ gì mà m

c vét xám, m

t đeo kính Hàn Qu

c l

i còn cái cách h

n nhìn con gái n

a như mu

n ăn th

t con ngư

i ta ko b

ng đã v

y còn bày đ

t gi

gi

ng tri

ế

t lý n

ch

...Nói tóm l

i nhìn h

n là th

y ghét r

i.

-Có quá đ

ế

n v

y ko h

em?

-Em ko nói quá đâu...Thôi b

h

n đi, Ân Tĩnh k

cho em nghe v

ngày hôm nay c

a Ân Tĩnh đi.Thân ch

m

i th

ế

nào v

y? 

-Cô

y cũng khá xinh và ko làm khó Ân Tĩnh...nói chung là t

t- Đ

u dây bên kia ko có ph

n

ng gì, dù ko

đó nhưng Ân Tĩnh cũng bi

ế

t Trí Nghiên như th

ế

naò r

i nên ti

ế

p t

c nói- Nhưng mà dù cô ta có đ

p th

ế

nào thì cũng ko làm Ân Tĩnh chú ý nhi

u như em đc.

-Th

t v

y sao?- Trí Nghiên cư

i mãn nguy

n- Ân Tĩnh em...

-Thôi Ân Tĩnh cúp maý nh

a...Có ngư

i gõ c

a phòng Ân Tĩnh.- Ân Tĩnh v

i nói.

-V

y sao? Em có m

t vi

c mu

n nói v

i Ân Tĩnh...Đó là em cũng nh

Ân Tĩnh nhi

u. Ân Tĩnh ng

ngon nhé mai còn làm vi

c.

-Em cũng v

y, đ

ng th

c khuya đ

y nhé.- Ân Tĩnh đi v

fía chi

ế

c c

a, t

t đt Ân Tĩnh m

c

a.Cánh c

a đc m

ra Ân Tĩnh lên ti

ế

ng:

-Là cô ch

sao? Có chuy

n gì mà cô ch

tìm tôi vào gi

naỳ.

-Tôi ch

mu

n h

i thăm xem anh có quen v

i ch

ng

m

i hay ko?- Cô cư

i nh

.

-Cám ơn cô ch

, tôi ko sao, t

t

r

i s

quen thôi mà. Cô ch

v

phòng ngh

ngơi đi đ

ng lo cho tôi- Ân Tĩnh đáp l

i, gương m

t l

nh băng.

-V

y thì anh ng

ngon nhé.- Cô v

y tay chaò r

i nh

đóng c

a l

i, d

a vào cánh c

a cô quay đ

u nhìn nó và n

i bí hi

m l

i xu

t hi

n.

c ra kh

i phòng sau

đêm ng

, đóng cánh c

a l

i Trí Nghiên nhìn th

y m

t bông h

ng đc cài trên đó cùng câu vi

ế

t :" Chúc cô ch

m

t ngày m

i t

t lành" . Ngay lúc đó cánh c

a phòng Ân Tĩnh m

ra và Minh Trư

ng xu

t hi

n phía sau nó :

-Chúc cô ch

ngày m

i t

t lành.

Nói r

i h

n n

n

i th

t tươi th

đã giúp h

n cưa đ

các cô gái và h

n hy v

ng v

i n

cươ

ì

đó và hành đ

ng lãng m

n kia s

giúp h

n trong vi

c làm traí tim Trí Nghiên rung đ

ng. Nhưng đó là nh

ng gì h

n nghĩ và tư

ng tư

ng trong suy nghĩ còn th

c t

ế

thì ko êm đ

p như th

ế

vì Trí Nghiên đang nhìn h

n v

i đôi m

t t

c gi

n:

-AI CHO PHÉP ANH

CĂN PHÒNG ĐÓ H

?- Trí Nghiên l

n ti

ế

ng quát.- ANH CÓ BI

T ĐÓ LÀ PH

ÒNG C

A AI KO?

-Đâ..â...y là ph

òng c

a...Ân Tĩnh nên tôi...- H

n l

p b

p trư

c s

gi

n d

cu

cô ch

.

-Anh bi

ế

t th

ế

sao còn chuy

n vào...Ngoài Ân Tĩnh ra tôi ko cho phép b

t c

ai s

d

ng căn phòng này c

, anh hãy d

n wa phòng khác ngay l

p t

c và l

n sau đ

ng t

ti

n như th

ế

n

a nghe chưa.- Trí Nghiên nói r

i ti

ế

p t

c bư

c đi đ

m

c h

n đ

ng đ

ngư

i, ng

c nhiên trư

c ph

n

ng c

a Trí Nghiên

.

Trí Nghiên bư

c xu

ng c

u thang v

i v

t

c gi

n, m

i ngư

i đang ch

i b

ế

p đ

u bi

ế

t đc vi

c gì đang xa

ra, cô ch

xinh đ

p c

a h

l

i đang n

i cơn tam bành. Nh

t li

ế

c nhìn Minh Tr

ư

ng: " Đúng là đ

hâm, m

i sáng ra đã đ

cô ch

như th

ế

này r

i, n

ế

u có Ân Tĩnh

đây thì may ra..."Nh

t th

kh

. Và có l

đó cũng là tâm tr

ng c

a m

i ngư

i lúc này, th

t ra ch

ng ai trong s

h

ưa g

ì anh chàng v

sĩ m

i này c

, m

i v

đây ngày đ

u mà h

n đã ra v

ta đây r

i, ko xem ai ra gì c

; hôm wa ông w

n gia đã có ý s

p x

ế

p cho h

n m

t căn phòng khác th

ế

mà h

n l

i t

ch

i, nh

t quy

ế

t f

i

căn phòng c

a Ân Tĩnh m

i ch

u l

i còn th

t ra nh

ng l

nói chói tai n

a ch

, bây gi

thì sáng m

t ra chưa. K

ế

t lu

n cu

i cùng cho th

y r

ng tên Minh Trư

ng đã ko đ

l

i

n tư

ng đ

p trong lòng m

i ngư

i.

-----------

-

a! Ai đưa c

u đi h

c v

t? Trông l

quá! Ân Tĩnh đâu r

i?- Cư Lệ h

i Trí Nghiên trong khi m

t nhìn v

phía chi

ế

c xe hơi.

-B

chuy

n công tác r

i và tên đó là ngư

i thay Ân Tĩnh đó.

-Sao cơ? Chuy

n gì đã x

y ra v

y h

?

-Lên l

p đi r

i t

k

cho c

u nghe.

Cư Lệ g

t gù r

i c

hai cùng bư

c đi.

------------

c ra kh

i phòng, l

i m

t bông h

ng l

i đc cài trên c

a, m

y ngày nay Trí Nghiên đ

u b

tên Minh Trư

ng kia tra t

n b

i nh

ng vi

c này, sáng là m

t cành h

ng v

i nh

ng câu chúc lãng x

t, t

i đ

ế

n l

i b

h

n phá khi thì li n

ứớ

c, lúc thì trái cây cùng v

i s

xu

t hi

n ko đúng lúc cu

h

n, ch

vì h

n mà th

i gian ít

i trong ngày đ

Trí Nghiên có th

nghe đc gi

ng nói c

a Ân Tĩnh cùng nh

l

i nói ng

i ngào b

phá đám m

t cách ko thương ti

ế

c, th

i gian còn l

i trong ngày h

n làm cô phát điên v

i nh

ng l

i tri

ế

t lý sáo r

ng cu

h

n ko h

gi

ng v

i nh

ng l

i nói tri

ế

t gia cu

Ân Tĩnh, ko bi

ế

t h

n đã h

c v

t

đâu n

a còn cái đi

u b

hi

u bi

ế

t khi h

n nói chuy

n làm cô mu

n nôn, trong t

t c

nh

ng ngư

i theo đu

i Trí Nghiên h

n là ngư

i t

nh

t. Vi

c xa Ân Tĩnh làm Trí Nghiên c

m thâý chán n

n, m

t ngày c

a cô trôi wa th

t ch

m ch

p và chán ng

t, bây gi

cô l

i b

kh

ng b

th

ế

này n

a ch

, n

ế

u c

th

ế

này ch

c cô ch

ế

t m

t. Trí Nghiên ko mu

n nói vì cô nghĩ h

n s

d

ng nh

ng trò đó khi th

y ph

n

ng cu

cô nhưng h

n ko hh

thông minh như cô tư

ng:

- Ko bi

ế

t các cô gái kia nghĩ sao l

i có th

thích m

t ngư

i như th

ế

này nh

? Có l

mình ph

i đ

thông tư tư

ng c

a h

n thôi- Trí Nghiên l

c đ

u ngao ngán.

Trí Nghiên đang bù đ

u v

i nh

ng con s

cu

môn toán thì ti

ế

ng gõ c

a làm cô b

c mình vì cô bi

t đó là ai và chuy

n gì s

p đ

ế

n.

-Vào đi- Cô nói trong ti

ế

ng th

dài.

Minh Tr

ừờ

ng bư

c vào v

i ly s

a trên tay, ti

ế

n v

bàn Trí Nghiên, anh ta nói:

-M

i cô ch

u

ng s

a, cô ch

u

ng xong thì nên đi ng

đi

, th

c khuya ko t

t đâu đ

c bi

t là cô gaí xinh đ

p như cô ch

. Vi

c h

c cũng khá wan tr

ng nhưng đ

ng đ

...

-Anh có th

thôi ngay cái trò này đi ko? Anh ko th

y nó gi

ng m

t trò c

ư

i sao, t

i sao anh l

i làm nh

g vi

c này v

y, theo tôi bi

ế

t nó ko có trong nhi

m v

c

a m

t v

sĩ mà.

-Cô ch

th

t s

ko bi

ế

t lí do tôi làm nh

ng vi

c đó sao?- Minh Trư

ng nhìn Trí Nghiên v

i ánh m

t bu

n da di

ế

t.

-V

y anh th

nói lí do cho tôi nghe xem nào?-D

ng bút Trí Nghiên ng

a đ

u h

i.

-Lí do duy nh

t đ

tôi có th

làm nh

ng vi

c đó là...tôi-yêu-cô-ch

- Minh Trư

ng nói rõ nh

ng ch

t

cu

i.

Trí Nghiên tr

m

t nhìn h

n, ko ngoài d

đoán c

a cô nhưng cô ko ng

h

n l

i dám nói nh

ng t

y m

t cách m

nh b

o như v

y. Nhưng r

i cô cư

i m

m t

t

ng

i xu

ng.

-Tôi ko ng

anh l

i dám nói nh

ng l

i đó...H

i th

t nhé tôi là cô gái th

m

y đc anh trao nh

ng "l

i nói đ

y tình c

m naỳ v

y"-Cô l

i nhìn h

n và h

i.

Minh Trư

ng bi

ế

n s

c m

t khi n

ghe Trí Nghiên nói như v

y, nhưng h

n mau chóng l

y l

i bình tĩnh và h

i:

-Cô ch

nói gì tôi ko hi

u.

-Tôi nhgĩ là anh hi

u...Chúng ta đã l

n r

i ko còn là nh

ng đ

a tr

n

a mà hôm nay thì nói yêu mai l

i nói là ko còn gì c

, chúng ta c

n ph

i có trách nhi

m v

i nh

ng gì chúng ta nói ch

...Tình c

m ko ph

i là th

mu

n là có đc, anh hi

u ko? Và có đi

u này tôi mu

n nói v

i anh r

ng tôi-s

-ko-bao- gi

-có -tình -c

m -v

i -anh -đâu....do đó anh đ

ng làm nh

ng vi

c đó n

a.

-Cô ch

bi

ế

t ko tôi ko nh

tôi đã nói l

i này v

i bao nhiêu cô gái r

i n

a nhưng cô ch

là ngư

i đ

u tiên nói nh

ng l

i đó v

i tôi đây...Chính vì lí do đó tôi quy

ế

t đ

nh s

...ko b

cu

c.

-Anh nói v

y là sao?- Trí Nghiên h

i l

i.

-Nghĩa là tôi s

làm m

i cách đ

có đc tình c

m c

a cô ch

.- Gi

ng c

a Minh Trư

ng đ

y t

tin.

-Anh ko hi

u nh

ng gì tôi nói nãy gi

sao...Anh th

t là...T

nãy gi

tôi đã c

g

ng ki

m nén đ

nói nh

nhàng v

i anh v

y là đ

sông d

bi

n h

ế

t r

i- Trí Nghiên th

dài r

i cô nói ti

ế

p-Anh th

nhìn l

i mình đi ch

là m

t tên...-Trí Nghiên b

ng d

ng l

i nhưng r

i cô l

i nói ti

ế

p-...v

sĩ mà l

i đòi yêu

đương v

i tôi sao, anh ko th

y là ko x

ng sao.

-Thì ra

đó là lí do sao? - Minh Trư

ng có v

hi

u ra đc 1 chân lí-Cám ơn cô ch

đã cho tôi bi

ế

t. Chúc cô ch

ng

ngon.

Ngoài c

a, m

t bóng đen v

t đi sau khi nghe Minh Tư

ng nói.Minh Trư

ng cúi đ

u chào r

i đi ra kh

i phòng Trí Nghiên, còn Trí Nghiên ng

i đó nhìn theo h

n v

i v

th

t v

ng r

i cô ch

t nh

t

i nh

ng l

i lúc nãy mình nói v

i Minh Trư

ng. Cô th

t s

ko mu

n nói nh

ng l

i đó vì nó bao g

m luôn c

Ân Tĩnh r

i nhưng v

ì b

t đ

c dĩ nên cô...

-Xin l

Ân Tĩnh em ko có ý nh

ư v

y đâu, l

n sau em s

ko bao gi

nói như th

ế

n

a...Bây gi

thì đi ng

thôi.

Ti

ế

t h

c cu

i cùng cũng đ

ã kêt thúc, h

c sinh t

các phòng h

c ùa ra như

ki

ế

n v

t

, sân trư

ng l

i

ào b

ti

ế

ng la hét, nói chuy

n. Trong l

p h

c c

a mình, Trí Nghiên đang s

p x

ế

p sách v

vào c

p.

-Này, anh v

sĩ thay Ân Tĩnh bi

ế

n đâu m

t r

i mà đ

Nh

t đưa c

u đ

ế

n trư

ng v

y h

- Cư Lệ h

i

-T

ch

ng bi

t n

a, h

n đi đâu t

ch

ng wan tâm.

-Bây gi

thì c

u ch

wan tâm đ

ế

n Ân Tĩnh thôi còn đ

u óc n

a đâu mà đ

ý đ

ế

n ngư

i khác.- Cư Lệ lên ti

ế

ng trêu ch

c.

-C

u cũng th

ế

ch

có hơn g

ì t

đâu....Trong m

t c

u ch

có T

Nghiên thôi...Cho t

h

i...Cái hôm t

thú nh

n v

i t

thì lúc đó c

u...

-C

u yên tâm nh

ng l

i nói lúc đó c

a t

là c

a m

t normal đó ch

ko f

i là c

a m

t les c

m thông v

i c

u đâu...Mà câ

v

Ân Tĩnh ít g

p nhau như th

ế

sao ko h

?

-B

n t

v

n

n, m

t

i Gia...-Gi

ng nói c

a Trí Nghiên b

át đi b

i ti

ế

ng la th

t thanh c

a Tiên:

-TRÍ NGHIÊN...RA ĐÂY MAU LÊN...CÓ CHUY

N C

N C

U GIA

QUY

T KIÀ..A...A-Ti

n ch

y t

ngoài vào r

i d

ng l

i t

i bàn Trí Nghiên th

h

n h

n, đưa cho cô nàng khăn gi

y, Trí Nghiên h

i:

-Có chuy

n gì mà c

u g

p g

p wá v

y.

-C

u ra ngoái nhìn xu

ng sân trư

ng r

i s

rõ ngay thôi- Tiên v

a lau m

hôi v

a th

.

S

tò mò bi

u hi

n trên gương m

t c

a Trí Nghiên và Cư Lệ h

li

n bư

c ra ngoài xem xét s

tình. T

trên l

u h

nhìn th

y m

t đám đông h

c sinh đang bao l

y m

t anh chàng trông có v

đ

p trai trong b

qu

n áo b

nh bao và h

p th

i. Nhưng h

n ta ko làm cho hai cô gái ph

i chú ý, đi

u đ

p vào m

t h

là m

t hàng ngư

i toàn là boy đ

ng sau lưng h

n. H

x

ế

p thành 1 hàng ngang v

i chi

ế

c

o tr

ng in hình trái tim chính gi

a và trên tay m

i ngư

i là m

t w

bong bóng bay v

i hàng ch

đ

trên n

n tr

ng c

a bong bóng:

-TRÍ NGHIÊN! ANH YÊU EM! Đ

NG Ý LÀ B

N GÁI ANH NHÉ.- Cư Lệ l

m b

m đ

c hàng ch

.

-L

i đ

ế

n n

a r

i...l

i là m

t chàng trai b

v

đ

p c

a ti

u thư Trí Nghiên mê h

o

c...Ch

c...- Trâm t

c lư

i. Sau cái t

c lư

i c

a Trâm là ti

ế

ng th

dài c

a Trí Nghiên ngay khi way ngư

i vào trong, c

ng năm nay cô s

thoát kh

i nh

ng c

nh như th

ế

này r

i ch

, ch

ng th

nh

n

i đây là l

n th

m

y cô b

nh

ng "c

u trai r

nh r

i" này bi

ế

n thành tâm đi

m c

a trư

ng n

a, co chán ng

y nh

ng c

nh này wá r

i, "Ư

c gì ng

ư

i

i sân là Ân Tĩnh thì hay bi

ế

t m

y" Cô nh

th

m. Tr

i ơi cô l

i nh

Ân Tĩnh n

a r

i.

-Trí Nghiên- ti

ế

ng c

a Cư Lệ- H

ình nh

ư đó là anh chàng v

sĩ thay Ân Tĩnh thì ph

i.

Trí Nghiên gi

t mình way ng

ư

i l

i ki

m ch

ng và gương m

t cô tr

nên khó ch

u thì nh

n ra h

n, cái tên v

sĩ d

hơi mà cô tư

ng đã thoát kh

i h

n r

i ch

, l

p t

c xoay ngư

i cô bư

c t

i c

u thang.

Minh Trư

ng c

m bó hoa h

ng trên tay đ

ng gi

a vòng vây c

a các n

sinh và h

n ta m

m cư

i t

đ

c trư

c nh

ng l

i khen:

-Anh

y nhìn l

ch s

wá đi.- M

n

sinh lêb ti

ế

ng

-Ngư

gì mà đ

p trai quá v

y.- Cô khác l

i nói

-Giá như anh

y đ

ý đ

ế

n mình- M

cô ti

ế

c nu

i.

Nh

ng ti

ế

ng nói cu

các cô tai d

n b

l

n at1 b

i các chàng trai như báo hi

u nhân v

t n

chính đã đ

ế

n. 

-Trí Nghiên xu

t hi

n r

i kìa.

-Hình nh

ư cô

đang t

c gi

n...Tr

i

y t

c gi

n mà cũng đ

p đ

ế

n th

ế

sao?

Đám đông b

ng im l

ng khi Trí Nghiên d

ng l

i đ

ng tr

ứớ

c m

t Minh Trư

ng v

h

i:

-Anh đang làm cái wái g

ì v

y h

?

-Tôi đang bày t

tình c

m c

a tôi v

i Trí Nghiên...Em đ

ã nói r

ng là tôi là v

sĩ ko x

ng đáng v

i em nhưng đ

ng trư

c m

t em lúc này đây ko f

i là m

t v

sĩ n

a do đó...-H

n tr

l

i r

i b

ng quuỳ xu

ng và nói- TRÍ NGHIÊN EM CH

P NH

N ANH ĐI NHÉ.

-Anh đã hi

u sai v

nh

ng gì tôi nói hôm đó r

i- Trí Nghiên v

n c

g

ng nh

nh

- Tôi th

t s

th

t v

ng v

trí thông minh c

a anh.- Nói xong cô nhích sang m

t bên bư

c đi gi

a hàng ngang "bong bóng" đang ch

n đư

ng, m

t vài ti

ế

ng nói l

i vang lên:

-V

y là sao? Trí Nghiên t

ch

i l

i t

tình.

-Hoan hô Trí Nghiên t

ch

i h

n r

i kìa

-T

i nghi

p anh

y chưa, n

ế

u là mình thì đã ko nh

ư v

y.

Trí Nghiên bư

c vào xe r

i kêu Nh

t cho xe ch

y m

k

phía sau Minh Tư

ng đang ch

y theo g

i:

-TRÍ NGHIÊN...Đ

I ĐÃ...TRÍ NGHIÊN...

-Thôi mà c

u đ

ng b

c t

c n

a đc ko?- Cư Lệ n

m trên gi

ừờ

ng khuyên cô b

n thân đang ng

i

gh

ế

h

m h

c vì v

vi

c x

y ra h

i sáng.

-Ko t

c làm sao đc ch

....T

c

nghĩ đ

u óc h

n đã đc "đ

thông" r

i ch

ai dè...R

i chuy

n này s

tr

thành ch

đ

bàn tán s

p t

i trong trư

ng cho mà coi...- Trí Nghiên than th

.

-Thì k

nó đi, đây đâu ph

i là l

n đ

u đ

i v

i c

u...Nghe l

i t

b

nó ra kh

i đ

u c

u r

i cùng t

đi ăn cái gì đó, c

mà c

th

ế

này thì xu

ng s

c s

m lúc đó thì ch

t

i nghi

p Ân Tĩnh thôi - Cư Lệ bư

c xu

ng giư

ng nh

nhàng khuyên b

o cô nàng.

Chi

ế

c xe ch

hai cô gái d

ng l

i trư

c m

t nhà hàng kem n

ti

ế

ng trong thành ph

. S

xu

t hi

n c

a c

hai đã gây cho nhà hàng m

t chút xôn xao, nh

t là nh

ng chàng trai, cô gái ph

c v

m

m cư

i chào hai v

khách xinh đ

p r

i đưa menu.

-Cư Lệ c

u k

cho t

nghe chuy

n c

a c

u và Tố Nghiên đi.

/>

-Chuy

n gì c

ơ?- Cư Lệ b

t đ

u đ

m

t.

-Thôi nào c

u bi

ế

t t

đang nói gì mà? C

u và T

Nghiên ai lên ti

ế

ng trư

c v

y h

?

-Là Tố Nghiên, hôm đó đang đi chơi b

ng nhiên c

u ta n

m l

y tay mình và nói:....- C

ư

L

ng

ng l

i hai m

t nheo l

i.

-T

Nghiên làm th

ế

v

i c

u sao- Trí Nghiên làm theo Cư Lệ.

-Trí Nghiên c

u nhìn phía sau c

u đi kìa- Trí Nghiên h

t đ

u.

Trí Nghiên way l

i theo l

i Cư Lệ. M

t cô gái bư

c lên t

phía c

u thang và dư

ng như m

i ánh m

t c

a m

i ngư

i trong quán đ

u dành cho cô ta, cô gái đó cũng xinh đ

p nhưng ánh m

t m

i ngư

i ko dành cho đi

u đó mà là cho các

h ăn m

c khá b

c c

a cô, cái qu

n short ng

n quá c

khoe đôi chân dài, thon tr

ng mu

t vi

c đó ch

ng ăn nh

m gì, cô ta m

c chi

ế

c áo nh

bé ôm g

n thân th

kia đ

l

ra nh

ng đg cong quy

ế

n rũ, đi

u đó cũng ko đ

manh đ

gây kinh ng

c; th

khi

ế

n cho căn phòng thay đ

i ko khí là đ

trong su

t c

a chi

ế

c áo, nó có th

cho m

i ngư

i xung quanh chiêm ngư

ng thân th

quy

ế

n rũ đc gi

u trong nó, ch

đc chiêm ngư

ng ch

ko h

đc đ

ng ch

m nên nó càng làm cho m

i ngư

i kích thích, mong mu

n dù ch

m

t l

n trong m

t thoáng giây có th

ng

m, ch

m nh

vào làn da mát l

nh đó, vu

t nh

theo nhưng đg cong h

p d

n đó, đúng là ki

u ăn m

c "n

a che n

a h

" - đó là thái đ

c

a các chàng, n

ế

u có cu

c thi dành cho ngư

i nào đ

nu

c dãi ch

y m

t cách t

nhiên nhi

u nh

t thì ch

c h

n nh

ng chàng trai trong nhà hàng lúc này là nh

ng

ng c

viên sáng giá nh

t cho ch

c vô đ

ch. Khác v

i ánh m

t mê d

i đ

ế

n đ

thèm thu

ng c

a các chàng, s

khó chi

hi

n lên trong đôi m

t phe tóc dài, có đi

u gì đó đang l

n lên trong h

, s

ghen t

c chăng?

-Làm sao l

i có th

m

c cái áo đó ra đư

ng đc nh

- Cư Lệ l

c đ

u.

-Chuy

n thư

ng thôi mà,

vũ trư

ng còn kinh d

hơn nhi

u. - Thiên Tr

c đưa th

ì kem lên mi

ng. 

-Nhưng đây là nơi công c

ng kia mà.

-Đó là quy

n t

do c

a ngư

i ta mình đâu có b

t ép đc...Chúng ta có l

s

r

t khó chi

nhưng l

i có kh

i k

thích đ

ế

n ch

ế

t đi đc kìa.- Thin Trúc nhìn quanh phòng. Và Trí Nghiên ch

t nghĩ n

ế

u Ân Tĩnh có

đây thì thái đ

c

a Ân Tĩnh s

như th

ế

nào nh

?

-Trí Nghiên c

u nhìn kìa...- C

ư

L

nói l

n r

i ch

tay v

phía cô gái, may mà h

ng

i

ch

khu

t n

ế

u ko v

i hành đ

ng đó c

a Cư Lệ th

ì...

-T

đã nói chuy

n đó ko có gì đáng đ

wan tâm mà.

-Nhưng l

n này c

u s

ph

i wa tâm cho mà xem....C

u xem đó có ph

i là Ân Tĩnh ko?

Trí Nghiên way ngư

i l

i khi v

a nghe đ

ế

n hai t

" Ân Tĩnh", đúng là Ân Tĩnh r

i, v

là dáng ngư

i, v

b

vét đen cùng c

p kính đen trên khuôn m

t đ

y l

nh lùng, trên tai là b

đàm. Ân Tĩnh buư

c đi phía sau cô gái đôi m

t hư

ng v

cô gái. Trí Nghiên nhìn sang cô gái, lúc này cô ta đã g

chi

ế

c m

t kính, cô gái này ch

ng ph

i là cô gái hôm trư

c sao, Trí Nghiên thôi ko nhìn n

a, d

a lưng vào gh

ế

. S

khó chi

c

Cư Lệ truy

n wa cô r

i thì ph

i, ko nó còn khó chi

hơn n

a kià, đ

bi

t là khi cô nhìn thâý Ân Tĩnh ko r

i m

t kh

i cô ta. "T

i sao Ân Tĩnh l

i đi v

i cô gái

y? ko l

cô ta là thân ch

m

i sao n

ế

u v

y sao Ân Tĩnh ko nói v

i mình?"- Nh

ng câu h

i như v

y đang chi

ế

m l

y tâm trí Trí Nghiên, cô mu

n bi

ế

t câu tr

l

i t

phía Ân Tĩnh, m

t lí do chính đáng cho v

n đ

này.

-T

vào nhà v

sinh m

t chút.- Trí Nghiên b

ng nhiên đ

ng ph

t d

y r

i bư

c đi.

Cư Lệ ng

i đó nhìn theo r

i cô th

dài:

-S

p có bão l

n r

i...Anh hãy b

o tr

ng Ân Tĩnh

- Cư Lệ nh

ìn Ân Tĩnh v

i s

đ

ng c

m.

Ng

c Châu ng

i vào chi

ế

c bàn

gi

a căn phòng, d

ư

ng như cô là ngư

i duy nh

t ko thâý s

thay đ

i trong căn phòng này thì ph

i nên m

i ch

n ch

ng

i trung tâm th

ế

này.

-Anh nói đúng Ân Tĩnh

, kem

đây ngon l

m...Anh có mu

n ăn ko? - Ng

c Châu mút thià kem r

i h

i.

Ân Tĩnh l

c đ

u, m

y ngày công vi

c

a Ân Tĩnh ngoài vi

b

o v

cô nàng này mà còn làm h

ư

ng d

n viên cho cô

y nh

ng nơi gi

i trí, nhà hàng n

a. Mà ko hi

u sao hôm nay cô ta l

i m

c caí aó này n

a ko bit, nói th

t Ân Tĩnh cũng suýt té ng

a khi cô

y bư

c ra kh

i phòng trong chi

ế

c áo này, khi bư

c vô đây Ân Tĩnh cũng đã nh

n th

y

nh hư

ng c

a cô ta lên căn ph

òng. Ân Tĩnh đi đ

ng sau cô ta và là m

t v

sĩ Ân Tĩnh l

i ko đc r

m

t kh

i cô nàng, t

v

trí đó Ân Tĩnh có l

là ngư

i "ph

i nhìn t

m lưng g

n như tr

n kia, cùng vòng eo thon th

". Nh

ng th

đó luôn đ

p vào m

t Ân Tĩnh mà khi nhìn nh

ng th

đó thì n

i nh

Trí Nghiên l

i lên ti

ế

ng, nó làm Ân Tĩnh c

m th

y khó ch

u, b

t r

t; n

ế

u đó mà là Trí Nghiên th

ì m

t cái ôm và nh

ng n

hôn s

nh

ng vi

mà Ân Tĩnh mu

n làm. Chi

ế

c đt trong túi qu

n rung lên báo hi

u có ngư

i g

i đi

n.

-Ai v

y? Sao l

i g

i vào gi

này cơ ch

?- Ân Tĩnh nh

th

m.

Chi

ế

c đt v

n ko ng

ng rung, Ân Tĩnh đành lui vào ch

khu

t, m

đt.

-Là Trí Nghiên sao? Ko bi

ế

t g

i mình có gì n

đây...Alô, Ân Tĩnh nghe- Ân Tĩnh b

t máy.

-Em mu

n g

p Ân Tĩnh ngay bây gi

.- Gi

ng Trí Nghiên vang lên trong đt

-Ngay bây gi

sao? Ko th

đ

khi khác sao? Ân Tĩnh đang làm vi

mà.

-Em đang

trong nhà v

sinh, Ân Tĩnh vào ngay đi.

-Em đang

đâu sao?...Đc r

i Ân Tĩnh vào ngay.- Ân Tĩnh cúp máy, ni

m vui hi

n rõ trên g

ương m

t." Sao linh th

ế

nh

? M

i nh

c mà đ

ã xu

t hi

n r

i nhưng sao gi

ng cô âý th

ế

nào

y...Thôi k

đi g

p cô ch

nh

trư

c đã". Ân Tĩnh h

ng gi

ng l

y l

i s

trang nghiêm r

i đi đ

ế

n g

n m

t đ

ng nghi

p và nói:

-Em vô toalet m

t chút nhé.

Ân Tĩnh bư

c đi khi nh

n đc cái g

t đ

u t

anh chàng kia, Ân Tĩnh bư

c nhanh v

phía toalet. Ân Tĩnh c

m thâý h

i h

p hơn khi đ

ng trư

c c

a, sau cánh c

này chính là ngư

i con gái đang làm mưa làm gió trong trái tim nh

bé c

a Ân Tĩnh.

May sao lúc này ko có ai

đây c

ch

n

ế

u ko v

i b

d

ng lén lút kia c

a Ân Tĩnh thì ch

c cũng b

m

i lên phòng b

o v

ng

i xơi nư

c. Cánh

a đc m

e=ra nh

nhàng, ngư

i con gái đang đ

ng đó, thân hình nh

nh

n nhưng l

i có s

c hút kì l

đ

i v

i a

i kia, Ân Tĩnh bư

c t

i đ

a tay ôm eo Trí Nghiên t

phía sau, kh

nói vào tai cô:

-Em đ

i Ân Tĩnh lâu chưa?...Ân Tĩnh ko bi

ế

t em cũng

đây.

Khác vơí nh

ng gì Ân Tĩnh mong đ

i, Trí Nghiên g

tay Ân Tĩnh way m

t l

i và nói:

-Làm sao ma th

y đc vì m

t dang b

n ng

m cô gai xinh đ

p v

i s

c nóng t

cái body đó mà.

-Em nói g

ì v

y? Ân Tĩnh ko hi

u?

-Ko hi

u hay c

tình ko hi

u...T

i sao Ân Tĩnh ko nói v

i em cô gái đó là thân ch

m

i c

a Ân Tĩnh.

-Chuy

n này Ân Tĩnh nghĩ ko c

n thi

ế

t đ

nói nên...

-Làm v

sĩ cho cô ta ch

c Ân Tĩnh vui l

m ph

i ko? Ra ngoài mà còn m

c m

ng th

ế

ch

c v

nhà cô ta nude cho Ân Tĩnh luôn nh

?

-Em nói gì vâ

h

?- Ân Tĩnh nheo m

t

-Nói cho em bi

ế

t trên cơ th

cô âý Ân Tĩnh thích b

ph

n nào nh

t v

y mà m

t Ân Tĩnh nhìn cô ta chăm chú quá v

y?

-Ân Tĩnh nhìn cô

y là vì

đó là nhi

m v

ko h

có ý gì khác...Em đ

ng tr

con như v

y đc ko? - Ân Tĩnh nói

-Đúng r

i! Tôi tr

con nên m

i b

m

y ngư

i wa m

t nè, m

y ngư

i mu

n cho ai đ

ế

n thì đ

ế

n, mu

n thay ai thì thay, t

i th

y tôi là con nít nên m

i th

ế

ch

gì.- Trí Nghiên b

t đ

u l

n ti

ế

ng.

-Em bình tĩnh l

i đi n

ế

u em c

th

ế

này thì chúng ta khó mà nói chuy

n đc.- Ân Tĩnh cũng b

t đ

u t

c gi

n.

-N

ế

u ko ch

u đc thì...v

v

i cô ch

g

i tình c

a anh đi, đ

ng wan tâm đ

ế

n tôi n

a.- Trí Nghiên b

đi đ

l

i Ân Tĩnh đ

ng đó cùng n

i b

c t

c

-Chúng ta đi v

thôi Cư Lệ.- Trí Nghiên b

ng t

đâu ch

y đ

ế

n và phán m

t câu như v

y khi

ế

n Cư Lệ gi

t mình. Cô ng

ơ ngác h

i l

i:

-Có chuy

n gì v

y Trí Nghiên?

-Chúng ta đi v

thôi, t

ko mu

n

đây n

a.

Trí Nghiên bư

c đi còn C

ư

L

v

i vã thu x

ế

p đ

r

i tính ti

n và đu

i theo cô b

n c

a mình. T

trong toalet Ân Tĩnh bư

c tr

v

v

trí c

a mình, m

i vi

c th

t ngoài s

c tư

ng tu

ng c

a Ân Tĩnh, làm sao có th

ng

Trí Nghiên l

i như v

y cơ c

h

, th

t c

ng đ

u, ch

ng ch

u nghe ngư

i ta nói gì c

. S

b

c t

c v

a r

i càng làm cho gương m

t thư

ng ngày v

n đã gây cho ng

ư

i khác c

m giác s

hãi nay còn kinh kh

ng hơn nhi

u l

n. Chi

ế

c đt trong túi qu

n m

t l

n n

a l

i rung liên h

i, Ân Tĩnh đưa nó l

ên tai tr

l

i v

i gi

ng b

c t

c?

-Ân Tĩnh nghe đây! Ai v

y?

-Tôi Cư Lệ đây, Ân Tĩnh xu

ng đây mau đi Trí Nghiên c

u

y...

-Trí Nghiên làm sao?- Gi

ng Ân Tĩnh tr

nên v

i vã.

-C

u

y b

x

y chân té, có v

n

ng l

m nhưng c

u

y nh

t quy

ế

t đi b

ko ch

u cho Nh

t đưa v

...Alô Ân Tĩnh anh còn

đó ko vâ

?- Cư Lệ h

i khi c

m th

y bên kia ko có tín hi

u. 

Cư Lệ cúp máy đ

nh ch

y ra ngoài thì đã nghe ti

ế

ng g

i cùng bư

c chân t

phía sau:

-Cư Lệ...h

c...Tôi đ

ế

n r

i...h

c h

c...Trí Nghiên đâu?- Ân Tĩnh xu

t hi

n v

i hơi th

g

p.

-Anh nhanh th

t đ

y....C

u

y đang đi ngoài đư

ng kìa, tôi pó tay ko khuyên đc c

u

y. - Cư Lệ l

c đ

u.

-Bây gi

cô lên xe đ

Nh

t đ

v

còn Trí Nghiên đ

tôi lo cho.- Ân Tĩnh ch

y đi sau khi nói.

Trí Nghiên

c

g

ng bư

c đi m

c cho Nh

t van nài lên xe đ

anh ta đưa v

, Trí Nghiên t

c Ân Tĩnh ch

coi cô là m

t đ

a con nít thôi sao, c

nghĩ l

i hình

nh cô gái kia và Ân Tĩnh cô l

i th

y nóng ngư

i. Nh

ng ngư

i khác có th

ng

m nhìn cô ta th

m chí làm gì thì cũng m

c h

nhưng v

i Ân Tĩnh thì ko

đc. "Á" cô kêu lên r

i ngã xu

ng, chân cô đau quá lúc nãy cô vô tình té

c

u thang,Trí Nghiên nhăn m

t c

g

ng đ

ng d

y b

ng cô thâý bàn tay ai

đó đang giơ ra trư

c m

t mình, cô ng

ng m

t lên nhìn r

i l

i t

v

khó ch

u khi đó là Ân Tĩnh.

-Em có đau l

m ko?Đưa tay đây Ân Tĩnh giúp em đ

ng d

y.- Ân Tĩnh n

m tay Trí Nghiên, đôi m

t ch

a đ

y s

wan tâm, đau xót

-Ko c

n v

v

i cô ta đi. - Trí Nghiên h

t tay Ân Tĩnh ra.

Ân Tĩnh xoay lưng l

i nhanh chóng n

m tay Trí Nghiên kéo cô v

phía mình r

i ch

c ch

n cô đã n

m yên trên lưng m

ình thì Ân Tĩnh đ

ng d

y và b

t đ

u bư

c đi.

-Làm g

ì v

y h

? Th

tôi xu

ng...v

v

i cô ta đi.- Trí Nghiên vùng v

ng đòi xu

ng.

-PH

I ĐƯA EM V

NHÀ AN TOÀN THÌ ÂN TĨNH M

I YÊN TÂM V

V

I CÔ TA CH

. CÒN BÂY GI

HÃY C

GI

Y GI

A N

U EM MU

N HAI V

NHÀ V

I THÂN HÌNH Đ

Y THƯƠNG TÍCH- Ân Tĩnh l

n ti

ế

ng.

Trí Nghiên gi

t mình nh

ưng t

lúc đó cô cũng im l

ng ko gi

y gi

a n

a, cô d

a đ

u tren vai Ân Tĩnh và trên su

t con đư

ng v

hai ngư

i ko ai nói v

i nhau ti

ế

ng nào, có v

vi

c h

cõng nhau là m

t chuy

n l

hay sao mà

m

i nơi h

đi wa đ

u nh

n đc ánh m

t tò mò c

a m

i ngư

i nhưng c

hai ngư

i đ

u ko c

m th

y gì c

có l

do n

i bu

n trong lòng h

lúc này còn l

n hơn nhi

u.

Cu

i cùng ngôi bi

t th

cũng

trư

c m

t h

, đ

t Trí Nghiên nh

nhàng trên giư

ng, Ân Tĩnh bư

c ra kh

i phòng Trí Nghiên

đưa m

t nhìn theo nh

ưng cô ko c

t lên m

t ti

ế

ng nào. Bư

c tơí ph

òng khách, Ân Tĩnh nói v

i Cư Lệ:

-Nh

Cư Lệ chăm sóc cho Trí Nghiên nhé. Bây gi

tôi ph

i đi.

Cư Lệ g

t đ

u r

i bư

c lên l

u, lúc

y Nh

t t

ngoài bư

c vào, v

vai Ân Tĩnh anh nói:

-Ch

c anh ph

i ki

ế

n ngh

lên t

trư

ng đưa em v

l

i đây quá ch

anh ch

u ko n

i n

a r

i.

-Minh Trư

ng đâu r

i? Sao ch

có mình anh v

y?- Ân Tĩnh nhìn quanh nhà.

-Em ko bi

ế

t sao? Nó xin ngh

r

i...Còn nhi

u chuy

n li kì n

a kìa đ

anh k

cho em nghe....-Nh

t nói và khoác vai Ân Tĩnh. D

a vào thành gh

ế

, Ân Tĩnh nghĩ v

nh

ng gì mình nghe đc t

Nh

t,Ân Tĩnh th

dài nh

ng câu nói c

a Nh

t l

i như vang bên t

ai:

-Ko ng

th

ng đó l

i dám làm th

ế

, cô ch

đã nói : m

t th

ng v

sĩ như nó th

ì làm sao h

p v

i cô ch

đc ch

, ý cô ch

đã rõ nh

ư th

ế

ko hi

u nó nghĩ sao l

i xin ngh

vi

c r

i ti

ế

p t

c t

tình v

i cô ch

. Dù th

c t

ế

nó cũng là m

t th

ng công t

nhưng làm

sao nó v

i cô ch

...Anh pó tay, ko bi

ế

t nó còn gi

trò gì n

a đây.

Trí Nghiên đ

ã nói nh

ư v

y sao, m

t v

sĩ thì làm sao h

p v

i m

t ti

u thư ch

, đúng r

i làm sao mà h

p đc, đúng là m

t đôi đũa l

ch, Ân Tĩnh l

i th

dài, hư

ng đôi m

t v

kho

ng đen bên n

goài c

a s

. Ti

ế

ng gõ c

a wen thu

c l

i vang lên, kh

i f

i h

i Ân Tĩnh cũng bi

ế

t đó là ai và Ân Tĩnh đ

ng d

y m

c

a cho v

khách wen thu

c.

-Cô ch

l

i đ

ế

n h

i thăm tôi đ

y à.- Ân Tĩnh m

đ

u.

-Anh có v

khá khó ch

u khi tôi đ

ế

n thì ph

i.- Ng

c Châu m

m

i r

i bư

c vào. Đúng như l

i cô ta nói Ân Tĩnh c

m th

y khá khó ch

u cho s

qu

y r

y c

a cô nàng đ

c bi

t là hôm nay khi mà tâm tr

ng Ân Tĩnh l

i như th

ế

này. Ân Tĩnh v

n đ

c

a m

way m

t nhìn cô nàng đang đ

ng gi

a phòng nh

ưng r

i Ân Tĩnh xoay m

t v

phía khác, l

i v

n là stylish bu

i sáng, m

t chi

ế

c váy bg

v

i đ

m

ng te như mu

n hút ánh m

t c

a ngư

i đ

i di

n vào nh

ng đg cong nóng b

ng và làn da tr

ng m

n đc khoe ra t

hai cánh tay m

nh mai, y

ế

u đu

i.

-Xin l

i nhưng...tôi nghĩ cô ch

ko nên m

c nh

ng b

đ

như th

ế

trư

c m

t ngư

i l

như tôi.

-T

i sao Ân Tĩnh l

i có v

ng

i ngùng trong tôi và Ân Tĩnh đ

u là...con gái cơ ch

?- Ng

c Châu nói, đôi m

t ngư

c nhìn Ân Tĩnh đ

y s

c s

o. Ân Tĩnh ch

t gi

t mình, nhìn Ng

c Châu ng

c nhiên nhưng r

i cũng tr

l

i v

i phong thái lúc trư

c.

-Anh ko ng

c nhiên khi tôi bi

ế

t đi

u đó sao?- Ng

c Châu l

i h

i.

-Cô ch

đã ch

n tôi làm v

sĩ cho mình thì vi

c cô ch

n

m rõ nh

ng đi

u đó cũng ko có gì là l

.- Ân Tĩnh tr

l

i trong khi m

t v

n ko nhìn cô ta.

-T

i sao đôi m

t anh c

ng v

c

a s

v

y, ngoài đó có g

ì hay ho à?Anh nhìn tôi thì s

t

t hơn.- Ng

c Châu bư

c t

i đóng cánh c

a phòng l

i, Ân Tĩnh đưa m

t nhìn cô ta r

i ti

ế

p t

c way v

ng c

a s

. Sau khi đóng c

a Ng

c Châu ti

ế

n v

phía Ân Tĩnh, kho

ng cách gi

a hai ngư

i ngày càng đc rút ng

n, Ân Tĩnh có th

nghe đc mùi s

a t

m trên cơ th

cu

Ng

c Châu ngày càng đ

m, Ân Tĩnh nín th

m

t lúc r

i kh

th

ra th

t nh

đ

ng th

i chân đang bư

c lùi trư

c nh

ng bư

c ti

ế

n cu

cô gái kia. Ng

c Châu v

n ti

ế

n tơí và nó

i v

i gi

ng nói nh

nh

pha l

n nh

ng ti

ế

ng th

nơi mi

ng:

-Anh v

n nh

t quy

ế

t ko ch

u nhìn tôi sao?

-T

i sao cô ch

l

i đóng c

a v

y? Ngư

i ta ch

đóng c

a khi làm vi

c gì đó bí

n thôi.- Ân Tĩnh ti

ế

p t

c bư

c lùi thêm m

t bư

c n

a và đó cũng chính là bư

c cu

i cùng vì toàn thân Ân Tĩnh đã ch

m vào b

c tư

ng.

-Anh nói đúng l

m, tôi s

p làm m

t vi

c bí m

t nên m

i f

i đóng c

a.- Ng

c Châu d

ng l

i ko bư

c n

a vì kho

ng cách gi

a cô và Ân Tĩnh ko còn nhi

u, cô đưa tay kh

vu

t nh

m

t Ân Tĩnh t

trán đi xu

ng, ngón tay v

n ti

ế

p t

c đi xu

ng dư

i c

, cô ép ngư

i mình ngã v

phía Ân Tĩnh nhi

u. Gi

đây hương thơm kia bao quanh c

hai, Ân Tĩnh v

n gi

ko cho mình nhìn Ng

c Châu, ho

t đ

ng th

gi

này có v

khó khăn hơn, kho

ng cách gi

a hai cơ th

quá g

n Tít...Tít...Tít..." ti

ế

ng chuông báo tin nh

n t

chi

ế

c đi

n tho

i vang lên, Ân Tĩnh đưa m

t nhìn v

phía đó nhưng ch

đc m

t lát Ân Tĩnh l

i thôi vì gi

a Ân Tĩnh và Ng

c Châu lúc ko còn kho

ng cách n

a r

i, nhi

t đ

trong ngư

i Ân Tĩnh tr

nên b

t thư

ng.

-Cô ch

ko th

y r

ng kho

ng cách như th

ế

này là quá g

n ko? Hơn n

a hình nh

ư cô ch

đã ch

n nh

m đ

i tư

ng cho nh

ng hành đ

ng v

a r

i thì f

i?- Ân Tĩnh nói trong khi đang c

nu

t ko khí.

-Ch

n nh

m ư? Tôi ko nghĩ th

ế

...Anh có mu

n bi

ế

t lí do c

a nh

ng hành đ

ng đó ko?- Ng

c Châu kéo gương m

t Ân Tĩnh đ

i di

n v

i mình r

i l

y tay g

c

p kính ra. Nhìn Ân Tĩnh v

i ánh m

t n

ng nàn, cô nói:

-Anh chính là lí do cho t

t c

đ

y.- Hai tay Ng

c Châu quàng wa c

Ân Tĩnh r

i cô nhón chân ghé mi

ng vào tai Ân Tĩnh- Tôi đã b

g

c ngã khi g

p anh trong l

n g

p đ

nh m

nh đó, và tôi có th

cho anh t

t c

ngay bây gi

n

ế

u anh mu

n.- Gi

ng nói và hơi th

c

a cô ph

vào tai Ân Tĩnh b

t ch

t làm Ân Tĩnh l

nh xương s

ng, dù v

y Ân Tĩnh v

n lên ti

ế

ng:

-Như cô ch

đã nói tôi và cô ch

đ

u là con gái nên...

Ng

c Châu khóa mi

ng Ân Tĩnh b

ng ngón tr

:

-Chuy

n đó ch

ng là gì v

ơí tôi c

...Cái wan tr

ng là c

m giác c

a tôi kìa.- Ngón tr

ti

ế

p t

c lư

t nh

xu

ng phía dư

i và d

ng l

i

nút th

t cravat, đôi m

t cô nhìn xoáy vào Ân Tĩnh

như thôi miên, Ân Tĩnh g

n như b

t đ

ng trư

c hành đ

ng và ánh m

t đó c

a Ng

c Châu."Tít...tít...tít..." ti

ế

ng chuông báo hi

u tin nh

n th

hai vang lên, Ân Tĩnh gi

t mình

đưa tay n

m l

y tay Ng

c Châu, đôi m

t tr

ko còn m

m

n

a mà nhìn th

ng vào Ng

c Châu và nói v

i gi

ng c

ng r

n:

-Đó cũng là lí do tôi đc ch

n cho v

trí này ph

i ko?

-Anh thông mih th

t...Tôi l

i càng thích anh r

i- M

t n

i xu

t hi

n trên môi Ng

c Châu

-V

y tôi s

nói cho cô ch

bi

ế

t...Đó ch

là c

m giác t

phía cô ch

còn tôi...tôi xin l

i...tôi ko h

có c

m giác gì c

.

-Th

t sao? V

y tôi s

cho anh n

ế

m th

c

m giác đó như th

ế

nào nhé.- Cô nhìn vào m

t Ân Tĩnh, khoác c

Ân Tĩnh, nhón chân, gương m

t ti

ế

n sát vào m

t Ân Tĩnh nhưng Ân Tĩnh way đ

u nhìn v

phía khác cùng lúc đó

ti

ế

ng chuông tin nh

n m

t l

n n

a reo lên. Ng

c Châu d

ng l

i, li

ế

c m

t v

cái đt r

i cư

i m

m:

-Hình nh

ư có ai c

ý ngăn c

n chúng ta thì ph

i...Tôi nghĩ chúng ta nên d

ng l

i đ

anh gi

i quy

ế

t chuy

n riêng.- Cô kh

nói r

i hôn nh

vào má Ân Tĩnh - Chúc ng

ngon, cô nàng xinh trai c

a tôi.

Cô r

i kh

i Ân Tĩnh và bư

c ra kh

i phòng, ch

còn Ân Tĩnh

trong phòng, Ân Tĩnh th

d

c, l

y tay vu

t trán lau m

hôi và đi t

i l

y chi

ế

c đt tho

i. Ba tin nh

n c

th

y và t

t c

đ

u t

m

t đ

a ch

, đó là Trí Nghiên

-Ân Tĩnh ng

chưa?- Tin nh

n th

nh

t.

-Ch

c Ân Tĩnh đang b

n làm vi

c ph

i ko?- Tin nh

n th

hai.

-Em nh

Ân Tĩnh quá.- Tin nh

n th

ba.

Ng

i bó g

i trên giư

ng, bây gi

đã là 11h

đêm, ánh m

t Trí Nghiên ko r

i kh

i chi

ế

c đt v

i hi v

ng m

t đi

u gì t

nó nhưng có v

nó đang làm cô th

t v

ng thì ph

i. Trí Nghiên th

dài chán n

n, t

chi

u đ

ế

n gi

cô suy nghĩ v

tr

n cãi nhau gi

a cô và Ân Tĩnh, cu

i cùng, cô đ

ã quy

ế

t đ

nh l

y h

ế

t can đ

m đ

có th

nh

n tin cho Ân Tĩnh, b

c

danh d

c

a m

t ti

u thư v

ì cô th

y r

ng mình đã sai trong chuy

n này.

Đ

c xong tin nh

n Ân Tĩnh ng

i đó suy nghĩ, nh

ng l

i Nh

t nói và nh

ng dòng tin này

đâu là l

i nói th

t lòng c

a Trí Nghiên đây. Đưa tay vu

t bóp trán r

i Ân Tĩnh cũng c

m l

y đt.

Ti

ế

ng nh

c t

chi

ế

c đt vang lên

làm Trí Nghiên gi

t mình nh

ưng cô v

i c

m l

y chi

ế

c đt và m

m cư

i, đt cu

Ân Tĩnh:

-Trí Nghiên h

? Sao ko ng

đi mà nh

n tin cho Ân Tĩnh v

y h

? Chân em b

t đau chưa.- Gi

ng nói Ân Tĩnh vang lên th

t nh

.

-Em ch

đi ng

khi bi

ế

t ch

c r

ng Ân Tĩnh cũng đã ng

.- Trí Nghiên th

th

.

-Sao l

i có suy nghĩ như v

y h

? Ng

c quá đi.- Ân Tĩnh kh

i.- V

y em ng

đi Ân Tĩnh cũng s

p ng

r

i.

-

m...Em s

ng

...Ân Tĩnh à....Em...- Trí Nghiên

m

-Có chuy

n gì em nói đi.

-Em xin l

i v

chuy

n h

i chi

u.

-Dươ

ng ti

u thư mà cũng bi

ế

t xin l

i sao. Ân Tĩnh ko nghe l

m ch

.- Ân Tĩnh trêu ch

c.

-Sao l

i ko? Có l

i thì ph

i xin l

i ch

.- Cô ph

ng ph

u.

-Ân Tĩnh s

nh

n l

i xin l

i n

ế

u em ng

ngay sau khi Ân Tĩnh cúp máy. Đc ko?

-Đc...V

y Ân Tĩnh cúp máy đi.

-

m...Em ng

ngon nhé.

-Ân Tĩnh...Em yêu Ân Tĩnh nhi

u.

-Ân Tĩnh cũng v

y em ng

ngon nhé, my love.

Trí Nghiên t

t đt, cô b

t đ

u n

m xu

ng v

i n

cu

i trên môi,cô c

m th

y d

ch

u hơn nhi

u so v

i h

i chi

u, m

t tinh th

n t

t cho m

t gi

c ng

ngon Sau m

t h

i v

t v

cùng cái chân đau đ

có th

yên v

trên băng gh

ế

sau c

a chi

ế

c xe, cơn đau b

t đ

u hành h

cô gái c

a chúng ta, kh

c

n nh

môi, Trí Nghiên nh

m m

t ch

u đ

ng cơn đau. Dù bi

ế

t trư

c s

đau như th

ế

nhưng cô nh

t đ

nh ko ch

u đ

cho Nh

t cõng xu

ng c

u thang hay lên xe mà cô ch

đ

cho H

ng dìu đi vì có l

co đã wen v

i b

vai, vòng tay và t

m lưng c

a ai đó m

t r

i, đi

u này có wá t

ko nh

? Nghĩ t

i quãng

đư

ng đ

t

i đc phòng h

c, Trí Nghiên lè lư

i ngán ng

m, "Ch

c ph

i nh

Cư Lệ đưa lên

wá"- Cô nh

th

m.

Chi

ế

c xe d

ng l

i, Nh

t nhanh chóng ch

y xu

ng m

c

a cho cô ch

và nói:

-Cô ch

có c

n tôi...

-Ko c

n đâu tôi t

đi đc.

-Có th

t là đi đc ko đ

y.- M

t gi

ng nói vang lên, gi

ng nói wen thu

c

y làm Trí Nghiên ng

ng đ

u lên.

Ân Tĩnh đang đ

ng đó v

i n

i hi

n trên môi nhìn Trí Nghiên tr

ư

c s

ng

c nhiên cu

c

Trí Nghiên l

n Nh

t

-Có th

t là Trí Nghiên ti

u thư ko c

n b

t kì s

giúp đ

nào ko v

y- Ân Tĩnh nh

c l

i v

đôi m

t đang nheo l

i.

-Sa..Sao em l

i

đây v

y?- Nh

t lên ti

ế

ng h

i.

-Anh lái xe v

đi, đ

em đưa cô ch

lên l

p cho.

Nh

t g

t đ

u r

i bư

c đi vì anh bi

ế

t r

ng m

i vi

c dính đ

ế

n Trí Nghiên ch

c

n có Ân Tĩnh là s

n ngay. 

-Sao còn ch

ưa ch

u leo lên v

y h

? Ko s

tr

h

c h

?- Ân Tĩnh way đ

u l

i h

i trong khi đang ng

i xu

ng trư

c c

a xe. Ân Tĩnh d

ng nói thì m

t vòng tay quàng wa c

, đưa tay ra sau đ

ngư

i yêu Ân Tĩnh đ

ng lên bư

c đi. Và cũng như nh

ng l

n trư

c, nh

ng ti

ế

ng

n l

i vang lên sau m

i bư

c chân h

.

-Sao Ân Tĩnh l

i đ

ế

n đây v

y? Ko ph

i Ân Tĩnh đang trong gi

làm vi

c sao?- d

a đ

u vào vai Ân Tĩnh, Trí Nghiên h

i nh

nhàng.

-Đúng là đang trong gi

làm vi

c cu

Ân Tĩnh nhưng v

ì bi

ế

t

đây có m

t cô gái đang c

n s

giúp đ

c

a Ân Tĩnh nên đành f

i b

vi

c v

y.- Ân Tĩnh lí gi

i - Nhưng đó ch

là ph

thôi, cái chính là Ân Tĩnh bi

ế

t em s

ko bao gi

đ

Nh

t cõng

đâu hơn n

a Ân Tĩnh cũng ko mu

n ai cõng em c

, ch

có....Ân Tĩnh m

i đc cõng em mà thôi.

T

trên lưng Ân Tĩnh, Trí Nghiên b

t cư

i; Ân Tĩnh c

a cô cũng bi

ế

t ghen sao th

ế

à cô c

nghĩ Ân Tĩnh s

coi đó là chuy

n tr

con và ko thèm wan tâm ch

, cô m

m cư

i h

nh phúc và ôm Ân Tĩnh ch

t hơn, nh

ng giây phút như th

ế

này th

t ng

t ngào, đúng như m

i ngu

i nói tình yêu có m

t s

c m

nh ko ng

. Ân Tĩnh bư

c lên đ

ế

n b

c c

u thang cu

i cùng, bàn chân đ

nh r

v

ng l

p Trí Nghiên nhưng đ

ã b

Trí Nghiên ngăn l

i:

-Đi hư

ng này đi, em chưá mu

n vào l

p.

-Hư

ng này sao?- Ân Tĩnh nhìn theo bàn tay Trí Nghiên- Em đ

nh đi đâu v

y?

-Thì Ân Tĩnh c

đi đi, đ

ng h

i nhi

u.- Trí Nghiên gi

c.

Ân Tĩnh cõng Trí Nghiên đi đc wa hai l

p h

c m

i ánh m

t các h

c sinh đ

u nhìn theo cô ti

u thư n

i ti

ế

ng đang làm g

ì tên v

sĩ, bi

ế

t đâu đó l

i là m

t cái b

y theo phong cách cu

Trí Nghiên dành cho Ân Tĩnh thì sao, h

trông có v

khá tò mò nh

ưng ch

đ

ng m

t ch

nhìn thôi

, ko có ngư

i nào bám theo như

sân trư

ng c

.

-T

i nơi r

i đó Ân Tĩnh.- Trí Nghiên nói nh

vào tai Ân Tĩnh

Ân Tĩnh d

ng l

i nhìn vào n

ơi m

ình đang đ

ng, ánh m

t ng

c nhiên khi nhìn th

y căn phòng tr

ư

c m

t mình WC sao?- Ân Tĩnh b

t nói r

i way wa Trí Nghiên m

m cư

i- Thì ra

đây là lí do em ko mu

n vào l

p...Em mu

n...mu

n làm gì? R

a m

t hay là...

-Ân Tĩnh vào l

đi, s

p vào h

c r

i kìa.- Trí Nghiên

đánh vai Ân Tĩnh.

Ân Tĩnh bư

c vào sau khi Trí Nghiên đ

ã m

c

a, ti

ế

n vào m

t phòng v

sinh r

i Ân Tĩnh nh

nhàng d

t Trí Nghiên xu

ng r

i nói:

-Ân Tĩnh ra ngoài đây khi nào em xong r

i thì g

i Ân Tĩnh nhé.- Ân Tĩnh way lưng bư

c đi nhưng bàn tay Trí Nghiên níu Ân Tĩnh l

i theo sau đó là ti

ế

ng nói nh

nh

c

a cô ti

u thư:

-Ân Tĩnh à!

Ân Tĩnh v

i way ngư

i l

i, đôi tay Trí Nghiên nhanh chóng quàng c

Ân Tĩnh kéo xu

ng và đi

u Ân Tĩnh có th

nh

n ra đó là đôi môi đ

y ng

t ngào cu

Trí Nghiên đang ch

m vào môi Ân Tĩnh. Hành đ

ng b

t ng

c

a Trí Nghiên khi

ế

n Ân Tĩnh m

t đà ng

ã v

phiá sau làm chi

ế

c c

a đóng l

i. Ân Tĩnh lưng t

a vào cánh c

a, đôi m

t ch

a đ

y b

t ng

nhưng ch

sau m

t thoáng giây đôi m

t

y nh

m l

i, bàn tay ôm ch

t l

y hông Trí Nghiên đ

m

c hai đôi môi làm vi

c và cùng Trí Nghiên d

n đi vào s

ng

t ngào và đ

y kì di

u do đôi môi mang l

i.

Ti

ế

ng chuông báo gi

vào h

c vang lên khi

ế

n c

hai gi

t mình buông nhau ra, nhìn Ân Tĩnh v

i gương m

t đ

ng Trí Nghiên kh

nói:

-Em xin l

i Ân Tĩnh vì chuy

n hôm wa- Cô cúi m

t li

n ngay sau đó.

Đưa tay vu

t nh

gương m

t cu

ngư

i con gái đang đ

d

n vì ng

ư

ng kia, Ân Tĩnh h

i:

-Đó là lí do em mu

n đ

ế

n đây sao?- R

i đưa m

t nhìn quanh- M

t n

hôn trong nhà v

sinh? Th

t ko th

ng

đc.

-Ân Tĩnh ko thích nó sao?- Trí Nghiên lo l

ng.

Ân Tĩnh b

t cư

i, r

i đưa tay keó nh

eo Trí Nghiên, nhìn vào g

ương m

t xinh đ

p đ

y quy

ế

n rũ, và nói:

-Ko h

, Ân Tĩnh r

t thích là đ

ng khác, m

t n

hôn đ

c bi

t....Mình làm l

i nhé.- Ánh m

t gian x

o đã xu

t hi

n, Trí Nghiên đánh nh

vào vai Ân Tĩnh , đ

y Ân Tĩnh ra đôi m

t đ

y ngư

ng ngùng:

-Không đâu...Đ

ng có mơ.

Như

ng r

i cô l

i ti

ế

n g

n đ

ế

n Ân Tĩnh, vòng tay eo Ân Tĩnh, d

a đ

u vào vai Ân Tĩnh và nói:

-N

ế

u Ân Tĩnh thích thì em mu

n đây s

là n

hôn ch

dành riêng cho chúng ta nhé...Ko đc làm v

i b

t c

ai khác đó nghe chưa.- Cô nh

ìn lên Ân Tĩnh v

i ánh m

t đe d

a.Ôm nh

Trí Nghiên vào lòng Ân Tĩnh nói:

-Đc r

i ch

cu

em và Ân Tĩnh thôi. Mà công nh

n nhà v

sinh c

a trư

ng em s

ch và thơm th

t đ

y, ko h

có muì hôi.

-T

t nhiên r

i, là trư

ng qu

c t

ế

mà.- Trí Nghiên t

hào

-Đúng r

i! Trư

ng qu

c t

ế

mà- Ân Tĩnh l

m b

m, ánh m

t ch

t bu

n, nhưng r

i mau chóng h

i ph

c, nhìn Trí Nghiên Ân Tĩnh cu

i và nói- Bây gi

ti

u thư có đ

cho tên v

sĩ này đưa vô l

p không nào...Đ

ế

n gi

h

c r

i kià.

Trí Nghiên nho

n cư

i l

i r

i ngoan ngoãn n

m trên lưng Ân Tĩnh đ

vào l

p h

c. S

xu

t hi

n khá mu

n c

a hai ngư

i làm c

l

p kinh ng

c, nh

ng ánh m

t l

i đ

d

n v

đó. B

m

c nh

ng ánh m

t đ

y soi mói đó, Ân Tĩnh đưa Trí Nghiên đ

ế

n ch

ng

i c

a cô r

i đ

ng lên đi ra kh

i l

p ko wên nói:

-Chúc cô ch

có m

t ngày h

c t

p đ

y hi

u qu

.

Trí Nghiên m

m cư

i và nhìn theo Ân Tĩnh cho đ

ế

n khi khu

t bóng, m

t ai đó l

i g

n đ

p m

nh vào vai Trí Nghiên:

-Hai ngư

i đi đâu mà bây gi

m

i vào v

y h

?- Tiên h

i

-Ch

ng ph

i h

n ta b

cho de r

i à?- Trang th

c m

c.

-Các c

u này, bà tám wá đi..

.Đi

u các c

u c

n wan tâm là t

đã có m

t

đây cùng các c

u. V

ch

ng

i đi cô vào bây gi

.- Trí Nghiên xua tay.

Đ

i cho nhóm kia buông tha Trí Nghiên thì C

ư

L

m

i mon men ti

ế

n đ

ế

n, nh

nhàng ng

i xu

ng bên c

nh Trí Nghiên kh

h

i:

-Hai ngư

i sao r

i? Hoà chưa?

Trí Nghiên l

y tay ch

ng c

m ngư

c nhìn Phu

ơng Danh, n

n

i h

nh phúc;nhìn v

m

t đó thì C

ư

L

cũng đ

ã có câu tr

l

i, nhìn Trí Nghiên v

i đôi m

t cu

m

t thám t

, cô h

i ti

ế

p:

-Hoà r

i sao. V

y có th

nói cho t

bi

ế

t hai ngư

i làm gì mà vô tr

v

y, t

th

y c

u đ

ế

n t

s

m mà.

-Bí m

t ko th

ti

ế

t l

đc...C

u đ

ng tra h

i n

a t

ko nói đâu.- Trí Nghiên cư

i tinh ngh

ch

Cư Lệ đ

nh h

i ti

ế

p nhưng đành ph

i v

ch

vì cô giáo đã vào l

p, c

l

p im l

ng chu

n b

sách v

cho ti

ế

t h

c đ

u tiên cho này hôm nay c

a h

. Sau khi xu

ng xe buýt, Ân Tĩnh ch

y v

i v

nhà , đ

ng l

i trư

c c

a đ

ngh

hơi l

y l

i s

c sau m

t h

i ch

y b

hơi tai, ngư

c m

t nhìn vào nhà Ân Tĩnhko kh

i ng

c nhiên, trong sân xu

t hi

n m

t chi

ế

c xe l

, bư

c vào trong nhà Ân Tĩnh c

m h

y ko khí có v

khá g

p rút, m

i ngư

i t

v

gì đó khá lo l

ng, th

t kì l

. Ngày thư

ng vào gi

này m

i ngư

i làm đ

ã la làm vi

c c

a mình ch

đâu đ

ng m

t ch

v

i b

m

t th

ế

kia. Có ti

ế

ng bư

c chân t

trên c

u thang.

-Con gái tôi làm sao r

i?- Ti

ế

ng ông ch

h

Nguy

n.

-Không có gì đáng ng

i, ti

u thư ch

m

t s

c chút thôi, ngh

ngơi b

i dư

ng là kh

e thôi. Ông đ

ng lo wá.

-C

m ơn bác sĩ nhi

u l

m.

-Ko có gì, bây gi

ông cho ngư

i theo tôi đi l

y thu

c.- V

bác sĩ t

t

n

Ông ch

kh

g

t đ

u r

i way sang ra l

nh:

-Ân Tĩnh đi theo bác sĩ l

y thu

c cho cô ch

Sau khi theo v

bác sĩ l

y thu

c v

, Ân Tĩnh tìm ông ch

Nguy

n đ

trình báo nhi

m v

v

a đc giao.

c lên c

u thang Ân Tĩnh đã nghe ti

ế

ng nói t

phòng Ng

c Châu:

-Ông đ

nh gi

ế

t con sao mà còn b

t nó đi.- Ti

ế

ng nói c

a bà ch

-Nhưng đây là m

t bu

i h

p m

t wan tr

ng.

-Wan tr

ng cũng ko b

ng m

ng c

a con gái ông.- Bà khó ch

u đáp

-V

y thì đ

nhà bà và tôi s

đi.

-Tôi đi thì l

y ai chăm sóc con.

-Con ko sao đâu m

, m

đi v

i ba đi, ko thì ba l

i khó x

, con

nhà

n mà- Đ

ế

n lúc này Ng

c Châu m

i lên ti

ế

ng v

i gi

ng m

t m

i.

-Làm sao m

đ

con

nà v

i m

t m

ngư

i vô d

ng

y ch

.

-Có Ân Tĩnh r

i bà lo gì.- Ông ch

Nguy

n phân bua

-Làm sao tôi yên tâm giao con gái cho m

t gã v

sĩ ch

, con gái đang

m th

ế

này l

h

n có ý đ

g thì...

-Bà lo xa wá đi, có cho ti

n h

n cũng ko dám làm v

y đâu hơn n

a Ân Tĩnh là con gái đó ch

ko f

i là con trai đâu.

-CÁI G

Ì?- Bà ng

c nhiên

-Chuyên đó tôi s

nói v

i bà sau, bây gi

bà đi

chu

n b

giùm tôi đi, s

p đ

ế

n gi

r

i.

Cánh c

a phòng m

ra, cha m

Ng

c Châu xu

t hi

n ngay sau đó, v

a th

y h

Ân Tĩnh cúi đ

u chào:

-Chào ông bà ch

...Thưa ông ch

tôi đã đi l

y thu

c xong r

i

.

-Đư

c r

i...Hôm nay tôi v

i bà ch

có vi

c ph

i đi các cô nh

chăm sóc cô ch

cho t

t nghe chưa?- Ông căn d

n

-Vâng

...Ông ch

yên tâm.- Ân Tĩnh tr

l

i, thoáng th

y khó ch

u khi ai đó g

i mình b

ng "cô".

Ân Tĩnh bư

c lên c

u thang cùng b

a t

i và thu

c cho Ng

c Châu, kh

v

n cánh c

a Ân Tĩnh bư

c vào. Ân Tĩnh ko h

thích nư

c vào căn ph

òng này vào bu

i t

i chút nào, ánh đèn m

a

c

a nó làm Ân Tĩnh có c

m giác ko t

t và nó th

t t

i t

khi mà ch

căn phòng l

i là Ng

c Châu- ngư

i mà t

i wa...Tr

i

! Ân Tĩnh ko mu

n nh

t

i n

a...Chi

ế

c giư

ng tr

ng không làm Ân Tĩnh ho

ng h

t nhìn quanh phòng, Ân Tĩnh th

y cô nàng đamg ng

i m

t đ

ng

máy tính v

i v

chăm chú, đ

y khay đ

ăn xu

ng, Ân Tĩnh bư

c t

i g

n và nói:

ế

n gi

ăn t

i r

i thưa cô ch

.

-Anh đ

ế

n r

i sao, em nh

anh quá.- Ng

c Châu nói và nhìn vào m

t Ân Tĩnh. Ân Tĩnh way m

t đi hư

ng khác và nói:

-Cô ch

đang b

nh ko nên ngh

ngơi th

ì t

t hơn, chơi vi tính như th

ế

ko t

t l

m đâu

-Ai nói v

i anh là em b

b

nh- Cô ta b

t đ

u đ

ng d

y ti

ế

n g

n Ân Tĩnh.- Ko có gì trên đ

i có th

làm tôi đ

b

nh ngo

i tr

anh ra.- Bàn tay cu

cô nàng l

i b

t đ

u ho

t đ

ng.

-Cô ch

nên s

a l

i cách xưng hô và gi

kho

ng cách m

t chút s

t

t hơn

.- Ân Tĩnh lên ti

ế

ng.

-Anh có bi

ế

t v

l

nh lùng đó làm tim em ko th

ki

m ch

ế

đc ko?-- Bàn tay cô gái v

n ti

ế

p t

c làm vi

c trên

ngư

i Ân Tĩnh.- Anh có bi

ế

t vì anh mà em ph

m t

i h

i l

và l

a d

i ko? Anh ph

i đ

n bù cho em đi ch

.

-Đó là do cô ch

t

làm tôi ko h

b

t ép.-

-Sao anh nói nghe vô tình v

y...nhưng em s

ko đ

b

ng đâu...Chúng ta ti

ế

p t

c bu

i ti

c mà t

i wa b

đ

t đo

n nhé.- Ng

c Châu nhón chân nói nh

vào tai Ân Tĩnh.

Đ

y cô nàng ra kh

i ngư

i mình, Ân Tĩnh nói v

i gi

ng b

c b

i:

-Mong cô ch

đ

ng hi

u l

m, tôi chưa h

nói là mu

n làm đi

u đó vơí cô ch

.

Ng

c Châu đi v

phiá chi

ế

c giư

ng ng

i xu

ng v

i đôi chân v

t cheó và bàn tay d

a v

sau, ngư

c lên nhìn Ân Tĩnh và noí:

Anh ko dám có ph

i vì cô b

n gái ko? M

i ch

th

y anh chú ý đ

ế

n em thôi mà n

i cơn ghen như v

y thì s

m mu

n cũng "đg ai n

y đi" thôi.

-Sao cô bi

ế

t?Cô cho ngư

i theo dõi chúng tôi sao?

-C

n gì ph

i theo dõi ch

c

n nhìn thái đ

cu

hai ngư

i là bi

ế

t- Cô ta gi

i thích, Ân Tĩnh đ

nh way gót bư

c đi, r

i kh

i căn phòng cùng con ng

ư

i đáng s

kia nhưng ti

ế

ng cô nàng l

i vang lên-Mà naỳ cô ta là fem hay normal v

y? Trông b

ngoài có v

ko f

i là fem r

i, n

ế

u là normal khi có v

không

n. Ch

có fem m

i h

p vơí các sb thôi, c

òn normal thì ko ch

c ch

n cho l

m vì dù sao đi n

a h

cũng s

v

vơí boy mà thôi....

Nh

nhàng bư

c t

i ôm Ân Tĩnh t

phiá sau, Ng

c Châu thì th

m:

-Em s

cho anh th

i gian đ

suy nghĩ r

i hãy

đưa ra quy

ế

t đ

nh, ch

n fem hay normal.

Ân Tĩnh g

tay cô nàng b

ra kh

i phòng, còn l

i Ng

c Châu

trong phòng, nhìn theo Ân Tĩnh cô m

m cư

i:

-Anh ko thoát kh

i tay em đâu ng

c

!

Ch

có fem m

i h

p vơí các sb thôi, c

òn normal thì ko ch

c ch

n cho l

m vì dù sao đi n

a h

cũng s

v

vơí boy mà thôi", câu nói đó c

a Ng

c Châu c

l

v

n trong đ

u Ân Tĩnh su

t tu

n nay, nó lám

nh hư

ng đ

ế

n m

i ho

t đ

ng c

a Ân Tĩnh, s

khó ch

u đã xu

t hi

n trong nh

ng cu

c nói chuy

n gi

a hai ngư

i theo đó s

nghi ng

v

tình c

m c

a Trí Nghiên tăng lên trong l

òng Ân Tĩnh theo c

p s

nhân. Và v

i tình tr

nh như th

ế

này thì ti

ế

ng đtlà th

giúp đánh th

c Ân Tĩnh đưa tay l

y cái đt đang reo

m ĩ.

-Alô! Ân Tĩnh nghe.

-Ân Tĩnh à! Đi chơi ko lâu r

i t

i mình

chưa đi v

i nhau.- Gi

ng c

a Minh C

m vang lên.

-Mày nghĩ b

n mày r

nh l

m h

? Nói cho bi

ế

t tao ko còn là v

sĩ c

a Trí Nghiên n

a đâu mà mu

n đi là đi.- Ân Tĩnh tr

l

i

-V

y sao? Bu

n nh

! Mà mày chuy

n t

h

i nào v

y sao ko cho t

i tao bi

ế

t đ

m

t ti

n đt và th

i gian c

a tao ko.

-T

n thì cúp máy

đi.- Ân Tĩnh đáp.

-Hahaha tao đua mà thôi th

ì ko

đc lúc này th

ì lúc khác v

y.

-Khoan đã...Mày cho tao h

i cái này...Theo mày fem và normal ai h

p v

i sb t

i mình nh

t?

-Theo tao...ch

có sb h

p v

i sb thôi

hahaha...Như tao v

i mày ch

ng h

n.

ng đùa n

a nói nghiêm túc đi.

-

thì....trên lí thuy

ế

t thì fem là ng

ư

i h

p v

i sb nh

t do cùng c

nh nG

nên s

d

hi

u và đ

ng c

m v

i nhau nhưng đó là lí thuy

ế

thôi còn th

c t

ế

v

n có trư

ng h

p normal yêu sb nói tóm l

i r

c r

i l

m mày

...Mà sao mày h

i chuy

n này v

y b

có chuy

n gì gi

a mày v

i Trí Nghiên h

?

- Ko...T

i tao v

n

n. Thôi mày cúp đi.

Ân Tĩnh cúp đt nghĩ v

nh

ng gì v

q đc nghe t

đ

a b

n thân b

t ch

t m

t câu hõi b

ng hi

n ra trong đ

u "n

ế

u Trí Nghiên

như l

i Ng

c Châu nói thì sao?" Ân Tĩnh b

ng c

th

y s m

i khi nghĩ t

i đi

u này n

ế

u m

t ngày nào vi

c này tr

thành s

th

y thì sao, Ân Tĩnh ko bi

ế

t chuy

n gì s

đ

ế

n nhưng h

c ch

n nó s

r

t kh

ng khi

ế

p đ

i v

i Ân Tĩnh. 

----- >_<----- *_*-----^_^----- @_@-----

-Ân Tĩnh n

i vi

c bên cô th

ế

nào?- Ti

ế

ng ông Phát đc nh

c l

i l

n th

hai

-Ân Tĩnh đ

i trư

ng đang h

i em kià.- Nh

t ng

i k

ế

bên kh

hích Ân Tĩnh khi mà nh

n ti

ế

ng nói cu

ông Phát ko h

có hi

u nghi

m vơí gương m

t đ

đ

n c

a "đ

a em quá xu

t s

c"

-D

...- Ân Tĩnh ngơ ngác r

i nhanh chóng tr

l

i -

bên em v

n

.

Cu

c h

p k

ế

t thúc, Ân Tĩnh đ

ng d

y chu

n b

đi v

nhưng chưa k

p bư

c đi thì đã b

ông Phát g

i gi

t l

i:

-Ân Tĩnh! Chút n

a g

p tôi.

Ân Tĩnh g

t đ

u bu

n bã vì bi

ế

t ch

c n

i dung c

a cu

c nói chuy

n đó là g

ì. Ti

ế

p t

c s

p x

ế

p đ

đ

c trên bàn r

i ti

ế

n vào phòng ông Pháp.

-Hôm nay cháu làm sao v

y h

- Ông Phát lên ti

ế

ng khi nh

n th

y Ân Tĩnh đã vào phòng- Sáng nay thì đ

ế

n h

p mu

n đã th

ế

trong gi

h

p còn không chú ý n

a, có chuy

n gì x

y ra khi cháu làm vi

c à?

-D

ko có gì

!Cháu xin l

i L

n sau cháu s

ko như th

ế

n

a

.

-N

ế

u có gì khó khăn thì cháu c

nói v

i bác đ

ng có đ

trong lòng....Hôm nào r

nh cháu đi l

y b

ng lái đi nhé cháu thi đ

u r

i đó. Bác tính l

y dùm như

ng b

n wá .- Ông nói.

-Vâng , cháu s

đi...Bác còn mu

n d

n dò gì n

a ko

?

-Thôi cháu v

làm vi

c đi.

Ân Tĩnh cúi đ

u chào r

i bư

c ra kh

i phòng, bu

bã vì nh

ng gì x

y ra h

i sáng, ch

t

i nh

ng suy nghĩ v

chuy

n trên luôn trói bu

c đ

u óc Ân Tĩnh m

i lúc làm Ân Tĩnh wên m

t bu

i h

p hàng tháng c

a t

cũng như đánh c

p luôn s

t

p trung c

a Ân Tĩnh. Cúi đ

u bư

c đi Ân Tĩnh ti

ế

n v

phía c

a l

n và t

i đây Ân Tĩnh đã g

p m

t k

đáng ghét và có m

t bu

i nói chuy

n ko đáng có vì nó s

đóng góp m

t ph

n ko nh

vào cơn giông b

ão s

p t

i, m

t con bão v

ơí qui mô ko nh

Chào "c

u em" có chuy

n gì mà đi v

i b

d

ng t

i t

th

ế

này h

?-Gi

ng nói đó vang lên.

Ân Tĩnh ng

a m

t lên nhìn r

i chào k

đang nói chuy

n v

i mình:

-Chào anh! Anh v

n kho

ch

? Anh đ

ế

n đây có chuy

n gì v

y?

-Nhóc h

i m

t câu hơi th

r

i đ

y anh mày lúc nào mà ch

ng kh

e, cò vi

c anh đ

ế

n đây thì...ch

c ch

n ph

i có vi

c nên m

i ph

i đ

ế

n đây ch

.- Tên đáng ghét vơí cái tên " Minh Trư

ng" lên ti

ế

ng.

-Ch

c chú em cũng bi

ế

t anh đã ngh

vi

c r

i ch

...Hôm nay anh đ

ế

n đây đ

hoàn thành m

t vài th

t

c ti

n th

ghé thăm ông th

y d

hơi c

a chúng ta.- H

n nói v

i cái v

nhìn vào là mu

n cho vài cái đ

m.

-Anh ko nên nói bác Phát như v

y dù gì bác

y cũng đã t

ng là th

y d

y cu

anh.

-Tr

i

! Tôi wên m

t đang nói chuy

n vơí h

c trò xu

t s

c c

th

y, chán th

t đ

t- H

n ch

c lu

i- Thôi nhóc v

đi, anh mày đi lo m

i chuy

n cho xong đ

còn chú tâm vào vi

c cưa đ

cô ch

Trí Nghiên xinh đ

p kia n

a. Nói cho nhóc bi

ế

t anh s

khi

ế

n cho cô nàng đ

vì anh nh

ư đi

ế

u đ

.- Minh Trư

ng mĩm cư

i.

-Nhưng sao em nghe nói cô

y t

ch

i anh r

i mà.- Ân Tĩnh ng

c nhiên.

-Là do anh mày chưa xài h

ế

t chiêu đó thôi, cô nàng ch

gi

đò thôi, cô ta nói r

ng v

i thân ph

n v

sĩ thì anh ko có c

ơ h

i, đó s

là chuy

n n

c cư

i, ko bao gi

x

y ra nhưng th

c ra cô nàng mu

n anh th

hi

n tình yêu dành cho cô nàng nhi

u như th

ế

nào chính vì v

y anh m

i ph

i b

công vi

c này v

y...Ng

m l

i th

y cô

y nói cũng đúng m

t v

sĩ th

p kém thì làm sao x

ng vơí m

t ti

u thư lá ng

c cành vàng

như th

ế

ch

... Và bây gi

khi anh mày đ

ã ko còn là v

sĩ thì còn ai h

p v

i cô

y ngoài anh cơ ch

m

t thi

ế

u gia hào hoa và ti

u thư xinh đ

p...đúng là 1 chuy

n tình đ

p hahahaha...- H

n ta cư

i l

n mà ko th

y r

ng nét m

t Ân Tĩnh đang sa s

m xu

ng, Ân Tĩnh

nhanh chóng bư

c chân đi trư

c khi ti

ế

p t

c nói nh

ng l

i khi

ế

n cho đ

u óc Ân Tĩnh thêm căng th

ng nhưng ch

c

i nh

ng gì h

n v

a cung c

p thôi cũng th

a đ

cho m

i vi

c đi theo chi

u x

u hơn r

i.

V

a v

đ

ế

n nhà Ân Tĩnh đi th

ng ào phòng ng

i xu

ng bàn, vu

t tóc, tháo kính và lúc này đây m

i l

i nói Ân Tĩnh nghe đc trong nh

ng ngày wa b

t đ

u h

i t

v

. Ân Tĩnh c

như th

ế

, c

ng

i lì

trong đó ko bi

ế

t bao lâu cho đ

ế

n khi m

t đ

ng nghi

p gõ c

a và nói r

ng Ng

c Châu mu

n đi ra ngoài th

ì c

ơ th

ng ch

n

g như b

t đ

ng cùng đôi m

t vô h

n m

i có s

c s

ng tr

l

i. Đôi m

t kia ko bi

ế

t đã ph

i nhìn v

m

t hư

ng xa xôi bao lâu r

i, m

t nơi mà h

nh phúc dành cho Ân Tĩnh và Trí Nghiên g

n như là ko th

có.

-Đưa em đ

ế

n quán nư

c nào đi.- Ng

c Châu nói kh

v

i Ân Tĩnh.

Ân Tĩnh kh

g

t đ

u r

i đi trư

c ra xe chu

b

, đưa cô nàng đ

ế

n m

t quán nư

c khá teen vơí ch

t lư

ng kh

i chê. Sau khi đ

ã g

i đ

u

ng, ng

c Châu way nói vơí nh

ng v

sĩ khác:

-Các anh xu

ng đi đ

Ân Tĩnh

đây v

i tôi là đc r

i.- Cô đưa m

t v

ph

ía Ân Tĩnh và cư

i.

T

i m

t bàn khác trong quán, m

t nhóm g

m 7 cô gái đang ng

i trò chuy

n vui v

.

-Trí Nghiên làm gì mà Ân Tĩnh ph

i ki

ế

n đơn xin đ

i thân ch

v

y h

?- Minh C

m cư

i.

-Ai nói v

i Minh C

m như th

ế

h

?- Trí Nghiên phân bua.

-Đùa chút th

ôi mà...N

ế

u Ân Tĩnh có

đây thì đ

y đ

b

n c

p r

i nh

.- Tú Linh ti

ế

c r

.

-Hôm wa tao có g

i cho nó...Tr

i linh th

t m

i nh

c là t

i li

n kìa.- Minh C

m nói trong kinh ng

c và c

b

n cùng nhìn v

ng m

t Minh C

m nhìn.

-Ân Tĩnh may m

n th

t, l

n nào cũng g

p thân ch

xinh như m

ng, nhìn cô gái đó body cũng khá chu

n đ

y nh

.- Tú Linh vô tư nói th

ì b

ng b

kêu í

i vì bàn tay c

a ai kia đang nheó hông cùng ánh m

t hình viên đ

n và ti

ế

ng nói s

c l

m:

-Tú Linh thích body đó l

m h

?

-Ko...ko...Tú Linh nó

i đùa thôi mà.- Tú Linh nói trong dau đ

n.

-L

n sau nói ph

i cân nh

c nha b

n hi

n.- Minh C

m khuyên b

o.

Trong khi m

i ngư

i vui v

i nói thì C

ư

L

ch

chú ý đ

ế

n bi

u hi

n c

a Trí Nghiên, cô lo cho b

n thân mình, s

l

i có chuy

n ko hay l

i x

y

ra như hôm trư

c.

-Trí Nghiên này hay câu đ

i ch

v

i t

đi- Cư Lệ đ

ngh

vì ch

ng

i Trí Nghiên đ

i di

n v

i Ân Tĩnh và t

khi phát hi

n th

y Ân Tĩnh thì đôi m

t Trí Nghiên c

d

ng l

i

đó mãi, m

it h

n s

vui v

.

-Ko c

n đâu Cư Lệ à, t

n mà!- Trí Nghiên t

ch

i, m

m cư

i v

i Cư Lệ r

i l

i way l

i cu

c nói chuy

n v

i m

i ngư

i.

M

i ngư

i dư

ng như cũng hi

u chuy

n nên h

c

g

ng làm cho câu chuy

n cu

mình tr

nên hài hư

c đ

làm ThiênTrúc ko chú ý đ

ế

n Ân Tĩnh d

n đ

ế

n tâm tr

ng ko vui. M

i ngư

i đang vui v

v

i nh

ng câu chuy

n thì b

t ch

t t

loa cu

nhà hàng m

t gi

ng nam vang lên:

-THƯA T

T C

M

I NGƯ

I HÔM NAY TÔI MU

N M

I NGƯ

I HÃY LÀM CH

NG CHO TÌNH YÊU TÔI DÀNH CHO M

T CÔ GÁI, NGƯ

I TÔI R

T YÊU VÀ CÔ

Y ĐANG NG

I

TRONG NHÀ HÀNG NÀY.

M

i ngư

i nhìn v

ng ngư

i đang nói, anh chàng đ

t mic xu

ng, c

m m

t b

h

ng đ

tươi cùng chi

ế

c bánh kem hình trái tim màu h

ng bư

c đ

ế

n bàn c

a Trí Nghiên trong s

tò mò c

a m

i ngư

i. Ch

c kh

i nói m

i ngư

i cũng bi

ế

t tên d

hơi đó là ai

r

i nh

, th

t là pó tay v

i h

n. Đ

ng trư

c m

t Trí Nghiên, Minh Trư

ng quỳ xu

ng và nói:

-Anh yêu em, Trí Nghiên. Hãy cho anh m

t cơ h

i đc

bên em, chăm sóc và yêu thương em.

Trí Nghiên tr

òn m

t ng

c nhiên, cô ko ng

tên này l

i c

ng đ

u như th

ế

, cô nghĩ h

n đã t

b

ý đ

nh khi cô t

ch

i th

ng th

ng t

sân trư

ng nhưng đi

u đó ko làm cô lo l

ng. Đi

u cô s

là Ân Tĩnh, cô chưa h

nói cho Ân Tĩnh bi

ế

t chuy

n Minh Trư

ng đã tìm cách t

tình v

ơí cô, th

ế

mà hôm nay h

n l

i t

tình

đây khi mà Ân Tĩnh cũn

g có m

t

đây, cô s

Ân Tĩnh s

nghĩ lung tung. Cô đưa m

t li

ế

c nhìn Ân Tĩnh và b

t ng

trư

c bi

u hi

n gương m

t c

a Ân Tĩnh ko có v

gì là ng

c nhiên c

như là Ân Tĩnh bi

ế

t chuy

n này s

x

y ra, tuy Ân Tĩnh đeo kính nhưng Trí Nghiên bi

ế

t r

ng anh1 m

t sau g

ng m

t kính đang nhìn cô v

i v

bu

n phi

n, có chút th

t v

ng và an ph

n, ko hi

u sao cô c

m th

y b

t an trong lòng, cô c

nhìn v

phía Ân Tĩnh mãi nh

ư v

y, cô mu

n ch

y đ

ế

n bên Ân Tĩnh gi

i thích m

i chuy

n nhưng ko th

-Tên điên nào v

y?- Tú Linh nheo m

t nhìn tên con trai đang quỳ đó.

-Có f

i cái tên v

sĩ b

vi

c đi tán Trí Nghiên mà Cư Lệ k

cho T

Nghiên nghe ko v

y?

-CÁI GÌ??????? TÁN CH

TRÍ NGHIÊN?-Ng

c Huy

n ng

c nhiên.

-Th

ng ch

m dây ko bi

ế

t hoa đã có ch

hay sao?- Tú Linh l

c đ

u.

-Minh C

m lo cho Ân Tĩnh quá.- Minh C

m nói vơí v

lo l

ng.

Trong khi ph

n

ng c

a nhóm b

n mang đ

y tính tiêu c

c thì m

i ngư

i xung quanh l

i có v

r

t thán ph

c Minh Trư

ng vơí t

ình yêu c

a mình, các cô gái c

xì xào vì ghen t

c, có v

như m

i vi

c đang ti

ế

n tri

n theo hư

ng kgá thu

n l

i v

i Minh Trư

ng. Đi

u mà m

i ingư

i nhìn th

y ch

là m

t boy đang t

tìnìh v

ơí 1 girl ch

ko h

bi

ế

t rõ tình hình bên trong nh

ư th

ế

nào, n

ế

u là m

t c

p bình th

ư

ng thì đây s

là ni

m t

hào cho cô gái nhưng vơí Trí Nghiên

thì ko vì cô ko h

wan tam đ

ế

n

ế

k

đanag quỳ

i ichân mìnìh mà đôi m

t và trái tim c đang nh

ìn v

Ân Tĩnh, ngư

i ch

cách cô m

y bư

c chân.

-Cô gái

! Em nên tr

l

i chàng trai này đi ch

, anh ta có v

khá m

i chân r

i. Em nên quý tr

ng m

t tình y

êu như th

ế

này.- M

t ph

n

lên ti

ế

ng khuyên Trí Nghiên.

Trí Nghiên way nhìn ng

ươ

ì

đang nói vơí m

ình r

i nhìn Minh Tr

ư

ng vơí s

chán n

n, cô đinh s

cho h

n m

t tr

n đ

r

i h

n t

b

luôn vi

c làm phi

n Trí Nghiên nhưng t

bàn cu

Ng

c Châu vang lên ti

ế

ng la "Á....." cô ng

ng m

t lên nhìn khi nh

n ra là ti

ế

ng c

a Ân Tĩnh.

bàn bên đó, Ân Tĩnh l

y tay ph

i vai aó vơí b

m

t nhăn nhó đ

i di

n là cô ph

c v

đang ho

ng h

t r

i rít xin l

i cùng đ

ng ly dư

i đ

t.

-Cô làm ăn ki

u gì v

y h

?- Ng

c Châu l

y khăn lau cho Ân Tĩnh- L

i còn là cà phê nóng n

a ch

.

Ân Tĩnh có b

sao thì cô ko yên v

ơí tôi đâu nghe chưa.

-Tôi v

n

n mà...Tôi c

n vào nhà v

sinh.

-Em s

đi vơí Ân Tĩnh .- Ng

c Châu ch

y theo sau.

Sau khi hai ngư

i đi, m

i ngư

i l

i t

p trung chú ý đ

ế

n chàng trai kiên nh

n và cô gái c

mãi ch

ưa đưa ra câu tr

l

i c

a mình.

-Thìên Trúc xin em hãy tr

l

i anh đi. Em ch

p nh

n anh nhé.- Minh Trư

ng l

i hăm h

. H

n nhìn Trí Nghiên v

i v

đ

y t

tin vì bi

ế

t ch

c r

ng m

i ngư

i đang

ng h

h

n và Trí Nghiên khó có th

t

ch

i h

n trong hoàn c

nh này. Nhưng tr

ứớ

c s

ng

c nhiên c

a Minh Trư

ng l

n m

i ngư

i, Trí Nghiên đ

y Minh Ttư

ng sang m

t bên và ch

y theo hư

n

g mà Ân Tĩnh đi v

i v

v

i vã. Cô lo cho Ân Tĩnh, l

ra ngư

i

bên c

nh Ân Tĩnh lúc này ph

i là cô, cô s

vào đó và nói co Ân Tĩnh hi

u trư

c đã, cô ph

i c

ng c

lòng tin cu

Ân Tĩnh vào tình yêu c

a cô đ

r

i sau đó cô m

i có th

gi

i quy

ế

t m

i vi

c khác đc.

Cánh c

a nhà v

sinh đang

trư

c m

t cô, cô s

c vào đó và gi

i thích m

i chuy

n m

c k

cô gái kia nghĩ th

ế

nào. Trí Nghiên có c

m giác ko t

t v

cô gái này nên cô s

dùng cơ h

i đ

cho cô ta bi

ế

t Ân Tĩnh là c

a cô.Trong khi đó

toalet, Ân Tĩnh soi gương lau v

ế

t b

n

áo.

-Anh ko lau v

ế

t b

ng sao?- Ng

c Châu h

i khi th

y Ân Tĩnh ch

lau á

o.- Hay là đ

em giúp cho nhé.

Cô ti

ế

n g

n đ

ế

n Ân Tĩnh nhung Ân Tĩnh đã way l

i và nói:

-Ko c

n đâu, chúng ta ra ngoài thôi.

Nhưng Ng

c Châu v

ko d

ng bư

c, cô ta v

n ti

ế

n lên d

n Ân Tĩnh v

phía tư

ng, Ân Tĩnh lùi l

i trư

c nh

ng bư

c ti

ế

n c

a cô ta. Th

y v

y, cô ta càng l

n tơí:

-Ra đó s

m làm gì c

ơ ch

? Anh s

cô b

n gái nghĩ b

y v

chúng ta sao? V

y c

đ

cô ta nghĩ đi.

Kho

ng cách gi

a Ân Tĩnh và b

c tư

ng ngày càng rút ng

n, Ân Tĩnh luì chân ph

i xu

ng nhung ko hi

u sao l

i m

t đà té v

phía b

c

ng, ko b

l

cơ hôi Ng

c Châu nhào đ

ế

n ôm c

Ân Tĩnh, đ

t môi mình ch

m vào môi Ân Tĩnh trư

c con m

t kinh ng

c c

a Ân Tĩnh.

Cánh c

a m

ra, Trí Nghiên g

n như ch

ế

t l

ng trư

c nh

ng gì đang di

n ra trư

c m

t mình: Ân Tĩnh và cô gái kia đang...đang... hôn nhau. B

ng cô c

m th

y nhói đau

tim quá, m

t tay ôm trái tim đang nhói đa t

ng cơn c

a mình, m

t tay b

p mi

ng, nư

c m

t cô t

nhiên rơi xu

ng. S

xu

t hi

n c

a ngư

i th

ba khi

ế

n Ng

c Châu ng

ng l

i, cô ti

ế

c nu

i vì cô ch

mơí ch

m môi Ân Tĩnh chưa

th

làm gì xa h

ơn, cô way ngư

i l

i nhìn th

y Trí Nghiên đ

ng đó, mi

ng cô n

n

i, cô way sang nói nh

vơí Ân Tĩnh:

-Có l

tôi nên đi th

ì h

ơn- Nói xong cô bư

c đi, lư

t wa Trí Nghiên cô kh

nh

ế

ch mép Căn phòng b

ng tr

nên ng

t ng

t hơn khi Ng

cChâu đi kh

i. Bư

c t

i đ

i di

n vơí Trí Nghiên, Ân Tĩnh kh

lên ti

ế

ng:

-Trí Nghiên...

-Em đ

ã b

m

c nh

ng th

c m

c c

a m

i ngư

i khi b

ì t

tình ngoài kia ch

y theo Ân Tĩnh vì lo l

ng đ

r

i em đư

c chiêm ngư

ng c

nh tư

ng v

a r

i sao...Và em nghĩ em c

n m

t l

i gi

i thích t

Ân Tĩnh.- Không đ

Ân Tĩnh nói, Trí Nghiên lên ti

ế

ng trong

m

c.

-T

i sao em l

i làm th

ế

?Ân Tĩnh đâu có yêu c

u em hành đ

ng như v

y?

-Ân Tĩnh nói gì v

y?- Trí Nghiên ng

c nhiên trư

c nh

ng gì cô v

a nghe t

Ân Tĩnh.

-T

i sao em l

i

làm như v

y? T

i sao em ko ch

p nh

n lơ

ì t

tình c

a Minh Trư

ng, anh ta đâu còn là v

sĩ n

a, anh ta đ

tiêu chu

n đ

tr

thành ngư

i yêu c

a em mà...T

i sao em l

i ch

n Ân Tĩnh ch

, Ân Tĩnh ch

là m

t v

sĩ wèn làm sao có th

x

ng vơí m

t ti

u thư như e

m, nhìn nó gióng m

t đôi đũa l

ch l

m. Ân Tĩnh nói có đúng ý em ko?- Ân Tĩnh nhìn Trí Nghiên bu

n r

u r

i way v

ng khác.

Trí Nghiên m

to đôi m

t nhìn Ân Tĩnh, nh

ng lơ

ì Ân Tĩnh v

a nói nghe wen quá ch

ng ph

i đó là nh

ng l

i mà cô đ

ã nói v

ơí Minh Trư

ng hôm đó sao...T

i sao Ân Tĩnh l

i bi

ế

t mà l

p l

i y chang, cô s

ng s

t nhìn Ân Tĩnh v

ơí, cô ko bi

ế

t chuy

n gì đang x

y ra n

a. Đôi m

t bu

n bã trên khuôn m

t đ

y phi

n mu

n c

a Ân Tĩnh khi

ế

n lòng cô xót xa.

-Ân Tĩnh...đang nói...cái gì v

y?- Khó khăn l

m cô mơí c

t ti

ế

ng lên h

i l

i.

Đưa tay lên vu

t m

t, đôi m

t v

m tr

n tránh Trí Nghiên:

-T

i sao em l

i yêu m

t ngư

i như Ân Tĩnh ch

. Ân Tĩnh ch

là m

t v

sĩ t

m thư

ng hơn n

a còn là m

t đ

a con gái n

a....Còn nhi

u vi

c Ân Tĩnh ko th

làm đc cho em như các chàng trai đang theo đu

i em làm đâu...- Ân Tĩnh th

dài r

i nói ti

ế

p kèm theo m

t n

i nh

t nh

o - Ân Tĩnh ch

là m

t đ

a con gái ko có đ

đi

u ki

n cơ b

n nh

t đ

mang đ

ế

n cho em h

nh phúc bình th

ư

ng như nh

ng ngư

i con trai khác có th

mang đ

ế

n cho em... Do đó, em hãy tr

v

bên h

đi,là m

t Trí Nghiên c

a ngày xưa

y,

bên h

m

t ti

u thư như em m

i to

sáng đc. Trư

c m

t m

i ngư

i hai ngư

i s

là m

t c

p tương x

ng v

m

i lĩnh v

c và....

"Chát"...Ân Tĩnh ngưng nói và ng

c nhiên, đưa tay lên má- nơi v

a b

m

t l

c khá m

nh tác đ

ng, Ân Tĩnh đưa m

t nhìn Trí Nghiên. Trí Nghiên đ

ng đó khuôn m

t u

t đ

m nư

c m

t- nh

ng gi

t nu

c mà Trí Nghiên đ

ã c

ki

m nén- bàn tay b

t mi

ng ngăn ko cho ti

ế

ng khóc phá ra nhưng đôi vai nh

bé c

a cô v

n rung lên theo t

ng ti

ế

ng n

c. Hình

nh đó khi

ế

n tim Ân Tĩnh nhói đau, nh

ng giõt n

ư

c m

t m

n chát kia như đang nh

lên trái tim nh

bé c

a Ân Tĩnh. Cơn đau khiên Ân Tĩnh ko th

đ

ng yên nhìn Trí Nghiên nh

ư th

ế

, bư

c đ

ế

n g

n Trí Nghiên Ân Tĩnh đưa tay đ

nh lau nh

ng gi

t nu

c đang ch

y trên khuôn m

t c

a ngư

i con gái xinh đ

p. Nhưng bàn tay Ân Tĩnh chưa k

p ch

m vào thì đã b

Thên Trúc đ

y ra, đưa đôi m

t đ

hoe đ

y nư

c m

t, cô nhìn ng

ư

i mình yêu v

ơí trái tim đang b

t

n thương.

-Em ghét Ân Tĩnh....EM GHÉT

ÂN TĨNH...- Cô hét l

n r

i way lưng ch

y b

m

c Ân Tĩnh

đó vơí trái tim cũng đau đón ko kém. Nh

ìn theo cho đ

ế

n khi bóng Trí Nghiên khu

t kh

i t

m m

t, Ân Tĩnh bư

c lùi cho đ

ế

n khi ch

m vào tư

ng nh

nhàng ng

i xu

ng, ngư

c đ

u nhìn lên, t

khóe m

t m

t dòng m

t dòng n

ư

c ch

y ra.

Trí Nghiên l

y chi

ế

c gi

gh

ế

r

i v

t ch

y trư

c s

ng

c nhiên c

a m

i ngươ

ì.

-Có chuy

n r

i.- Minh C

m nói- Hình nh

ư Trí Nghiên khóc.

-Cư Lệ ch

y theo xem sao.- T

Nghiên nói trong lo l

ng.

Cư Lệ l

p t

c đ

ng d

y đu

i theo, Minh Trư

ng đ

ng đó ngơ ngác nh

ìn m

i chuy

n di

n ra mà ko hi

u gì c

, h

n đưa m

t nhìn m

i ngư

i r

i h

i:

-Cô

y làm sao v

y?

-T

i anh đó- Ng

c Huy

n lu

m nguýt h

n.

-Sao l

i t

i tôi, tôi có làm gì đâu.

-T

i anh t

tình v

ơí ch

y đó, ngư

i gì

đâu mà...anh ko bi

ế

t là ch

y có...

-M

c k

h

n đi Ng

c Huy

n h

ng ngư

i m

t dày ko đáng cho chúng ta m

t công như v

y đâu- Tú Linh ngăn c

n.

-Trí Nghiên b

đi rôì ch

c Ân Tĩnh v

n còn

trong đó, chúng ta vào xem có bi

ế

t đc thông tin gì ko?- T

Nghiên đ

ngh

.

C

nhóm đ

ng lên ti

ế

n vào phòng v

sinh. Lau gi

t nư

c m

t đang rơi trên má, Ân Tĩnh đ

ng d

y đi ra kh

i restroom, bây gi

ko ph

i là lúc ng

i đó bu

n r

u Ân Tĩnh còn có công vi

c, m

i vi

c s

đc gi

i quy

ế

t sau khi nhi

m v

đc hoàn thành.

-Hai ngư

i có chuy

n gì v

y?- Ti

ế

ng nói vang lên, ngư

c m

t lên nhìn và khi nh

n ra đó là nhóm b

n c

a mình, Ân Tĩnh tr

ì:

-Ko có gì đâu...M

i ngư

òi đ

ng b

n tâm.

-Hai ngư

i có chuy

n gì v

y?- Ti

ế

ng nói vang lên, ngư

c m

t lên nhìn và khi nh

n ra đó là nhóm b

n c

a mình, Ân Tĩnh tr

ì:

-Ko có gì đâu...M

i ngư

òi đ

ng b

n tâm.

-Không có gì mà Trí Nghiên v

a ch

y v

a khóc sao?-Tú Linh g

t g

ng.

-Đã nói là ko có gì mà, n

ế

u ko tin thì thôi...Tao xin l

i, tao ph

i làm vi

c. Chúc m

i ngư

i có m

t ngày vui v

.-Ân Tĩnh bư

c đi.

-M

t ngày vui v

c

a nó là như v

y sao.- Tú Linh L

m b

m.

Ng

c Châu ng

i đó, wan sát m

i chuy

n vơí kinh nghi

m tình tr

ư

ng cô có th

hi

u chuy

n gì đã x

y ra nên khi v

a th

y Ân Tĩnh, cô li

n nói th

m:" Ko ngoài d

đoán c

a mình, trông b

d

ng th

ế

kia ch

c h

n có chi

ế

n tranh n

ng r

i". Ngay khi Ân Tĩnh tr

l

i v

trí c

a mình cô li

n nói:

-Em nghĩ nơi này ko h

p v

i tâm trang c

a anh lúc này f

i ko? V

y thì chúng ta đi thôi.

H

c ra kh

i c

a hàng, chi

ế

c xe hơi sang tr

ng d

ng l

i trư

c m

t h

r

i phóng đi khi c

hai đã vào xe.

Trí Nghiên ch

y th

ng lên phòng trong s

ng

c nhiên c

a m

i ngư

i trong nhà và ti

ế

ng đóng c

a m

nh b

o khi

ế

n m

i ng

ư

i ho

ng s

. Tố Nghiên cũng t

đâu ch

y th

ng lên l

u càng khi

ế

n m

i ngư

i tò mò v

chuy

n gì đã x

y ra cho cô ch

xinh đ

p c

a h

.

-Trí Nghiên có chuy

n gì v

y? M

c

a cho t

đi.- Tố Nghiên đ

p c

a.

-C

u v

đi, t

mu

n

m

t mình.- Trí Nghiên d

a vào cánh c

a và nói trong ti

ế

ng khóc.

-Trí Nghiên à! Có chuy

n gì v

y? Nói vơí t

đi t

r

i chúng ta s

cùng gi

i quy

ế

t.

-TƠ Đ

à B

O LÀ C

U V

ĐI MÀ.- Trí Nghiên t

ch

i.

Bi

ế

t r

ng mình ko th

thay đ

i đc quy

ế

t đ

nh c

a cô b

n nên Tố Nghiên đành bó tay,

cô kh

nói nh

:

-V

y thì t

v

đây...Khi nào c

u c

n t

thì hãy g

i cho t

nhé, t

s

đ

ế

n ngay.

Sau khi đã ch

c r

ng Tố Nghiên ko c

òn

đó, Trí Nghiên mơí t

t

ng

i xu

ng, cô thu mình trong căn phòng r

ng l

n c

a mình. Lúc này đây cô m

i đ

nh

ng gi

t nư

c m

t rơi xu

ng và ti

ế

ng khóc cô kìm nén đc b

t ra. Cô khóc, khóc r

t nhi

u, trái tim c

a cô cũng đang c

t ti

ế

ng khóc, nó khóc vì quá đau đ

n, nó đã b

t

n thương n

ng n

. Nh

ng l

i nói khi nãy c

a Ân Tĩnh t

i sao l

i khi

ế

n cô c

m th

y đau như th

ế

này

, nó như con dao c

a vào nơi y

ế

u đu

i nh

t cu

Trí Nghiên. Hình

nh c

a Ân Tĩnh l

i hi

n ra trư

c m

t cô, n

i g

ng gư

ng, gương m

t bu

n r

u cho đ

ế

n n

i r

ng r

đ

y s

c s

ng...t

t c

, t

t c

khi

ế

n nư

c m

t cô càng tuôn rơi nhi

u hơn. Cô nói trong t

i

ế

ng n

c:

-Ân Tĩnh...h

c h

c....Ân Tĩnh...h

c h

c...Em..ghét...h

c...Em ghét Ân Tĩnh...h

c h

c...Ân Tĩnh...- Ti

ế

ng cô vang lên trong căn ph

òng v

ng v

, qu

nh hiu mang đ

y nét

m đ

m, l

nh l

o T

i căn phòng đc trang trí r

t b

t m

t, trên chi

ế

c bàn vơí m

t đ

ng l

màu, bút gi

y, C

ư

L

đang vò đ

u suy nghĩ cho bài t

p v

nhà c

a mình. D

a lưng vào gh

ế

ngh

ngơi, đôi m

t Cư Lệ như mu

n hoa lên vì t

gi

y, kh

nh

m m

t hình

nh Tố Nghiên l

i hi

n ra trí óc c

a nhà thi

ế

t k

ế

tương lai. T

ình yêu l

th

t c

m

i l

n nghĩ đ

ế

n ngư

i mình yêu th

ương th

ì m

i m

t m

i đ

u tan bi

ế

n thay vào đó là m

t c

m giác d

ch

u xen l

n h

nh phúc, th

t kì di

u. Đưa tay ch

m nh

vào đôi môi, Cư Lệ nh

đ

ế

n v

ng

t c

a nó-v

ng

t c

a n

hôn đ

u tiên vào t

i hôm đó, m

c dù nó ch

di

n ra trong thoáng ch

c nhưng kho

ng kh

c hai đôi môi ch

m nhau mang l

i c

m giác r

t khó t

, m

t chút bâng khuâng, m

t chút ngư

ng ngùng, b

i r

i, lo l

ng và đi

u tuy

t nh

t là xen l

n gi

a nh

ng c

m giác đó là hương v

ng

t ngào và s

m áp, nh

ng đi

u đó hoà quy

n l

i mang l

i cho n

hôn

y hương v

th

t l

, l

kì đ

ế

n tuy

t v

i. Chi

ế

c đt trên bàn rung lên khi

ế

n cho m

t bàn cũng mu

n rung theo, C

ư

L

h

n h

khi nh

n ra là cu

c g

i c

a Tố Nghiên:

-Có chuy

n gì v

y Tố Nghiên.- Cư Lệ nh

nhàng h

i.

-Em bi

ế

t chuy

n gì x

y ra gi

a Ân Tĩnh và Trí Nghiên...Mình g

p nhau

quán cũ nhé, C

ư

L

nh

kêu thêm Minh C

m và Tú Linh n

a.- Gi

ng Tố Nghiên đ

y g

p gáp.

********

-Cái gì? Ân Tĩnh nói nh

ng l

i đó sao?- Tú Linh l

n ti

ế

ng h

i l

i làm cho cô bé ph

c v

suýt n

a thì làm đ

li trà s

a đang chu

n b

đ

t xu

ng.- Xin l

i vì l

n ti

ế

ng- Tú Linh ng

i ngùng g

t đ

u liên tuc.

-Cho ch

a cái t

t to m

m.- Ng

c Huy

n li

ế

c xéo.

-Ân Tĩnh l

i đi nói nh

ng l

i đó v

i Trí Nghiên sao? Khó tin wá, Ân Tĩnh đâu ph

i là ngư

i như v

y.- Minh C

m nghi ng

.

-Đúng là ko gi

ng Ân Tĩnh chút nào.- Cư Lệ đ

ng tình.

-Ngay c

Tố Nghiên khi m

i nghe cũng ko th

tin nh

ng l

i đó có th

xu

t phát t

Ân Tĩnh nhưng khi th

y gương m

t ph

ph

c đ

y nư

c m

t c

a Trí Nghiên

thi Tố Nghiên li

n b

khu

t ph

c.- Tố Nghiên nói trong xót xa.

-Nhưng n

ế

u đúng như l

i Tố Nghiên k

thì Ân Tĩnh quá l

m r

i. Sao l

i có th

nói như th

ế

vơí 

Trí Nghiên như v

y ch

?L

i còn ko ch

u liên l

c n

a ch

.- Tú Linh t

c gi

n.

-Nói như

th

ế

khác nào ko tin tư

ng vào tình c

m c

a Trí Nghiên.- Th

o Quyên lên ti

ế

ng.

-Mà đ

i v

i m

t cô gái thì đi

u đó th

t kinh kh

ng.- Ng

c Huy

n n

i ti

ế

p.

i vơí Trí Nghiên, Ân Tĩnh r

t wan tr

ng, Trí Nghiên g

n như thay đ

i hoàn toàn t

khi g

p Ân Tĩnh...N

ế

u h

c

như th

ế

này e r

ng...Trí Nghiên l

i b

b

n bè x

u lôi kéo.

-N

ế

u v

y ph

i cho Ân Tĩnh m

t tr

n mơí đc.- Tú Linh năm bàn tay l

i.

-Mày đ

ng nóng v

i, ch

c ph

i có lí do gì Ân Tĩnh m

ơí làm v

y. Chúng ta nên tìm nó h

i cho ra l

r

i hãy tính.

-Em cũng th

y v

y. Ko nên trách Ân Tĩnh v

i.- Th

o Quyên đ

ng ý ki

ế

n.

-N

ế

u th

ế

thì T

Nghiên

à...Em h

ãy đ

ý t

i Trí Nghiên, đ

ng đ

y có chuy

n gì n

ăm nay là năm cu

i r

i có chuy

n gì thì ko t

t đâu.- C

ư

L

nh

c nh

.

Tố Nghiên g

t đ

u vơí v

lo l

ng-đó cũng là tâm trang lúc này c

a c

nhóm, s

im l

ng bao trùm, h

đang lo l

ng cho hai ngư

i b

n c

a mình. T

i khu vư

n c

a ngôi bi

t th

c

a ba mình, Ng

c Châu đang thư

ng th

c ly nư

c trái cây cùng cô b

n cũng mơí v

c.

-Mày l

i ti

ế

p t

c ch

n gi

i này n

a sao. B

mày h

ế

t h

ng thú vơí con trai r

i h

?- L

Th

y h

i.

-Mày ko th

y

ngư

i này có m

t s

c hút sao.- Ng

c Châu nhìn Ân Tĩnh

-Tao th

y cô ta cũng khá "đ

p trai", m

t v

khá cool.

y chính là đi

m mà Ân Tĩnh cu

n hút tao nh

t, tao mu

n trái tim băng giá kia ph

i có hình bóng c

a tao, ph

i thương nh

tao da di

ế

t.

-R

i sau đó mày l

i đ

n

n nhân đau kh

ph

i ko?...Tao hi

u mày quá rõ mà.

-Cái đó còn tùy kh

năng gi

chân tao c

a ngư

i đó.- Ng

c Châu cư

i đ

u.

-Nhưng theo tao th

y v

này

hơi m

t th

i gian đó.- L

Th

y nghĩ ng

i.

-Mày nên nh

tao chưa bao gi

ra v

tay ko trong b

t c

v

nào đâu, v

này cũng v

y. Tao ko ph

i là đ

a d

b

cu

c, tao nh

t đ

nh s

ph

i làm cho Ân Tĩnh là c

a tao v

c

trái tim l

n thân xác.- Ng

c Châu nh

n m

nh, ánh m

t cô trông th

t đáng s

.

-Cái gì? Thân xác? Cái này đâu có trong m

y v

trư

c.

-Tao đã nói là Ân Tĩnh có m

t h

p l

c vơí tao mà, t

t c

m

i th

c

a anh ta đêu r

t lôi cu

n tao.- Ng

c Châu nhìn Ân Tĩnh.

Ân Tĩnh h

ư

ng m

t v

phía Ng

c Châu nhưng đó là m

t đôi m

t vô h

n, k

t

ngày hôm đó tâm tr

ng b

t r

t, khó ch

u c

ng thêm n

i nh

Trí Nghiên dày vò Ân Tĩnh, n

i đau như tăng thêm m

i khi Ân Tĩnh nh

đ

ế

n đôi m

t cùng nh

ng gi

t nư

c m

t tr

c trào c

a Trí Nghiên. M

i ngày trôi wa vơí Ân Tĩnh đ

ế

u là m

t ngày đ

y m

t m

i, th

i gian sao dài quá mãi mà ko ch

u h

ế

t ngày. Lôi t

trong túi chi

ế

c đt Ân Tĩnh đưa lên nghe:

-Có chuy

n gì v

y, Tú Linh?

-T

i tao có chuy

n mu

n g

p mày. Ra quán cũ đi- Tú Linh ra l

nh.

-Nhưng tao đang làm vi

c, tao ko đi đc.

-B

cái vi

c quái qu

c

a mày đi, ra đây vơí t

i tao mau lên.- Gi

ng Tú Linh g

t lên.

-Tao ko th

b

công vi

c đc...

-M

t là mày t

ra ko thì đ

ng trách tao...Ân Tĩnh...Ân Tĩnh...Nó cúp máy r

i.- Tú Linh nói vơí Cư Lệ và Minh C

m.- V

y là nó ép tao ph

i dùng cách này sao.

Ân Tĩnh th

dài r

i tr

v

v

trí cũ, kh

i nói cũng bi

ế

t ch

c ba đ

a b

n này l

i mu

n h

i thăm v

v

hôm đó ch

gì, ko g

p là t

t nh

t, Ân Tĩnh l

i ti

ế

p t

c vi

c. B

ng có ti

ế

ng

n ào t

phía c

ng l

n thu hút s

chú ý c

a m

i ngư

i.

-Tôi mu

n g

p cô ch

c

a các ngư

i-. M

t gi

ng nói vang lên.

Ân Tĩnh way đ

u l

i nhìn và đ

y ng

c nhiên khi th

y đó là Tú Linh, do đó Ân Tĩnh li

n ch

y đ

ế

n ngăn hai v

sĩ đang chăn Tú Linh l

i.

-Mày đ

ế

n đây làm g

ì v

y?

-Tao đ

ế

n g

p cô ch

mày.

-Làm gì?- Ân Tĩnh th

c m

c

xin cô ta cho mày ngh

m

t lát đ

đi g

p b

n tao.

-Có chuy

n gì v

y? Đây là ai v

y?- Ng

c Châu lên ti

ế

ng, h

t đ

u v

phía Tú Linh.

-Ch

c cô gái xinh đ

p này chính là thân ch

c

a Ân Tĩnh ph

i ko?- Tú Linh h

i.

-Ph

i. V

y còn b

n?- Ng

c Châu m

m cư

i

-Tôi là b

n c

a Ân Tĩnh, hôm nay tôi m

n phép đ

ế

n đây là đ

xin cô cho Ân Tĩnh b

n tôi ra ngoài v

i chúng tôi m

t chút vì có m

t chuy

n r

t c

n s

có m

t c

a Ân Tĩnh.

-Ko có chuy

n gì

đâu thưa cô ch

.....

-T

i Ân Tĩnh ko mu

n phi

n tơí m

i ngư

i ch

th

c ra chuy

n này wan tr

ng l

m.- Tú Linh ng

t l

i.

Ng

c Châu nhìn Tú Linh,suy nghĩ m

t h

i rôi cô tươi cư

i nói:

-N

ế

u có chuy

n wan tr

ng thì Ân Tĩnh nên đi.

-Cô ch

th

t t

t b

ng quá đi. V

y tôi xin phép nhé.- Tú Linh nói r

i kéo t

ay Ân Tĩnh bư

c đi m

c cho Ân Tĩnh đang c

kháng c

. Sau khi c

hai đi khu

t, L

Th

y đ

ế

n c

nh Ng

c Châu và h

i:

-Sao mày l

i đ

cô ta đi.

-Thì ph

i đ

m

i chuy

n di

n ra theo như k

ch b

n c

a nó ch

.- Ng

c Châu cư

i m

m - Thôi t

i mình ti

ế

p t

c.

-Ng

i xu

ng đây.- Tú Linh

n Ân Tĩnh ng

i xu

ng gh

ế

r

i ng

i xu

ng bên c

nh, đ

i di

n là Minh C

m và C

ư

L

. Ân Tĩnh v

i way v

phía khác khi nh

n th

y đôi m

t C

ư

L

và Minh C

m đang chi

ế

u th

ng v

mình.

-Ch

c mày cũng bi

ế

t lí do t

i tao kêu mày ra đâu ph

i không? Nói đi t

i sao mày l

i nói nh

ng lơ

ì

đó vơí Trí Nghiên, tao bi

ế

t mày có lí do riêng mà.- Minh C

m nh

gi

ng. Ân Tĩnh v

n không thay đôi hư

ng nhìn, ko h

có ý mu

n tr

ì.

-Mày ko mu

n nói cũng đc nhưng tao nghĩ mày nên xin l

i Trí Nghiên đi...

Nh

ng l

i mày nói làm cô

y t

n thương như th

ế

nào mày có bi

ế

t ko?- Minh C

m ti

ế

p t

c.

-Cô ta t

n thương n

ng l

m à? Ko sao đâu t

t

r

i cũng s

h

ế

t thôi mà.

-Mày nói c

như mu

n c

t đ

t wan h

vơí Trí Nghiên v

y?- Tú Linh lên ti

ế

ng

-Thì c

xem như đó

là m

t l

i chia tay đi, thơ

ì gian s

làm cô ta hi

u ra thôi.- Ân Tĩnh lên ti

ế

ng, nh

ng l

i Ân Tĩnh nói khi

ế

n c

ba ngư

i ng

c nhiên.

-Chia tay ư?Mày đang nói g

ì v

y h

Ân Tĩnh? Đ

kh

n.- Tú Linh t

c gi

n túm l

y c

áo Ân Tĩnh quát l

n r

i đưa tay đ

nh đán

h Ân Tĩnh nhưng đ

ã b

Minh C

m ngăn l

i.

-Mày làm gì v

y h

? D

ng tay l

i đi Tú Linh.

-Mày đ

tao cho nó m

t tr

n đ

nó t

nh ra...Vì nó mà con ng

ư

i ta s

ng d

ch

ế

t d

mà bây gi

nó có th

ng

i đây và nói là thơ

ì gian s

giúp cô

y- Tú Linh c

thoát kh

i vòng tay Minh C

m.

-Có gì thì t

t

nói đ

ng đ

ng tay đ

ng chân như v

y, đây là nơi công c

ng mà.

Tú Linh thôi ko vùng v

ng n

a, Minh C

m th

y v

y li

n n

i l

ng tay ra. Tú Linh nhìn Minh C

m r

i way sang Ân Tĩnh nói:

-Tao c

m th

y x

u h

khi có đ

a b

n

như mày...Mày th

t ko x

ng đáng là m

t sb.Đ

t

i.

Nói r

i Tú Linh bư

c ra kh

i wán khi

ế

n Minh C

m ph

i ch

y theo sau, ch

còn có m

i C

ư

L

và Ân Tĩnh

đó. V

n là đôi m

t đó nhìn Ân Tĩnh t

lúc vào đây, Cư Lệ lên ti

ế

ng:

ng có như th

ế

n

a đc ko Ân Tĩnh, t

i mình là b

n mà có gì mày c

nói ra t

i tao se tìm cách gi

i quy

ế

t vơí mày.

-Có g

ì

đâu mà t

i mày làm

m lên v

y, ch

là tao th

y ko còn tình c

m vơí Trí Nghiên thôi mà, t

ình c

m mà đâu có ép bu

c đc.

-Mày th

ật

s

ko còn tình c

m vơí Trí Nghiên hay là mày ko đ

t

tin khi đ

ng trư

c m

t cô

y.- C

ư

L

ch

m rãi nói và nhìn th

ng vào m

t Ân Tĩnh. Đôi m

t Ân Tĩnh t

v

ng

c nhiên khi nghe nh

ng gì C

ư

L

v

a nói.

-Sao mày l

i nhìn tao nh

ư th

ế

? Có ph

i tao nói đúng tim đen c

a mày r

i ko? V

y thì đ

ng giâu n

a nói cho tao nghe m

i chuy

n đi.

Đưa li cà phê s

a lên mi

ng nh

p m

t ng

m, Ân Tĩnh nhìn C

ư

L

c

ư

i bu

n nói:

-Lúc đ

u tao nghĩ ch

c

n yêu nhau luôn bên c

nh nhau là đc nhưng...cu

c đ

i này đâu có d

dàng như v

y. Ngư

i tao yêu là con m

t ch

t

ch t

p đoàn l

n...v

i m

t ngư

i con trai có ngư

i yêu như v

y cũng đã phi

n ph

c l

m r

i hu

ng chi m

t đ

a con gái như tao...Có l

bây gi

chưa có g

ì x

y ra nhưng r

i mai kia Trí Nghiên cũng ph

i ti

ế

p nh

n công vi

c kinh doanh c

a ba cô

y ch

...tao ko mu

n m

i ngư

i bà tán v

y khi có m

t ngư

i yêu là m

t v

sĩ,  t

hơn c

òn là m

t đ

a con gái....Tao th

t s

ko mu

n nh

ng đi

u đó x

y ra vơí Trí Nghiên. Mày hi

u tao ch

.- Ân Tĩnh bu

n bã nhìn C

ư

L

.

-Và mày gi

i quy

ế

t v

n đ

b

ng cách nói nh

ng l

i nói gây t

n thương Trí Nghiên như v

y sao?

-Tao th

t s

ko mu

n làm th

ế

, Trí Nghiên có th

tìm

đc ngư

i có đi

u ki

n t

t hơn tao nhi

u.

-Ngư

i có đi

u ki

n t

t hơn mày trên th

ế

gi

i này có hàng ngàn nhưng ngư

i Trí Nghiên yêu ch

có m

t mà thôi. Mày hi

u ý tao nói ko?

Ân Tĩnh l

ng im đưa m

t nhìn ly cà phê đ

t trên bàn, v

m

t suy tư. Cư Lệ ti

ế

p t

c nói:

-Cách gi

i quy

ế

t c

a mày hèn nhát l

m?....Sao mày l

i đ

Trí Nghiên m

t mình sau khi mày đã

đưa cô

y vào th

ế

gi

i này. T

i sao mày l

i m

t t

tin như th

ế

? N

ế

u ai cũng như mày th

ì bao gi

les chúng ta mơí đc m

i ngư

i ch

p nh

n. Mày s

ko x

ng vơí cô

y, mày th

y m

c c

m khi nghĩ đ

ế

n nh

ng chàng trai theo đu

i cô

y và nghĩ r

ng ko b

ng h

nhưng mày có bi

ế

t là mày hơn h

v

nhi

u m

t l

m ko?

Ân Tĩnh ngư

c nhìn C

ư

L

v

ơí ánh m

t tò mò, đáp l

i v

ngơ ngác đó b

ng m

t n

i hi

n C

ư

L

ti

ế

p t

c:

-B

n h

là nh

ng c

ng t

, ti

n b

c dư d

th

t đ

y nhưng đó là ti

n c

a ba m

h

, h

mu

n có nó th

ph

i ng

a tay xin th

m chí ăn c

p n

hưng mày thù th

ì khác. Đ

ng ti

n mày có đc là t

s

c lao đ

ng c

a mày, mày có th

t

ki

ế

m ti

n đ

nuôi thân và ph

giúp m

mày,đi

u đó ko t

t hơn sao.Chúng ta là les và chúng ta h

ãy t

nào v

đi

u đó vì chúng ta luôn trân tr

ng và đ

u tranh cho nh

ng tình c

m mà mình có b

i chúng ta bi

ế

t nó ko d

dàng có đc trong khi đa s

h

l

i xem thư

ng nó, vì v

ơí h

đó là chuy

n ko m

y khó khăn, h

đc s

ch

p nh

n c

môi ngư

i, vi

c k

ế

t hôn ko làm h

th

y khó x

.Và đi

u mày hơn h

n h

đó là mày có đc t

ình yêu c

a Trí Nghiên, ch

c

n đi

u này thôi là mày đ

ã ăn đ

t h

r

i...Ân Tĩnh à! Trong th

ế

gi

i th

ba này, tình yêu là m

t th

xa x

, tìm

đc ngư

i mình yêu và yêu mình th

t lòng là r

t khó do đó hãy quý tr

ng nh

ng gì mày đang có đ

ng đ

sau này ph

i hôí ti

ế

c.....Là m

t sb thì ko đc đ

ngươi m

ình yêu ph

i khóc, luôn mang l

i n

i trên môi cô

y đ

ch

ng minh r

ng tình yêu c

a les là có th

t đó ch

ng ph

i là m

c tiêu mà b

n đ

a mình luôn c

th

c hi

n đó sao....Tao ch

nói như v

y thôi quy

ế

t đ

nh v

n là

mày đó.-Cư Lệ

đ

ng d

y r

i kh

i quán đ

Ân Tĩnh ng

i đó m

t mình vì cô bi

ế

t cô b

n c

a mình c

n thơ

ì gian đ

suy nghĩ v

nh

ng đi

u cô nói.

c v

bên ph

i r

i l

i bên trái r

i đ

ng l

i ng

m căn phòng đang ph

rèm c

a ngôi bi

t th

, ko bi

ế

t Ân Tĩnh đã làm nh

ư th

ế

này bao nhiêu l

n r

i n

a. Hít m

t hơi dài Ân Tĩnh ti

ế

n vào cánh c

ng vơí v

t

tin, đó là quy

ế

t đ

nh cu

i cùng sau 1 ti

ế

ng 59 phút ng

i ng

m nghĩ, phân tích nh

ng gì C

ư

L

"khuyên b

o" t

i quán cà phê. Ko khó đ

Ân Tĩnh vư

t wa khâu b

o v

, bư

c vào tr

ong nhà Ân Tĩnh đ

ã nh

n th

y ko khí n

ng n

đang bao ph

nơi này.

-CHÁU Đ

à NÓI LÀ KO MU

N ĂN MÀ. MANG ĐI H

T ĐI.- Ti

ế

ng quát tháo phát ra t

trên l

u. Bư

c g

n đ

ế

n bên Nh

t Ân Tĩnh kh

h

i :

-Có chuy

n gì v

y anh?

Nh

t gi

t mình way sang nhìn Ân Tĩnh thi g

p r

i đưa tay vu

t ng

c:

-Mày tính đưa anh g

p Diêm Vương à? L

n sau đ

ng làm như v

y n

a nha.

-Em bi

ế

t r

i nhưng đ

ã x

y ra chuy

n gì v

y?

-Có em

đây thì hay quá, m

y ngày nay cô ch

ko ăn gì c

ch

u

ng nư

c c

m hơi. Đi h

c v

là vào phòng khóa c

a, cô Tố Nghiên wa nhưng cũng ko giúp đc g

ì. N

ế

u c

th

ế

này khi ông ch

v

anh s

...- Gương m

t Nh

t b

t đ

u méo mó.

em th

mang vào xem sao.- Ân Tĩnh đ

ngh

.

-

em th

đi bi

ế

t đâu là em th

ì cô ch

l

i đ

i ý.

T

ngoài c

a có ti

ế

ng bư

c chân ti

ế

n vào khi

ế

n c

ha way đ

u nhìn.

-Chào cô T

Nghiên

, cô l

i đ

ế

n à!- Nh

t lên ti

ế

ng.

-Chào anh! Trí Nghiên th

ế

nào r

i?

-Cô ch

v

n th

ế

nhưng...hôm nay có Ân Tĩnh

đây bi

ế

t đâu...

Tố Nghiên ngư

c nhìn Ân Tĩnh v

ơí v

ng

c nhiên nhưng sau đó nhanh chón

g chuy

n thành n

i ch

a ni

m hi v

ng. H

cùng nhau bư

c lên l

u và d

ng l

i trư

c căn phòng c

a cô ti

u thư:

-Trí Nghiên à! Là t

nè, t

mang th

c ăn lên cho c

u nè, c

u m

c

a cho t

đi.

-N

ế

u c

u đ

ế

n đ

khuyên t

đi

u đó thì c

u v

đi.

- Thôi đc r

i t

ko ép c

u n

a m

c

a cho t

đi, t

có m

t b

t ng

dành cho câu.

Ko nghe th

y ti

ế

ng Trí Nghiên đáp tr

mà t

cánh c

a phát ra ti

ế

ng đ

ng, tay n

m kh

chuy

n đ

ng cánh c

a đc m

ra và Trí Nghiên xu

t hi

n sau đó. Đôi m

t Ân Tĩnh chuy

n t

ng

c nhiên sang xót xa khi nhìn th

y Trí Nghiên, trông cô xanh xao, ti

u t

y quá, dáng v

r

t m

t m

i, hai m

t đ

hoe v

n còn đ

ng nư

c m

t. "Ôm cô

y" trái tim Ân Tĩnh đang lên ti

ế

ng mách b

o, nhích m

t chân lên Ân Tĩnh ti

ế

n l

i g

n Trí Nghiên.

-ANH Đ

N ĐÂY LÀM G

Ì?- Ti

ế

ng quát c

a Trí Nghiên làm Ân Tĩnh kh

ng l

i.

-Ân…Ân Tĩnh xin l

i.- Ân Tĩnh lên ti

ế

ng đ

nh bư

c t

i nhưng cánh c

a đã đóng l

i cùng v

i ti

ế

ng nói c

a Trí Nghiên:

-ANH ĐÍ ĐI TÔI KO MU

N G

P ANH N

A.

-Trí Nghiên à! Em m

c

a ra đi, Ân Tĩnh có chuy

n mu

n nói.

-ANH ĐI ĐI TÔI KO MU

N NGHE. ĐI ĐI...h

c...h

c- L

n này đi cùng ti

ế

ng nói c

a Trí Nghiên là ti

ế

ng khóc. S

vi

c đi

n ra làm cho m

i ngư

i trong nhà b

t ng

, h

c

nghĩ r

ng Ân Tĩnh s

khi

ế

n cho cô ch

c

a h

tr

l

i bình th

ư

ng ai ng

con khi

ế

n m

ichuy

n tr

nên t

h

i hơn. Tay thôi ko đánh vào cánh c

a n

a, Ân Tĩnh nhìn xu

ng đ

t nói:

-Thôi đc.Em ko mu

n g

p Ân Tĩnh cũng ko sao nhưng em đ

ng ko ăn u

ng như v

y. Ko t

t cho em đâu Trí Nghiên

.

-TÔI KO C

N ANH WAN TÂM. ANH ĐI ĐI.

Ân Tĩnh way sang nhìn T

Nghiên

r

i kh

g

t đ

u chào, way lưng bư

c đi trư

c s

ng

ngàng c

a m

i ngư

i. Tố Nghiên đ

ng đó h

ế

t nhìn Ân Tĩnh r

i nhìn cánh c

a, c

l

c đ

u.

********

Cánh c

ng to l

n đc m

ra sau đó là hàng ngàn chi

ế

c aó tr

ng trong chi

ế

c aó ghi-lê s

c carô ùa ra. Ân Tĩnh thôi ko d

a tư

ng n

a, đưa m

t tìm ki

ế

m bóng dáng wen thu

c, bàn chân Ân Tĩnh bư

c đi khi nhìn th

y cô gái đang bư

c nhanh v

chi

ế

c xe. N

m tay cô gái kéo l

i, Ân Tĩnh lên ti

ế

ng nói:

-Trí Nghiên.

Cô gái way m

t l

i nhìn Ân Tĩnh r

i h

t m

nh tay Ân Tĩnh ra bư

c vào trong xe, đóng c

a xe l

i cô ra l

nh:

-CH

Y ĐI.

-Nghe Ân Tĩnh gi

i thích đi mà.- Ân Tĩnh đ

p c

a

-Nhưng cô ch

à! Ân Tĩnh...- Nh

t nu

t nư

c mi

ế

ng.

-TÔI NÓI LÀ CH

Y ANH KO HII

U SAO.

Nh

t đàng l

òng ph

i n

máy trong khi Ân Tĩnh đu

i theo khi xe đã ch

y, mi

ng ko ng

ng kêu tên Trí Nghiên.

c xu

ng xe, Trí Nghiên nói vơí Nh

t:

-N

ế

u anh ta có đ

ế

n ko đc cho anh ta bư

c chân vào nhà dù ch

là m

t bư

c. Anh hi

u ko?- Cô đưa m

t li

ế

c Nh

t khi

ế

n anh ch

còn bi

ế

t g

t đ

u tuân l

nh. 

Ân Tĩnh th

d

c sau khi c

đu

i theo chi

ế

c xe, bư

c chân vào cánh c

a Ân Tĩnh đã b

cánh tay ai đó ngăn l

i. Ân Tĩnh ng

c nhiên nhìn ng

ư

i v

sĩ, t

đang xa Nh

t bư

c ra và nói:

-Cô ch

ko mu

n g

p em nên kêu t

i anh ko cho em vào, em thông c

m đ

ng làm khó t

i anh.

Đ

ế

n m

c này thì Ân Tĩnh cũng còn gì đ

nói, l

ng l

c ra kh

i c

Ân Tĩnh d

ng yên nhìn lên căn phòng c

a Trí Nghiên vơí s

th

t v

ng r

i cũng bư

c đi. T

cánh c

a s

phòng mình, nàng ti

u thư nép m

ình wan sát Ân Tĩnh, cô l

i s

p rơi

l

thì ph

i, cô ko mu

n đ

i x

vơí Ân Tĩnh như th

ế

nhưng bên tai cô nh

ng l

i Ân Tĩnh nói hôm đó v

n còn. T

ng câu t

ng ch

đ

u làm cho trái tim cô c

m th

y đau đ

n, cô c

m th

y tình c

m c

a mình b

xúc ph

m, nó b

xúc ph

m bơ

chính ngư

i cô yêu. Và đi

u cô c

n lúc này có l

là thơ

ì gian.

********

-T

i mày xem có cách gì giúp tao v

ơí.- Ân Tĩnh nói trong đau kh

.

C

nhóm ngo

i tr

Trí Nghiên đang ng

i t

i quán trà s

a đ

bàn v

tình hình hai nhân v

t c

a chúng ta.

-Thì c

đ

thơ

ì gian giúp Trí Nghiên nguô

i ngoai như mày nói đi.Th

i gian là th

y thu

c t

t nh

t mà.- Tú Linh lên ti

ế

ng trêu ch

c.

-Tú Linh mày đ

ng ch

c nó n

a.- C

ư

L

nói.

-Nghe Ân Tĩnh nói thì tình hình có v

nghiêm tr

ng r

i đ

y.- Th

ảo

Quyên nh

n xét.

-Còn ph

i h

i, đáng đ

i cho cái t

i vô tâm. - Tú Linh l

i ti

ế

p t

c.

-N

ế

u Tú Linh ko còn l

i gì đ

nói ngoài nh

ng t

đó thì im đi- Ng

c Huy

n li

ế

c xéo khi đang đưa ly nư

c lên mi

ng. Tú Linh nghe v

y v

i l

y tay che mi

ng r

i g

t đ

u.

-Tao có ý này t

i mày nghe xem có đc ko?- Minh C

m đư

a ý ki

ế

n, c

7 ngư

i ch

m đ

u l

i l

ng tai nghe.

-Trí Nghiên à hôm nay là valentine r

i. T

i nay t

qua nhà c

u chơi nhé.

-Thôi ko c

n đâu, làm v

y t

th

y có l

i vơí Cư Lệ l

m. C

u c

đi chơi đi ko ph

i quan tâm đ

ế

n t

đâu.

-C

u nh

n đc nhi

u hoa và quà nh

? Năm nào c

u cũng nh

n nhi

u quà c

, làm kh

i ngư

i ghen t

đ

y- Tố Nghiên ch

vào cái b

c treo

bàn, Trí Nghiên cũng nhìn nó m

m cư

i ko nói gì. T

Nghiên

nói đúng cô đ

ã nh

n đc r

t ngi

u quà trong ngày này nhưng đó ko ph

i là món quà đ

ế

n t

đ

i tư

ng cô mong mu

n, cô đã t

ng nghĩ r

ng năm nay cô s

tr

i wa m

t ngày valentine

m áp và h

nh phúc ch

nhưng ch

ng ng

nó l

i như m

i năm th

m chí còn t

hơn n

a kìa vì năm nay cô đã m

t đi m

t chi

ế

n h

u là Tố Nghiên.

Ko khí cho valentine đ

ã to

kh

p thành ph

t

m

y ngày trư

c, nh

ng món quà xinh x

n dành cho các đôi t

ình nhân đã

đc bày bán, vơí ko khí c

a ngày l

này đ

ã làm cho thành ph

v

n dĩ đã t

p n

p nay l

i thêm ph

n nh

n nh

p . Sáng nay trên t

t c

các con đg nh

ng đóa h

n đã đc chu

n b

vơí đ

y đ

ý nghĩa c

a nó trong ngày l

tình nhân tuy

t v

i này v

i giá c

ng

t ngư

ng, t

i đ

ế

n chính là thơ

ì đi

m tr

ng đ

i, vào nh

ng giây phút đ

y lãng m

n này ko bi

ế

t có bao nhiêu l

i t

tình đc th

t nên, bao nhiêu đôi t

ình nhân h

nh phúc vơí t

ình yêu c

a mình bên c

nh ngư

i

y và dĩ nhiên có ngư

i vui thì cũng có k

bu

n, trong ko khi vui tươi này cũng có nh

ng ngư

i đang ng

i m

t mình ti

ế

c nu

i cho cu

c tình mong manh c

a chính mình, đi

u h

có th

làm lúc này là ng

i đó ng

m m

i ngư

òi nô n

c trong vòng tay nhau và nghĩ v

nh

ng mùa valentine khi h

còn có nhau. T

ban công phòng mình Trí Nghiên phóng t

m nhìn ra nh

ng con đg t

p n

p ngư

i đi, m

t cành h

ng đc trao cho H

ng t

Nh

t trong khu vư

n c

a ngôi bi

t th

, cô gái kh

m

m cư

i h

nh phúc đón l

y cành h

ng và cùng chàng trai bư

c đi. Trí Nghiên nh

ìn h

, n

m

t n

i hi v

ng tình yêu c

a h

s

luôn b

n v

ng r

i cô bư

c vào phòng m

t m

i ng

lưng trên chi

ế

c giư

ng vơí đ

ng quà t

ng, cô đã bóc h

ơn 1 ti

ế

ng đ

ng h

mà v

chưa h

ế

t đ

y. Gi

t nư

c m

t cô l

i rơi khi cô nghĩ đ

n Ân Tĩnh, vào chính lúc này đây n

i nh

Ân Tĩnh trong cô dâng trào; cô đơn, qu

nh qu

là t

t c

nh

ng gì cô có trong lúc này, cô mu

n

bên c

nh Ân Tĩnh đ

t

n hư

ng ko khí c

a ngày hôm nay, cô mu

n đc nép trong vòng tay Ân Tĩnh đ

có c

m giác

m áp và bình yên, cô mu

n nhìn th

y n

i đ

y s

c s

ng c

a Ân Tĩnh nhưng có l

cô ko th

có đc chúng n

a r

i. Ân Tĩnh đã b

cu

c b

ng ch

ng là m

y ngày nay cô ko còn th

y bóng dáng Ân Tĩnh n

a sau khi cô h

l

nh đó vơí Nh

t.

-Em nh

Ân Tĩnh...nh

nhi

u l

m.- Cô kh

nói cùng vơí d

òng l

tuôn rơi.

"C

c...C

c...C

c" Ti

ế

ng gõ c

a khi

ế

n Trí Nghiên gi

t minh, l

y tay lau đi nh

ng gi

t nư

c m

t, cô bư

c ra m

c

a. Ánh m

t cô m

to khi th

y ngư

i đ

ng đó là Tố Nghiên.

-C

u làm gì

đây v

y?

ế

n đ

m

quà v

i c

u ch

làm gì?

-C

ư

L

đâu sao l

i đ

c

u m

t mình nh

ư th

ế

này?

-Nói đùa thôi, t

đ

ế

n đ

đưa câ

đ

ế

n m

t nơi đ

c bi

t. Đ

ng h

i gì c

ch

đi theo t

thôi.- Tố Nghiên n

m tay Trí Nghiên kéo đi.

Ng

i rên xe Trí Nghiên như ngư

i trên tr

i v

y, cô ko hi

u chuy

n gì đang x

y ra c

trong khi m

i ngư

i vui v

nói chuy

n, cô ko th

b

t nh

p vơí h

trong tình tr

ng này. Chi

ế

c xe d

ng l

i, Tố Nghiên cùng 6 ngư

i kia ti

ế

n và m

t căn nhà ko wên kéo theo Trí Nghiên. Đó là m

t chi

ế

c g

có l

u, t

a l

c

m

t nơi ko đc đông dân cho l

m n

ế

u ko mu

n là thưa th

t, lâul âu l

i th

y ánh đèn c

a đom đóm. C

b

n đ

cô vào ngôi nhà đó trong s

ng

c nhiên đ

ế

n hãi hùng c

a cô:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: