Chương 64
Chương 64:
Ngày hôm đó, Taehyung quyết định mình sẽ không để mọi thứ kéo dài thêm nữa. Anh đã quá mệt mỏi với sự im lặng giữa hai người, mệt mỏi với những lời nói không rõ ràng và những tin đồn không ngừng quấy rầy họ. Anh cần một lời giải thích từ Jisoo, một lần nữa để biết cô thực sự nghĩ gì và cảm nhận thế nào về mối quan hệ này.
Sau khi buổi luyện tập kết thúc, Taehyung đã không về ngay như thường lệ. Anh đứng ở khu vực hậu trường, chần chừ trước cánh cửa phòng thay đồ của BLACKPINK. Anh có thể nghe thấy tiếng cười đùa của các thành viên, nhưng tâm trí anh chỉ hướng về một người duy nhất. Anh hít sâu một hơi, rồi gõ nhẹ vào cửa.
"Jisoo, cậu có một phút không?" Taehyung gọi nhỏ.
Cửa mở, và Jisoo đứng đó, gương mặt có phần bất ngờ nhưng không có vẻ gì là tức giận. Cô mỉm cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại không giấu được sự lo lắng.
"Taehyung, có chuyện gì sao?" Jisoo hỏi, giọng nói vẫn giữ được sự dịu dàng nhưng có chút ngập ngừng.
"Chúng ta cần nói chuyện." Taehyung đáp, ánh mắt anh nhìn thẳng vào cô, không tránh né. "Về những gì đã xảy ra."
Jisoo im lặng một lúc, rồi gật đầu. "Vào trong đi," cô mở cửa rộng hơn để anh vào. "Cả nhóm đang đi ăn, chúng ta có thể nói chuyện yên tĩnh."
Họ bước vào phòng, không khí trong đó khá ấm cúng, với vài món đồ cá nhân của các thành viên BLACKPINK rải rác. Jisoo mời Taehyung ngồi xuống một chiếc ghế gần cửa sổ, ánh sáng mờ ảo từ ngoài chiếu vào căn phòng.
"Taehyung, tớ biết chuyện gần đây rất khó khăn," Jisoo lên tiếng, tay nắm chặt lại. "Tớ không biết phải làm thế nào để mọi thứ không trở nên rối rắm như vậy."
Taehyung nhìn cô, cảm giác có một cái gì đó vỡ ra trong lòng. Anh biết rằng Jisoo không phải là người dễ dàng mở lòng, nhưng cô đã rất thẳng thắn trong những lời này. Anh cũng vậy, không muốn giấu giếm thêm bất cứ điều gì nữa.
"Jisoo, tớ đã làm sai. Tớ không thể tiếp tục giữ im lặng như thế này. Cái cách tớ không giải thích rõ ràng với cậu đã khiến mọi chuyện rối loạn. Tớ xin lỗi vì đã để cậu phải chịu đựng như vậy," Taehyung nói, giọng anh có chút nghẹn lại. "Tớ không muốn mất cậu, không muốn mất tình bạn, hay bất kỳ điều gì giữa chúng ta. Nhưng rõ ràng tớ cũng không thể giả vờ như mọi thứ ổn được."
Jisoo không nói gì, chỉ nhìn anh một lúc lâu. Đôi mắt cô tràn đầy cảm xúc, nhưng vẫn không thể giấu đi sự tổn thương. "Tớ cũng vậy," cô thì thầm. "Tớ cũng không muốn mọi chuyện kết thúc như thế này. Nhưng thật sự tớ không biết phải làm sao khi mọi thứ đã đi quá xa."
Taehyung nhìn vào mắt cô, cảm nhận được nỗi đau mà cô đang giấu kín. Anh biết mình không thể thay đổi quá khứ, nhưng có lẽ anh vẫn có thể làm cho tương lai của họ trở nên tốt đẹp hơn. "Jisoo, tớ yêu cậu," anh nói, giọng anh kiên quyết hơn bao giờ hết. "Dù có chuyện gì xảy ra, tớ muốn chúng ta cùng vượt qua nó. Tớ xin lỗi vì đã không ở bên cậu khi cậu cần tớ nhất."
Jisoo không trả lời ngay lập tức. Cô cúi đầu, tựa vào chiếc ghế. Một lúc sau, cô ngẩng lên nhìn Taehyung, đôi mắt vẫn đầy sự mơ hồ và băn khoăn.
"Tớ cũng yêu cậu, nhưng..." cô bắt đầu, rồi ngừng lại. "Tớ chỉ sợ rằng nếu chúng ta tiếp tục như vậy, mọi thứ sẽ chỉ càng rối thêm mà thôi."
"Chúng ta có thể thử bắt đầu lại từ đầu," Taehyung nói, giọng anh nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. "Không có gì là quá muộn, đúng không?"
Jisoo nhìn anh một lúc lâu, rồi cuối cùng cô mỉm cười. "Có lẽ... chúng ta có thể thử."
Cảm giác nặng nề trong lòng Taehyung như tan biến. Anh không thể tin được, những lời nói này lại đến từ chính Jisoo, người mà anh đã từng sợ mất đi. Tuy nhiên, anh biết rằng họ đã cùng trải qua quá nhiều thử thách để có thể dễ dàng từ bỏ. Mối quan hệ của họ chưa kết thúc, và đây chỉ là một khởi đầu mới.
Bằng một cách nào đó, cả hai đã tìm thấy được con đường để tiếp tục. Không còn những hiểu lầm, không còn những dối trá. Từ lúc này, họ sẽ cùng nhau vượt qua tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro