Chương 4
Chương 4: Những Cảm Giác Dần Được Khám Phá
Mặc dù cuộc sống của Taehyung và Jisoo luôn đầy ắp công việc, lịch trình dày đặc và những buổi biểu diễn căng thẳng, họ vẫn không thể tránh khỏi những lần tình cờ gặp nhau. Những cuộc gặp gỡ này, tuy ngắn ngủi, lại khiến trái tim của cả hai không khỏi loạn nhịp. Mối quan hệ của họ bắt đầu thay đổi, nhưng không phải ngay lập tức. Đó là một sự phát triển dần dần, như những con sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ, mỗi lần gặp lại khiến họ có cảm giác gần gũi hơn, nhưng cũng khiến họ bối rối không biết mình đang thật sự cảm thấy gì.
Một ngày đẹp trời, trong một sự kiện âm nhạc lớn tổ chức tại Seoul, nơi cả BTS và BLACKPINK đều có mặt, Taehyung và Jisoo lại có cơ hội gặp nhau. Mọi thứ xung quanh đều náo nhiệt với tiếng vỗ tay của người hâm mộ và những lời chúc mừng dành cho các nghệ sĩ, nhưng trong khoảnh khắc ấy, khi Taehyung đứng trên sân khấu và nhìn xuống khán giả, mắt anh lại vô tình tìm về phía Jisoo.
Cô đang đứng cùng các thành viên BLACKPINK, cười nói vui vẻ với những người xung quanh. Nụ cười của Jisoo luôn sáng ngời, nhưng trong đôi mắt cô có điều gì đó thật ấm áp khiến Taehyung không thể rời mắt. Một cảm giác thân thuộc, nhẹ nhàng, cứ như thể đã từng quen biết cô từ lâu. Anh không thể lý giải nổi tại sao nhưng trái tim anh lại đập nhanh hơn mỗi lần nhìn thấy cô.
Khi sự kiện kết thúc, BTS và BLACKPINK đều phải tham gia một buổi họp báo chung. Những phóng viên xung quanh đông đúc, những câu hỏi liên tiếp được đưa ra, và các nghệ sĩ phải tập trung trả lời từng câu hỏi. Taehyung và Jisoo không có nhiều cơ hội để nói chuyện riêng với nhau, nhưng ánh mắt của họ không thể tránh khỏi việc lướt qua nhau giữa những cuộc trò chuyện hối hả. Có những khoảnh khắc khi họ vô tình chạm phải ánh mắt của nhau, cả hai đều mỉm cười nhẹ nhàng rồi nhanh chóng quay đi, như thể cố giấu đi sự xao xuyến trong lòng.
Sau buổi họp báo, khi tất cả các nghệ sĩ đều đã chuẩn bị xong, Taehyung và Jisoo tình cờ gặp lại nhau trong hành lang, một không gian khá yên tĩnh với chỉ tiếng bước chân vọng lại từ những dãy hành lang dài. Họ đứng cách nhau một đoạn nhỏ, đôi mắt không rời nhau. Dường như không ai trong số họ muốn phá vỡ sự yên lặng này, nhưng rồi, Jisoo bất ngờ quay lại và nhìn thẳng vào Taehyung, nở một nụ cười nhẹ nhàng.
"Chào anh, Taehyung oppa," giọng cô nhẹ nhàng nhưng có chút ngọt ngào, khiến trái tim của Taehyung như bị siết lại.
"Chào em, Jisoo," Taehyung trả lời, có chút ngạc nhiên khi nghe cô gọi anh như vậy. Đó là một cách gọi thân mật, nhưng trong giây phút ấy, anh lại cảm thấy một sự ngại ngùng chưa từng có. "Em hôm nay thật tuyệt vời trên sân khấu. Anh rất ấn tượng với màn trình diễn của em."
Jisoo mỉm cười, đôi mắt cô lấp lánh khi nghe lời khen từ Taehyung. "Cảm ơn anh, oppa. Em cũng rất thích phần biểu diễn của các anh. BTS luôn mang đến những tiết mục đầy cảm xúc."
Taehyung cảm thấy lòng mình ấm lên trước sự chân thành của Jisoo. Anh không thể không thừa nhận rằng, mỗi khi ở gần cô, anh lại cảm thấy như có một sự kết nối nào đó rất đặc biệt. Nhưng anh không biết liệu điều đó có phải là tình cảm hay chỉ là một sự ngưỡng mộ từ một người tiền bối đối với một đàn em. Anh không dám chắc chắn, nhưng cảm giác ấy lại khó có thể xóa nhòa.
Cả hai đứng đó, nhìn nhau trong vài giây, không nói gì thêm. Một sự lặng im nhưng lại đầy ẩn ý. Khi Jisoo chuẩn bị quay đi, cô mỉm cười nhìn Taehyung một lần nữa rồi nói: "Hy vọng chúng ta sẽ có dịp gặp nhau nhiều hơn, Taehyung oppa."
"Anh cũng vậy, Jisoo. Hy vọng chúng ta sẽ có thêm nhiều cơ hội như thế này," Taehyung đáp lại, giọng anh có chút chần chừ, như thể không muốn cuộc trò chuyện kết thúc quá nhanh.
Sau khi chia tay, Taehyung bước đi trong một trạng thái lạ lùng. Anh cảm thấy tâm trạng mình không thể nào yên bình được, những cảm xúc mà anh không thể định nghĩa đang dâng lên trong lòng. Anh tự hỏi liệu mình có thể yêu một người như Jisoo không? Liệu đây có phải là dấu hiệu của một tình yêu đang nảy nở, hay chỉ là sự quý mến của một tiền bối dành cho đàn em?
Tối hôm đó, khi Taehyung đang ngồi một mình trong phòng khách sạn, anh nhận được tin nhắn từ Jisoo. Tin nhắn đơn giản nhưng lại khiến trái tim anh thắt lại.
"Chào Taehyung oppa, em vừa xem lại buổi họp báo hôm qua, anh thật sự rất ấn tượng. Mong là chúng ta sẽ có dịp trò chuyện nhiều hơn."
Taehyung mỉm cười khi đọc tin nhắn ấy. Anh nhanh chóng trả lời: "Cảm ơn em, Jisoo. Anh cũng rất vui khi được gặp em. Hy vọng sẽ có dịp gặp lại em sớm."
Những lời của Jisoo như một làn sóng ấm áp chạm vào trái tim Taehyung, khiến anh cảm thấy hạnh phúc và thoải mái. Có lẽ, trong những khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy, những cảm xúc nhỏ bé đã bắt đầu hình thành, nhưng anh biết mình cần thời gian để hiểu rõ hơn về chúng.
---
Chương sau sẽ tiếp tục theo dõi những bước tiến mới trong mối quan hệ giữa Taehyung và Jisoo, khi họ bắt đầu nhận thức rõ hơn về tình cảm của mình. Liệu những cảm xúc này có đủ lớn để đưa họ đến gần nhau hơn, hay mọi thứ sẽ chỉ là những lời hứa suông?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro