53
Suho và cô nghe vậy liền thoáng bất ngờ, riêng anh là sự vui sướng len lỏi, lắp bắp hỏi lại
"Mẹ...mẹ nói...?"
Irene đặt tay lên bàn, lặng lẽ nhìn xuống phần ăn của mình, nghiêm túc nói
"Mẹ có rất nhiều chuyện sẽ tâm sự và giải quyết riêng với con sau.Nhưngg Suho, con phải làm đến mức này sao? Con tự tổn thương chính mình, che dấu sự thật và sống như con nói là khổ sở... nghe thật là giam cầm. Giá như con hãy thật lòng với gia đình sớm thì ba mẹ không mắc công suy nghĩ hay con phải cố gắng kiềm chế. Con nghĩ ba mẹ sẽ vui vì con giấu đi chuyện này à?"
Suho thở dài, muộn phiền
"con thực sự...con rất sợ ba mẹ không chấp nhận chuyện này. Ba sẽ cảm thấy ghê tởm, mẹ cũng thấy mất mặt, anh hai...cũng không còn yêu quý con nữa. Đâu phải ai cũng dễ chấp nhận..."
Irene cười nhẹ, giọng nói êm dịu xuôi đi sự căng thẳng trong anh, đáp:
"Suho, ba mẹ sẽ không...dĩ nhiên là sẽ rất sửng sốt và...hm, có chút buồn đấy, nhưng sau cùng vẫn là cuộc đời của con cái mình quan trọng hơn cả. Tất cả cảm xúc, thể diện, lời dèm pha bên ngoài... nó sẽ bủa vây chúng ta nhưng không thể mãi mãi"
Tối muộn
Irene trở về nhà trước còn Suho sẽ chở Jisoo về lại Kim gia, có chút nhẹ lòng hơn dù đây mới là cửa ải đầu tiên, sẽ phải đối mặt với ôngLBae, với cả gia đình nhưng chỉ cần có mẹ ủng hộ, anh đã thấy an lòng rất nhiều. Lúc lái xe, liền lắm lời hơn hẳn
"Jisoo.. phản ứng của mẹ nằm ngoài suy nghĩ của anh, mẹ đã hoàn toàn lo cho anh và không chút phản đối nào về chuyện tình cảm này...tuy là có buồn, mẹ nói vậy nhưng thực ra thất vọng lắm"
Cô cười nhẹ, chạm vào cầu vai của anh vỗ nhẹ an ủi, khuyên:
"Anh đừng nghĩ vậy, bác buồn vì anh giấu gia đình lâu như vậy, đến mức tinh thần suy kiệt, căng thẳng rồi tự làm đau mình...anh làm vậy sẽ khiến bác nghĩ mình chưa phải bậc sinh thành tốt, con cái phải chịu khổ"
Cô thu tay lại, liếc nhìn đồng hồ rồi thở dài, sau cùng mặc kệ, nói tiếp
"Bây giờ có lẽ anh không phải giấu giếm như trước nữa, em nghĩ sau khi nói chuyện cụ thể với gia đình hơn thì ba mẹ sẽ muốn gặp anh Ahin lắm...hai người nên có sự chuẩn bị"
Gặp mặt đôi bên là điều mà anh lẫn Ahin đều mong ngóng, Ahin còn người mẹ già, thần trí lúc nhớ lúc quên, anh đã gặp rất nhiều lần, tuy bác gái không nhớ rõ anh nhưng lại có ấn tượng tốt. Còn Ahin thì chưa bao giờ được Bae gia biết tới, che dấu bản thân và chỉ có thể gặp anh vào một vài khoảng thời gian nhất định
Cả hai nói thêm vài chuyện khác trên đường về nhà, cô thì có chút e ngại, liên tục nhìn đồng hồ đeo tay, cô đã quên béng mất thời gian hẹn gọi với Taehyung, trong một tuần hắn đi công tác chỉ có yêu cầu là cô hãy gọi điện đúng giờ, vậy mà cô đã trễ hẹn 2 lần rồi, thời gian hai người không được nói chuyện nhiều vì hắn ở bên đó trái múi giờ, cần đi nghỉ sớm nên hắn phải tận dụng thời gian. Sau cùng Suho lên tiếng hỏi, phá tan mớ suy nghĩ hỗn độn trong đầu nữ nhân
"À Jisoo, anh cũng có chút tò mò...liệu em có bạn trai chưa nhỉ? Nếu rồi thì chàng trai đó phải may mắn lắm đây aha..."
Cô nghe vậy liền méo xệch mặt, cười sượng lên rồi chạy nhanh trong đầu vài suy nghĩ và quyết định đáp:
"Em chưa, hì...em chưa có bạn trai"
Jisoo đáp xong cũng thở dài, có hay chưa cũng không biết, cô với hắn có phải hai người yêu nhau không? Tình cảm của cô với hắn, gần thì ghét mà xa lại hơi nhớ, chắc tại hai người hợp tính để đùa nghịch, vả lại hắn bình thường cũng nuông chiều Jisoo nên cô cũng không coi đây là đối xử tệ
Về tới Kim gia
Jisoo một mạch chạy lên phòng, bật máy chiếu lên và gọi tới Taehyung, một cuộc rồi hai ba cuộc vẫn không bắt máy, nữ nhân lầm bầm
"Taehyung...anh bắt máy đi..."
Mãi đến cuộc thứ 5,6...hắn cũng nghe, duy là có màn hình tối om, cô cũng không quan tâm mà cuống cuồng
"Anh à...em xin lỗi, em gọi trễ quá..."
Nữ nhân liếc xuống đồng hồ, đã muộn hơn thời gian bình thường hơn 30 phút, ban nãy trên xe điện thoại cũng réo lên gần chục cuộc của Taehyung mà nữ nhân tắt máy hẳn, cô bặm môi áy náy, vẫn chưa thấy nam nhân chủ động đáp lại. Jisoo khó xử, hỏi
"Anh...anh chuẩn bị ngủ rồi à?"
Hắn bây giờ mới lên tiếng
"Ừ..."
Nữ nhân thở dài, biết tỏng là tên ác ma này có tức giận rồi, cô nhẹ giọng
"Em...tối nay em ra ngoài ăn và...không để ý bữa tối kéo dài đến thế"
Hắn bấy giờ bật đèn lên, khuôn mặt hắn lộ vẻ mệt mỏi, ánh mắt đìu hiu hơn thường, hỏi
"Em đi ăn tối...hm, chắc với Suho nhỉ?"
Cô không định nói ra mà tên ác ma này đã rành mạch như thế, cô gật gù rồi cố chêm vào:
"Nhưng mà có bác Irene nữa...không phải nói mấy chuyện để duy trì mối quan hệ tốt đẹ..."
Hắn đưa tay lên day trán, thở dài, giọng cũng khàn khàn ngắt lời
"Thôi đủ rồi...Jisoo, tôi cũng có những cuộc hẹn với đối tác...em thấy sao khi họ là những người quan trọng với tập đoàn, tôi có thể khiến họ phật ý bất cứ lúc nào vì xin về trước...tôi về trước để thực hiện đúng lời hẹn mỗi tối sẽ gọi điện cho em...còn em, em đặt Bae gia hơn cả vị trí của Kim Taehyung tôi sao?"
Không đợi cô giải thích, hắn quay đi, chán ngán đáp
"Muộn rồi, tôi đi nghỉ trước"
Màn hình sau đó cũng tắt bụp đi tối om, cô đứng trân trân nhìn lên đó, trong lòng dồn lên cảm giác khó chịu không tả nổi, rất thẹn vì mấy lời nói cuối của nam nhân, thầm chửi chính mình
Jisoo sau cùng kéo máy chiếu lên, tạm thời đi vệ sinh cá nhân qua rồi nghỉ sớm trước, dù gì hôm nay cũng phải đi theo giúp Suho nhiều chuyện. Liếc qua điện thoại đã thấy tin nhắn của cả anh lẫn Ahim, chắc hai người có nhiều thứ hay ho muốn lể đây
Hôm sau
Cô tỉnh dậy, lẽo đẽo xuống dùng bữa thì thấy ông Kim mới tập thể dục về, thấy cô liền gọi:
"Jisoo, con dậy rồi...mau ra dùng bữa cùng ba"
Ông từ tốn kéo ghế cho cô, đi lại uống cốc nước rồi nói
"Mẹ con đi từ sớm rồi...gớm, già rồi mà còn lông bông bên ngoài khỏe lắm"
Nữ nhân cười nhẹ, hai ba con tán chuyện phiếm rồi bất ngờ ông Kim hỏi:
"À...chuyến bay của Taehyung sẽ đáp xuống sớm hơn vài tiếng, có thể là tối muộn ngày kia là anh hai con về. Con có cần về sớm bên nhà để dọn dẹp lại thứ đồ gì đón anh về không?"
Jisoo toan bộc bạch là mặc kệ hắn, cô ở đây thêm một tuần đi chứ chưa muốn về lại biệt thự. Tuy nhiên cô đã không làm thế mà suy nghĩ một hồi, là Taehyung...có chút đang giận cô trong chuyện này nên nếu về sớm và chuẩn bị món quà gì đó...hm, sẽ xoa dịu đi sự khó chịu và tủi thân của tên biến thái to xác đó
Cô đảo mắt rồi gật gù, đáp
"Vâng, chắc con về trước để xem nhà cửa ra sao...nhưng sáng ngày kia con sẽ về, hôm đó may thay con được nghỉ trên trường, sẽ có thời gian di chuyển rồi chuẩn bị hơn"
Ông tiếp tục dùng bữa, ông mới biết lờ mờ trong mối quan hệ giữa hắn và cô, dĩ nhiên muốn nắm bắt nhiều thông tin hơn rồi. Ông thư thái hỏi:
"Jisoo...Taehyung chắc quý mến và lo lắng cho con lắm nên mấy lần sắp xếp con gặp mặt đối tượng khác thì nó đều sấn sổ rất ngoa"
Nữ nhân cười nhạt, tiếp lời:
"Chắc do...tình cảm anh em gắn bó... nên ba thấy đấy, anh ấy luôn quan tâm đặc biệt đến mọi vấn đề của con"
Ông Kim đồng thuận theo lời nói đó, tuy nhiên vẫn có mấy lời khiến người ta phải mông lung suy nghĩ về bản thân có làm việc gì đang thẹn với lòng không. NamJoon gật gật:
"Ừ, ba biết...đó là tình cảm nên có và trong sáng mà, hai anh em bao bọc như vậy thì ông bà già này cũng yên tâm"
Ông Kim cũng chêm thêm:
"Mà con có thấy là...Taehyung trước giờ chẳng để ý tới người con gái nào khác, ai ba mẹ giới thiệu thì gặp mặt người ta nó cứ thẳng thắn từ chối khiến đối phương cũng ngại chết...con ở chung nhà với nó, liệu có biết nó đang hướng đến ai hay người có tính cách ra sao không?"
Cô hơi mất tự nhiên, bỗng dưng hôm nay có hai ba con mà ông cũng đặc biệt quan tâm về mối quan hệ của hắn. Cô phải khéo léo lấy cớ
"Chuyện tình cảm không thể ép buộc ba à, cứ để thuận tự nhiên thôi...con nghĩ anh hai đã thích ai thì sẽ đưa về ra mắt ba mẹ, còn hiện tại nếu không có tình cảm trai gái nào thì ba mẹ có muốn anh ấy gặp các đối tượng mai mối thì anh ấy sẽ từ chối ngay. Mà lúc đã gặp đúng người khiến mình rung động rồi thì mọi tiêu chuẩn về gout, cái đẹp, tính cách,...sẽ không còn là ưu tiên nữa mà dành cho cảm xúc thôi ba à"
Ông Kim cười cười, lau miệng rồi uống ngụm nước, đáp:
"Ừ, con nó phải....nhưng cái ba có chút lo, là sợ thằng bé có ý trung nhân rồi mà còn khúc mắc chuyện gì đó nên cả hai không dám công khai, nhỉ?"
Lời nói cuối của ông khiến cô đó ra một chút, cuộc nói chuyện đúng là sự soi xét từ phía ông Kim, liệu ông có biết thêm điều gì trong mối quan hệ giữa hắn và cô không?
Dẹp qua chuyện ấy một bên, Jisoo sau đó phải chủ động nhắn tin hỏi han Yaehyung, hắn trả lời rất hời hợt và cộc lốc nhưng cô biết đây là kiểu giận hờn trẻ con thôi, đã vậy cô càng nhắn nhiều hơn, khơi gợi thêm mấy việc vui vẻ để hắn dần dễ chịu trở lại
Một ngày đi học trên giảng đường, tan tầm đã gặp Suho, anh có nhiều chuyện cần cô tư vấn, chiều chiều về lại phụ giúp bà Irene làm việc vườn, tối đến thì làm bài tập và nhớ hẹn gọi điện cho hắn. Một tuần trôi qua nhanh, tối muộn nào cũng gọi một cuộc gặp mặt mà cô lại rất hay trễ giờ nên hôm nay quyết tâm gọi sớm. Rồi, cái khuôn mặt đáng ghét của tên biến thái này đã thù lù trên màn hình, cô hạ giọng xuống chào hỏi
"Anh...hôm nay em gọi sớm hơn, chắc không sao đâu nhỉ?"
Hắn vẫn tỏ ra giận dỗi, giọng điệu làm ngơ
"Ừ, chả sao cả..."
Cô nén nắm đấm cuộn tròn, thầm rủa tên mặt dày này chắc đang tự đắc lắm mà cô vẫn phải theo hướng cảm xúc của hắn. Nữ nhân lái chuyện:
"Em nghe ba bảo tối ngày kia anh về...thế sáng hôm đó em sẽ chuyển về biệt thự ở và...đợi anh nhé?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro