Tập 13
Sau khi tập thể dục hết hai tiếng đồng hồ, Thái Anh nằm ngoan ngoãn trong lòng của Lệ Sa bình ổn lấy lại sức.
Ban đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ có mấy chiếc ghe với vỏ lãi chạy ngang qua tạo nên những cơn sóng va đập vào bờ.
Dửng tưởng Thái Anh đã yên giấc ngủ nhưng ngay sau đó Lệ Sa lại nghe thấy âm thanh thủ thỉ nhỏ xíu.
" Mấy người ngủ chưa? "
" Chưa "
" Tui hỏi mấy người một chuyện này có được không? "
" Ừm hỏi đi "
Nàng im lặng một lát, xong lại bắt đầu nhỏ giọng thều thào:
" Tại sao khi quan hệ càng nhiều thì người phụ nữ sẽ càng cảm thấy yêu đối phương nhưng còn đàn ông thì ngược lại? "
" Vì đó là lũ đàn ông tồi "
" Dị còn mấy người thì sao? Có tồi không? "
Lệ Sa nhếch môi cười:
" Tui đã quan hệ với chính mẹ nuôi của mình dị thì được gọi là gì? "
" Còn tui cũng đã yêu và quan hệ với chính đứa con nuôi của mình...tính ra hai đứa mình đều tồi như nhau há "
" Ừa trời sinh một cặp mà "
Thái Anh mỉm cười ôm chặt lấy Lệ Sa hơn một chút, ở bên cạnh người này lúc nào cũng khiến cho nàng cảm thấy vui vẻ hết.
" Một hiệp nữa nha "
" Đồ chó, bộ sức trâu bò hay gì á...làm quá hư hao hàng họ của người ta hết "
" Hư tui đền cho mấy người "
Tuy miệng thì từ chối nhưng bàn tay của nàng đã nhanh chóng nắm lấy cái thứ dưới thân người kia.
Hai người nhìn nhau cười một cái rồi lại bắt đầu lăn xả ngay trong đêm, làm ở dưới ghe rất thoải mái, không sợ ai nhìn cũng chẳng sợ ai nghe thấy bất kỳ âm thanh gì.
.....
" Lệ Sa ơi, chạy ra chợ kêu bà Ba Béo giao qua cho ngoại 2 thùng bia nghen con "
" Dạ con đi liền nè ngoại "
Bộ ba khẩu nghiệp đang ngồi ăn xoài phía bên kia liền trề môi nhìn Trân Ni với ánh mắt dò xét, tự nhiên mua bia để làm gì? Hôm nay cũng đâu phải sinh nhật ai trong đoàn.
" Có tin tao móc mắt tụi bây ra đem đi kho tiêu ăn hong ba con quỷ cái "
Kim Sa híp mắt:
" Ê bà già, tự nhiên kêu nhỏ đi mua bia, bộ bà có chuyện gì vui hay sao mà ăn mừng dị "
" Chết mẹ, hay là bà già bả có bầu "
" Bà khai thiệt đi, bà mới vớt được ghệ mới phải hong? Tui đi méc bà Tú cho bả quýnh bà một trận nên thân nghen "
Trân Ni giật giật cơ mặt:
" Mấy con đĩ chúa ôn chúa ngục, cái mỏ nghiệp mà hỏng kịp kéo da non.Tối nay tao có khách tới chơi, tụi bây mà ăn nói hàm hồ là tao mua hòm chôn ba đứa tụi bây chung ngày luôn, xía "
Lệ Sa đứng bên đây nhìn bộ ba khẩu nghiệp ngồi im re nghe chửi xong chỉ biết lắc đầu cười rồi leo lên chiếc xe đạp chạy đi.
Chiếc xe đạp thể thao màu vàng lăn bánh êm ái trên đường, đây là do cô tự lấy tiền tiết kiệm trong ống heo rồi đi mua.
À mà nói chính xác hơn là tiền của Thái Anh cho cô để tiết kiệm mới đúng.
Sau khi dặn người ta chở bia và nước đá qua đoàn lô tô, Lệ Sa đạp xe về.Nhưng trên đường về cô lại nhìn thấy bóng dáng Diệu Hiền đang bước ra từ một cửa hàng tạp hóa.
Diệu Hiền lúc này cũng đã nhìn thấy và vẫy tay chào Lệ Sa.
Cô thắng xe lại:
" Em đi đâu đó? "
" Tui đi mua một ít đồ, còn chị? "
" Chị cũng vậy "
Lệ Sa quan sát thấy trên tay Diệu Hiền là một cái túi màu đen, tuy cô không phải con gái 100% nhưng những điều căn bản về sinh lý của con gái thì cô cũng biết.
" Chị đi bộ à? "
Diệu Hiền gật đầu:
" Ờm trong người hỏng khỏe mà đi bộ nhiều sẽ không tốt đâu, lên xe tui cho có giang "
" Em tinh ý thiệt, mới nhìn sơ mà đã biết trong người chị hỏng khỏe rồi "
" Bình thường thôi, tui cũng là con gái mà "
Diệu Hiền mỉm cười gật đầu rồi nhẹ nhàng ngồi xuống yên sau xe, vì đang mặc váy nên Diệu Hiền ngồi xoay sang một bên, cánh tay cũng ôm hờ lấy eo Lệ Sa cho khỏi té.
Lệ Sa cũng e ngại vì sự va chạm kia nhưng không lẽ bắt người ta buông tay ra, làm vậy thì vô duyên quá, cô không thể.
Và thế là chiếc xe cũng lăn bánh đi, Lệ Sa tập trung đạp xe mà không hay biết Diệu Hiền lại bất ngờ quay đầu về phía sau rồi phất tay ra hiệu cho một ai đó.
" Ủa là sao mậy? Tự nhiên chị hai rủ tao với mày đi mua đồ chi rồi bỏ hai đứa mình lại đây như chó mũ dị? "
" Ai biết, thôi mày đi qua chạy chiếc xe của chị hai về kìa "
Hai tên giang hồ nhìn bóng lưng Lệ Sa và Diệu Hiền đi mất rồi mới phóng chiếc xe SH của Diệu Hiền đậu ở đằng trước cửa hàng tạp hóa lúc nãy đem về nhà.
Chẳng qua là vì muốn đi chung với Lệ Sa cho nên Diệu Hiền mới nói dối rằng mình đi bộ, cơ hội tốt như vậy làm sao mà bỏ qua cho được.
" Đi xe đạp vui quá hé Lệ Sa "
" Chị làm như lần đầu tiên được đi xe đạp hong bằng á "
" Đúng rồi, đây là lần đầu của chị á "
Cô có chút bất ngờ:
" Dị chắc ở nhà chị là công chúa rồi, toàn đi kiệu không thôi hả? "
Diệu Hiền bật cười:
" Chị sẽ làm công chúa nếu như hoàng tử chính là em "
" Diễm phúc lớn quá tui không nhận đâu "
" Nếu em hong làm hoàng tử dị thì làm chồng chị đi "
" Tụi mình đều là con gái đó "
" Lệ Sa quan tâm chuyện đó sao? "
Lệ Sa im lặng:
" A ui da "
Diệu Hiền nhéo nhẹ vào eo Lệ Sa một cái rồi cười nói:
" Chị đùa đó, Lệ Sa nghĩ nhiều rồi "
" Đau đó nha "
" Xạo thì có.....á coi chừng con chó đi qua đường kìa Sa "
" Đâu đâu "
Cười giỡn với nhau suốt một đoạn đường cho đến khi Diệu Hiền kêu Lệ Sa dừng xe lại ở một ngôi nhà ngay đầu sông.
" Chị vô đi tui về trước đây....tạm biệt "
" Ơ kìa, không hẹn gặp lại sao? "
" Tui với chị có thân thiết gì đâu, biết khi nào mới gặp lại mà hẹn "
" Cũng chưa chắc "
" Là sao? "
Lệ Sa gãi đầu không hiểu nhưng Diệu Hiền lại nháy mắt với cô một cái rồi đi thẳng vô nhà mà không thèm ngoảnh đầu nhìn lại.
........
" Con dọn xong hết rồi đó mẹ "
Nhìn bàn ăn đầy ắp, có đủ mấy món nhậu được bày biện bắt mắt, Trân Ni cũng phải thầm khen ngợi tài nấu nướng của Thái Anh.
" Nhìn ngon lành dữ ta "
" Ủa bộ bữa nay sinh nhật ai hở mẹ? Sao mẹ kêu con nấu nhiều món dị? "
" Mẹ đãi khách, thôi con vô tắm chuẩn bị đi hỏng chừng người ta sắp tới rồi đó....à mà nè nhớ kêu con Lệ Sa ăn mặc lịch sự đẹp đẽ xíu cho mẹ nghen "
" À dạ dạ con biết rồi "
Tuy ngoài miệng thì đồng ý nhưng trong lòng nàng vẫn ôm thắc mắc, khách nào mà có liên quan đến Lệ Sa cơ chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro