Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN II : LÊN ĐẠN BÓP CÒ ! _ Chương 7 : Chặng đường mở ra !

PHẦN II

LÊN ĐẠN BÓP CÒ !

Chương 7

Chặng đường mở ra !

“ AAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!! ” Nó ngồi dậy mà la hét cả nhà trong khi tiếng nhạc vẫn reo vang .

Gangnam Style !

Nó rất thích bài hát ấy nhưng giờ nó chẳng quan tâm gì nữa . 

Giờ là 6h30 .

Trường học sẽ đóng cửa lúc 7h , lúc nào cũng vậy nhưng chỉ cần đi trễ hơn 6h45 cũng đủ để Ly giao lưu với giám thị ngay ngày đầu tiên đi học này .

Nó không muốn ! Tất nhiên ! Ai mà lại muốn đi trễ ngay buổi đầu tiên nhập học cơ chứ !

*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*

Rầm Rầm Rầm !!!

Chạy thật nhanh xuống nhà , Ly gây ra những tiếng động vô cùng chói tai . 

“ Dì ơi , chị Linh ơi ! ” Kêu inh ỏi dưới nhà , chân nó cũng đứng không yên .

* Chậc , nhà gì mà sáng sớm đi đâu hết vậy trời ! * Ly tự nghĩ , nó nhăn mặt rồi gãi đầu .

Định quay bước đi , bất ngờ nó nhận ra tấm sticky trên tủ lạnh : 

“ Dì bận quá không làm đồ ăn sáng . Con lấy nước và sữa đỡ với tiền giữ xe . Dì để 20 ngàn trên bàn , ăn sáng muốn ăn gì thì mua . Cấm mua đồ bậy bạ ngoài đường , ăn vào đau bụng là chết với dì ! ”

“ Ặc ặc , để lại tờ giấy dặn dò mà vẫn không quên đe dọa mình . Bó tay , đúng là chất riêng của dì . ” 

Suy nghĩ hồi lâu , chợt liếc qua đồng hồ , nó tá hỏa . 

6h40 ! Chết nó chắc rồi ! 

*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*

Ly chạy như điên trên đường , nó phóng xe một cách điên loạn , nếu chỉ nhìn sơ qua thì ai cũng phải shock khi nhận ra nó chỉ là một cô nhóc cấp 3 với chiếc xe đạp đâu chứ .

“ AAAAAAAAA ” 

“ Trời ơi , chạy xe bộ không thấy đường hả ! Bộ tui chưa hết xui sao vậy ! ”

Lê lết bò càng , Ly vừa ngã sau một cú va chạm nhỏ chỉ vì nó đi ngược chiều .

Ngước mắt lên nhìn , lại là cậu ta !

“ Cậu …! ”

Giờ thì nó nhận ra rồi , cậu ta chính là người giao báo mỗi sáng của Ly , cũng chính là người sẽ học cùng trường với nó .

Nó sẵn biết mà , nhìn đồng phục là biết . Khoan đã , ra là thế … Nếu cậu ta cũng ở đây , cũng có nghĩa sẽ có người đi trễ cùng nó .

“ Lại là cậu … ” 

“ Ly ơi , bà tha cho tui đi , tui đi trễ rồi , có gì nói sau nha ! ”

“ Khoan đã đứng lại ! ” Nó vội nắm lấy yên xe của cậu ta mà gào rú .

“ Ặc , con nhỏ này làm gì vậy , thả xe ra coi ! ”

“Ông phải đợi tui ! Tại ông mà tui phải đi trễ ! ”

“ Cái gì tại tui , giỡn mặt hả má hai già này ! Bỏ ra coi ! ”

“ Ông … ” Nó nghiến răng , giựt ngược chiếc xe của Lâm rồi đẩy cậu ta xuống xe . 

“ Cái gì con nhỏ hâm này ! ” Lâm bất ngờ , cậu nói một cách tức tối . 

“ Tại cậu mà tôi phải trễ ! ”

“ Ớ ! ”

Nói rồi nó leo lên xe , Ly chạy thật nhanh đến trường mà bỏ lại ánh mắt chán chường của Lâm . 

*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*

“ Trời ơi , sao không ai kêu réo em cái gì hết vậy ! Em trễ rồi đó biết chưa hả mấy cha nội ! ” Vội soạn đồ vào cặp , Trung không ngừng nói .

S5 vẫn nằm bất động trên giường , mỗi người một góc riêng mà lăn ra ngủ không biết trời đất gì , tất nhiên là họ cũng không để ý lời nói của Trung .

“ Chậc , trễ thì thôi chứ sao . Làm gì la om sòm . ” Shane nói trong khi mắt nhắm nghiền .

“ Con mắt anh á , đây mà anh làm như bên Mĩ chắc ! ”

“ Trời ơi hai thằng bây ồn ào quá , im cho anh ngủ coi ! ” 

“ Anh ... ” Chẳng biết nói gì , Trung cứng họng với mấy lão già hám ngủ này . Vội mở bóp ra , ặc , cậu chẳng còn tờ tiền mặt nào cả .

“ Anh Jack , bóp anh đâu , cho em mượn tiền đi . ”

“ Chậc , cái thằng lắm mồm , ở đó chứ ở đâu ! ”

“ Đâu là đâu ! ” 

“ Aiz , tự kiếm đi ! ”

Bốp !

Trung đánh anh ta một cái rõ đau vào mông .

“ A ! Thằng này , mày tính gây sự à ! ”

“ Thiệt tình , tiền mặt em hết rồi , còn thẻ tín dụng không mà đi taxi thì ai cho xài thẻ tín dụng ! ”

“ Aiz , đó trên bàn đó ! ”

Jack lết xuống giường , lấy ra xấp 100 cho Trung rồi leo lên giường ngủ tiếp . Trung chỉ còn biết lắc đầu nhưng cậu không thể đứng đó mãi được vì thời gian không thể đợi chờ ai .

Trung không thích bị phàn nàn . Rõ ràng hôm nay cậu rất xui .

*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*

“ Chết rồi chết rồi , cái trường xây gì mà lớn dữ không biết ! ” Ly vừa nhìn vào sơ đồ trường vừa lảm nhảm . Kể từ khi bước vào đây , nó đã được phát một cuốn sổ tay giới thiệu về trường .

Nó sẵn biết đây chính là một trong những trường trung học phổ thông rất tuyệt vời . Và tất nhiên để thi vào đây , nó đã phải rất cố gắng .

KOSRIER ! _ Cái tên trong mơ của tất cả học sinh cấp 3 .

“ Xem nào , đến đây sẽ có cái một cầu thang lớn đi lên phía hội trường , nếu quẹo trái thì sẽ thấy một khu nhà lớn , đó là khối lớp 10 . À không , trái hay phải nhỉ ? Ở đây ghi là nếu ... khu kí túc xá thì quẹo ... ủa vậy cuối cùng là sao ! ” 

“ Mày thiệt tình ... xem bản đồ vẫn ngu như thế ! ”

“ Ặc , con lào dám nói bà ngu ? ” Quay phắt ra sau , Ly bất ngờ khi nhìn nụ cười khinh bỉ của My . 

“ Quỉ , cười thế là sao , kick cái giờ ! ” 

“ He he , tao đùa , mà mày đúng là lề mề , đi trễ thế ! ”

“Ờ , dặn báo thức sai , ủa mà mày cũng có đi sớm hơn đâu ? Sao lại ở đây ! ”

Trố mắt nhìn , trông nó như con panda thực sự . 

“ Thì tao cũng đi trễ mà ! ” Nói một cách tỉnh queo , My khiến nó đơ người .

Thấy vậy , My nói tiếp :

“ Gì ? Nói đùa mày thôi , vì hôm nay chỉ là để làm quen nên 7h mới vào mà . Giờ mới có 6h55 . ”

“ Sớm ghê hen . Mà lớp mình ở đâu , cái trường gì mà dư tiền xây chi to bổ chảng , coi bản đồ tao cóc hiểu quái gì cả ! ”

“ Dĩ nhiên tao biết . Đi thôi ! ” Nói rồi My chạy đi , Ly tiếp bước sau ấy .

Khi bước chân Ly chuyển đi cũng là lúc có những tiếng nói vang lên :

“Hê đại ca ,nhìn kìa ,có thằng đi đến đây bằng taxi của khách sạn Rex kìa !”

Hướng theo ánh nhìn của những con người ấy , từ xa , dáng người cao thanh của Trung bước xuống xe , trông cậu ấy rất tự mãn .

Khẽ thở dài , Trung nhận ra mình chưa trễ . 

“ … Kosrier …? ” Cầm cuốn sổ tay trên tay , Trung khẽ mỉm cười : “ Không tệ đấy … ”

Ngước mặt lên , cậu để gương mặt tuyệt mĩ cùng làn da trắng hòa cùng gió , trông như một hoàng tử thực thụ . Kể từ khi bước vào ngôi trường này , Trung đã gây ấn tượng rất mạnh dù chỉ là ngày đầu tiên .

Thể nhưng không chỉ riêng với những nữ sinh , có những ánh mắt luôn dõi theo cậu , những ánh mắt ấy pha phần bất ngờ , ganh ghét nhưng trên hết tất cả luôn có một nỗi lo sợ!

“ Anh Thái … thằng đó … giống đại ca quá ! ” Cậu ta tái xanh nói với nam sinh đứng trước mình .

Nam sinh ấy , khác với kẻ kiêu hãnh khi nãy thì giờ trong mắt hắn chỉ còn tồn tại những xúc cảm không tên .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sanny