Chương 2 : Quá khứ 2
Bác sĩ pháp y dùng hai ngón tay chạm vào giữa ngực tiếp tục nói
" Đây là vết bầm tím do bị đánh đập "
Lâm Tâm Khanh nhìn vào vết bầm
" Hiện tại rất khó khăn để nhận diện được nạn nhân ,các bộ phận còn lại cũng không có dấu vết "
Bác sĩ pháp y lật thi thể lấy hai ngón tay nhấn vào phần gáy tử thi
" Đây "
Lâm Tâm Khanh tiến tới nhìn,bác sĩ pháp ý lên tiếng
" Phía sau gáy của nạn nhân có hình xăm ,nó khá mờ vì đã phân hủy nặng , nhưng phần này có lẽ giống như là bị phỏng gây nên ,nạn nhân đã xăm hình xăm dáng hình dài để đè lên che đậy, các anh có thể truy vết bằng hình xăm này"
Lâm Tâm Khanh chăm chú nhìn hình xăm này phỏng đoán là một cây thập giá lại rất đặc biệt là ở giữa vạch dài có một dấu chấm đậm hình tròn, bị chặt mất phần trên nên chỉ còn đuôi của hình
Lâm Tâm Khanh có được manh mối từ pháp y ,tức tốc cùng đội điều tra rà soát tất cả các tiệm xăm trên địa bàn ,nhưng kết quả không ai nhận ra
Cố gắng miệt mài tìm trong một tháng ròng rã vẫn không thu được kết quả,đội điều tra chỉ đành ra thông báo để người nhà nạn nhân có thể tìm đến
Sau khi phát thông báo trong một tuần ,có rất nhiều hộ gia đình đến để nhìn nhận ,nhưng vì đã không còn nguyên vẹn nên các gia đình nọ điều không thể nhận ra ,đưa hình xăm họ cũng chắc chắn con họ không hề xăm hình
Lại tiếp tục ròng rã nhưng kết quả đưa ra điều không trùng khớp,lại trôi qua một tuần,trong nhóm đội điều tra ,anh Đào Hòa Thành đang ngồi trong trụ sở một người phụ nữ tiến vào với vẻ ngoài lo lắng
Vào trong bà ấy ngồi trên ghế chào hỏi
" Chào chú ,tôi đến để nhìn nhận nạn nhân"
Đào Hòa Thành nghe vậy liền lấy ảnh thi thể trong ngăn tủ ra cho người phụ nữ nhìn ,bà ấy nhìn hình ảnh kia đôi mắt bất ngờ dần đến sợ hãi ,nhưng khi nhìn tới bức ảnh có hình xăm liền run rẩy mà cầm lên xem kĩ
Người phụ nữ bật khóc
" Đây là con trai tôi "
Đào Hòa Thành nghe mà ngơ ra bà ấy chỉ nhìn bức hình mà đã nhận ra sao ?
Anh hỏi
" Chị chắc chắn nạn nhân là con chị chứ"
Người phụ nữ nước mắt chảy dài
" Tôi chắc,con trai tôi đã mất tích 4 tháng kể từ khi bỏ nhà đi,tôi cứ nghĩ nó chỉ là giận dỗi vài ngày sẽ về ,thật,,,thật không ngờ nó lại chết thảm như vậy"
Ngưòi phụ nữ khóc nức nở ,Đào Hòa Thành vẫn là hỏi thêm
" Thế chị làm sao nhận ra đây là con chị"
Người phụ nữ nghẹn ngào
" Hình xăm này là do con trai tôi tự ý xăm vì phía sau gáy nó có vết bỏng rất lớn,nó bảo vì bạn bè nó khiêu khích nên nó đã đi xăm hình cây thập giá ở phía sau gáy,hôm đó bố nó phát hiện nên đã đánh nó,tôi vào can ngăn thì nó đã bỏ nhà đi"
Đào Hòa Thanh nghe vậy thì ngờ vực vẫn chưa chắc chắn đây là người nhà nạn nhân
" Chị bình tĩnh ,mong chị cung cấp tên tuổi để chúng tôi điều tra "
Người phụ nữ lau nước mắt trên gò má
" Tôi năm nay 45 tuổi ,tên Tô Thị Nguyệt người ở Xã Hòa Châu,Thanh Phong,Tỉnh Giang Tuyên,con trai tôi là Phan Minh Hùng "
Đào Hòa Thành ghi ghi chép chép nhanh chóng
" Con trai chị bao nhiêu tuổi"
Người phụ nữ
" Năm nay 25 tuổi"
Đào Hòa Thành ghi xong
" Được ,bây giờ chị theo tôi để nhìn nạn nhân"
Đào Hòa Thành muốn xác nhận lần nữa xem có đúng hay là không ,người phụ nữ này luôn khăng khăng mình là người nhà nạn nhân ,Đào Hòa Thành đưa người phụ nữ đến nhà xác,kéo ngăn chứa thi thể ,kéo khóa kéo của bao chứa thi thể cho người phụ nữ nhìn thử coi có đúng là con trai người phụ nữ không
Tô Thị Nguyệt ngó vào xem thì phản ứng đầu tiên là nôn ói ,đây cũng rất bình thường ,nhưng khi ói xong bà ấy vẫn lại nhìn ,nhìn vào phần gáy phần da kia vẫn được bảo quản trong nhà xác rất tốt,hình dáng hình xăm khá mờ nhưng bà vẫn nhận ra đây là con trai bà
Tô Thị Nguyệt khụy gối nắm chặt thanh kéo đựng xác nức nở gọi lớn tên con trai
" Hùng ơi,Hùng ,con trên trời có linh hãy phù hộ đội điều tra sớm ngày tìm ra kẻ đã giết con ,Hùng ơi là Hùng mày nỡ lòng bỏ mẹ đi thế hả Hùng ơi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro