Chương 5
Ra khỏi tiệm đũa phép, hai thiếu niên trở lại cửa hàng của Malkin phu nhân lấy trang phục đã làm xong. Ngụy vô tiện lấy ra món kẹo dẻo các vị mà hắn đã mua ở tiệm Công Tước Mật trước khi bị chó đuổi. Một viên lại một viên, lần lượt nhai nhai
Hai mắt Ngụy vô tiện ngó nghiêng bốn phía, đối với mấy cái đồ chơi nhỏ xinh, hắn nhất định phải mân mê ngắm nghía một hồi, đối với đồ ăn nhất định phải mua một phần.
Đi qua đi lại, hắn cũng mua được vô số hộp kẹo lớn nhỏ nhưng hứng thú chỉ có ngày càng đang cao, lại muốn vào tiệm Công tước mật càn quét lần nữa
Giang trừng mặc kệ Ngụy vô tiện nghịch ngợm phóng túng, chính hắn cũng cầm lấy một cây kem dâu mà Ngụy vô tiện ném cho, liếm liếm ~~~ ngọt~~~.
' ui, Giang trừng, ngây ngốc cái gì đấy?' Ngụy vô tiện quơ quơ hai cái trước mặt sư đệ, hiếu kỳ hỏi
Giang trừng hơi nhíu nhíu mày ' Ngụy vô tiện, ngươi không cảm thấy lời lão nhân gia vừa nói có phải rất kỳ lạ không?'
'Kỳ lạ? Cũng phải, nói nhiều quá sao?' Ngụy vô tiện nghiêng đầu
' Là quá nhiều đối với một cây đũa phép' Giang trừng liếm kem dâu một miếng~~ ngọt ' Ta thấy nó càng giống như.......một lời tiên tri'
' Tiên tri?' Đáp lại lời hắn là hai giọng nói cùng vang lên, một là của Ngụy vô tiện, thanh âm còn lại.... mềm mượt nhưng cao quý và kiêu ngạo
Ngao, hai đứa nhỏ xù lông, tóc gáy muốn dựng lên, đồng loạt quay người ra sau nghiêm chỉnh hô ' A nương/ Ngu phu nhân'
' Thật cao hứng khi nhìn thấy các ngươi ở đây....... với đống kẹo ngọt trên tay?' Ngu phu nhân liếc mắt tới vài đồ vật nho nhỏ mà hai thiếu niên đang cầm
Ha hả...... hai người khóc không ra nước mắt
' Ta nghĩ não các người đủ lớn để nghĩ ra lý do tại sao một phù thủy quý tộc vẫn còn ăn kẹo khi ở tuổi mười ba?' Ngu phu nhân cười lạnh nói ' Chú ý hình tượng quý tộc của các ngươi, đừng có ném mặt Giang gia ra ngoài'
' Vâng' Giang trừng nhét cây kem vào tay Ngụy vô tiện, trở mặt một cái liền khôi phục bộ dạng cao quý giống hệt mẹ mình
Giang trừng, ngươi đợi đó cho ta, Ngụy vô tiện thầm hô, hung dữ trừng người một cái. Hắn đứng thẳng lưng theo đúng một phong thái quý tộc phóng khoáng, ngoại trừ việc đem cả hai tay giấu ra sau lưng, lừa người dối mình nhìn Ngu phu nhân cười lấy lòng
Ngu tử diên chỉ hận rèn sắt không thành thép, nhưng cũng không nói tiếp ở đây, một quý tộc sẽ không bao giờ để người ngoài bắt được nhược điểm của mình, dù có giáo dục người thừa kế cũng sẽ về nhà giáo dục
Nàng đem bộ sách đã được thu nhỏ và đồ dùng đưa cho hai người, nói ' Đã mua xong đũa phép, trang phục rồi?'
' Xong rồi' Cả hai đồng thanh nói
' Ân, a nương, lời nói của lão nhân gia...' Giang trừng vẫn luôn nghi vấn, hắn suy nghĩ hơi nhiều về lời nói của Ollivander
' Nói cái gì?'
' Nhân gia nói chúng ta sẽ trở thành những phù thủy vĩ đại' Hài tử vẫn luôn thích những từ ngữ làm cho chúng trở nên ưu tú, trưởng thành như vây, Ngụy vô tiện cười hì hì trả lời
' Hừ, chỉ cần các ngươi không đi gây họa một ngày, người ta đã cảm tạ thiên gia chiếu cố rồi, còn chờ các ngươi làm nên vĩ đại sao?' Ngu phu nhân trào phúng, nhưng tất nhiên làm gì có cha mẹ nào không mong hài tử nhà mình tài giỏi ưu tú chỉ là cứ dính tới Ngụy vô tiện tên nhãi con này là nàng lại thuận miệng trào phúng vài câu
' Giang trừng không cần nghĩ nhiều, đũa phép chính là một phần của mỗi phù thủy, nó là sự tương thông về vận mệnh' Ngu phu nhân cũng không hiểu biết quá nhiều về phương diện này, chính nàng cũng không rõ lời nói của Ollivander nói với mình ngày hôm đó
' Gỗ cây trường xuân, rất cố chấp, trong tình yêu cũng vậy. Lõi là xơ thịt tim rồng, uy quyền và mạnh mẽ. Con sẽ là một phù thủy quý tộc ưu tú, phải rồi, cũng rất cao quý. Nhưng hãy nghe ta nói, thêm một chút nữa, giống như một loại gia vị còn thiếu để tạo nên con người con. A, tử sắc (màu tím) rất hợp với con, nó thật may mắn, đúng không?'
Thứ còn thiếu..... tử sắc..... người ta mong chờ nhất..... à, thật xa xỉ.
Ngu phu nhân nhếch môi cười trào phúng, nhìn hai thiếu niên trước mặt ' Nếu đã mua xong rồi thì trở về?'
Ngụy vô tiện cùng Giang trừng liếc nhau như tự hỏi, đồng loạt chỉ vào cửa tiệm hỗn loạn kia, chớp mắt lấp lánh, chờ mong nhìn Ngu phu nhân~~
Cửa hàng thú nuôi chết tiệt! Ngu phu nhân nói ' Đi đi' ai nói cho nàng biết mối quan hệ giữa những quý tộc ưu tú với đám động vật mình đầy lông lá là gì sao?
Nhận được ánh mắt không vui của a nương, Giang trừng nhìn trên đầu nàng một cái, nơi mà con nhên màu tím đen đang vô cùng cao ngạo quơ quơ một cái chân.
Hắn xoay người đi, lấy lại cây kem dâu của mình, ăn cho hạ hỏa
Thứ sinh vật chết tiệt, tại sao thú nuôi của a nương lại nhiều hơn bốn chân?
Trong tiệm
Cửa hàng thú nuôi này rất hỗn loạn, đối với Giang trừng thì nó còn tệ hơn tiệm của Ollivander nhiều. Khắp nơi đều là phân chim, lông chim rụng lả tả, tiếng cú mèo tất tất tác tác ồn ào
Đương nhiên nơi này không chỉ bán cú mèo, còn một số loài khác nữa
' Hửm? Hai phù thủy nhỏ? Tân sinh Hogwarts?' Một nữ phù thủy khô gầy chầm chậm đi ra từ góc tối, giới thiệu cho cả hai ' Nhìn này hai vị tiểu công tử, nơi này có thú nuôi mà cậu muốn không? Cú mèo, cóc, chuột, mèo, ưng, đương nhiên có cả rắn nữa, nhưng ta nghĩ nó không hợp với hai người đâu'
Ngụy vô tiện gật gật đầu, đi dạo quanh đám động vật một lượt rồi dừng lại ở lồng chứa của một tiểu miêu lông trắng, nó đang cuộn tròn ngủ say nhưng ở nơi hỗn loạn như này cảm nhận có người tới, sinh vật mở mắt quan sát
Một đôi mắt xanh trong suốt hơi mê man nhìn Ngụy vô tiện........
Đáng, đáng yêu quá~~~~
' Phu nhân, ta muốn nó' Ngụy vô tiện vô cùng cao hứng nói
' Nó sao, mấy hôm nay rất nhiều nữ hài muốn mua nó nhưng nó không chịu ra khỏi lồng, còn cào người, công tử, ngươi...'
' Không sao, ta thích động vật hoang dã' Ngụy vô tiện tự mình động thủ mở lồng nhưng không đợi hắn vươn tay vào thì tiểu miêu này đã đứng dậy, nhảy ra khỏi lồng, nhảy lên vai hắn, ngồi nghiêm chỉnh
' ahahahaha, thích ta?' Bạch miêu dụi một cái lên mặt hắn làm đứa nhỏ cười ha hả ' Bổn công tử quả nhiên người gặp người thích, miêu thấy miêu yêu'
' Vậy chắc lũ người và mèo ấy mù hết cả rồi' Giang trừng xách một cái lồng đi đến mở miệng châm chọc
' Sư muội, hãy thành thật với bản thân mình, tới đây, nói: sư huynh, ta thật yêu mến ngươi' Ngụy vô tiện vỗ vỗ vai hắn, chân thành nói
' Đi chết đi!' Giang trừng tức giận, xù lông đánh rớt cái móng vuốt của Ngụy vô tiện ' Đừng có ghê tởm lão tử'
' Khẩu thị tâm phi, ta thực đau lòng' Ngụy vô tiên cười cười ' Giang trừng, ngươi mua con ưng này?'
Là một con ưng lông trắng như tuyết, mắt hổ phách, rất khỏe mạnh cường tráng
' Tiểu Mỹ' Giang trừng rất hài lòng với thú nuôi của mình, lại nhìn con mèo đang ngồi trên vai Ngụy vô tiện nghi hoặc hỏi ' Cũng là bạch mao?' hắn còn nghĩ Ngụy vô tiện sẽ chọn màu đen, xám chứ?
Tiểu, tiểu mỹ? Ai không biết còn tưởng ái nhân của ngươi đâu, Ngụy vô tiện đối với cách Giang trừng đặt tên không còn hi vọng gì nữa, nhưng chỉ cần không phải cẩu thì nó có tên Tiểu ái hắn cũng không có ý kiến gì đâu
Ngụy vô tiện gãi đầu ' Đột nhiên cảm thấy màu trắng đẹp mắt chăng? Chẳng phải ngươi cũng vậy à?'
Hai người cùng hừ một tiếng ghét bỏ, bạch sắc, chói mắt muốn chết nhưng bạch miêu/ bạch ưng kia còn đáng ghét hơn
Giang trừng đi thanh toán tiền, Ngụy vô tiện xoa xoa đầu bạch miêu hỏi ' Muốn ta đặt tên là gì đây? A hoàng? Gọi chó sao? A hoa? A liên? Phi, có phải tiểu muội nhà hàng xóm đâu. Ngươi màu trắng hay là kêu Bạch bạch? Khó nghe quá. Đại bạch? Cũng không được lắm.....'
Ngụy vô tiện gọi ra hơn chục cái tên, bạch miêu cũng suy sụp chán nản không buồn mong chờ nhìn hắn nữa. Cuối cùng dưới nụ cười nhạo của Giang trừng, nó có tên mới.... Manh manh, nhũ danh tiểu bạch
' manh manh, vừa nghe đã biết là rất khả ái, ha hả'
Manh manh cùng tiểu Mỹ nhìn trời, một mèo một ưng thương hại lẫn nhau, tụi nó là giống đực mà bị gọi thành cái gì thế này, nó sẽ bị tất cả loài mèo/ ưng trên thế giới này cười nhạo!
Giang trừng cũng khinh bỉ cái tên Ngụy vô tiện đặt, tiểu Mỹ, tiểu Mỹ, vẫn dễ nghe hơn. A, thật mỹ lệ. Bất quá hắn nhìn trên đầu Ngụy vô tiện một cái, ừm, cao hứng như vậy?
Lọn tóc kia đang nhe nhởn đung đưa a
Thực tình Giang trừng muốn mua là tiểu linh khuyển trong tiệm, nhưng nghĩ đến Ngụy vô tiện, hắn chỉ có thể liếc mắt bỏ qua. Hừ, một quý tộc là phải biết kìm nén cảm xúc của bản thân, không nghĩ nữa, vẫn là nên thương hại hắn mắt không thấy tâm không phiền thôi!
Ngu phu nhân dẫn theo hai đứa nhỏ về Liên hoa ổ, để bọn họ lại với đống ranh con còn bản thân thì chui vào phòng làm bạn với cái vạc thân yêu. Ngu tử diên chính xác mà nói ngoại trừ thân phận là nửa chủ nhân của Liên hoa ổ, nàng còn là đại độc dược sư được thế giới phù thủy công nhận, nữ nhi Giang yếm ly cũng kế thừa hoàn mỹ tài năng này của mẫu thân.
Vân mộng nhiều hồ, Liên hoa ổ cũng dựa vào hồ mà xây. Dù thế giới nhân loại phát triển kha khá hiện đại nhưng những thế gia lớn như Liên Hoa ổ Giang gia vẫn giữ kiến trúc rất cổ xưa.
Xuất phát từ bến tàu bên Liên hoa ổ này, chèo thuyền xuôi dòng không lâu sẽ có một vùng hồ sen lớn, gọi là hồ Liên hoa, e rằng là phải đến mấy chục dặm. Lá xanh trải rộng, sen hồng tươi mát, vai kề vai đầu sát đầu. Gió thổi qua hồ, hoa đong đưa cành lá rung rung, cứ như đang gật đầu. Trong vẻ tươi mát diễm lệ, còn có vài phần ngây thơ đáng yêu.
Phàm là đệ tử của Liên hoa ổ đều thích đến đây chơi thả diều, hái đài sen, bơi lội đùa nghịch. Thấy hai người Ngụy vô tiện Giang trừng về, cả đám liền nhào tới năm tay mười chân đem đống bánh kẹo Ngụy vô tiện mua xâu xé không còn một mảnh sau đó lôi kéo người đi nghịch nước, hái một đống đài sen tươi mát về cho sư tỷ Giang yếm ly nấu canh sườn củ sen.
Đến tối, trong phòng chỉ có năm người, ngồi ăn cơm trên một chiếc bàn dài, ghế chủ vị đương nhiên là Giang phong miên, Ngu phu nhân ngồi bên phải hắn, Giang trừng ngồi bên mẫu thân chỉ là cách một khoảng, Giang yếm ly ngồi đối diện hắn, rồi cuối cung là Ngụy vô tiện. Trước mặt mỗi người đều có vài đĩa cơm canh
Ngụy vô tiện cúi đầu đụng đụng chiếc đũa, bỗng dung bị người kéo góc áo, Giang yếm ly hơi gẩy tay một cái đĩa nhỏ đã bay đến gần hắn, trong đĩa là mấy hạt sen đã lột sẵn, trắng trắng mềm mềm, vô cùng ngon miệng, nàng cũng đưa cho Giang trừng một đĩa
Hai người nhỏ giọng ' Cảm ơn, sư tỷ'
Giang yếm ly mỉm cười, gương mặt thanh tú thoáng them vài phần sinh động
Ngu tử diên trước mở lời ' A trừng, từ nay đến khi bắt đầu đi học, đem tất cả sách giáo khoa đọc kỹ một lượt cho ta, chú ý mấy cuốn lịch sử Hogwarts, lịch sử ma pháp,..đừng để người ta nói người Giang gia chỉ biết lêu lổng chơi bời'
Giang trừng gật đầu 'vâng, a nương', còn người chỉ biết lêu lổng chơi bời trong miệng nàng không cần chỉ ra cũng biết là đang nói Ngụy vô tiện
Giang phong miên cũng ôn hòa nói ' Không nên quá sức, cứ từ từ nghiên cứu, chỗ nào không hiểu mấy đứa cùng nhau thảo luận cho tốt'
' Cùng nhau thảo luận? Bản thân nó còn không có ý cầu tiến, chỉ sợ là sẽ lôi kéo làm hỏng Giang trừng đi' Ngu phu nhân hừ lạnh
' Ta không cầu tiến? Chẳng phải người tiến bộ nhất Liên hoa ổ luôn là ta sao?' Ngụy vô tiện ngạc nhiên nói
Giang trừng, Ngụy vô tiện mấy người này tuổi mới có mười ba, nhưng là những kẻ được dạy dỗ nhiều nhất lễ nghi, bắn cung cưỡi ngựa, thơ văn chữ nghĩa, số học, ca nhạc âm luật, lục nghệ đầy đủ, không gì không biết chỉ là tuổi nhỏ nên vẫn đang tiếp tục học tập, nói chính xác chính là tinh anh trong đám đệ tử
Huống hồ bởi vì kết đan sớm, nắm giữ tốt dòng linh khí của mình, bọn họ đã có vài chục lần cầm đũa phép đồ chơi ra ngoài lăn lộn với đám tà túy gần Vân mộng từ năm mười tuổi, kinh nghiệm phong phú, phát triển cực tốt, nên đối với điều Ngu phu nhân vừa nói, Ngụy vô tiện cực kỳ nghi vấn
Hài tử còn nhỏ tính nhẫn lại không cao, miệng nhất định phải đáp trả vài câu, đồng thời cũng thành công chọc giận Ngu phu nhân, chỉ là chưa phát tác, Giang phong miên đã nói trước ' A Anh, ăn cơm đi'
Ngu phu nhân cười lạnh ' Sao không để nó nói tiếp, ta còn muốn xem nó tài giỏi tiến bộ như thế nào đây? A ly, đừng bóc nữa, ngươi bóc cho ai ăn? Ngươi là chủ nhân, không phải đầy tớ cho kẻ khác'
Đối với hai chữ này Ngụy vô tiện như không nghe thấy, Giang phong miên đã ngẩng đầu khẽ nói ' Tam nương'
' Như thế nào? Nghe không vui à?' Ngu phu nhân một bụng lửa phát tác, mọi người đều im lặng để nàng nổi nóng
' Tam nương, nàng mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi đi'
Giang trừng cũng ngẩng mặt nhìn nàng ' A nương'
Ngu phu nhân quay qua nhìn hắn ' Ngươi gọi ta làm gì? Như cha ngươi muốn bảo ta nói bớt vài câu à? Mẹ ngươi thay ngươi bất bình, ngươi vẫn còn nói thay nó'
Nàng đi thẳng ra ngoài, Giang phong miên cũng bình ổn lại cảm xúc, giống như tự trách phất tay ý bảo ba hài tử tiếp tục ăn, bản thân thì đứng lên ra ngoài
Đêm hôm đó Giang trừng cùng Ngụy vô tiện thấy Giang phong miên cầm theo một chiếc hộp đi tới cái đình viện giữa hồ sen nơi mà Ngu phu nhân đang ngồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro