Chương 17
Mấy ngày tiếp theo ngoại trừ việc Ngụy vô tiện tiếp tục làm loạn rồi bị Lam vong cơ cấm ngôn đá ra ngoài trong hai buổi cấm túc thì tất cả đều an ổn học tập
Ờ, dĩ nhiên cái an toàn này không bao gồm Nhiếp hoài tang cùng Ôn triều, hai người này đã bị Giang phu nhân ghim, mấy buổi tối liền đều ở trong hầm độc dược của nàng mà làm nổ vạc, sau đó bị mắng tới cẩu huyết lâm đầu
"Nhãn thố, cầm huyền ngân nga, nước thành liệt tửu" Nhiếp hoài tang vung vẩy đũa phép đủ ba lần mới nhổm dậy xem thử
Ai~~~ chưa được, lại ngâm tiếp "Nhãn thố....."
Ngụy vô tiện, Giang trừng mỗi người ôm một vài quyển sách đi vào đại sảnh ngồi vào dãy bàn của Gryffindor
Ngụy vô tiện cười cười hỏi "Hoài tang huynh, ngươi đang làm cái gì vậy?"
Nhiếp hoài tang buồn phiền úp mặt xuống bàn, biểu thị 'ta đã chết rồi, đừng làm phiền'
Âu dương không khỏi cười trên nỗi đau khổ của kẻ khác nói "Biến nước thành rượu, đại ca hắn bắt hắn phải đổ đầy cái bình này này"
Âu dương đẩy lên cái bình to như bình thiên tử tiếu mà Ngụy vô tiện hay uống. Giang trừng cầm lên ước lượng, một chữ 'nhẹ', hai chữ 'trống rỗng'
Nhiếp hoài tang nói "Sao lại có thể như vậy, chúng ta học mới được trên dưới mười mấy ngày, hắn lại bắt ta biến ra một bình rượu to như vậy. Ai uống? Hắn hả?"
"Ai cũng có thể nhưng chắc chắn không phải ngươi đâu" Ngụy vô tiện nói "Lại nói, muốn hay không ta giúp ngươi một phen?"
Nhiếp hoài tang "A? Ta còn chưa xem thử bao nhiêu cốc nước thì sẽ đủ một cái bình này đâu"
Ngụy vô tiện "Không cần thiết, Foutain of wine (bùa phun rượu), nó sẽ tạo ra một dòng rượu luôn, ngươi muốn loại rượu nào?"
Tiện lợi như vậy? Bất quá Nhiếp hoài tang vẫn lắc đầu "Đợi ta đổ được nửa bình đã, sau đó sẽ đi tới làm phiền ngươi", nói xong lại tiếp tục niệm chú
Ngụy vô tiện huýt sáo không nói gì, hắn biết Nhiếp hoài tang chỉ hận không thể gian lận ngay lập tức nhưng sợ đại ca hắn phát hiện đâu
Âu dương cười cười "Sao thế? Hay là ngươi cứ nhờ Ngụy huynh luôn đi, trước khi..."
Bùm....
Ahahahahahahaha
Đám thiếu niên cười to, bây giờ thì Ngụy vô tiện, Giang trừng biết tại sao bình rượu kia vẫn trống rỗng rồi
Nhiếp hoài tang lấy khăn chà chà khuôn mặt đen thui của mình, khóc không ra nước mắt
Ta khổ quá mà!!! ╥_╥
Lật mở một cuốn sách tham khảo mượn từ thư các, Ngụy vô tiện bắt đầu vẽ biểu đồ các chòm sao của mình
Âu dương thấy hắn khóe miệng chưa hết ý cười mới hỏi "Ngụy huynh, ngươi hôm nay thực vui vẻ?"
Ngụy vô tiện không giấu "Ân" một tiếng
Giang trừng cũng ngẩng đầu từ bài tập lên nói "Hôm nay bắt đầu học bay"
Tần lăng nói "Bay rất vui sao?" hắn trước khi đến đây là một đứa trẻ xuất thân bình thường, trong nhà không có ai mang dòng máu vu sư cả, so với mấy người Ngụy vô tiện đã từng cưỡi chổi đồ chơi từ nhỏ, tất nhiên chưa từng bay
"Đương nhiên rất vui, phóng từ trên xuống, bay lượn giữa không trung, nếu ngươi từng thử nhất định sẽ thích" Âu dương vỗ vỗ vai Tần lăng
Giang trừng nói "Chiều nay sẽ học, ngươi cũng học trước Cushioning Charm (bùa lót đệm) đi, dùng nó lên cán chổi bay"
Tần lăng hỏi "Công dụng của nó?"
Nhiếp hoài tang nói "Tạo ra một cảm giác vô hình, mềm như khi ngươi đặt một tấm đệm êm trên chổi bay a" không có nó là không ngồi được chổi đâu
Tần lăng "Hả?" thần chú bắt buộc sao?
Đám người Ngụy vô tiện gật gật đầu
Dĩ nhiên rồi, bằng không ai chịu ngồi lên cái thân chổi cứ cấn vô nơi đó chứ →_→
Đúng lúc này, một đám cú mèo tất tất tác tác bay vào đại sảnh, bọn chúng ồn ào mang từng phong thư cùng đồ vật thả xuống trước mặt từng học sinh
A, đến giờ gửi thư
Ngốc ưng tiểu mỹ của Giang trừng có vẻ nổi bật nhất trong đám, một mình nó vác tới hai cái tay nải, một cái vác trên lưng, một cái ngậm trước mỏ, chật vật ngã nhào trên bàn lớn
Úc, úc, tiểu mỹ thả cái tay nải trong mỏ, dùng đầu đẩy đẩy về phía Giang trừng
"....." Ân, đứa nhỏ đáng thương
Còn thứ trên lưng nó thì.....
Meo~~~ một con tiểu bạch miêu hùng dũng đem theo mấy cái lông vũ trắng tinh của bạch ưng nhảy xuống
Nó đem tay nải quăng tới trước mặt Ngụy vô tiện, thản nhiên giơ chân trước liếm lông
"Ngụy huynh, mèo mà ngươi nuôi cũng hung hăng như vậy" Đám người Nhiếp hoài tang, Tần lăng líu lưỡi nói
Làm thế nào mà một con tiểu miêu có thể bám trên lưng chim ưng suốt một quãng đường dài vậy?
Bọn hắn có chút hoài nghi nhân sinh a!!!
Ngụy vô tiện: "Rất uy phong phải không? Quả nhiên có phong thái của ta"
Ha hả...
Nhìn con ngốc ưng đang cam chịu, Giang trừng mặt mũi đen thui giơ tay sang ngang chụp lấy cổ áo Ngụy vô tiện cười lạnh "Tốt lắm, giỏi lắm, thêm vài ngày nữa có phải nó thành tinh luôn không"
Ngụy vô tiện cười ha hả "Hiểu nhầm, hiểu nhầm, nhất định là thuận đường thôi mà"  ̄∇ ̄*
"Ta không có cú mèo hay ưng để giao đồ, tiểu mỹ tất nhiên vất vả, vất vả haha"
Làm gì có chuyện đó, một bạch ưng mới lớn đã vác hai bọc đồ lại còn phải cõng thêm một con mèo lười biếng ăn không ngồi rồi, cho dù con mèo này rất nhỏ bé
Đúng là đủ vất vả!!
Giang trừng hừ một tiếng ném Ngụy vô tiện qua một bên, mở túi đồ mà Giang phong miên gửi qua cho hắn vừa hỏi Nhiếp hoài tang "Hoài tang huynh, hôm nay cú của ngươi không có sao?"
Nhiếp hoài tang nói "Chỉ cần đại ca ta không đem đến một cái bình đựng rượu nữa đã tích công đức rồi"
"....." chúng ta đã hiểu
"Ăn đài sen không?" Ngụy vô tiện đưa tới một cái đài sen lớn cho Nhiếp hoài tang
Nhiếp hoài tang "Đa tạ, Ngụy huynh"
"Ai ui, Ngụy học đệ, ở đâu ra nhiều xảo khắc lực điền kê như vậy? Ngươi thích loại kẹo này hả?"
Vai Ngụy vô tiện và Giang trừng bị vỗ mấy cái, Huynh trưởng nhà Gryffindor đang đứng giữa hai đứa nhỏ hướng bọn hắn nói chuyện, bên cạnh là nữ huynh trưởng vẫn lạnh lùng như mọi lần
Ngụy vô tiện cười nói "Ăn ngon là tốt rồi, lại nói ta càng để ý mấy tấm thẻ bên trong nó hơn"
"Một Gryffindor thích sưu tầm thẻ á?" Âu dương không ngờ người như Ngụy vô tiện lại có loại ham mê này
Giang trừng- một Gryffindor- cũng có khoảng 500 cái thẻ cất trong phòng tại Liên hoa ổ "....."
Nhiếp hoài tang- từ nhỏ đã mê chim cảnh, tranh thủy mặc- cũng có hơn 100 cái "...."
Tần lăng- nhà thường dân- chưa từng có cái thẻ nào "....."
Nhiếp hoài tang, Giang trừng giận dữ, là Gryffindor sưu tầm thẻ thì như thế nào?
Nhiếp hoài tang còn đem tất cả giấu hết xuống gối làm pháp bảo trấn tà đâu
Ngươi có ý kiến gì hả?
Nhận được mấy ánh mắt hàm ý cảnh cáo bắn tới, Âu dương ho khan vài cái →_→
Sau vài giây sững người, vị huynh trưởng đột nhiên hưng phấn hô "Ngươi cũng sưu tầm thẻ? Được bao nhiêu cái rồi? Ta có tới hơn 1000 cái a, còn thiếu mất vài vị nữa"
Hắn vô cùng hạnh phúc "Thiên a, đúng là chí lớn gặp nhau đây mà"
"....." Ò∇Ó~~~
Ngụy vô tiện bóc kẹo, cắn lấy một miếng, nói "Ngươi còn thiếu người nào?"
Huynh trưởng một bộ dạng sùng bái nói "Nhiếp gia gia chủ, tông chủ của Bất tịnh thế, từng là thủ lĩnh của các nam sinh - Nhiếp minh quyết"
Hắn lấy ra một cuốn sổ hướng Nhiếp hoài tang nói "Học đệ, có thể thay ta xin chữ ký không?"
Nữ huynh trưởng cũng nói "Cả ta nữa"
"....." chữ, ký, cái gì ký?
Ai ký cơ? Nhiếp minh quyết?
Một đám nhỏ bị dọa cho ngu người
Phốc, Ngụy vô tiện bị bộ dạng hai người làm cho bật cười, vội vàng nhét vào tay huynh trưởng của nhà tấm thẻ mà hắn vừa mới bóc từ miếng kẹo kia "Của, của hai người đây, hahahaha"
Quả nhiên, trên tấm thẻ là hình của Nhiếp minh quyết, hai vị huynh trưởng liền xúc động tới phát khóc
Sao tiểu tử này may mắn quá vậy? Tùy tiện ăn một cái mà cũng lấy được thẻ Nhiếp minh quyết? ╥‿╥ hạnh phúc a~~~
Tuy rằng Nhiếp minh quyết mới ra trường không lâu, nhưng vị này đã kế thừa một tông môn to lớn là Nhiếp gia thay cho phụ thân từ khi còn đang đi học, quyết đoán, cương trực chính nghĩa, tài giỏi hơn người, bản lãnh săn đêm thượng thừa, dũng mãnh vô địch, vô cùng được sùng bái kính ngưỡng trong giới vu sư. Vì nổi tiếng thế nên thẻ của hắn cũng rơi vào loại hiếm có, hai vị huynh trưởng đã ăn bao nhiêu gói cũng chưa lấy được một cái, nay đến tới tay tất nhiên xúc động
"Ta, ta nhất định sẽ trân trọng nó" Huynh trưởng vội vã cung kính cất tấm thẻ đi "Ngụy học đệ, yên tâm, sau này có chuyên gì học huynh sẽ giúp ngươi san phẳng nó"
"....." lạm dụng quyền hành!!!
Nữ huynh trưởng đặt xuống một cuộn trục nói "Cái này là những điều cần chú ý khi học bay, xem cho kỹ a", rồi cả hai chạy mất người.
Cuối cùng cũng tống tiễn được hai tên Gryffindor cuồng Nhiếp minh quyết, Ngụy vô tiện không kiềm được nụ cười trên môi
Mật thất, rừng cấm,..... những bí ẩn của Hogwarts là gì a~~~
Hưng phấn-ing ─‿─*
Giang trừng "...." Điềm báo không lành
---
Những tiết học bay đầu tiên của gryffindor sẽ học cùng nhà slytherin, thế nên vào giờ thân (từ 15-17h), trời trong, gió nhẹ, tại bãi cỏ đối diện khu rừng cấm, đám nhỏ hai nhà xếp thành hai hàng đối diện nhau để chuẩn bị cho tiết học
Gần 20 cán chổi được xếp ngay ngắn trên cỏ, và lão sư dạy bay Hooch phu nhân cũng tới, nàng có mái tóc ngắn màu xám, đôi mắt vàng như chim ưng.
Đám nhỏ đồng thanh hô "Lão sư"
Hooch phu nhân nói "Mừng các ngươi đến tiết học bay đầu tiên"
"Còn chờ gì nữa? Mỗi người đứng kế bên một cây chổi đi"
Các thiếu niên vội vã làm theo
"Tốt lắm, giơ tay phải lên và nói 'Tới', hiểu không?"
Thế là mỗi tiểu vu sư đều nâng giọng quát "Tới!!!"
Bộp, cây chổi dưới đất ngoan ngoãn nhảy vào tay Ngụy vô tiện. Ngoài ra còn có Giang trừng, Ôn triều, Mạnh dao, Hàn vũ đều cơ hồ cùng một lúc đạt được chỉ sau một vài giây như nhế
Hooch phu nhân rất là hài lòng, động viên đám nhỏ còn lại "Tiếp tục cố gắng, hô mạnh lên"
Vụt, cốp, Nhiếp hoài tang lãnh nguyên cái cán chổi vào trán, không ngừng than khổ, oán niệm không ngừng. Bất quá, còn may là chổi đã tới tay.
Cây chổi của Ôn ninh lăn nhẹ trên đất một chút mới nhảy tới tay hắn
Mọi người đều dần dần nắm được cây chổi trong tay
Sau đó, Hooch phu nhân chỉ bọn chúng cách trèo lên thân chổi mà không bị rớt xuống "Tốt lắm, giờ thì nắm chắc cán chổi, đạp mạnh chân xuống đất và bay lên khoảng một thước rồi hạ xuống bằng cách hạ thấp người về phía trước"
Tiết học bay cứ thế diễn ra, đám tiểu sư tử, tiểu xà cũng có vài kẻ bay lượn được vài vòng trên không trung, coi như không tệ cho ngày đầu tiên.
Bất quá....
Ục, nôn...
Nhiếp hoài tang chống tay vào thân cây, mãnh liệt nôn ra một ngụm lại một ngụm nước chua. Bên cạnh hắn là Ôn ninh cũng xanh mặt nôn khan
"Này, này, hai ngươi không sao chứ?" Âu dương cảm thông hỏi hai người, nhưng không ai có thể mở miệng trả lời hắn
Một tên gryffindor ôm chổi nhào lộn đủ một ngàn tám trăm vòng trên không trung, xoay đến trời đất đảo lộn.
Một tên slytherin còn lại thì yếu nhược, một lần lỡ chân phóng chổi quá nhanh, bị dọa sợ không nhẹ.
Bây giờ thì cả hai kề vai sát cánh nôn ầm ầm
→ˍ→ cạn lời!!
Thật may mắn là có Mạnh dao cùng Giang trừng lôi xuống, nếu không ai biết bọn họ ngất ở chỗ nào rồi
Không phải ai cũng có tố chất tâm lý mạnh mẽ như người nào đó đâu_Mạnh dao đưa mắt nhìn Ngụy vô tiện_ tiểu vu sư phóng chổi như lôi đánh trên trời mà bây giờ sắc mặt vui tươi , hết sức thỏa mãn. Hắn có chút cảm thán a..
Mạnh dao mở lời hỏi "Ôn ninh, ngươi tốt hơn chưa, đi về phòng nghỉ ngơi một chút a? Chúng ta hết tiết học rồi"
Ôn ninh tái nhợt gật đầu "Hảo, hảo a. Chúng ta về trước a"
Lời phía sau là nói với đám Ngụy vô tiện, Giang trừng đang đợi Nhiếp hoài tang, sau cả hai cùng rời đi
Vẫy vẫy tay tạm biệt bọn họ xong, Ngụy vô tiện nói "Hoài tang huynh, ngươi không sao chứ?" theo hắn thấy thì Nhiếp hoài tang sắp nôn luôn cả ruột ra rồi
Nhiếp hoài tang nói "Có sao!!!"
"...."
Giang trừng nhìn bộ dạng xiêu vẹo của Nhiếp hoài tang cũng là ngứa mắt, không nhịn được, nói "Tố chất thân thể của ngươi cũng quá yếu nhược đi"
Theo như thông tin mà bọn hắn nghe được thì Nhiếp minh quyết quản giáo người đệ đệ này rất nghiêm khắc đâu, thường ngày đều cho luyện tập thân thể đủ loại, sao có thể yếu thành cái dạng này?
Cưỡi chổi trên cao mà thiếu điều bị gió thổi bay
Ngụy vô tiện thấm thía nói "Ngươi chắc trốn không ít công khóa hả?"
Âu dương cũng gật gật đầu ý tứ dò hỏi
Nhiếp hoài tang "......"
Giang trừng cười lạnh "Các ngươi hiểu rõ quá a"
Âu dương đáp "Cũng tạm, cũng tạm, chúng ta ai mà không trốn qua vài cái"
Ngụy vô tiện cười "Các vị trưởng bối vất vả"
Hắn nói xong đám thiếu niên không nhịn được cùng bật cười ha hả
Nhiếp hoài tang sau khi xốc lại tinh thần, cuối cùng Âu dương, Tần lăng hai người trở về tháp Gryffindor. Còn Ngụy vô tiện, Giang trừng cùng Nhiếp hoài tang cũng lôi kéo nhau tản bộ lung tung chơi bời quanh tòa thành để giết thời gian chờ bữa tối
Rẽ qua một cái hành lang dài, Giang trừng liếc mắt nhìn thấy mấy người thiếu niên đang to to nhỏ nhỏ nói cái gì đó, có vẻ cũng không tốt đẹp lắm
Bất quá hắn cũng không muốn nghĩ nhiều, bên cạnh đã có một Ngụy anh chuyên gây chuyện, hắn đâu rảnh quản người khác
Thế nhưng Ngụy vô tiện cùng Nhiếp hoài tang đã để ý thấy, Nhiếp hoài tang đập quạt vào lòng bàn tay nói "Ah, kia không phải Ôn ninh cùng Mạnh dao sao? Bọn họ vẫn chưa về?"
Lúc này Ôn ninh đã lắp bắp nói "Ngươi, ngươi nói, nói.. cái gì vậy, vậy?"
Đối phương xì một tiếng giễu cợt nói "Ôn quỳnh lâm, tốt nhất ngươi đừng có làm mất mặt Ôn gia chúng ta, bản thân ngươi đã chẳng ra gì sao vẫn còn kết bạn với tên hạ đẳng như vậy"
Vừa nói hắn vừa khoa trương liếc nhìn Mạnh dao một cái, hiển nhiên cái "tên hạ đẳng" kia là chỉ ai, mọi người cũng biết
Ôn thành, Trần cánh đi theo Ôn triều đã lâu, học đầy đủ giọng điệu miệt thị của tên kia, hiển nhiên cũng là một bộ dạng nói "Một tên hạ tiện chi huyết thấp kém, va phải chúng ta còn không quỳ xuống xin lỗi sao?"
Hạ tiện chi huyết (mudblood), một từ ngữ ghê tởm dành cho những người mà không có phụ mẫu là vu sư nhưng lại sử dụng được linh lực pháp thuật, đối với tư tưởng của đám vu sư quý tộc, ở chung với những người như vậy là một sự sỉ nhục, Trần cánh nói vậy cũng thực tự nhiên
Mạnh dao mím môi cúi mặt, đôi mắt lăng lăng nhìn mũi giày mình không dám nói lời nào
Hắn, tất nhiên biết từ này. Trước khi đến trường hắn đã đọc hết các cuốn sách liên quan đến lịch sử vu sư, mấy từ ngữ này hắn tất nhiên biết nó có ý nghĩa gì
Chỉ là, chỉ là.....
Hắn....hắn không phải hạ tiện chi huyết, nương của hắn quả thực không biết pháp thuật, nhưng phụ thân, phụ thân của hắn thì có, hắn, không phải, không phải.....
Ngụy vô tiện nghe xong cái từ kia cũng không nhịn nổi nữa, sải chân bước tới nói "Ngươi thân phận cao hơn hắn bao nhiêu? Ở đây là Hogwarts, giữa ngươi và hắn chẳng qua là cái quan hệ đồng học, tương kính lẫn nhau"
"Nếu hắn va phải ngươi cùng lắm nói hai từ xin lỗi, ngươi lấy cái tư cách gì nhận của hắn một quỳ hả?"
Ôn ninh, Mạnh dao kinh ngạc "Ngụy vô tiện, Giang trừng?"
"Ngươi?" Trần cánh khinh thường nói "Ở đây có chuyện của ngươi sao? Mau cút mấy tên gryffindor, chuyện của slytherin chúng ta chưa đến lượt các ngươi quản đâu"
"A, hô lớn gọi nhỏ, đối với đồng học thì khinh thường. Từ thời bốn nhà sáng lập, việc phân chia các nhà căn bản chỉ để dễ dàng dạy học, từ khi nào biến thành nơi để các ngươi chia bè phái vậy?" Giang trừng cười lạnh bước tới đứng bên cạnh Ngụy vô tiện. Tuy rằng hắn không muốn Ngụy vô tiện lo chuyện bao đồng nhưng đối với một gryffindor nóng nảy cố chấp như Ngụy vô tiện, hắn cũng đành bất lực thuận theo, dù sao thái độ của hai tên kia làm hắn không vừa mắt
Ngụy vô tiện chỉ chỉ Mạnh dao nói "Hắn tuy rằng xuất thân không bằng các ngươi, nhưng đích thực so với các ngươi thì tốt hơn nhiều."
Giang trừng nói "Một tên năm lần bảy lượt bị gọi lên không trả lời được câu hỏi, tri thức như rác rưởi, một tên liên tiếp làm nổ vạc, đem điểm nhà slytherin trừ bớt dần dần."
Ngụy vô tiện "Xem ra vị công tử thuần huyết cao quý này cũng cần xem lại bản thân mình đi?"
Giang trừng "Thủ tục slytherin điều thứ 38: không thể né tránh sự khác nhau, nhưng phải tôn trọng lẫn nhau"
Ngụy vô tiện "Điều thứ 37: thân là một vu sư, phải giữ gìn tôn nghiêm"
Sau hắn cười một tiếng "Chuyện này dừng ở đây được chưa?"
Nhiếp hoài tang phất quạt ra che đi nửa khuôn mặt "Nghe hai ngươi nói mà ta cảm thấy có chút ngượng ngùng"
Đến hai kẻ ở gryffindor còn biết và thực hiện rõ quy củ của slytherin, thân là slytherin cũng thấy ngại
Công phu nói chuyện của Ngụy vô tiện và Giang trừng quả nhiên có thể tức chết người, đặc biệt là cả hai còn song kiếm hợp bích
Nhiếp hoài tang nhìn mặt hai nhóc con slytherin đã biến thành màu gan heo mà cảm thán
Mạnh dao cùng Ôn ninh không kiềm nổi vẻ kinh ngạc trên mặt, thẫn thờ nhìn hai người Giang trừng Ngụy vô tiện.
Trần cánh ít ra còn chỉ mới giận đỏ mặt, nhưng Ôn thành lại cảm thấy không vui, Ôn gia hiện đang là thế gia mạnh nhất trong giới vu sư, việc vu sư có thể trở thành một thành viên của Ôn gia cũng trở thành vinh quang, nơi nào bị nói tới đỏ mặt như vậy
Thế nên Ôn thành ngay lập tức rút ra đũa phép, chĩa về phía ba thiếu niên nhà gryffindor
Cùng lúc, Ngụy vô tiện cũng nhanh chóng đưa đũa phép của mình lên, miệng vẫn chưa dập tắt ý cười "Muốn luận bàn sao?"
Giang trừng không nói gì, trên thực tế hắn cũng cười, cười lạnh
Slytherin thủ tục thứ 58: thuyết phục được coi là quá trình gỡ rối
Slytherin thủ tục thứ 69: tránh để thương vong quyết định đến mọi chuyện
Dựa vào hai thứ này, Giang trừng mới mở miệng nói chuyện với hai tên ngốc kia nhưng nếu đã không thể hòa giải, hắn cũng không ngại đánh nhau đâu
Thiếu niên mà, bản tính nóng nảy chưa thể kiềm chế, tất muốn giành phần thắng về bản thân, hậu quả để sau rồi lại nghĩ tới. Đối với mấy công tử thế gia như Giang trừng, Ngụy vô tiện cũng không ngoai lệ
Hai bên giương cung bạt kiếm chuẩn bị thi triển câu thần chú, thì đã bị âm thanh nghiêm khắc như nước đá dội xuống "Các ngươi đang làm cái gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro