Chương 16
Trên hành lang, Ngụy vô tiện ôm tiểu phản đồ Phản phản vừa đi vừa huýt sáo, tâm tình vừa thoát khỏi ma vương Liên hoa ổ đang vô cùng vui vẻ, còn nhân tiện cảm thán cho Giang trừng chịu khổ.
Ngụy vô tiện vươn tay mở cửa căn phòng lịch sử "...."
Từ từ, hắn đến đây là để cấm túc a
Người cấm túc hắn là ai?
Lão sư dạy môn Lịch sử?
Vậy.... người đang chờ bên trong là....
Phó hiệu trưởng, Lam khải nhân
"....."
Lão cổ hủ!!!!!
Ngọa tào, chạy khỏi Giang phu nhân lại phải đối mặt với một lão cổ hủ, khác nhau ở đâu chứ?
Ngụy vô tiện đầu đang nghĩ mà tay đã mở xong cửa, một luồng khí lạnh tạt vô mặt hắn
Meo~~~ tiểu phản phản xù lông, từ trên đầu Ngụy vô tiện nằm không vững, cào cào cho mái tóc hắn rối loạn rồi rớt 'bịch' một tiếng xuống đất
Ngụy vô tiện "....."
Đầu năm nay tiểu miêu cũng sợ băng sơn mặt than a!!
Thật không có tiền đồ!
Cảm nhận được tầm mắt của hắn, Bạch miêu tiểu phản phản tức giận nhảy lên, hướng tay Ngụy vô tiện mà cắn một cái, xong liếc cho hắn một cái nhìn khinh bỉ rồi rời đi
Ngụy vô tiện bơ vơ trước gió lạnh "....."
Bên trong phòng lịch sử
Hai chiếc bàn gỗ đối diện nhau, hai giá nến, hai con người.
Ngụy vô tiện đã chép hơn mười tờ nội quy, đầu óc choáng váng, liền vứt bút ngả người dựa ra ghế phía sau, gác chân lên ghế mà nghỉ ngơi
Hắn trong lòng buồn chán lơ đãng nhìn về đối diện
Lam vong cơ, lam trạm.
Hogwarts tuy rằng có hiệu trưởng là Lam gia gia chủ_Thanh hành quân, nhưng vị này hiện tại đang bế quan, từ lâu đã không ra ngoài, vậy nên mọi công việc tại Hogwarts đều do một tay Lam khải nhân xử lý, chuyện bên Lam gia cũng là Lam hi thần chủ trì
Nói gọn một chút là không có thời gian tự mình trông coi Ngụy vô tiện cấm túc, nhưng Lam khải nhân quyết tâm nắn xương Ngụy vô tiện thành thiếu niên tốt, thế là môn sinh đắc ý nhất của hắn Lam vong cơ tới.
Ngụy vô tiện liếc nhìn, giờ mới cảm thấy đám tiểu muội trong Liên hoa ổ nói đúng, hắn nghĩ vẩn vơ "Đúng là rất đẹp, lại tựa như có khổ đại thâm cừu oán cha mẹ chết. Không cứu được rồi"
Lam vong cơ lưng thẳng như tùng, đoan đoan chính chính ngồi ngay ngắn chép sách, bài tập các môn hắn đã sớm là xong đặt qua một bên. Vì khoảng cách hai bàn gần nhau Ngụy vô tiện có thể nhìn thấy nét chữ ngay ngắn rõ ràng khí khái mà người này đang viết. Cực kỳ tốt đẹp.
Thế nhưng.....
Quá yên tĩnh aaaaaaaaaa.
Ngụy vô tiện ngoại trừ lúc ngủ, còn lại chưa bao giờ nghẹn lâu thế, kể từ lúc hắn vào Lam vong cơ phun cho hắn hai chữ "Chép phạt" sau đó không liếc hắn lấy một cái
Ngụy vô tiện cảm thán, may mà chỉ cấm túc có ba ngày, nếu không sợ rằng hắn sẽ bị nghẹn chết
Thế là Ngụy vô tiện phát huy ba tấc lưỡi
Hắn nói "Vong cơ huynh", người kia không để ý
"Vong cơ"
"Lam vong cơ"
"Lam trạm"
Lam vong cơ ngừng bút, một đôi con ngươi nhạt màu lạnh lùng nhìn Ngụy vô tiện
[.............
"Lam trạm, hỏi ngươi một chuyện. Ngươi có phải rất ghét ta hay không?"
............
"Chép thêm một lần"
Ngụy vô tiện ngọe người sang một bên "A? Đừng như thế. Ta sai rồi mà"
Lam vong cơ không chút lưu tình vạch trần hắn "Ngươi căn bản không hề hối cải"
............]
Ngụy vô tiện phát hiện môi mình bị dính chặt, không cười nổi. Lão thiên gia, hắn đã sớm nghe đến Cấm ngôn chú của Lam gia, nhưng chưa từng nghĩ sẽ tự mình thử nghiêm thế này đâu
"A a a a"
Bên này Lam vong cơ đã tiếp tục chấp bút viết như không có chuyện gì xảy ra
Cấm ngôn chú cứ như vậy đến khi hết thời gian cấm túc hôm nay, Lam vong cơ mới giải chú cho hắn
Ngụy vô tiện QAQ
Hôm nay hắn nhất định phải đi chơi đêm!! Hừ, hừ
Giang trừng đứng ở cửa đón người "....."
Bóp chết trước khi nó đẻ trứng!!!!
"Cốp"
Quyển tập dày hướng cái đầu tóc đen của Ngụy vô tiện đập xuống
Lôi về phòng!!
Chơi đêm, chơi đêm..
Ngươi có bản lãnh thì vào kia chơi Lam vong cơ đi
Hừ.
---
Phòng học độc dược là ở dưới tầng hầm, không khí âm lãnh bao trùm lên đám tiểu xà cùng tiểu sư đang ngồi chờ lão sư tới
Chuông cũng sớm vang lên, Ngu tử diên một thân tử y như lốc xoáy bước nhanh vào phòng đứng trên bục giảng, rồi nàng xoay người đứng đối diện một đám nhóc con đang ngẩn ngơ
Thanh danh ác liệt của Ngu tử diên năm năm trước sớm đã lưu truyền ra toàn bộ Hogwarts, hơn nữa vào tiết độc dược của năm nhất Hufflepuff và Ravenclaw ngày hôm qua, có vài con lửng nhỏ đã bị nàng dọa phát khóc.
Đám tiểu xà tiểu sư hôm nay cũng không dám khiêu chiến uy quyền của vị Tử tri chu này, hai kẻ đã quá quen thuộc về nàng là Ngụy vô tiện cùng Giang trừng thì càng không.
Ánh mắt đen lạnh lùng mà cao ngạo lướt qua cả lớp một lượt, Ngu tử diên mới mở miệng ["Các ngươi đến đây là để học một môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật, chính xác là điều chế độc dược.
Vì trong lĩnh vực này không cần phải vung đũa nhiều lắm nên ta nghĩ một số kẻ sẽ tin rằng đây không phải là một loại hình pháp thuật.
Ta không trông mong gì các ngươi có thể hiểu được vẻ đẹp của một cái vạc sôi nhè nhẹ, tỏa hương thoang thoảng hay việc các ngươi biết được sức mạnh tinh vi của những dược liệu lan tỏa trong huyết nhục, làm mê hoặc tâm trí, làm các giác cảm mắc bẫy,...Nhưng ta có thể dạy các ngươi đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết.] (trích Gs Snape)
Nếu các ngươi không phải lũ vô dụng mà ta dạy năm năm trước"
Tiểu vu sư hai nhà đều ngẩn ngơ, trong mắt toát ra ít nhiều sợ hãi, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, sống lưng vô thức thẳng tắp
Đáng tiếc vẫn có một vài ngoại lệ, tỷ như Ngụy vô tiện, Giang trừng, Mạnh dao hay kẻ đang thầm khinh thường cách uy hiếp của Giang phu nhân_ Ôn triều, còn người như Nhiếp hoài tang, Ôn ninh chỉ thiếu điều muốn ngất xỉu
Thật đáng sợ!!
Ngu tử diên cười lạnh gọi "Âu dương"
Âu dương đứng dậy cứng ngắc đáp "Ân?"
"Tốt lắm, nếu đem hỗn hợp bột thủy tiên thảo trộn cùng ngải thảo sẽ thu được cái gì?"
".....ta, ta không biết, lão sư"
"Ngồi xuống, vì ngươi không biết, Gryffidor trừ một điểm"
"Ôn ninh, ngươi tới trả lời vấn đề này" Lần này bị điểm tên chính là một Slytherin
Ôn ninh bị dọa tới lắp bắp, nhưng ít nhất hắn vẫn ngượng ngùng nói "Là một loại thuốc ngủ cực mạnh, lão sư. Nó, nó.. có công dụng bình ổn và thư hoãn cảm xúc phiền, phiền... muộn, nhưng nếu cho quá liều, nó sẽ làm người dùng rơi vào hôn, hôn mê sâu, có thể không tỉnh lại"
"Slytherin thêm một điểm" Ngu tử diên có chút hài lòng nhìn Ôn ninh, cũng như tỷ tỷ hắn, tố chất không tệ.
"Mạnh dao, ta hỏi ngươi, mũ thầy tu và bả chó sói phân biệt như thế nào?" Ngu tử diên tiếp tục gọi
Mạnh dao tuy rằng không sợ nàng nhưng vẫn bị khí tức cường đại kia đè nén, trong tất cả các lão sư mà hắn học một tuần nay người này có tràng khí bạo liệt nhất, hắn đáp "Chúng là một thưa lão sư, còn có tên gọi khác là phụ tử thảo"
"Công dụng của nó như thế nào?"
"....., thưa lão sư, ta không biết" Mạnh dao có chút ngượng ngùng nói
"Chuẩn bị bài học không đủ, ngồi xuống" Nàng cũng không làm khó hắn chỉ lạnh lùng nói rồi liếc mắt qua một bên "Giang trừng, ngươi nói"
Giang trừng nói "Phụ tử thảo là một loài cây thần bí, chúng chỉ có thể tìm thấy ở những vùng hoang dã. Hoa của nó rất hữu ích trong việc điều chế độc dược nhưng lá của chúng lại có độc.
Phụ tử thảo được biết đến như một thành phần quan trọng trong bả sói dược, cao dược. Rễ của nó cũng có thể điều chế ra rất nhiều độc dược.
Họ hàng của loài cây này rất nhiều, hơn 250 loài, mặc dù được dùng trong u dược nhưng chúng đặc biệt độc hại với độc tố cực mạnh, chỉ chạm vào cũng có thể gây tử vọng trong vài canh giờ. Thế nên chúng được mệnh danh là 'Nữ hoàng độc dược'"
Nghe Giang trừng nói một hơi dài, đám công tử thế gia đều kinh ngạc, tri thức về độc dược của người này thực đáng sợ
Ngụy vô tiện mỉm cười, tất nhiên rồi còn không nhìn a nương cùng a tỷ hắn là ai đâu
Ngu tử diên hài lòng gật đầu "Tốt, Gryffindor thêm 5 điểm"
"Các ngươi còn chờ cái gì mà không ghi vào?"
Chờ đợi bọn chúng ghi xong, Ngu tử diên mới nói tiếp "Điều chế độc dươc không hề đơn giản, cho dù là xử lý độc dược, cho thêm phân lượng, thời gian điều chế,.. tất cả đều có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc."
"Đương nhiên lúc điều chế, vu sư cần phải đưa linh lực của mình vào, liều lượng hay thời gian đưa đều phải hết sức cẩn thận. Lượng linh lực có thể quyết định phẩm cấp của độc dược, phẩm cấp càng cao linh lực đưa vào càng nhiều"
"Mở trang thứ ba, hôm nay các ngươi sẽ tập điều chế trị mụn dược, loại dược cấp thấp này cần linh lực rất ít, có thể gần như không có"
Ngừng một chút, nàng cười lạnh "Nếu có thể, ta nghĩ các ngươi sẽ cần nối xương dược hơn trong môn học bay sắp tới. Đáng tiếc, các ngươi lại chưa thể điều chế nó"
Đám tiểu vu sư đen mặt, ngài có thể hay không đừng mong chúng ta té gãy xương như vậy
"Hiện tại, hai người một nhóm, qua bên kia lấy dược liệu và điều chế dược đi." Nàng chỉ vào cái tủ đen bên tường ra lệnh
Ngụy vô tiện cùng Giang trừng không hẹn mà tách ra tự tìm người khác ghép cặp. Nếu để Ngu tử diên biết hai kẻ thừa kế của Liên hoa ổ làm chung một vạc độc dược, làm nàng không khảo hạnh được tu vi, thực lực tiến bộ của bọn họ thì chuẩn bị bị phun nước miếng đi.
Nhiếp hoài tang mong còn không kịp, vội vã bám lấy Giang trừng, Ngụy vô tiện cũng vơ đại một người bên Slytherin. Hắn vỗ vai thiếu niên đứng chọn thảo dược một mình từ nãy đến giờ, nói:
"Ngươi hảo, ta có thể làm chung độc dược cùng ngươi sao?"
Nói xong mới nhận ra đây là người vừa đứng lên trả lời Ôn ninh
Thiếu niên kia đỏ mặt, lắp bắp nói "Làm, làm cùng ta? Không được, a, không phải, ta, ta sợ làm phiền ngươi, ngươi, ngươi.."
Ngụy vô tiện cười hì hì "Không phiền, môn này của ta rất kém, lát nữa người ra sức nhiều nhất không chừng là ngươi a"
Ôn ninh gật gật đầu coi như chấp nhận, cùng Ngụy vô tiện ôm dược liệu về cuối góc lớp.
Ngu tử diên ra lệnh một tiếng, đám tiểu vu sư lập tức xử lý nguyên liệu, bắc vạc, đốt lửa, điều chế.
Bản thân nàng thì bắt đầu lượn lờ quanh lớp, chỉ điểm từng đứa. Đôi lúc sẽ hướng mắt nhìn qua Giang trừng cùng Ngụy vô tiện
Ôn ninh mài nhỏ nanh rắn, e dè nhìn Ngụy vô tiện đang nấu sên, thủ pháp nhanh chóng mà hoàn mỹ, không lấy một động tác dư thừa. Ngụy, ngụy công tử thật sự rất giỏi trong việc điều chế, ánh mắt Ôn ninh có chút sùng bái
Ngụy vô tiện đối với ánh mắt nóng bỏng như vậy, cũng là quay qua cười cười "Giang trừng mới là người giỏi nhất trong điều chế, trong môn học này ta chắc chắn thua hắn a. Nhìn, hắn sắp hoàn thành xong rồi"
A, Ôn ninh gật gật, quay đầu theo lời Ngụy vo tiện muốn nhìn Giang trừng một cái, đột nhiên nghe tiếng hoảng hốt "Hoài tang huynh, ngươi đừng...."
"Ục, ục...Bang" "Ục, ục... bang"
"Protego" một đạo lá chắn màu tím trong suốt được dựng lên trước mặt Nhiếp hoài tang cùng Giang trừng
"A" Giang trừng nhìn dung dịch lỏng đang ăn mòn tay mình, nghiến răng phát ra một tiếng kêu nhỏ
Vừa rồi không chỉ một cái vạc của hắn và Nhiếp hoài tang nổ tung mà còn có một cái khác bên cạnh bọn họ, hai cái dịch lỏng hòa lẫn với nhau, quỷ mới biết tạo ra cái gì mà xuyên qua cả lá chắn của hắn, trực tiếp bắn lên tay cầm đũa phép
Lớp học trở nên ồn ào
"Giang huynh"/"A trừng" Ngụy vô tiện cùng Nhiếp hoài tang hốt hoảng gọi
"Chết tiệt! Scourgify!" Ngu tử diên mắng một tiếng, bùa chú dọn dẹp được vung ra "Giang trừng, đi xuống bệnh xá đi. Ngụy anh, trở lại điều chế vạc độc dược của mình. Ngay lập tức"
Ngụy vô tiện tuy rằng rất nóng lòng nhưng vẫn hít sâu một hơi, tiếp tục quấy quấy cái vạc
Ngu tử diên nhìn Giang trừng đi ra ngoài mới liếc nhìn kẻ gây họa mắng "Ôn triều, Nhiếp hoài tang, dựa vào cái đầu nhét đầy cỏ lác của các ngươi, chẳng lẽ không nhớ là phải tắt lửa rồi mới cho thêm gai nhím sao? Điều cơ bản như vậy các ngươi nghe cũng không hiểu?"
Nhiếp hoài tang bị dọa tới mặt trắng bệch, lắp bắp nói "Lão, lão sư, ta, ta không có, có cố ý, ta..."
Ôn triều thì tức giận nhìn kẻ bên cạnh, kẻ này mới là người điều chế từ nãy đến giờ, hắn chỉ thêm mỗi gai nhím thôi mà, là y không nhắc hắn, sao bây giờ nữ nhân này lại quát hắn, không có mắt nhìn sao
"Câm miệng! Làm lại. Gryffindor, Slytherin vì sự bất cẩn của các ngươi, mỗi nhà trừ 2 điểm"
Lại trừ, mặt của học sinh hai nhà đều đen đi, nhưng ngại Ngu tử diên, bọn họ đều ngậm miệng không nói
Đến khi tan học, may mắn không có kẻ nào làm nổ vạc nữa, bọn họ đều cẩn thận từng chút một
Ngụy vô tiện đợi Ôn ninh khuấy xong độc dược, tắt lửa. Trong sự nghi vấn của Ôn ninh, hắn đợi thêm một vài giây khi màu dung dịch đậm lên mới cho gai nhím vào
Ôn ninh vung đũa phép, chất lòng từng dòng bay lên rót vào cái lọ trong suốt đã chuẩn bị sẵn, dươc trị mụn hoàn mỹ ra lò!
Ngụy vô tiện giao lọ dược lên cho Ngu tử diên, vẫy tay tạm biệt với Ôn ninh rồi lao ra khỏi lớp, hắn phải đi nhìn Giang trừng một cái
A? Ôn ninh ngơ ngác, hắn, hắn vẫn có điều muốn hỏi Ngụy vô tiện a, sao người đã chạy mất rồi?
"Ngụy huynh, ngươi đợi ta, ta cũng muốn đi" Nhiếp hoài tang thật vất vả mới đuổi kịp Ngụy vô tiện, vội vã nói
"Hoài tang huynh, không vấn đề gì, tiểu tử Giang trừng này không có yếu như vậy đâu" Ngụy vô tiện cười cười nói, tốc độ dưới chân vẫn không vì đợi người mà chậm lại
Quỷ mới tin ngươi, nếu không có gì vậy sao ngươi chạy nhanh như vậy hả, Nhiếp hoài tang nói "Là lỗi của ta, ta vẫn phải đi nhìn hắn"
Hai người nhanh chóng đến bệnh xá, Ngụy vô tiện gõ cửa hai cái lấy lệ rồi mở cửa vội vã hô "A trừng, ngươi có làm sao không?"
Tức khắc nghe thấy Giang trừng rống giận "Ngươi mong lão tử có vấn đề gì?"
Ngụy vô tiện cười nói với Nhiếp hoài tang "Thấy không, hắn da dày thịt béo, dù có bị tạt lục phèn dầu (axit sunfuric) cũng không có sao đâu"
Nhiếp hoài tang giật giật khóe môi, không đâu Ngụy huynh, chắc chắn là có vấn đề
Giang trừng mắng "Câm miệng, mau lăn ra ngoài"
Nam nhân vừa xoa cao dược cho Giang trừng xong vội vã cười ôn hòa nói "Giang công tử chớ nóng giận"
"Hừ"
Ngụy vô tiện hai người đi đến giường bệnh, nhìn thấy nam nhân ngồi chiếc ghế cạnh Giang trừng, cầm lấy tay hắn, lấy cuộn băng vải trắng ra bắt đầu băng bó
Nhiếp hoài tang vội vã thi lễ "Hi thần ca"
Lam hi thần mỉm cười gật đầu "Hoài tang, Ngụy công tử"
Ngụy vô tiện nói "Học huynh, gọi ta học đệ là được rồi. Sao ngươi lại ở đây? Ngươi là y sư?"
Lam hi thần lắc đầu "Ta tới đưa bài tập cho một vị bằng hữu, nàng tuy rằng mới học năm năm nhưng là thực tập ở đây, hôm nay y sư giao cho nàng túc trực bệnh xá, nhưng vừa rồi nàng có việc ra ngoài nên nhờ ta băng bó cho Giang học đệ"
Giang trừng nói "Không có việc gì thì lăn về đi, đứng đây làm cái gì?"
Lúc này cửa bệnh xá lại mở, Lam vong cơ bước vào "Huynh trưởng, thúc phụ tìm huynh"
Ngụy vô tiện hớn hở nói "Lam trạm"
Người kia lãnh đạm gật đầu xem như đáp lễ, xong lập tức xoay người rời đi, bộ dạng người lạ chớ gần
Lam hi thần mỉm cười "Băng xong rồi, Giang học đệ nghỉ ngơi tốt là ổn thôi" rồi đứng dậy bước theo Lam vong cơ
Ngụy vô tiện lại ăn nguyên bóng lưng vẫn cười hì hì "A trừng, nhìn người bây giờ như heo gãy móng ấy"
Giang trừng nhịn rồi lại nhịn, nói "Cả nhà ngươi mới là heo"
Sao lại tự mắng mình như vậy~~~
Nhiếp hoài tang đứng bên cạnh thấy Lam hi thần đã đi, không kìm được nước mắt gào lên "Giang huynh, ta thực sự rất xin lỗi, ta quá bất cẩn, là ngươi bị thương. Xin lỗi, lần sau ta sẽ cẩn trọng hơn..."
Giang trừng, Ngụy vô tiện "....."
"..... xin lỗi toàn bộ thế giới vì lỗi lầm của ta, Giang huynh, cầu xin ngươi hãy tha thứ cho ta...."
Giang trừng "A, không, ngươi làm cái gì ....", không cần xin lỗi
Ngụy vô tiện cũng giật mình "Hoài tang huynh, không sao....", A trừng chưa có chết, ngươi khóc thảm như vậy làm gì
".....và cầu ngươi đừng nói cho đại ca ta biết, hắn sẽ đánh gãy chân ta đâu" QAQ
Giang trừng, Ngụy vô tiện "....." thật muốn đánh hắn một trận
---
Khác với bên trong ồn ào, hai huynh đệ Lam hi thần ở bên ngoài từ tốn vừa đi vừa trò chuyện
Lam hi thần ôn hòa nói "Vong cơ, Ngụy học đệ là bằng hữu của đệ sao? Sao vừa nãy không chào hỏi hắn vài câu?"
Lam vong cơ "Không phải."
Lam hi thần mỉm cười, có chút nghiền ngẫm nhắc lại "Không phải?"
Lam vong cơ "Huynh trưởng..."
"Ân? Đệ muốn gọi Huynh trưởng của nhà hay ca ca của đệ?" ý là gọi y một tiếng ca ca đi
"....."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro