Những mẩu đường nho nhỏ (21)
Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)
Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)
Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥
Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn.
Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm hết năm 2024 rồi ~
Chuỗi series ngắn tí ti nhưng ngọt ngào đến lạ kì (❁'◡'❁)
~~~ start reading~~~
21. Đuôi
Lúc Lam Vong Cơ trở về, Ngụy Vô Tiện đã nằm trong chăn.
Theo bản năng, y đi thật nhẹ, cố không phát ra tiếng động, nhưng người trong chăn đã nói: "Lam Trạm, Lam Trạm, ngươi mau đến đây."
Hóa ra là còn tỉnh.
Lam Vong Cơ đi đến, sờ tóc hắn: "Ta đi tắm."
Ngụy Vô Tiện: "Ầy, không gấp, không gấp. Người nằm xuống trước đi. Nằm đi mà."
Lam Vong Cơ: "?"
Nếu quả thực muốn y đi ngủ sớm thì lẽ ra nên thúc giục y đi tắm mới đúng chứ. Dù Lam Vong Cơ có chút nghi ngờ trong lòng nhưng mà vẫn nằm xuống theo lời Ngụy Vô Tiện.
Ngụy Vô Tiện kéo kéo tay y: "Ngươi sờ một cái xem."
Lam Vong Cơ không rõ, đưa tay sờ qua sờ lại, thế mà sờ thấy cái gì lông lông, nhung nhung, giống như là đuôi con gì đó.
Y ngẩn người: "Đây là..."
Ngụy Vô Tiện chứng minh phỏng đoán của y: "Đoán được rồi chứ Lam Trạm, ta mới phát hiện hình như ta mọc đuôi đó!"
Lam Vong Cơ: "..."
Ngụy Vô Tiện: "Nhất định là bởi vì mấy ngày trước chúng ta đánh con yêu hồ kia... chậc, không biết là bị trúng kế của nó lúc nào nữa!"
Lam Vong Cơ trừng mắt lớn hơn, theo bản năng nhìn lên đỉnh đầu Ngụy Vô Tiện... cũng có mọc tai đâu.
Lam Vong Cơ: "Ngươi... đứng lên ta nhìn chút."
Ngụy Vô Tiện theo lời đứng lên: "Ngươi có manh mối gì không? Tàng thư các có ghi lại chuyện gì liên quan không?"
Lam Vong Cơ lắc đầu, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc hơn. Nếu con người mà mọc ra cái đuôi, vậy chẳng phải là bị hóa thành yêu hay sao? Chuyện này nghiêm trọng, sợ một mình y không cách nào giải quyết được.
Trong lúc y suy nghĩ, Ngụy Vô Tiện đã chui ra khỏi chăn, quỳ trên giường, xoay người. Lam Vong Cơ cau mày nhìn lưng hắn, nhưng tình cảnh có chút dị, nhìn kỹ hơn thì, hiểu rồi.
Đuôi kia không mọc ra từ sau lưng, mà là...
Mắt Lam Vong Cơ giật giật, đỡ trán: "Ngụy Anh, đừng nháo."
Ngụy Vô Tiện cười: "Ta có nháo đâu. Ngươi mau nghĩ xem phải làm thế nào đi! Shh..."
Lam Vong Cơ đột nhiên cầm lấy "cái đuôi" kia, dùng sức đẩy vào trong!
Ngụy Vô Tiện: "Nhẹ, nhẹ, nhẹ chút! Thứ đồ chơi này không nhỏ, không thể cứ nhế nhét vào được đâu!"
Lam Vong Cơ: "..."
Ngụy Vô Tiện cũng không giả bộ: "Ha ha, thế nào! "Cái đuôi" này của ta làm được đấy chứ nhỉ? Dùng lông hồ ly buộc thành bó, sau đó quấn quanh cái trụ ngọc n... Ôi! Đã bảo là không thể nhét... a!!!
:>>>>> Mọi người đoán xem, nhét gì, nhét vào đâu...
===TBC===
:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!
Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro