Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại 7

Ôn Nhược Hàn nhìn Viêm Dương Điện có chút đổ nát cũ cũ lòng chợt lạnh xuống. Hắn mặc dù là người của một thế giới khác, nhưng cho dù là bất kỳ thế giới nào Ôn thị thành ra thế này, hắn nhịn không được mà cảm thấy đau đầu, tức giận. Đây là cơi ngơi của tổ tiên để lại cho hậu nhân. Lại bị phá hủy một sớm một chiều như vậy. Nguyệt Nguyệt hai tay ôn má hắn: " Cữu cữu, người sao vậy? "

Hắn lắc đầu, Lam Hi Thần nhìn hắn trong lòng thở dài: " Kiếp trước lúc huyết tẩy Bất Dạ Thiên, A Tiện cho tật thi giết bách gia. Viêm Dương Điện cũng không như lúc này. Dù sao nơi này cũng rất đẹp, một số kiến trúc còn có giá trị cho nên bị Kim Quang Thiện hạ lệnh giữ lại tránh tình trạng có kẻ đào rỗng, để hắn trục lợi bản thân. "

Ôn Nhược Hàn vung tay, vô số bụi tiên theo gió tán loạn, bụi tiên bay tới đâu nơi đó liền sạch sẽ tới đó: " Xác chết của đám người đè bị ném vào Loạn Táng Cương? "

Y gật đầu:" Loạn Táng Cương mệnh danh là bãi tha ma, Xạ Nhật Chi Chinh chết vô số người, xác chết chất đống. A Tiện năm xưa lợi dụng xác chết Ôn thị hóa thành tẩu thi cho cuộc chiến, còn liêu quân thì đa phần là ném vào Loạn Táng Cương. "

" Ở đây cũng vậy? "

Lam Hi Thần nhìn bên ngoài sân điện, thấy đề sạch sẽ thì gật đầu xác nhận: " Quả thật như vậy. "

" Cữu cữu, đại bá, giờ chúng ta phải làm thế nào? "

Ôn Nhược Hàn ngẩn người nhìn xung quanh Viêm Dương Điện, càng nhìn lại càng tức giận đem lão Ôn từ khóa linh túi vứt ra. Lão Ôn dù sao cũng là hồn thể, không biết đau nên không sao cả.

" Ngươi nói xem ngươi quản lý gia tộc như vậy sao? " Ôn Nhược Hàn nhịn không được đem lão Ôn lên đánh đến mặt mũi bầm dập. Lam Hi Thần ôm Nguyệt Nguyệt đứng một bên xem diễn trong lòng thầm nghĩ :" Ôn thúc thúc, nếu không có ta cùng A Tiện quay về thay đổi thì kết cục của thúc với tiểu thúc là y chang nhau đấy "

Nguyệt Nguyệt với với tay:" Cữu công, đừng đánh nữa, đánh là tiểu cữu công sẽ xấu mất! "

" Hừ. Đánh cho chừa. "

Qua một lúc, đám người Ôn Triều cùng Ngụy Vô Tiện cũng tới, Ôn Nhược Hàn nhìn dáng vẻ chật vật của tàn dư Ôn thị trong lòng không khỏi đạ sót. Cho dù thế nào thì bọn họ cũng mang họ Ôn, mới bị liên lụy thành như vậy. " Vô Tiện, tới đây."

Ngụy Vô Tiện không hiểu gì đi tới, Ôn Nhược Hàn rút ra thanh kiếm bên hông lại nói với Ôn Triều :" A Triều, lục trong không gian trữ vật lấy cho ta giọt máu của A Anh. "

" Máu của A Anh? Sao lại ở đây được? " Ôn Triều nghe lệnh mở không gian ra, chui vào ngó nhìn xung quanh, thấy lơ lửng trong không gian là một giọt máu tỏa ra ánh sáng nhạt nhạt thì kinh ngạc, dùng linh lực thu nó lại rồi quay đầu hỏi lão cha nhà mình. Ôn Nhược Hàn tay kết ấn một đạo linh khí bắn vào chỗ Kỳ Hoàng một mạch rồi lại bay về giữa sảnh Viêm Dương Điện. Xuất hiện một pháp trận lớn, hắn đem lão Ôn ném vào trong, rồi mở khóa linh túi đem Ôn Húc hồn thể ném vào. Hắn không tìm thấy hồn thể của Ôn nhị. Có khả năng lúc đoa bị Ngụy Vô Tiện giết mà hồn phi phách tán rồi. Hắn thở dài cầm tay Ngụy Vô Tiện lên, cắt nơi cổ tay một đường nhỏ để máu chảy xuống pháp trận. Còn bản thân chạy sang một bên khác, Ôn Triều cũng vậy. Đem máu lần lượt thả xuống pháp trận. Qua một lúc pháp trận phát ra ánh sáng chói mắt, oán khí bốn phương tám hướng không ngừng ùa vào, Ôn Nhược Hàn cùng Ôn Triều đem kinh lực phóng vào giữa trận pháp. Lại qua một khắc, ánh sáng tắt đi, lão Ôn cùng Ôn Húc đã được đắp nặn cơ thể mới.

Lão Ôn vốn đã thức tỉnh huyết mạch Phượng Hoàng một lần, cho nên sau khi bị Mạnh Dao giết mới không thể biết bàn lần nữa. May mắn Ôn Nhược Hàn tới thúc đẩy thần hồn Phượng Hoàng cho người phía trước thêm một lần tái sinh.

Sau khi hoàn thành xong tất cả, Ôn Nhược Hàn cùng Ôn Triều mệt bở hơi tai. Trận pháp hồi sinh càn một lượng lớn linh lực cho dù có là thần tiên cũng không thể nào mà linh lực dư thừa như Bạch Anh được. Nhiếp Thừa đi tới đỡ lấy Ôn Nhược Hàn có chút lảo đảo, Nhiếp Hoài Tang thì chạy tới đỡ lấy Ôn Triều.

" Còn ổn? " Nhiếp Thừa hỏi.

Ôn Nhược Hàn gật đầu:" Linh lực có chút thiếu hụt, dùng Hoàn Linh Đan của Thái Thượng Lão Quân là được. "

" Haizzz....kể cũng mệt cho mấy người. " Nhiếp Thừa đỡ Ôn Nhược Hàn ngồi tựa vào bản thân. Lam Hi Thần từ tay áo lấy ra một bình sứ nhỏ, đổ đan dược ra rồi đưa cho Ôn Nhược Hàn, Nguyệt Nguyệt mang một viên cho Ôn Triều. Rồi lại nhìn lão Ôn cùng Ôn Húc. " Ôn thị tái sinh, làn này không thể xảy ra sai sót được. "

Một tháng sau.

Tu chán giới bắt đầu bạo động, Lan Lăng Kim thị bị tuôn ra bằng chứng luyện thi tràng do Lam Hoán cùng Nhiếp Túc điều tra ra được. Lấy người sống luyện thi, mưu đồ Ôn vương đệ nhị bị thất bại do bách gia chạy tới đòi thảo phạt. Kim Quang Thiện bị Giang Vãn Ngâm cùng Tần Thương Nghiệp giết chết. Kim Quang Dao cùng Tô Thiệp bỏ trốn sang Đông Doanh. Sau đó không lâu, là Giang thị bị bá tánh Vân Mộng đàn áp. Chuyện xấu mà cha mẹ Giang Vãn Ngâm làm đều bị đưa ra ánh sáng, vô số đệ tử nhỏ tuổi bị chết oan ức vứt ở hồ sen. Giang Yếm Ly may mắn được Lam Hi Thần cứu đưa về Ôn thị. Sau nửa tháng điều trị, lại mang theo gói thuốc cũ, bọn họ đã cải tạo lại huyết mạch trong cơ thể Giang Yếm Ly một lần. Nhưng mà vì nàng không thể chấp nhận được hiện thực bản thân cùng hôn phu cũ là tỷ đệ nên đã bỏ đi biệt tích.

Ôn thị dưới sự dẫn dắt của Ôn Nhược Hàn và Ôn Triều nên đã quay lại trật tự, tu sĩ đầu nhập Ôn thị ngày một nhiều. Lão Ôn cùng Ngụy Vô Tiện bế quan tu luyện chờ đợi đại chiến. Có lẽ là hơn mười năm sau mới diễn ra nếu theo đúng tình tiết ở thế giới nguyên bản.

Lam Hi Thần về Vân Thâm Bất Tri Xứ đem mẫu thân Lâm Giai Kỳ nhập vào gia phả, trả lại trong sạch cho người rồi đem toàn bộ quyền hành của cách trưởng lão năm xưa bức ép phụ thân lấy lại đưa cho Lam Hoán. Lam Khải Nhân bế quan hối lỗi hai tháng.

Một năm sau Ngụy Vô Tiện cùng Lam Trạm tiến hành đạo lữ đại điển.

Mọi chuyện diễn ra thật tốt đẹp.

Cho đến một ngày....

Nguyệt Nguyệt ôm một con gấu bông thật lớn do Ngụy Vô Tiện học may từ các tú nương trong thêu phòng ở Vân Thâm Bất Tri Xứ. Bé vui vẻ chạy tới nhào tới Ôn Nhược Hàn :" Cữu công ~ "

Ôn Nhược Hàn ôm bé lên cười: " Sao thế?"

" Cữu công, Nguyệt Nguyệt nhớ phụ thần. "

Nghe Nguyệt Nguyệt nói thế, mọi người sửng sốt. Ngụy Vô Tiện cúi đầu. Đúng lúc này trên đầu mấy người xuất hiện một trận pháp màu vàng kim, mấy người hai mặt nhìn nhau.

" Vô Tiện, chúng ta phải đi rồi. "

Ngụy Vô Tiện chắp tay:" Mọi người giữ sức khỏe. "

Nguyệt Nguyệt vẫy vẫy tay với hắn:" Tiểu phụ thần, Nguyệt Nguyệt sẽ rất nhờ người . "

" Ta cũng vậy! Nguyệt Nguyệt! " Hắn chưa kịp nói hết, mấy người tan biến vào hư vô. Trận pháp mất, nhưng lại có một đốm sáng xuất hiện trước mặt hắn, đốm sáng tắt Ngụy Vô Tiện kinh ngạc mà tiếp nhận thứ đang lơ lửng kia. Một tờ giấy bỗng nhiên xuất hiện.

Ngụy Vô Tiện, ta biết ngươi rất thích Nguyệt Nguyệt, nhưng con bé là con của ta, cho nên ngươi chỉ có thể thích con ngươi tự sinh. Bình nhỏ là Dựng Linh Đan, ăn nó, cùng tiểu Lam Trạm hành phòng sẽ có em bé. Chúc ngươi hạnh phúc.

Bạch Anh.

Bạch Anh sao?

Ngụy Vô Tiện mỉm cười chạm vào lá thư, tờ giấy lập tức tan biến. Hắn xoay người đi vào trong.

Bạch Anh, đa tạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro