Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 43

Tên gốc: 记云梦大师兄揣崽的那些日子

Tác giả: 敲sang

Weibo: @敲sangsangsang

Lofter: @敲sang

Start reading~

Chương 43:

#8/8/2021

127

Ngụy Vô Tiện nhìn Thanh Hành quân đang đứng ở cửa, vỗ vỗ góc áo từ bên người Lam Vong Cơ đứng lên, ho nhẹ một tiếng, sắc mặt như thường, gần một tháng nay hai người bị Thanh Hành quân phá vỡ bầu không khí hơi nhiều, bởi vậy hắn đã sớm không cần mặt mũi, nhưng Thanh Hành quân thì vẫn không được tự nhiên như cũ.

Từ nhỏ đến lớn Lam Vong Cơ đều có tiếng là con em thế gia mẫu mực, nhưng từ sau chuyện ở Tàng Thư Các thì không còn dính dáng gì đến sáu chữ "con em thế gia mẫu mực" nữa, một tháng nay không chỉ riêng Thanh Hành quân, ngay cả thúc phụ y cũng "sát phong cảnh" mấy lần, cho nên bây giờ y cũng có thể mặt không đổi sắc, thản nhiên như thường.

Ngụy Vô Tiện mỉm cười, ngồi còn đoan chính hơn cả Lam Vong Cơ, nghiêm cẩn hơn Lam Khải Nhân nữa, hỏi "Khụ khụ! Ngài có gì căn dặn?"

Thanh Hành quân "..." Ông nhất thời không nhớ ra được lúc nãy mình định nói cái gì, cũng không biết nên khuyên bảo thế hệ trẻ của giới tiên môn... Bao gồm nhi tử và con dâu của ông thế nào mới tốt. Chí... Chí ít... Cũng nên thận trọng một chút...?

Ngụy Vô Tiện vội vã muốn tiếp tục chuyện vừa rồi "Nếu đã không có chuyện gì... Thì ngài..."

Lam Vong Cơ "..."

Thanh Hành quân "..."

Nụ cười luôn luôn treo trên mặt ông bây giờ có hơi cứng ngắc một chút, lập tức quyết định tốc chiến tốc thắng "Hôm nay đến đây là muốn tìm Vong Cơ và A Tiện thỉnh giáo một chút..." Dừng một lát, Thanh Hành quân mới nói tiếp "Nghĩa tử... Là chuyện như thế nào?"

Ngụy Vô Tiện người có trí nhớ não cá vàng "Nghĩa tử?"

Thanh Hành quân gật đầu "Không sai, gần đây ta nghe thấy học sinh nhắc tới mấy lần, cho nên mới đến đây hỏi một chút."

"... Nghĩa tử?" Ngụy Vô Tiện lẩm bẩm, lập tức nhìn về phía Lam Vong Cơ, thuận miệng nói "Ngươi xong rồi."

Lam Vong Cơ "?"

Thanh Hành quân "?"

Ngụy Vô Tiện nói "Ngươi thất sủng."

Thanh Hành quân "..."

Lam Vong Cơ "..." Y sớm nên nghe lời Ngu phu nhân, đống thoại bản giấu trong Tĩnh thất thật sự không nên tồn tại.

128

Thanh Hành quân chờ đợi hơn nửa canh giờ, nghe Ngụy Vô Tiện luyên thuyên từ chuyện tranh giành quyền lực trong hoàng thất sang cuộc chiến trong nhà một hồi nhưng cũng không phát hiện nửa chữ "Nghĩa tử" từ trong miệng hắn. Bên phía Lam Khải Nhân còn có việc, phái người đến tìm nhưng lại không thấy, cho nên Thanh Hành quân đành trở về trước.

Ngụy Vô Tiện đưa mắt nhìn thân ảnh Thanh Hành quân đi ngày càng xa, quay đầu hỏi "Lam Trạm, ngươi nói... Phụ thân ngươi đây là có ý gì?"

Lam Vong Cơ lắc đầu, một tháng nay Ngụy Vô Tiện chỉ có một lần ra ngoài chơi đùa với đám hồ bằng cẩu hữu, lúc đó y còn bắt thỏ cho Ngụy Vô Tiện, đợi đến khi trở về hắn vẫn chỉ lo cười, quên nói với y, bởi vậy nên y cũng không biết việc này.

Ngụy Vô Tiện mù mịt, cúi đầu xuống nhìn về bụng dưới của mình, nghiêm túc suy nghĩ bên trong này ẩn chứa cái gì, sau đó nói lầm bầm "Không phải chứ..."

Lam Vong Cơ nhìn về phía hắn.

Ngụy Vô Tiện nói "Chẳng lẽ Thanh Hành quân thấy dòng dõi nhà các ngươi thưa thớt đơn bạc cho nên mới muốn thu nghĩa tử cho náo nhiệt một chút sao?"

Lam Vong Cơ "... Dòng dõi đơn bạc?"

Đời trước Cô Tô Lam thị có Thanh Hành quân và Lam Khải Nhân, thế hệ này thì là Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ, trong bụng Ngụy Vô Tiện còn có một bảo bảo nữa, tuy như vậy không tính là nhân khẩu thịnh vượng, nhưng cũng không đâu đến mức trở thành dòng dõi đơn bạc...

Ngụy Vô Tiện gật đầu "Có lẽ Thanh Hành quân thấy ngươi quá cô đơn, mới khiến tính cách trầm như vậy, cho nên muốn tìm một người huynh đệ chơi với ngươi."

Lam Vong Cơ "..."

Lam Vong Cơ nói "Chỉ cần một mình huynh trưởng đã đủ rồi."

Ngụy Vô Tiện nói "Vậy ngươi nhìn tên Kim Tử Hiên kia một chút đi."

Lam Vong Cơ nghĩ tới Kim Tử Hiên luôn đi với một đám huynh đệ đông đảo.

Ngụy Vô Tiện nói "Ngươi nhìn hắn vui vẻ như thế nào kìa."

Lam Vong Cơ "..."

129

Sau khi Thanh Hành quân nghe được chuyện nghĩa tử, liền không nói thêm gì nữa, sắc mặt kỳ quái rời đi, đám bạn xấu nhìn hướng ông đi chính là dẫn tới Tàng Thư Các, nhưng trong lòng không chắc lắm, cho nên muốn đi theo, trên đường đi lại túm lấy Nhiếp Hoài Tang nhập bọn, trì hoãn chút thời gian, đợi đến khi đuổi tới Tàng Thư Các thì Thanh Hành quân đã cất bước đi tìm Lam Khải Nhân.

Ngụy Vô Tiện ở trên Tàng Thư Các vẫy gọi bọn họ, sau đó hắn sửng sốt một chớp mắt, như nhớ ra được cái gì "Ta luôn cảm thấy 'Nghĩa tử' mà phụ thân nói chắc chắn có liên quan đến đám hồ bằng cẩu hữu này."

Một người hỏi "Ngụy huynh, ngươi có biết Thanh Hành quân đi đâu không?"

Ngụy Vô Tiện nói "Chắc là ở chỗ của Lam lão đầu."

Đám bạn xấu "..."

Nếu mà đi tới chỗ của Lam Khải Nhân tìm phiền phức, chi bằng để hy vọng mới dấy lên của bản thân vĩnh viễn tắt ngúm trong âm thầm còn hơn.

Ngụy Vô Tiện thấy bọn họ lúc mới tới thì vội vàng gấp gáp như đám khỉ núi, bây giờ thì lại ỉu xìu cúi đầu ảo não, cho nên mới thuận miệng hỏi một chút "Các ngươi tìm Thanh Hành quân làm gì vậy? Nếu như Ngụy huynh của các ngươi vui vẻ, có thể đi thử một lần."

Đám bạn xấu nghe xong con mắt đều sáng lên, Ngụy huynh của bọn họ thế nhưng là nghĩa tử mà Thanh Hành quân mới thu nhận, được sủng cực kỳ, thêm nữa hắn còn rất lớn gan, cho nên tất nhiên là không sợ Lam Khải Nhân.

Hồ bằng cẩu hữu nói "Chúng ta là muốn đi hỏi Thanh Hành quân khi nào thì thu nhận nghĩa tử."

Ngụy Vô Tiện nghe thấy hai chữ này quen tai cực kì "... Nghĩa tử?"

Hồ bằng cẩu hữu gật đầu "Nghĩa tử."

Nhiếp Hoài Tang "..."

Lam Vong Cơ "..."

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro