Chương 3
[Lam Vong Cơ lẳng lặng đứng ở một bên bỗng nhiên lên tiếng nói: "Dọc đường có phải là ngươi giết môn sinh Ôn Thị không."]
Nghe được hỏi Nguỵ Vô Tiện đã ngộ ra hẳn là Lam Vong Cơ đã đoán được tình hình. Trả lời cũng đã trả lời, nhưng lại không ngờ y chính là đông thủ muốn bắt hắn lại.
[Lam Vong Cơ vượt qua Giang Trừng hướng hắn đánh thẳng tới. Ngụy Vô Tiện cầm sáo đỡ ngang phía trước, bày ra tư thế nghênh kích nói: "Quá đáng không cơ chứ? Lam Trạm, ta đều hỏi gì đáp nấy mà vẫn miễn bàn tình cảm thể diện như thế này? Cuối cùng là ngươi muốn làm cái gì?"
Lam Vong Cơ gằn từng chữ: "Theo ta quay về Cô Tô."]
Nghe vậy Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng đều ngẩn ra, một thoáng kinh ngạc rồi Ngụy Vô Tiện hắn cũng ngờ ngợ ra. Lam gia gia phong như thế nào, chính nhân quân tử, trừ yêu diệt ma, mà hắn đã tu quỷ đạo, bắt hắn về Cô Tô làm gì, ai cũng dễ dàng có câu trả lời.
[Lấy một chọi hai Lam Vong Cơ nói: "Không phải là ta muốn bắt hắn hỏi tội."
Lam Vong Cơ nói: "Tu tập tà đạo không phải kế dài lâu. Nếu ngăn chặn muộn trong tương lai hậu quả khó lường!"
Ngụy Vô Tiện nói: "Nói năng chính nghĩa lắm! Sao biết khó lường? Xin cứ yên tâm ta có ra sao đi nữa cũng chắc chắn sẽ không khó lường như Ôn cẩu vậy đâu."
Lam Vong Cơ dằn dỗi nói: "Đạo này hại thân thể càng hại tâm tính!"
Ngụy Vô Tiện nói: "Hại hay không hại bao nhiêu ta rõ ràng nhất. Còn tâm tính?"
Hắn vặn ngược lại: "Tâm tính ta tột cùng như thế nào ngươi có hiểu tí gì đâu?"
Lam Vong Cơ giật mình, thoắt cái cả giận nói: "... Ngụy Vô Tiện!"
Ngụy Vô Tiện cũng bực mình nói: "Lam Vong Cơ! Ngươi nhất định phải làm khó ta tại bước ngoặt của xạ nhật chi chinh sao? Muốn ta chịu để Cô Tô Lam thị các ngươi giam giữ? Ngươi nghĩ ta thật sự sẽ không phản kháng?!"]
Nói vậy xong hắn như bị một cái đinh xoẹt qua tim vậy, Lam Trạm y hiểu hắn tới đâu mà muốn đem hắn về luận tội. Y chẳng hiểu gì hết.
Về phía Lam Vong Cơ, hắn căn bản không có ý đem Nguỵ Vô Tiện về Cô Tô luận tội. tu tà đạo hại thân càng hại tâm tính. Hắn chính là muốn đem Y về Cô Tô bảo hộ hắn. Hắn không hiểu Nguỵ Vô Tiện hà tất lại tu ma, con đường dương quang của hắn rộng mở như vậy, tại sao phải đi trên con đường độc mộc, cho dù phải báo thù đi chăng nữa.
( Trạm thật sự lo lắng cho Nguỵ Vô Tiện, nhưng y thể hiện sự bao bọc lại không đúng thời điểm, Tiện lúc đó vì mất đan mới tu ma, nhưng sự thật chả ai biết, chỉ có suy nghĩ muốn báo thù. Nếu Tiện lúc đó nếu thật sự bị bắt về Cô Tô thì tình hình trận chiến sẽ thế nào?, Giang gia sẽ thế nào? Cũng không trách Trạm được vì Trạm rất sốc và lúc đó chỉ muốn khuyên ngừi iu của mình. Nhưng lại khum cách nào diễn đạt hic :(( thương A Trạm)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro