
C 0: Khởi đầu
Bóng đêm dần buông xuống.
Nó nuốt chửng bầu trời, bao trùm cả thành phố như một tấm màn đen dày đặc.
Từ những khe nứt rách toạc giữa không trung, những cánh cổng khổng lồ rền vang mở ra — và thứ tràn ra từ đó không phải là ánh sáng.
Là chúng.
Những sinh vật dị giới: goblin, orc, troll, và cả những thứ không tên, chỉ cần nghe tiếng gào đã khiến tim người ta nghẹn lại.
Chúng đổ xuống như thác lũ, nghiền nát mọi thứ trên đường đi — nhà cửa, con người, cả những sinh vật bé nhỏ đang run rẩy trốn trong bóng tối.
Mặt đất rung chuyển.
Máu loang trên đường.
Mùi thịt cháy, khói và tiếng gào hòa vào nhau thành bản nhạc hỗn loạn của tận thế.
Con người phản kháng.
Súng nổ, pháo rền, nhưng chẳng viên đạn nào xuyên nổi lớp da dày như thép của lũ quái.
Tiếng gầm của chúng át cả bầu trời... cho đến khi ánh sáng biến mất.
Và thế giới chìm vào đêm.
Khi mặt trời không bao giờ mọc lại, Hệ thống xuất hiện trong tâm trí mỗi người.
Nó trao cho họ quyền năng, kỹ năng, sức mạnh — và ảo vọng sống sót.
Từ đó, thế giới chia làm ba:
Thợ săn (Hunter): Những kẻ được chọn, sinh ra để giết và mạnh lên.
Người thường: Những kẻ may mắn còn sống, run rẩy dưới lòng đất.
Quân đội cũ: Tàn dư của chính quyền, ôm chặt súng đạn và những lý tưởng đã mục nát.
Không còn Thượng đế, không còn tôn giáo, không còn điều gì để tin.
Chỉ còn sức mạnh — và nỗi sợ.
Và trong một góc khuất của thành phố đã chết, một thiếu niên tên Dương Triết mở mắt sau cái chết của chính mình.
Mang theo một Hệ thống lỗi, và một chu kỳ tồn tại không thể kết thúc.
Không ai biết —sự kiện "Bóng đêm bao trùm thành phố" chỉ là màn dạo đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro