Chương 13: Tiểu cùng (thượng)
Trầm mặc như vậy khiến nội tâm Kiều Dĩ Hàng dường như có nghìn vạn con kiến bò.
Chiến Hồn Vô Cực cùng fan hắn có khi nào đang đánh nhau? Sẽ không xảy ra chứ?
Kiều Dĩ Hàng nhịn không nổi, đặt tay lên bàn phím.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: này.
Qua khoảng ba phút.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực:...
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi ném bóng cao su hả?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: (*^__^*) ở đâu?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: để làm gì?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: tới tìm ngươi.
...
Lần trước không phải nói là không yêu qua mạng sao? Lần này chủ động vậy để làm gì?
Chính là, nghĩ hắn rất an toàn?!
Trương Tri nhíu mày.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: bận.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ta tới hỗ trợ cho ngươi!
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: -_-|||
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: cảm tạ, không cần.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: đừng khách khí a. Ta tới giúp ngươi gia huyết!
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: đội đủ người rồi.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ta vô tư giúp.
Trương Tri bắt đầu nhức đầu. Vị Tiểu Chu tiểu thư này đầu óc có vấn đề gì không chứ? Lẽ nào nghe vậy mà không hiểu hắn cự tuyệt sao? Nghe không hiểu sao?
Đội hữu nhìn hắn hành động chậm chạp, đều lao xao hỏi nguyên nhân.
Hắn thuận miệng nói đang ăn dưa liền bị xem thường, đành tắt đi kênh trò chuyện riêng.
Làm xong nhiệm vụ, cự tuyệt lời mời đi phụ bản, hắn mở kênh trò chuyện riêng phát hiện tin nhắn đã tràn đầy ---
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ngươi giúp ta nhiều như vậy, hồi báo một chút cũng là đáng làm.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: miễn phí.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: đi giải quyết vấn đề nhỏ hả?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ...
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: là vấn đề lớn?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: đã mười lăm phút, sẽ không phải là táo bón đi? -_-!
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: rơi xuồng bồn cầu?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: xuyên sang thế giới khác?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: từ ngày hôm nay bắt đầu làm ma vương sao?
...
Trương Tri thấy nhức đầu, định tiếp tục im lặng nhưng ngay lúc đó lại thấy nhảy ra ---
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: bị "tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu" tẩy bạch?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi bị tẩy bạch thì có!
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: (⊙o⊙)
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: người a!
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ...nhiều lời!
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ngươi ở đâu, ta đi tìm ngươi.
Trương Tri bị làm phiền không còn cách nào khác đành đem vị trí nói cho hắn.
Tiểu Chu tới rất nhanh. Trước đây chưa bao giờ thấy đến nhanh như vậy bao giờ.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: sao hôm nay tích cực vậy?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ăn rau chân vịt.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: -_-|||
Kiều Dĩ Hàng đi dạo một vòng, phát hiện bất cứ ID gì có quan hệ cùng Kiều Dĩ Hàng đều không thấy.
Trương Tri nhìn Tiểu Chu tượng Tiểu Bạch chạy tới chạy lui, không nhìn thấy quái đang tiến tới sau lưng -
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi chạy tới tự sát sao?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: a?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: không đả quái, không gia huyết, ngươi đến làm cái gì?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: giúp ngươi kiểm tra bốn phía, xem có địch ẩn núp hay không.
...
Năm phút sau.
Trương Tri nhìn thi thể trước mặt không biết nói gì.
Chơi game lâu vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy cấp năm mươi bị quái giết mà không đánh lại cũng không chửi lại. Mất công hắn chạy đến chỗ quái đẳng cấp thấp chờ.
Kiều Dĩ Hàng cũng rất 囧.
Hắn kích sống lại tại chỗ.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: trư! Địch nhiều như vậy mà ngươi không thấy hả?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ta không đến để tìm bọn nó.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi thiếu vay nặng lãi hả?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: o(╯□╰)o không phải ngươi khai chiến cùng hội fan của Kiều Dĩ Hàng sao?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: sao ngươi biết?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: không phải ngươi nói trên kênh thế giới sao? +_+
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: O__O" ngay cả người dán băng dính vào kèn đồng cũng nhìn kênh thế giới?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ân, ngươi dạy dỗ rất tốt.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ...
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: được rồi, ngươi cùng hội fan của Kiều Dĩ Hàng rốt cuộc là có chuyện gì a?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: không có gì.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: được rồi, ngươi cùng hội fan của Kiều Dĩ Hàng rốt cuộc là có chuyện gì a?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: được rồi, ngươi cùng hội fan của Kiều Dĩ Hàng rốt cuộc là có chuyện gì a?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: được rồi, ngươi cùng hội fan của Kiều Dĩ Hàng rốt cuộc là có chuyện gì a?
....
Một loạt chữ nhảy ra chói mắt.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: -_-# câm miệng.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: lúc ta cóp dán đều ngậm miệng. Há mồm muỗi bay vào.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: vì cướp quái.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: nga.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: kỳ thực Kiều Dĩ Hàng rất tốt.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ngươi không nên chửi hắn.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ta chửi hắn lúc nào?!
Kiều Dĩ Hàng nhìn màn hình suy nghĩ một chút. Hình như lúc đó hắn cũng không chửi mắng người, chỉ là hạ chiến thư.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ân. Ta chỉ là nhắc nhở ngươi một chút.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ...
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi cũng không phải là vì thế nên mới chạy tới đây đi?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: đều không phải.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: cũng đừng qua lại với Hàng Thiên Các.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: tại sao?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: có nhiều tin đồn không hay về bọn họ.
Kiều Dĩ Hàng mồ hôi như mưa.
Nếu chuyện này tới tai tạp chí, chắc chắn tạo thành xì-căng-đan.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: hội trưởng của bọn họ cố tình làm thế. Đem danh nghĩa tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng ra để tuyển thành viên, phát triển nhanh chóng chỉ trong vài ngày.
...
Kiều Dĩ Hàng sửng sốt.
Ý của hắn chính là lợi dụng?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: không thể nào? Các nàng không phải đều là fan của Kiều Dĩ Hàng sao?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi dừng ngón chân nghĩ cũng biết Kiều Dĩ Hàng sẽ không trở lại game.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: trừ phi hắn não tàn.
...
Kiều Dĩ Hàng cầm lấy chuột liều mạng đập.
Không tức giận, không tức giận, không tức giận...
...
MD! Hắn mới tàn não!
Mặc dù hắn tức giận đến mức nhất phật xuất thế, nhị phật thăng thiên nhưng khi đánh chữ thì biểu hiện hết sức bình tĩnh.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: thế nhưng các nàng rõ ràng nói là tìm kiếm.
Trương Tri suýt chút nữa kêu Tiểu Chu đi kiểm tra chỉ số thông minh. Bất quá suy nghĩ một chút, chạy tới chơi game cũng coi như tương đối cầu tiến rồi.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: là ngụy trang thôi.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: trư cũng biết là tìm không được. Chỉ là để lừa đứa ngốc thôi.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: O
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi có luyện cấp hay không?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: luyện.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: tổ đội.
Trương Tri phát hiện ngày nào đưa Tiểu Chu đi luyện cấp cũng như giúp người già qua đường, đều là làm việc thiện.
Hai người tổi đội xong, đang muốn đi làm phụ bản ở Mộc Nhân Hạng Thiếu Lâm Tự thì thấy Lạc Tuyết Vô Âm gửi tin nhắn: cùng đi chạy thương không?
Trương Tri do dự.
Hắn rất ít khi từ chối Lạc Tuyết Vô Âm, trừ phi tổ đội đi phụ bản hoặc là làm nhiệm vụ liên hoàn thì chịu.
Hắn suy nghĩ chút rồi cự tuyệt: lần sau. Ta đang dẫn người luyện cấp.
Lạc Tuyết Vô Âm ?_? Dẫn người luyện cấp?
Lạc Tuyết Vô Âm: ai? Người trong bang?
Trương Tri phát hiện giải thích chuyện này rất phiền phức. Đẳng cấp của Tiểu Chu còn chưa đến năm mươi. Hắn không muốn Lạc Tuyết Vô Âm hiểu lầm nhưng nếu giải thích nhất định phải nhắc đến chuyện nhiệm vụ ẩn giấu nên hắn chỉ ậm ừ cho có lệ.
Chiến Hồn Vô Cực: ân.
Lạc Tuyết Vô Âm: ha hả. Vậy ngươi cứ mang đi.
Không biết là sai giác hay chột dạ, ha hả hai chữ rõ ràng là tiếng cười thế mà hắn cảm thấy cứng ngắc.
Trương Tri không nhịn được gửi tin đi.
Chiến Hồn Vô Cực: nếu không cùng nhau tổ đội đả quái?
Lạc Tuyết Vô Âm: đi chỗ nào?
Chiến Hồn Vô Cực: Đoạt Hồn Lâm.
Lạc Tuyết Vô Âm: hảo. Ngươi đến trước đi, ta đi sau.
Trương Tri phát tọa độ, khóe mắt đảo qua thấy Tiểu Chu đã gửi tin đấy tư trờ chuyện.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: cây xem đẹp hả? Nhìn lâu vậy cũng không đi?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: đi WC?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: sẽ không phải bị táo bón hay tiêu chảy đi?
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: nếu thực tiêu chảy thì hôm nay thôi đi. Nghỉ ngơi tốt đi.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: nếu ra quần sẽ rất thối đó. Văn ta tuy không tốt nhưng sức tưởng tượng rất phong phú.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ...
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ngươi đang giặt quần?
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: (#‵′) câm miệng!
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: đã trở về \(^o^)/
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: vừa đi uống nước.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ân. Không uống nước thì không đi tiểu được.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi có phải nữ nhân hay không?!
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: đều không phải.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ta là nữ hài.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: câm miệng.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: chờ bằng hữu ta tới, cùng đi đánh quái.
[trò chuyện riêng] Tiểu Chu: ta lần thứ hai nhắc lại, mồm ta vẫn ngậm a. Ta cũng không phải là dùng miệng đánh chữ.
[trò chuyện riêng] Chiến Hồn Vô Cực: không được nhúc nhích! (#‵′)
Qua một lúc, Lạc Tuyết Vô Âm cưỡi tử hồng tuấn mã chạy tới.
Chiến Hồn Vô Cực cũng không thèm giới thiệu, trực tiếp tổ đội rồi gửi thư mời.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: người đâu?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: kích đồng ý!
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: nếu không kích ta liền đá ngươi ra!
[đội ngũ] Tiểu Chu: T^T là ngươi nói ta không được cử động.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ngươi cho ta một giới hạn của sự ngu ngốc có được không?!
[đội ngũ] Tiểu Chu: vì sao nghe lời ngươi nói như thằng ngốc có giới hạn vậy?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ...
Bên ngoài.
Kiều Dĩ Hàng cười đến đau bụng. Bất quá hắn biết thế nào là một vừa hai phải, rất nhanh kích đồng ý.
Bởi vì Tiểu Chu không có tọa kỵ nên nhóm ba người nối đuôi nhau thành một hàng do Chiến Hồn Vô Cực dẫn đầu, hướng Đoạt Hồn Lâm đi tới.
Chi tiết này mọi người có thấy quen không? ^^ Chính là tình tiết trong Kyou kara maou ấy.
Tẩy bạch: giết về lại 0 cấp.
Vận chuyển đồ từ nơi này đến nơi khác bán, được rất nhiều tiền cùng kinh nghiệm trong game.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro