Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.😸🦙

Có một chút Fakenut và Wooseungz ó nha.

Trôn có lài đó nha☹️
--------------------------------------------------------------

"Tùy anh".

Kim Hyukkyu híp mắt, gắng gượng để ngăn mình không khóc. Lòng anh trùng xuống. Như một vũng nước đọng, trông có vẻ an tĩnh không quan tâm, nhưng lại đục ngầu đọng lại sự dơ dáy, buồn bã của linh hồn.

5 năm, có lẽ chưa đủ dài nhưng không thể nói là ngắn. Hai kẻ vô tình biết được tên nhau, họ quen nhau vào một buổi chiều. Rồi lại nói lời chia tay vào một buổi chiều khác. Khác là một người đang gắng nhặt lại những mảnh trái tim đã vụn vỡ, một người lại rời đi với vẻ nguyên vẹn vốn có.

Jeong Jihoon thở dài bình tĩnh trả lời, hắn đưa mắt ung dung ngắm nhìn quang cảnh xung quanh cứ như chuyện mình vừa mới nghe không quan trọng mấy. Còn Kim Hyukkyu thì đang chết chìm trong sự vô tâm của hắn, khi nói ra lời chia tay, phải chăng đây là kết quả mà anh mong muốn?.

5 năm, không một cái nắm tay, nụ hôn trong ánh sáng. Hai người họ cứ bỏ quên nhau như thế.

...

Những ngày sau đó, Kim Hyukkyu vẫn thường xuyên thấy dáng vẻ cười nói của hắn trên các bài báo, poster quảng cáo, hay trên các chương trình tivi có tiếng. Anh muốn yêu và được yêu, anh nhớ dáng vẻ hắn vì anh mà dịu dàng. Mi mắt anh trùng xuống, sự nghiệp hắn càng lúc càng lên cao, còn anh thì cứ như bị lãng quên trong mắt mọi người.

A... Vai diễn mới còn bị người khác cướp, rốt cuộc anh cũng cố gắng lắm mà, tại sao lại như vậy, cứ như mọi thứ đang dìm anh xuống, đào thải anh khỏi giới.

Kim Hyukkyu dựa cả người vào Han Wangho, mệt mõi nhắm nghiền mắt. Cậu ca sĩ đang đà đi lên vươn tay nhéo má anh.

Anh mềm mại, anh nhẹ nhàng, anh mỏng manh thật muốn làm người khác nâng niu mà.

"Má, tức quá, tức quá, tức quá, rõ ràng đó là vai của anh mà sao tự nhiên lại bẻ lái cho thằng nhóc éc đó".

"Được rồi mà Wangho...".

"Không có được con mẹ gì hết á, là thằng chó Jihoon chèn ép anh đúng không".

Kim Hyukkyu không kịp cản, Han Wangho đã móc máy ra gọi điện cho kẻ nắm quyền điều hành của công ty đối thủ.

"LEE SANGHYEOK, anh tự mà đi xem lại gà cưng của mình đi nhé, tối nay cút đi đâu thì cút đi đừng có về nhà".

Nói rồi cậu cúp máy. Fan mà biết được độ "đằm thắm" của ca sĩ ngoan xinh iu nhà mình thì chắc khóc không ra nước mắt quá, hơ hơ hơ.

Kim Hyukkyu thầm xin lỗi Lee Sanghyeok rồi đấy nhé.

"Tiệc rượu tối nay, anh đừng đi được không?".

Han Wangho dùng đôi mắt lấp la lấp lánh ánh nước nhìn anh.

Anh búng iu vào trán Wangho một cái.

"Không có quyền không đi".

"Huhu, không chịu đâu lỡ mấy thằng biến thái ấy làm gì anh của em thì sao".

Vốn dĩ lúc trước, anh được Jeong Jihoon chống lưng, được hắn nâng niu, bảo vệ, suy cho cùng Jihoon cũng vốn dĩ cũng là một phú nhị đại có thế lực mà. Lúc trước còn quen hắn, anh sẽ được hắn sắp xếp cho, chưa từng phải đi các loại tiệc như này.

Kim Hyukkyu lại thở dài thườn thượt, anh lại nhớ dáng vẻ mà hắn yêu anh rồi...

...

"Anh là Kim Hyukkyu hả".

"Vâng..."

"Em hâm mộ anh lắm, các phim của anh em đều xem rồi".

"Vậy à, cảm ơn em...".

Kim Hyukkyu nhìn người đã cướp mất vai diễn của mình mỉm cười. Cậu bé ấy vốn dĩ mới vào nghề nhỏ tuổi hơn anh, nhưng lại... ừm cao hơn anh một cái đầu, trông cứ có một lực áp bức anh.

Hắn cúi người sát người vào anh.

"Hyeonjoon, tên em là Moon Hyeonjoon... Anh có thể gọi em là Hyeonjoonie".

"A... Được rồi".

Người nhỏ tuổi hơn nâng bàn tay anh lên hôn nhẹ vào nó.

Kim Hyukkyu cảm thấy hơi sợ hãi, căng thẳng anh mất tự nhiên rút tay lại, mỉm cười với hắn.

...

Lee Sanghyeok đưa tay lên che mồm ho khụ khụ vài cái. Han Wangho lười biếng vắt chéo chân nhâm nhi vào miếng táo kệ mẹ sự đời.

"Hyeonjoon về nước hồi nào mà không nói anh vậy".

Cuối cùng, Sanghyeok cũng phải là người lên tiếng trước để phá tan bầu không khí khác thường này.

"À, về từ tuần trước í mà, em muốn thử sức làm diễn viên xem sao, vai diễn này là vai diễn đầu nên em thích nó lắm, cảm ơn Jihoon đã lấy về cho tao nhé".

Nói rồi họ Moon lại quay sang cười với Jeong Jihoon.

"À không sao đâu, tao với mày là BẠN mà".

Cái loại câu giao tiếp đáng gờm gì thế này, Choi Wooje nghe xong mà cứ thấy lạnh trào sóng lưng. Nó cố giảm sự chú ý của bản thân, núp sang một góc.

"À mà, Kim Hyukkyu-hyung trông cứ ngơ ngơ dễ thương thế nào í nhỉ, bị tao cướp vai diễn mà trông ảnh chả ghim thù tao mấy nhỉ".

"Ồ".

Moon Hyeonjoon cười khẩy nói tiếp.

"Thảo nào được nhiều người trong giới thích đến thế..., đáng yêu ngây ngốc như thế kẻo bị dụ đi mất đấy".

Jeong Jihoon đứng ngay dậy, tay lấy áo vest trên ghế vắt ngay trên cánh tay mình, hắn chỉnh chỉnh cổ áo sơ mi một tí, bước về phía Moon Hyeonjoon đang ngồi.

Cúi người xuống, mắt mèo cong lại thể hiện một nụ cười chuẩn mực.

"Vậy hả?".

'Nếu mày không phải bạn tao, tao đã bẻ gãy cái tay mày chạm vào anh ấy lâu rồi'.

Hyeonjoon cười đáp lễ chứ không đáp.

Lee Sanghyeok nhìn một màn này cũng không bất ngờ cho lắm. Đưa tay ôm lấy eo người cạnh nhưng bị đẩy ra...

Choi Wooje xỏ giày đứng dậy, chào tạm biệt các anh thân yêu. Thằng này vội thằng này đi trước đây. Còn không quên quay lại nháy mắt với các anh một cái. Ra khỏi nó liền nhắn cho Seungminie của nó.

'Anh chuẩn bị đến đón bạn đây, ở với mấy thằng già mệt ghê(⁠~⁠ ̄⁠³⁠ ̄⁠)⁠~'.

...

Trong phòng chỉ còn có ba người, Lee Sanghyeok thở dài thườn thượt một lần nữa nhìn Moon Hyeonjoon.

"Biết nó cọc còn chọc nó".

"Trêu tí, ai hiết Jihoon nó nghĩ gì".

Thật sự thì chuyện Jeong Jihoon và Kim Hyukkyu quen nhau họ chưa từng nói với người khác, nhưng chỉ cần nhìn biểu hiện là biết được ấy mà.

"Em sợ nó không nhận ra nó yêu Hyukkyu-hyung đến mức nào thôi mà, giúp nó tí, sao anh trách em".

Han Wangho nghịch điện thoại nãy giờ cũng chán, em chống cằm nghe cuộc hội thoại nội bộ của công ty đối thủ. Mặc dù chả liên quan mấy đến công việc, nhưng coi bộ sắp có mâu thuẫn nội bộ sâu sắc rồi đây.

Lee Sanghyeok lại thở một hơi dài lần thứ ba trong ngày. Nghĩ trong lòng.

'Không phải là nó không nhận ra, mà vì quá hiểu rõ nên nó mới vậy, mày hại đời cmn Kim Hyukkkyu - hyung của này rồi Moon Hyeonjoon🙄'.

...

Kim Hyukkyu soi gương, bữa tiệc hôm qua anh uống không nhiều, cũng được gọi là không bị ép uống. Nhưng tại sao lại ngủ say thế này. Mà qua anh nhớ bản thân về nhà đàng hoàng mà, đâu say đến mức ngất xỉu giữa lùm cây mà bị đốt nhiều đến vậy.

Đưa ngón tay lên sờ vào vùng cổ, những vết đo đỏ bật tông trên nền da trắng nịn. Kim Hyukkyu nhăn mày, thế là phải mặc áo cổ lọ đi làm.

Nếu anh thấy được tình trạng lưng mình, chắc anh sẽ xót lắm, vì khắp nơi đã nhuộm chi chít dấu răng. Kim Hyukkyu cũng thật là vô tâm, còn không bận tâm đến dòng tinh dịch tanh hôi đang chảy trong lồn, và hoa huyệt mình...

...

Jeong Jihoon hôn lên nốt ruồi dưới mắt của người đang ngủ say, tận hưởng hít hà hương thơm của anh. Bàn tay không để yên mà đưa vén quần bóp lấy mông yêu. Ánh mắt hắn đỏ ngầu, nhiễm màu nhục dục bẩn thỉu. Không khác gì biến thái ngoài kìa mấy, chỉ là hắn đẹp trai và đẹp trai hơn rất nhiều.

Đầu lưỡi của hắn chậm rãi nhấm nháp từ cổ lên đến tai, một vài tiếng ư ưm nhẹ do phản xạ mang lại càng khiến hắn thêm thở gấp.

"Em nhớ anh, nhớ đến dại, Hyukkyu có nhớ Jihoon không hả, một ngày không thấy anh cũng bức em đến điên".

Jeong Jihoon nhấm nháp môi anh, hắn cạy răng trao một nụ hôn sâu. Mặc cho đang bật điều hoà, cả hai thân thể đều mang trên mình một luồng khí nóng bỏng, mồ hôi cả hai bịn rịn trên trán.

"Xinh đẹp của em, thân yêu của em, anh có biết mình có bao nhiêu cuốn hút không".

Hắn chậm rãi nói, tay vẫn không quên nhiệm vụ của mình.

"À, em chỉ muốn em được ngắm nhìn anh thôi, xinh đẹp à, chỉ dựa vào mình em thôi được không, đừng gặp, đừng nói cười với người khác, em yêu anh chết mất, biết em bệnh hoạn như thế anh có còn yêu em không, mà không sao hết, yêu hay không yêu thì em cũng sẽ khiến ta phải ở bên nhau mà".

Hắn đưa tay anh lên môi, liếm nhẹ vào lòng bàn tay. Chậm rãi mút từng đầu ngón tay.

"Sao anh lại là người nổi tiếng, lại được nhiều người mến chứ,... hay là em hủy hoại sự nghiệp của anh nhé, thân yêu của em".

Ngắt mạnh lên bầu vú trắng sữa.

"Sao lại để thằng khác hôn lên tay anh, ây em không vui đâu đấy nhé...".

Hắn sờ lên vùng bụng trắng mềm của anh, hắn lại cười.

"Hay là... Để anh không bao giờ thoát được em, anh sinh cho em một chú mèo con nhé! Kim Hyukkyu - hyung".

...

Lại là một buổi sáng thức dậy với toàn thân đau nhức, Hyukkyu theo thói quen ôm lấy chiếc áo sơ mi xếp ngay ngắn đặt ở đầu giường, đã lâu như vậy nhưng hương thơm trên người hắn vẫn còn đọng lại trên đây sao, thứ duy nhất giúp anh nhớ rằng họ cũng từng yêu nhau, sao lại lạnh nhạt như vậy với anh. Bỗng nhiên lại có chút tủi thân trong lòng.

Jeong Jihoon nhìn qua camera thấy anh mệt mỏi bước vào nhà tắm, cởi từng món mặc trên người để lộ thân trắng mút điểm tô nhiều chỗ đo đỏ. Nhẹ nhàng sờ vào bầu vú có chút sưng, cu hắn cửng.

...

Kim Hyukkyu vô tình vào cùng một thang máy với hắn và staff, anh gắng tỏ ra bình thường nói cười qua lại với mọi người.

Tay cầm một thanh kẹo mời mọi người, anh liếc nhìn vui vẻ xoè một thanh trước mặt hắn.

"Jihooni... À Jihoon có muốn lấy một cái không".

Không một lời hồi đáp, chỉ có ánh nhìn chằm chằm, Kim Hyukkyu hụt hẫng mỉm cười cất thanh kẹo đi. Anh không biết được, lúc anh hướng mắt nhìn xuống, thì các staff nhận kẹo của anh đã phải e dè rùng mình cỡ nào trước cái liếc của hắn.

...

Tin hot nghi vấn diễn viên Jeong Jihoon hẹn hò với nữ ca sĩ đình đám!

Người dùng deft_kim hyukkyu đã đăng một ảnh




Em sẽ đi tìm một giấc mơ khác, quên đi hết tất cả những điều gì đã vỡ nát...

...

Nào rảnh viết tiếp👉👈😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro