Kẻ xấu hèn nhát
Xin lỗi anh, vì em chỉ dám nhìn
Em không thể lại gần hay tiến thêm một bước
em sợ phải hướng về phía trước
Sợ sẽ vấp ngã vào tương lai
Đôi mắt này chẳng thấy có ngày mai
Thì ra,
Do em quá nhớ
Cũng là do em quá khờ
em biết mình chẳng đủ ngây thơ
hay ngoan hiền thánh thiện.
Phải chăng anh quá tốt,
quá hoàn hảo với em
Nên một đứa xấu tính như em
Chẳng thể nào với tới
Trước đây em không biết cách chờ đợi
Nhưng em học cách nhẫn nại từ anh
Có vẻ khi thiếu anh , em vẫn giữ thói quen đó
Dần dà em nghĩ mình hiểu nó
Em có thể rời bỏ nó như cái cách em buôngtay anh
Em xấu xa quá đúng không anh ?
Em rời bỏ anh tìm miền đất mới
Nhưng cuối cùng,
Em vẫn quay về
Những tưởng sẽ có một vòng tay rộng đón
Hoá ra chỉ có những cái xua tay
Trong mơ mộng em đã thấy
Em tới gần nói "Em về rồi đây "
Còn anh sẽ mỉm cười kéo em khỏi vũng lầy
Anh à , em sai
Ước gì em có thể thôi im lặng
Thay vào đó em sẽ nắm tay anh
Hứa với em rằng đừng quên em anh nhé
Coi như đó là lời tạm biệt
Để em kết thúc một mối tình....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro