
Hitosama Arerugii
Ah Ah Ah Ah Ah Ah
Rất đau đó, cơn đau ấy, cơn đau ấy, không thể dừng lại được đâu, cứ nhức nhối, cứ đau mãi
Không thể thấy được mọi thứ, không thể thấy tất cả cái ở đây hay ở kia
Mọi thứ chợt biến thành ánh sáng mờ
Không một ai, không một ai, không một ai, không thể tin được một ai
Chỉ mình tôi mới là thứ quan trọng
Nhìn đằng kia, rồi đằng ấy, ở ngoài này, đâu cũng thấy thảm kịch hết
Dù ở đây, hay ở kia, tất cả mọi nơi
Vì sự sợ hãi loài người, tôi toàn tự nhốt mình
Nếu như chỉ đơn giản là một tình bạn giả dối, thì tôi không cần đến nó
Không muốn! Không muốn hết!
Đã dần một bị, phản bội rồi lừa lọc
Bởi tất cả lời nói là dối trá kia
Tôi không biết phải ngăn nỗi đau này sao
Bởi vì tất cả đã trôi dần vào tim
Giờ con tim đang, sưng tấy trong niềm đau
Dường như đang một muốn tan biến hết đi
Vẫn nhói đau như bao ngày đã vội qua
Với những viết thương càng ngày càng lớn thêm
Không một ai, không một ai, không một ai, không thể bám víu một ai
Giọt lệ vẫn mãi tuôn rơi
Tôi tuyệt vọng, đi tìm những, lí tưởng khác, nghĩ mình có thể tìm thấy
Ở đằng đây, ở đằng kia, tất cả mọi nơi
Tôi thật sự ghét loài người
Nhưng về thực chất thì
Thứ thực nhơ bẩn tôi ghét nhất, là chính bản thân này đây, thật mềm yếu làm sao
Tôi ghét! Tôi ghét nó!
Trái tim này đây, đã bị buộc chặt hơn
Trong sự mờ nhạt của lời dối trá kia
Tôi không biết phải ngưng nỗi đau này sao
Chúng đã mãi kẹt ở trong con người tôi
Vì vậy nên tôi, đóng chặt con tim nhỏ này
Giữ nó thật sâu, sâu thật hết mức thôi
Liệu một ai đó có thể chỉ dẫn dùm tôi
Cuộc sống này đây, sao tôi được vui vẻ
(Chiếc vòng cổ kia, bám lấy sợi dây to
Nhắm chặt đôi mắt, muốn tan biến khỏi đây
Tín hiệu cầu cứu, đã đi xa thật xa)
Ở trong góc tối, đã bị lãng quên rồi
Những lời gian dối, ấy đã dần lộ ra
Mang tới co tôi bao cảm giác lo sợ
Không thể ngưng việc phá huỷ những vệt thương
Nằm trên con tim đã dần nát tan này
Dẫu cho đau đớn, con tim vẫn khoá chặt
Sẽ đóng thật sâu, sâu tận mức cuối cùng
Vì vậy làm ơn, hãy chỉ dẫn tới tôi
Một việc giản đơn để tôi chết luôn đi
Tôi không thể ngưng sự đớn đau ấy được
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro