Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 104: Người bệnh nên nghỉ ngơi

Mặc Tuyết vuốt ve gương mặt đỏ bừng, trên mặt tràn ngập không tin.

Anh trai thương cô nhất, thế nhưng vì một người không quen biết, đánh cô?

"Anh trai, anh, đánh em? Vì cô ta anh cư nhiên đánh em?"

Mặc Tuyết mắt phiếm hồng càng thêm đỏ bừng, giống như ăn thịt người.

"Vì cái gì? Anh trai, chẳng lẽ ngay cả anh cũng cảm thấy cô ấy so với hạnh phúc của  em gái còn quan trọng hơn sao?"

"Anh trai, anh hãy nói một câu nha!"

Mặc kệ Mặc Tuyết gào thét, Mặc Lệ Tước nghe không thấy, không để ý tới.

Đem Cố Nam Nam ôm vào trong ngực, đối với Ngự Phong nói, "Ngự Phong, đưa Tuyết Nhi trở về."

Thậm chí không liếc mắt tới Du Minh Tuấn bị trói vào cái cột, ôm Cố Nam Nam đi khỏi kho hàng.
.....

Đêm còn rất dài.

Trong căn phòng đơn giản nhưng có ít phần xa hoa, Cố Nam Nam sắc mặt tái nhợt an tĩnh nằm ở trên giường, mắt nhắm lại.

Mặc Lệ Tước ngồi ở mép giường.

Ánh mắt yên tĩnh vẫn luôn nhìn trên mặt Cố Nam Nam, vẫn duy trì cái động tác này rất lâu.

Lúc ấy, nội tâm anh xuất hiện một chút hỗn loạn, sợ hãi mất đi.

Loại tâm tình này vẫn luôn rối rắm anh đến bây giờ.

Vì cái gì, đối với cô lại sinh ra ý nghĩ như vậy, thậm chí còn vì cô không thương tiếc đánh em gái mà anh nhiều năm thương yêu, việc này hết thảy rốt cuộc là vì cái gì?

Anh đã cảm giác được có một số việc lại dần dần vượt qua sự khống chế của anh, cái cảm giác này thật sự không tốt.  

Bỗng nhiên, Cố Nam Nam vốn đang an tĩnh đột nhiên bất an, không ngừng loạng choạng đầu, trên gương mặt tái nhợt chảy ra mồ hôi, miệng không ngừng nói, "Không cần, không cần, không cần.... "

Mặc Lệ Tước theo bản năng vội vàng giữ chặt tay cô, nắm trong lòng bàn tay, âm thanh cũng ôn nhu rất nhiều, "Anh ở đây!"

Quản gia Phúc bá cung kính đứng phía sau, ngậm miệng không nói.

Quản gia đã ở bên thiếu gia nhiều năm như vậy, tính nết thiếu gia ông cũng biết chút ít.

Hiện tại thiếu gia tâm tình thật không tốt, nếu tùy ý nói chuyện, chính là sẽ mang họa vào thân.

Thiếu gia nhà ông mà tức giận lên, quả thật......

Vài năm về trước phát sinh sự tình, ông đã không nghĩ lại có lần thứ hai.

Mặc Lệ Tước duỗi tay ở trên đầu cô sờ soạng một chút.

Thật nóng!

Cô phát sốt?

"Kêu Vân Lí tới."

"Thiếu gia, việc này.... Nếu không tôi đi kêu Lý bác sĩ?" Ông cũng không nhận thức thiếu gia trong miệng Vân Lí.

Không thể nào kêu được.

Nhưng lại không thể trực tiếp cự tuyệt, nói vậy sẽ làm thiếu gia càng thêm tức giận.

Mặc Lệ Tước lúc này mới nghĩ đến, Vân Lí cơ hồ không có tới căn nhà này, quản gia là không có khả năng biết đến.

"Được rồi, ông đi ra ngoài đi!"

"Là."

Mặc Lệ Tước đứng dậy, đi đến bên ban công, lấy ra chiếc điện thoại.

Sau đó lại trên ban công hút thuốc khói mịt mờ, chờ hút thuốc xong, Vân Lí cũng tới.

Đang ở dưới lầu vẫy tay cười tủm tỉm với hắn.

Mặc Lệ Tước mặt đen đi vào phòng, liền đi tới phòng ngủ mở cửa.

"A nha nha, không nghĩ tới tốc độ còn rất nhanh sao!" Vân Lí đem theo hòm thuốc màu đen, cười đến vẽ mặt thuần trắng vô hại.

Chỉ có tiếp xúc nhiều với Vân Lí mới biết hắn có tài nhưng bụng dạ cũng đen tối.

"Ít nói nhảm, vào đi."

Mặc Lệ Tước đưa hắn tới mép giường, "Em ấy hình như phát sốt, còn bị sợ hãi."

Vân Lí không chút hoang mang, đánh giá người bạn tốt này.

"Chẳng qua chỉ là phát sốt thôi, anh như vậy hoảng loạn sao? Lệ Tước! "

Nói thật, Vân Lí vẫn là lần đầu tiên thấy hắn như vậy bất an.

Xem ra, không gì địch nổi, cái tên bách chiến bách thắng cũng tìm được khắc tinh.

Thật muốn nhìn xem vị nằm ở trên giường có gì đặc biệt, tiểu thư này rốt cuộc sẽ như thế nào tra tấn con người kiêu ngạo này.

Đáng tiếc, cô đang hôn mê.

Mặc Lệ Tước khuôn mặt tuấn tú xanh mét, áp chế lửa giận, "Tôi kêu anh tới là để xem bệnh, không phải mời anh tới để khoác lác, tôi không có lòng tốt bồi anh nói lung tung."

Anh không còn kiên nhẫn.

Nếu không phải suy xét cái tên này phải xem bệnh cho cô, anh tuyệt đối một quyền đánh hắn bay xa.

Vân Lí hít sâu, thở dài, "Được, tôi đi xem!"

Vân Lí khi xem bệnh thật an tĩnh, động tác nhất quán ưu nhã.

Cho người ta cảm giác không giống bác sĩ, ngược lại giống ngưu lang.

Ngưu lang?

Nghĩ đến từ này, sắc mặt Mặc Lệ Tước càng thêm khó coi.

Lúc trước ở khách sạn cùng Cố Nam Nam thời điểm phát sinh chuyện đó, cô cũng cảm thấy hắn là ngoa tiền ngưu lang.

Cô gái này mười phần là mê trai.

Hơn nữa Vân Lí lại đẹp trai nhất trong đám anh em của anh, thật là có tính uy hiếp.

Nếu một chút nữa cô tĩnh lại, nhìn đến Vân Lí, có thể hay không ____

"Người bệnh phát sốt, tựa hồ đã chịu nổi khiếp sợ, bất quá không đáng ngại, châm cứu cho cô, kê đơn thuốc là được. "

Hắn nhìn Mặc Lệ Tước bằng một nửa con mắt, tiếp tục mở miệng, "Bất quá thân thể cô ta suy nhược, dạ dày cũng có chút không tốt, trong khoảng thời gian này anh nhất định để cô ta nghĩ ngơi thật khỏe, không cần quá tra tấn mỹ nhân nha! Nói như thế nào một cô gái mềm mại đáng yêu, liền khiến tôi sinh lòng yêu mến. "

"Ngươi có thể lăn."

Mặc Lệ Tước không cho Vân Lí một cơ hội nói chuyện, trực tiếp đem hắn đuổi ra ngoài.

"A này! Lệ Tước, tôi còn không có..... "

"Nơi này không cần ngươi!"

Vân Lí không rõ gãi đầu.

Cái tên này rốt cuộc làm sao vậy?

Ngày thường thời điểm mặc kệ hắn nói giỡn như thế nào, anh ta đều thờ ơ a!
Lần này, tựa hồ không giống nhau a!

Hay là _____

Hắn ta thật sự yêu cô gái kia?

Nếu là thật, sau này liền có nhiều trò hay để xem.

Vân Lí cùng Ngự Phong giống nhau, đều là e sợ thiên hạ không ai làm cho tên này loạn lên.

Vân Lí xuống lầu, sau đó Mặc Lệ Tước giúp Cố Nam Nam thay đổi khăn, khiểm tra độ ấm trên trán cô.
Vẫn là thực nóng.

Hắn nhìn bốn phía, cái gì cũng không có.

Cái tên kia, cư nhiên đơn thuốc đều không có ghi.

Mặc Lệ Tước lần nữa cầm lấy điện thoại, thanh âm giống như quỷ mị từ địa ngục phát ra, "Cho ngươi năm phút đồng hồ, lăn trở về đây."
......

Trên đỉnh núi, ánh mặt trời ấm áp xuất hiện.

Nghênh đón một ngày buổi tươi đẹp.

"A!"

Một tiếng kêu sợ hãi, Cố Nam Nam nhanh chóng mở mắt.

Cô nhìn xung quanh, đến khi nhận ra nơi này không phải là cái kho hàng khủng khiếp kia, mới chậm rãi thở nhẹ một hơi.

Nhìn kỹ, nơi này căn bản là, "bán đảo biệt uyển."

Tuy rằng cô một lần thực sự chán ghét nơi này, nhưng hiện tại đột nhiên cảm thấy nơi này tựa hồ cũng không có chán ghét.

Cái kho hàng cũ kỹ kia còn có xiềng xích trên cái giường.

Nghĩ tới hoàn cảnh tối qua, Cố Nam Nam thân thể còn đang run rẩy không ngừng.

Mặc Tuyết thật điên rồ.

Một lần lại một lần khiêu chiến cô.

Lúc này đây, cô tuyệt đối sẽ không buồn không hé răng.

Cô phải biết lo cho bản thân, Cố Nam Nam còn phải trở về.

Sắc mặt không tốt, nhưng vẫn kiên trì rời giường đi toilet rửa mặt.

Rửa mặt xong, thay quần áo chuẩn bị xuống lầu.

Mới vừa mở cửa, cũng thấy  Mặc Lệ Tước xuất hiện ở cửa.

Tay còn bưng một ly sữa bò và một chén cháo.

Như vậy tổng hợp....

"Em còn có việc ở công ty, em hiện tại có thể đi?"

Cố Nam Nam đương nhiên nghĩ bữa sáng đó là đem cho chính hắn ăn.

"Không thể. "

Mà kéo cô đi vào trong phòng, đem bữa sáng để trên tủ đầu giường, khom lưng bế Cố Nam Nam để lên giường, đắp chăn đàng hoàng.

"Mặc Lệ Tước em thật sự có bệnh, hôm nay công ty có hội nghị với hậu cần mới em cần phải đi."
Mặc Lệ Tước bưng bữa sáng đặt ở bên miệng thổi một chút, đưa đến bên miệng Cố Nam Nam, giọng lạnh lùng, "Anh đã thế em xin nghỉ. "

"....."  Tình huống gì thế này?

Cô chính là tổng tài, anh cư nhiên xin nghỉ cho cô?

"Ăn bữa sáng trước, sau đó nghĩ ngơi."

"Này, Mặc Lệ Tước, em thật sự...."

Cô không thể đi.

Vốn dĩ mới nhận chức, cô bởi vì tuổi trẻ, rất nhiều cổ đông phản đối, hiện tại còn không có đứng vững, liền vắng mặt trong hội nghị, họ càng tuyệt đối không tin cậy cô, nếu mà như vậy, cô muốn ngồi ổn vị trí tổng tài, khó càng thêm khó khăn.

Cố Nam Nam có chút sốt ruột, muốn xốc chăn xuống giường, "Anh mà như vậy sẽ làm em mất đi chức vị tổng tài. "

"Có anh ở đây, công ty ở Hải Thành, chỉ cần em thích, anh đều có thể cho em trở thành tổng tài!"

"....." Cố Nam Nam vẻ mặt đau khổ, cô không phải có ý này.

Lời hắn nói rốt cuộc là ý tứ gì a!

Không phải gián tiếp bày tỏ tình yêu?

Những lời này tựa hồ đều là mấy loại bá đạo tổng tài dùng chung một kịch bản!

Không, không, không, Cố Nam Nam lắc đầu.

Cô nghĩ quá nhiều.

"Như vậy, em ăn xong bữa sáng, anh cho em đi công ty đi được không?"

Thấy hắn không thỏa hiệp, Cố Nam Nam đành phải mềm dẻo.

"Ăn xong hãy nói."

Cố Nam Nam cắn môi, hiện tại chỉ có thể nghe lời.

Ăn xong trước đi!

Sự tình ngày hôm qua, cô kỳ thật vẫn luôn hoài nghi, chính mình như thế nào rốt cuộc thoát khỏi tay Mặc Tuyết.

Cô chỉ nhớ rõ có người chết trên người cô, lúc sau cũng hôn mê bất tỉnh.

Khi tỉnh lại, liền phát hiện mình ở bán đảo biệt uyển.

Tối hôm qua thời gian cô ngất đi, rốt cuộc đã xảy ra cái gì?

Mặc Lệ Tước tựa hồ thay đổi thành một người khác , một muỗng một muỗng đút cô,  Cố Nam Nam chột dạ há miệng.

Mới vừa ăn được hai muỗng, vẫn không nhịn được,  cô mở miệng hỏi, "Cái kia, tối hôm qua......Là anh cứu em....Sao?"

"Ăn nhanh lên, không ăn đồ ăn sẽ lạnh. " Hắn cũng không trả lời cô.

Trong đó nhất định che giấu điều gì.

Cô đột nhiên tức giận,  giật lấy chén cháo, "Tôi tự ăn!"

Mặc Lệ Tước lẳng lặng nhìn,  không nói gì, vẫn luôn yên lặng nhìn cô ăn xong.

Lúc sau gọi thím Lý lên dọn dẹp.

Cố Nam Nam nhìn đồng hồ, 8 giờ hơn năm phút, hiện tại đi vẫn còn kịp.

"Mặc Lệ Tước, em ăn xong rồi, hiện tại có thể đi công ty?" Cô ôm một tia mong chờ.

Lại bị Mặc Lệ Tước lạnh lùng từ chối,"Không thể! "

"Vì cái gì?"

Cô đều đã nghe lời hắn.

Vì cái gì còn không thể?

"Mặc Lệ Tước, ngươi đáp ứng tôi chỉ cần ăn bữa sáng xong, ngươi cho tôi đi công ty. "

Như vậy cô mới miễn cưỡng ăn xong.

Hiện tại người này lại không giữ lời.

"Anh chỉ nói ăn xong, cũng không có nói cho em đi."

"Ngươi vô lại." Cố Nam Nam gầm nhẹ.

Mặc Lệ Tước lấy ra khăn giấy lau khóe miệng cô, giọng nói ôn hòa, "Em là người bệnh, cần nghỉ ngơi."

"Tôi không có bệnh!"

"Em có." Anh kiên quyết trả lời.

Cố Nam Nam nắm tay, mày nhăn thành mũi tên đối với Mặc Lệ Tước la hét, "Ngươi mới có bệnh, cả nhà ngươi đều có bệnh!"

Mong các bạn ủng hộ bộ truyện thứ hai của mình "Kết hôn thử nghiệm: cần phải cố gắng. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro