Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vô tựa 2

Gã là một cái cây, chính xác hơn là một gốc cây cổ thụ. Trong khu rừng già ấy, gã sống lâu, lâu đến độ gã quen từng bụi cỏ, từng bụi hoa, từng ngóc ngách xung quanh gã. Những chiếc lá của gã lưa thưa, không còn xum xuê như cái ngày gã còn trẻ nữa. Rồi năm tháng trôi qua, từng chiếc lá một cứ rụng dần, rụng dần, cho đến một ngày gã tỉnh dậy, trên cành cây của gã chỉ còn lất phất một chiếc lá. Chiếc lá xanh mơn mởn ấy như cả cuộc sống của đời gã. Gã nâng niu, gã chăm bón, rễ gã len lỏi khắp vùng đất xung quanh để nuôi nấng chiếc lá của cuộc đời gã, mặc kệ những bụi cỏ xung quanh gã than phiền vì không kiếm nổi một giọt nước. Trời như động lòng thương gã mà suốt trăm năm chiếc lá vẫn xanh tươi như thủa ban đầu.

Rồi ngày nọ, có một con sâu đo không biết từ đâu xuất hiện. Nó bò lên thân, lên cành trong sự bất lực của gã. Gã cây già hoảng sợ, cố tạo ra những tiếng xào xạc để đuổi con sâu đi. Và tất nhiên con sâu tỉnh bơ, bò tiếp lên nhánh cây của gã. Nhìn con sâu chuẩn bị chạm vào báu vật của đời mình, gã chỉ biết nhắm mắt cầu nguyện, mong có một điều kì diệu nào đó xảy ra. Dường như Đấng toàn năng nghe được lời gã, một con chim nhỏ bay tới, chộp lấy con sâu đo ác mộng ấy. Khi con chim chạm vào nhánh cây, lực của chú chim như giọt nước tràn li, chiếc lá tưởng chừng như đầy sức sống - hóa ra lại mục ruỗng tự khi nào, tan thành bụi trần trong sự ngỡ ngàng của gã. Gã cây xấu xí đau khổ gào thét trong câm lặng, còn chú chim thì vô tư như muốn hỏi gã có còn con sâu nào nữa không. Đêm ấy, trời mưa to như giông bão trong lòng gã.

Ngày hôm sau, khi gã tỉnh dậy, khắp các nhành cây của gã bỗng đầy chồi non, những chiếc lá con như đang cố bung mình sau cơn mưa giông hồi tối.
Còn những bụi cỏ, bụi hoa xung quanh gã, đã héo khô tự đời nào.

Trăm năm lạc lối - trăm năm tàn
Một khắc hồi đầu - kiếp bình an
Khúc phượng cầu hoàng ngân đơn giản
Cao Lưu nhất niệm đứt dây đàn

Chú thích:
Phượng cầu hoàng: khúc đàn mà Tư Mã Tương Như đàn cho Trác Văn Quân nghe, để tỏ nỗi lòng yêu thương.
Cao Lưu: tức Cao Sơn Lưu Thủy - 2 khúc đàn của Bá Nha và Tử Kỳ. Hai người mệnh danh là tri kỉ. Khi Tử Kỳ chết, Bá Nha cũng đập đàn, không bao giờ đánh đàn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro