
Chương 420+ 421: Thẳng thắn
Mạng lưới TV và Internet khắp thành phố đều tung tựa đề lớn nhất, nói hai người đứng đầu tập đoàn tài chính sắp mở họp báo với ký giả về chuyện CD ! Tất cả mọi người đang quan tâm theo dõi, hai gia tộc lớn nhất bị cuốn vào vụ tai tiếng liên quan đến tân tấn ảnh hậu, rốt cuộc sẽ có kết quả như thế nào, mà hai gia tộc lớn chấp nhận chuyện này, sẽ phát biểu cách nhìn gì ? Tất cả mọi người im lặng chờ đợi . . . . . .
Tại trụ sở tập đoàn Toàn Cầu và cao ốc Thế Kỷ Hàn thị, Nhân viên nghiệp vụ đang nhộn nhịp dựng sân khấu và dãy bàn hình chữ nhật, hôm nay hai bên đều có đoàn luật sư và cố vấn công ty tham dự, bọn họ ngồi ở đầu hàng, nghiêm túc nhìn các nhân viên đang sắp xếp trên sân khấu, cẩn thận điều chỉnh Microphone thật tốt! Cùng nhau thay trang phục, nghiêm chỉnh đứng chờ trước đại sảnh, ngăn tất cả phóng viên ở bên ngoài đại sảnh, nhân viên tiếp tân trong đại sảnh nhanh chóng mang những chiếc bàn hình chữ nhật, trái cây, điểm tâm và nước suối, trên mặt của mỗi người cũng im lặng đến đáng sợ!
Các phóng viên canh giữ ở hai nơi đều căng thẳng ngắm nhìn, cho đến khi bức tường người được mở ra, tất cả tên phóng viên lập tức xông vào hội trường, ngồi trên dãy ghế dài màu trắng đã được sắp xếp, vừa nhìn lên sân khấu, vừa hỏi xong khi nào Tổng Tài sẽ đến . . . . . .
Trước đại sảnh cao ốc Thế kỷ! Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt, hai người mặc âu phục màu đen đi vào, gật đầu chào tất cả phóng viên hội trường, trong ánh đèn flash chiếu sáng, ngồi xuống.
Tại đại sảnh tập đoàn Toàn Cầu, khắp mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, thậm chí do thân phận Daniel quan hệ quốc tế, cho nên hấp dẫn rất nhiều truyền thông trong và ngoài nước, cuối cùng, Đệ Nhất Phu Nhân được người giúp việc dìu đỡ, mặc sườn xám màu cam, khoác khăn choàng ren, trong ánh đèn flash của mọi người, đoan trang tao nhã đi tới vị trí đầu trên sân khấu, đầu tiên là liếc mắt nhìn hoa quả, trà nước chiêu đãi phóng viên đã chuẩn bị sẵn sàng chưa, thậm chí còn bảo nhân viên làm việc cách 10 phút phải thay một lần trà nóng, bà nói thời tiết lạnh, mọi thứ sẽ bị nguội, đám phóng viên vốn đang nóng hừng hực, cũng không khỏi bị khí chất tao nhã của bà làm rung động. . . . . .
Đúng 12 giờ trưa!
Bên trong phòng khách biệt thự trên đỉnh núi!
Trương Kính Trung nghe nói Hàn thị và Tổng Tài Toàn Cầu muốn mở cuộc họp báo, liền bảo Hạ Tuyết và Tôn Minh cùng ngồi ở trong phòng khách, xem tin tức, sắc mặt Hạ Tuyết nhợt nhạt, mặc váy dài màu trắng do sư nương đưa cho mình, khoác khăn choàng tua, ngồi trên ghế sa lon, căng thẳng nói: "Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?"
Trương Kính Trung và Tôn Minh không lên tiếng, đàn ông và phụ nữ không giống nhau, từ trước đến giờ đàn ông luôn bình tĩnh và lý trí hơn phụ nữ, sư nương ngồi bên cạnh Hạ Tuyết, nắm tay bị thương của cô, ôm vai trái của cô nói: "Không sao! ! Không sao! !"
Đại sảnh One-king ! !
Trác Bách Quân và Trầm Ngọc Lộ cùng một số diễn viên cũng ngồi trước màn ảnh lớn trong đại sảnh, nhìn đám phóng viên đột nhiên yên lặng, cũng biết Hàn Văn Hạo xuất hiện rồi, mọi người càng yên lặng, nín thở ! !
Trước đại sảnh Thế kỷ!
Rốt cuộc trong không khí căng thẳng, Hàn Văn Hạo đi tới hiện trường họp báo, ánh đèn flash lập tức rọi lên người của hắn, ánh sáng trắng chiếu lên khuôn mặt của hắn, chỉ thấy hai tròng mắt của hắn thâm thúy, ẩn giấu bình tĩnh, cơ trí và tính toán đáng sợ, chỉ cần người đàn ông này xuất hiện, rất nhiều người cũng không nhịn được trở nên bình tĩnh, nhìn gương mặt mạnh mẽ, uy hiếp, dường như có thể cảm nhận hắn sắp đem đến cho mọi người một trò hay !
Trong từng loạt ánh đèn flash, cuối cùng Hàn Văn Hạo đã đi đến hiện trường, đứng trên sân khấu họp báo, đám phóng viên ở phía sau đoàn luật sư, lập tức giơ Camera quay chụp, ánh mắt Hàn Văn Hạo chợt lóe, liếc mắt nhìn toàn trường một cái, cũng không lên tiếng, cho đến khi Tả An Na bước nhanh lên sân khấu, cầm một điều khiển từ xa, màn hình lớn phía bên trái Hàn Văn Hạo mở ra, trong màn hình, Daniel trong ánh đèn flash, chậm rãi đi lên sân khấu họp báo, người đàn ông tao nhã, hấp dẫn này, mặc kệ đặt mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào, hắn cũng có thể bình tĩnh, cười nhẹ, giống như mọi thứ xảy ra trước mắt hắn, đều không quan trọng, nghe nói hắn sẽ tiến hành tranh cử Tổng Thống sáu năm sau, nếu hắn tranh cử thành công, hắn sẽ là Tổng Thống trẻ tuổi nhất của nước Pháp . . . . . .
Hàn Văn Hạo nhìn trong màn hình, thấy Daniel đã chuẩn bị sẵn sàng, hắn chậm rãi vươn tay điều chỉnh Microphone một chút, nói một câu: "Cám ơn các vị tới tham gia buổi chiêu đãi phóng viên của tôi, buổi họp báo lần này, tôi sẽ cùng với Toàn Cầu cử hành trực tuyến".
Có một phóng viên không kềm chế được, đã đứng lên, nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Hàn Tổng Tài, lần này ngài mở cuộc họp báo, liên tuyến cùng Toàn Cầu để giải thích rõ chuyện CD liên quan đến Hạ Tuyết, có phải là để ngăn chặn cổ phiếu rớt giá của hai công ty hàng đầu ?"
"Đúng vậy! Có tin đồn, nhà đầu tư cho rằng, ngài vì sự kiện CD mà chấm dứt hợp tác, xin hỏi có đúng không !"
"Nghe nói hôm qua, vợ chưa cưới của ngài vì không chịu nổi sự thật bị sinh non, mà muốn tự sát?"
"Rốt cuộc, ngài và Hạ Tuyết có quan hệ thế nào?"
Phóng viên thi nhau đặt câu hỏi, Hàn Văn Hạo lạnh lùng lắng nghe . . . . . .
Hạ Tuyết căng thẳng ngồi ở trước TV, nhìn Hàn Văn Hạo, hai mắt rưng rưng suy nghĩ, rốt cuộc người đàn ông này muốn làm gì? Đang lúc con ngươi quay vòng, cô lại nhìn thấy trước cà vạt của Hàn Văn Hạo có cài một kẹp đen trắng, đó là món quà sáu năm trước cô đưa cho hắn, hắn còn giữ lại? Hạ Tuyết kích động ngẩng đầu nhìn ánh mắt Hàn Văn Hạo ! !
"Hàn Tổng Tài. . . . . . Tôi để ý hôm nay tại cuộc họp báo chính thức này, dường như một người đàn ông đã kết hôn, mang kim cài, đây là sự trùng hợp, hay nhất định có ý nghĩa gì bên trong?" Có một nữ phóng viên sắc bén phát hiện vấn đề này, đặt câu hỏi ! !
Hàn Văn Hạo nhìn nữ phóng viên kia, cười khẽ một tiếng, cầm Microphone nói: "Đối với chuyện này, tôi sẽ giải thích rõ!"
Hắn vừa nói xong, hơi quay đầu nhìn Giám đốc của khách sạn Đông Á và tất cả nhân viên phòng quan sát trong hội trường đi tới, ngoài ra còn có chuyên gia phân tích phim ảnh, bọn họ chia nhau đem cuộn băng theo dõi chuyện 6 năm trước Hạ Tuyết và Hàn Văn Hạo đã đến khách sạn, phát lên, sau đó chuyên gia phân tích phim đứng ở vị trí đầu, cầm lấy Microphone nói: "Chúng tôi đã từng phân tích cuộn phim này mất 10 mấy giờ đồng hồ, thông qua các loại số liệu phân tích, nhận định CD này là loại camera ngầm mới nhất của 6 năm về trước, hơn nữa tất cả báo cáo phân tích chứng minh, thời gian quay CD này từ 3 đến 5 năm về trước!"
Báo cáo phân tích này vừa công bố, tất cả phóng viên đều xôn xao, có một vài phóng viên tinh mắt chú ý đến tình huống này, liền hỏi tiếp: "Hàn Tổng Tài, ngài công bố số liệu này theo. . . . . ."
Cố vấn đoàn Luật sư, Lưu luật sư lập tức đứng lên nhìn đám phóng viên nói: "Tài liệu này cho thấy, hình ảnh của Hàn Tổng Tài và Hạ tiểu thư trong CD thuộc về 6 năm trước, cũng chứng minh Hàn Tổng Tài và Hạ tiểu thư hiện tại không có xảy ra bất kỳ hành động nào, chúng tôi sẽ truy cứu trách nhiệm luật pháp đối với tất cả truyền thông đưa tin không đúng sự thật !"
Tất cả phóng viên đều nhấn nút cameras, ánh đèn flash nhoáng lên, nhưng cũng không lên tiếng.
Có một phóng viên đứng lên hỏi: "Xin hỏi Hàn Tổng Tài, sáu năm trước ngài và Hạ tiểu thư có quan hệ như thế nào, tại sao xảy ra sự kiện CD ?"
Hạ Tuyết căng thẳng nhìn Hàn Văn Hạo!
Hàn Văn Hạo nghe xong, đột nhiên sắc mặt dịu lại, nhìn ống kính, dường như thấy đôi mắt đẫm lệ của Hạ Tuyết đang căng thẳng nhìn chằm chằm mình, hắn mỉm cười, điều chỉnh Microphone chậm rãi nói: "Cô ấy. . . . . . Là vợ của tôi sáu năm trước . . . . . ."
Hạ Tuyết khiếp sợ nhìn Hàn Văn Hạo, hai mắt trợn to, không thể tin được, nước mắt cũng không nhịn được lăn xuống. . . . . .
Tất cả phóng viên ồn ào đứng lên, lập tức cầm máy ảnh chụp lấy thời khắc quá chấn động lòng người! ! 6 năm trước, Hàn Tổng Tài và Hạ Tuyết có quan hệ hôn nhân ! ! ?
Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt im lặng ngồi ở dưới sân khấu, nhìn anh trai, hai mắt lộ ra một chút đau lòng.
Hàn Văn Hạo suy nghĩ một chút, hơi cười khổ, nhìn ống kính nói: "Lúc tôi biết cô ấy, cô ấy chưa đầy 20 tuổi, một cô gái thanh xuân, xinh đẹp động lòng người . . . . . ."
Hạ Tuyết nhìn màn hình, nước mắt lăn xuống, cúi đầu, thân thể bắt đầu khổ sở run rẩy.
"Tôi quen biết cô ấy vào một đêm trời đầy tuyết, đêm đó, đèn rất tối, ánh mắt của cô ấy sáng lấp lánh, giống như hai vì sao. . . . . . có lẽ tình yêu cũng bắt đầu từ đấy, thường thường không cần trải qua một ít thời gian sống cùng nhau. . . . . . Nhưng. . . . . ." Hàn Văn Hạo nhìn ống kính, trong lúc Hạ Tuyết thở dài, mới mỉm cười nói: "Nhưng sáu năm trước, tôi đã làm rất nhiều việc tổn thương cô ấy, đến nỗi để cho cô ấy đau lòng rời đi, hơn nữa lúc ấy. . . . . . Là tôi đuổi cô ấy đi. . . . . . Tôi rất hận đuổi cô ấy đi. . . . . ."
Đám phóng viên tham gia họp báo, thậm chí bao gồm cả dân cư mạng đang theo dõi chuyện này, đều im lặng nhìn Hàn Văn Hạo. . . . . .
Hạ Tuyết cúi đầu, nghe Hàn Văn Hạo nói như vậy, nước mắt từng giọt lăn xuống, đau lòng nói, tại sao anh phải nói như vậy ? Tại sao. . . . . .
Hai tay của Hàn Văn Hạo chống lên bục lễ đài, liếc mắt nhìn phóng viên toàn trường, đau lòng nói: "Một cô gái chưa đầy 20 tuổi, bị tôi làm tổn thương, mang bảo bảo còn chưa thành hình trong bụng, buông tha tiền đồ tốt nhất trong cuộc đời, dắt em trai 3 tuổi, đi đến một thị trấn nhỏ, sống một mình. . . . . . Mà khi đó tôi không biết gì cả, vẫn hưởng thụ cuộc sống xa hoa, bao gồm cả lúc cô ấy mang thai, khó sinh, đứa bé ra đời, đứa bé lớn lên, không hề quan tâm! Cô ấy chính là người như vậy, cắn chặt răng, giữ kín bí mật kia, qua sáu năm. . . . . . Sáu năm sau chúng tôi lại vô tình gặp nhau, tôi đã từng hỏi cô ấy, hận tôi không? Cô ấy nói không hận. . . . . . Cô ấy muốn tha thứ cho từng người, chỉ muốn bình yên trải qua cuộc sống khó có được của mình. . . . . . nhưng một người thiện lương như vậy, vận mệnh lại không muốn buông tha cho cô ấy, chuyện CD bị phát tán, tất cả ngôn luận ác ý nhắm vào cô ấy, làm cho tôn nghiêm của cô ấy vỡ nát, rơi rụng xuống mặt đất. . . . . . Tôi nghĩ, cô ấy có lỗi gì? Tại sao phải gánh chịu tội lỗi này ? Là lỗi của tôi, tôi không chịu trách nhiệm tình cảm ! Tại sao muốn cô ấy gánh chịu tất cả? Cô ấy là một cô gái hiền lành, vì tôi mà chịu đau khổ sáu năm . . . . . . Nhưng sáu năm sau, cô ấy vẫn. . . . . . vì tôi mà gánh chịu đau khổ. . . . . ."
Hạ Tuyết ôm mặt khóc thất thanh, nước mắt từ trong tay tràn ra, 6 năm qua chịu khổ, dường như vào lúc này, tất cả đã phóng thích . . . . . .
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, có một vài nữ phóng viên nghe xong, trong lòng không khỏi đau xót, cúi đầu len lén lau nước mắt . . . . . .
Hàn Văn Hạo cắn chặt răng, cầm Microphone, kích động nói: "Sự thật là cái gì? Rốt cuộc sự thật là cái gì? Sự thật chính là sáu năm qua, Hàn Văn Hạo tôi đã phụ bạc Hạ Tuyết ! Mà cô ấy không hề có lỗi với bất kỳ ai, sai chính là người bất lương rắp tâm, đào bới chuyện sáu năm trước, vô hình phóng đại, muốn tiến hành hủy hoại! ! cuối cùng, tôi và Tổng Tài Toàn Cầu cũng đã hiểu rõ chuyện này, có một số người ở trong bóng tối cho rằng muốn đùa bỡn chúng tôi trong lòng bàn tay! ! Cho nên bây giờ, tôi quyết định phải đền bù cho người vợ sáu năm trước của tôi!"
Đám phóng viên xôn xao, hồi hộp nhìn Hàn Văn Hạo. . . . . .
Hàn Văn Hạo lại ngẩng đầu nhìn Daniel trong màn ảnh lớn, Daniel lập tức quay đầu nhìn về phía Sophie, Sophie khẽ gật đầu, sau đó mời luật sư cố vấn xách theo túi công văn đi lên phía trước, đem tất cả tài liệu đưa ra trước sân khấu, từng cái trưng bày ra ngoài, đám phóng viên không hiểu, chỉ xôn xao ngắm nhìn. . . . . .
Ánh mắt Hàn Văn Hạo chợt lóe, nhìn đám phóng viên nói: "Tôi quyết định, đem 10% cổ phần của tôi trong dự án khách sạn thế giới chuyển tặng cho con gái tôi . . . . . ."
Daniel cũng mỉm cười, nắm Microphone nói: "Là nhà đầu tư lớn nhất đối với tập đoàn tài chính Hàn thị trong dự án "Khách sạn Thế giới", tôi quyết định đem 10% cổ phần của tôi, chuyển tặng con gái của tôi, Hi Văn! !"
Phóng viên ở hai bên đại sảnh đều ồ lên! Ước tính 10% cổ phần là một cái giá thế nào ! !
Hạ Tuyết khiếp sợ nhìn hai người đàn ông trong TV ! !
Hàn Văn Hạo mời luật sư đưa ra một loạt chứng minh, lại nhìn ống kính nói: "Cho nên tôi và Tổng Tài Toàn Cầu có chung đứa con gái Hi Văn, 20% cổ phần khách sạn thế giới, trong lúc con bé chưa đầy 18 tuổi, cổ phần này để cho người vợ trước của tôi, Hạ Tuyết thay mặt quản lý! Từ nay, tập đoàn Toàn Cầu và Hàn thị, có phước cùng hưởng, có họa cùng chia, không có bất kỳ hành động hủy bỏ hiệp ước nào ! ! Chúng tôi sẽ cùng triển khai dự án này! !"
Đám phóng viên xôn xao bàn tán 20% cổ phần nói: "Trời ạ! 20%, là bao nhiêu cái trăm triệu? Thật là vợ trước giá trên trời mà . . . . . ."
Hạ Tuyết lập tức đứng lên, nhìn màn hình kêu to: "Không được! ! Tôi không thể nhận! !"
Hàn Văn Hạo nhìn ống kính mỉm cười, đau lòng nói: "Hạ Tuyết. . . . . . Sáu năm qua, em đã chịu khổ, xin lỗi em. . . . . ."
Nước mắt Hạ Tuyết lăn xuống, nhìn Hàn Văn Hạo. . . . . .
Hàn Văn Hạo nhìn ống kính, đưa mắt nhìn thật lâu, thật lâu, trong tròng mắt xẹt qua nét thâm tình. . . . . .
Hạ Tuyết cũng nhìn thấy ánh mắt thâm tình kia, trong lòng đau nhói, nước mắt rơi xuống, nghĩ đến sáu năm trước, thật ra hắn giúp đỡ cho mình rất nhiều, cho dù hắn mắng chửi mình thế nào, nhưng vẫn đem mình trong trời đầy tuyết giá mang về nhà, lần lượt giúp mình giải quyết các vấn đề khó khăn, còn giữ lại kẹp cravate sáu năm qua, cùng với mình nhảy xuống vách núi, cõng mình đi trên con đường chông gai, gập ghềnh, đi tới nhà Trần lão, buổi tối cho mình ấm áp, lúc ban ngày, nắm tay bước đi trên con đường nhỏ và câu nói kia. . . . . ."Tôi muốn ở cùng em. . . . . ."
Trong lòng của cô chợt đau nhói, không nhịn được, rơi lệ. . . . . .
"Sự kiện CD, đó là hành vi cá nhân, chúng tôi cũng không có làm bất kỳ hành động vô đạo đức nào, sáu năm trước, chúng tôi yêu nhau, đây là hành động bình thường! Cho nên đối với chuyện này, tôi sẽ truy cứu trách nhiệm luật pháp đối với tất cả các tờ báo đăng tin không đúng sự thật ! ! Hơn nữa yêu cầu tất cả trang web dừng truyền tải nội dung liên quan đến CD! Hàn Văn Hạo tôi xin thề, vì bảo vệ người vợ trước của tôi, nếu có bất luận kẻ nào còn dám lén lút lưu hành nội dung CD, tôi sẽ truy cứu tới cùng! !" Hàn Văn Hạo nói vừa xong, chuẩn bị xoay người rời đi!
"Hàn Tổng Tài, ngài vẫn thích vợ trước của ngài sao? Đối với vợ chưa cưới hiện tại, ngài có lời gì muốn nói?" Nữ phóng viên nổi danh đột nhiên đứng lên hỏi! !
Hàn Văn Hạo dừng lại, quay mặt nhìn đám phóng viên: "Sáu năm trước, tôi không cho cô ấy có cơ hội lựa chọn, chúng tôi đã ở cùng nhau rồi. . . . . . Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ tôn trọng tất cả sự lựa chọn của vợ trước tôi . . . . . . bản thân tôi đã không còn quan trọng nữa. . . . . . Xin mọi người chú ý hạnh phúc của cô ấy là tốt rồi. . . . . ." Hắn nói vừa xong, lạnh lùng đi ra hội trường. . . . . .
Ngay sau đó Daniel cũng đứng dậy, hôm nay hắn không cần nói nhiều, nhưng cũng như đã nói hết mọi thứ ! !
"Daniel Tổng Tài, chuyện này đã sáng tỏ, hôn ước giữa ngài và Hạ Tuyết vẫn cử hành như bình thường sao?" Có phóng viên nhìn lại Daniel hỏi.
Daniel nhìn đám phóng viên, mỉm cười nói: "Ý kiến của tôi và với Hàn Tổng Tài giống nhau, chỉ cần cô ấy hạnh phúc, tôi tôn trọng bất kỳ sự lựa chọn nào của cô ấy. . . . . . Cám ơn mọi người. . . . . ."
Hắn nói vừa xong, dưới sự bảo vệ của đám hộ vệ, đi ra khỏi tập đoàn Toàn Cầu!
Hạ Tuyết sửng sốt nhìn hai người đàn ông trong TV rời khỏi, trong lòng của cô đau nhói, lại cảm kích nở nụ cười. . . . . . Trương Kính Trung khẽ mỉm cười đứng lên, nhẹ nắm tay Hạ Tuyết, nói: "Con thật hạnh phúc, có hai người đàn ông vì bảo vệ cho con, mà hy sinh lớn như vậy. . . . . . Tại sao muốn đi đến thế giới lạnh lẽo? Chúng ta còn sống, phải cảm nhận tất cả. . . . . . Hiện tại mọi người chờ con kia. . . . . ."
Hạ Tuyết quay đầu không hiểu, nhìn sư phụ, hỏi: "Chờ con? Chờ con làm gì?"
Tôn Minh cũng đứng lên, mỉm cười nói: "Chờ con ra ngoài nói cho mọi người, cám ơn vị hôn phu đã cho con thương yêu, cám ơn chồng trước của con đã thẳng thắn nói tất cả, cho con một thân phận chân chính giá trên trời ! ! Từ nay về sau, con có thể dắt tay của con gái, đi dưới ánh mặt trời rồi. . . . . . Lớn tiếng nói, sáu năm trước, tôi đã từng sống thế nào, làm thế nào đi đến hiện tại. . . . . . Hơn nữa sẽ tiếp tục bước thẳng về phía trước! ! Hạ Tuyết, vất vả rồi! Vì có nhiều người thương yêu như vậy, phải dũng cảm đi về phía trước! ! ! Cố lên! !"
Hạ Tuyết nhìn hai người thầy, xúc động cười, nước mắt lăn xuống . . . . .
CHƯƠNG 421: TIỀN NHIỀU QUÁ
Một ly Hồng Trà "Xoảng" một tiếng, rơi trên mặt đất, vỡ vụn, chỉ còn lại xác trà, vì chuyện bất ngờ xảy ra !
Hàn Trung Trí không thể tin, ngồi trước ti vi, nhìn mình con trai của để lại một câu nói, dường như mất đi, dường như không liên quan đến tôi, nhưng hắn lại ném ra một quả bom đáng sợ, nét mặt của ông ta cưng đơ, hai mắt nhanh chóng lưu chuyển, nhớ tới khuôn mặt nhỏ nhắn, mềm mại của cô bé con, chỉ có duyên gặp gỡ một lần, đôi mắt lanh lợi, giọng nói trong vắt, mạnh mẽ, lại xuất thân từ con trai của mình, con bé lại là cháu gái của mình, lại quan hệ thân thiết với gia đình Daniel, đầu óc ông ta đột nhiên bị choáng váng. . . . . .
"Trời ạ. . . . . ." Trang Minh Nguyệt cũng che miệng, không thể tin được, nói: "Cô bé con tên Hi Văn đó lại là máu mủ Hàn gia chúng ta! Không trách được lúc ấy nhìn con bé lại có một loại cảm giác quen thuộc, con bé là máu mủ Hàn gia chúng ta! ! Trời ạ! Chẳng lẽ ông trời thương xót Hàn gia chúng ta? Vừa mất đi một đứa cháu, lại được một cháu gái? Mà Hạ Tuyết và Văn Hạo, sáu năm trước thực sự từng có duyên phận . . . . . ."
Trang Minh Nguyệt vốn là người thiện lương, khi phát hiện ra sự thật này, bà lập tức vui sướng, tươi cười nhìn chồng, nhưng thu lại sắc mặt, hoảng sợ, bởi vì bà nhìn thấy vẻ mặt cau có đáng sợ của chồng, bà sốt ruột cho cháu gái, chắn trước mặt của chồng hỏi: "Ông muốn làm gì?"
"Tôi muốn tự mình điều tra chuyện này! ! Tôi muốn tự mình xác định con bé con kia có phải máu mủ của Hàn gia chúng ta hay không! !" Hàn Trung Trí không cách nào tin tưởng đây là sự thật, nói xong, lập tức muốn xoay người đi ra trà phòng!
"Ông điên rồi!" Trang Minh Nguyệt căng thẳng theo sát chồng, hai mắt rưng rưng van xin nói: "Đừng như vậy, Trung Trí! ! Ba đứa con trai của chúng ta, chỉ có Văn Hạo nguyện ý ở lại bên cạnh chúng ta, ông còn muốn ép buộc chúng nó ra đi sao ?"
"Bà cảm thấy tôi ép buộc đứa nào ra đi ? Bọn chúng đều là cốt nhục của tôi! ! Tôi chỉ hy vọng bọn chúng thành tài, tôi có lỗi gì ?" Hàn Trung Trí tức giận trợn trừng mắt nhìn vợ, hỏi! !
Trang Minh Nguyệt lại khổ tâm khuyên: "Bởi vì ông quá mong mỏi mà hoàn toàn không chú ý đến cảm thụ trong lòng của chúng nó, mới đẩy chúng nó càng xa! ! Hôm nay, vốn là chúng ta nên vui mừng, thật may là Daniel không tính toán hiềm khích lúc trước, giúp Hàn gia chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này, vào lúc này, ngàn vạn lần ông không được làm chuyện gì nữa! Phải biết Hạ Tuyết là người được gia đình Daniel vô cùng thương yêu. . . . . ."
"Chính vì như vậy, tôi mới phát hiện cô gái này quá đáng sợ! !" Hàn Trung Trí sắc mặt lạnh lẽo nói với Trang Minh Nguyệt: "Rõ ràng cô ta mang thai máu mủ Hàn gia chúng ta, lại cùng Daniel ở chung một chỗ, đây không phải là muốn trả thù gia đình chúng ta, muốn cướp đoạt cổ phần công ty sao? Nếu Hi Văn thật sự là máu mủ gia đình chúng ta, vậy cũng được, nhưng dù thế nào đi nữa, cô ta cũng không thể là người giám hộ! Tôi nhất định muốn đoạt lại Hi Văn! ! Tuyệt đối sẽ không để cho cháu gái của tôi có một người mẹ như thế ! !"
Trang Minh Nguyệt khổ sở nhắm hai mắt, nước mắt lăn xuống, nhìn chồng bất đắc dĩ, lắc đầu, khóc nói: "Rốt cuộc ông muốn thế nào? Đừng như vậy! ! Đừng tổn thương cô gái vô tội đó nữa! ! Cô ấy đã đủ khổ! ! Hơn nữa ông tổn thương cô ấy, Lam Anh cũng sẽ không bỏ qua cho ông !"
Hàn Trung Trí vừa nghe đến tên Lam Anh, sắc mặt lạnh lẽo nhìn vợ, nói: "Chỉ có loại người như bà, mới nhắc tới Lam Anh nhẹ nhàng như vậy!" Trong giọng nói ông ta tràn đầy khi dễ!
Trang Minh Nguyệt sửng sốt nhìn Hàn Trung Trí, nước mắt lăn xuống.
Ánh mắt Hàn Trung Trí hơi lóe lên, nhanh chóng đi ra ngoài, vừa rời đi, vừa nói: "Tôi không thích bà chảy nước mắt! Nếu bà chỉ có một phần giống bà ấy, thì học theo bà ấy đi, đừng khóc lóc mà phải kiên trì một chút! Mọi việc đừng luôn dựa dẫm vào tôi! Ba mẹ đều đã chết, không phải những ngày an nhàn của bà đã đến rồi sao? Mỗi ngày lo lắng, giống cái gì?"
Trang Minh Nguyệt không lên tiếng, chỉ ngây ngô đứng một bên. . . . . . Hàn Trung Trí nói vừa xong, vội vàng đi tới khách sạn! !
******
Khách sạn, phòng tổng thống !
Lam Anh ôm vai, cùng Thanh Nhã và những người giúp việc nhìn Hi Văn mặc áo sơ mi nhỏ màu trắng, quần dài đen, khoác com lê màu hồng, đeo kính mát, ngồi trên ghế sa lon, nhìn các đại gia, vẻ mặt đầy khí thế kiêu ngạo!
Lam Anh đột nhiên cười, nhìn Hi Văn có chút bất đắc dĩ, hỏi: "Bây giờ, ngài muốn làm gì ?"
"Ai nha. . . . . ." Hi Văn như một lãnh đạo nhìn xung quanh, hai tay vịn ghế sa lon, vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Tiền nhiều quá, cháu làm sao xài hết ?"
"Phốc!" Thanh Nhã nhịn không được, cười ra tiếng!
Lam Anh nhướng mày, nhìn Hi Văn bật cười nói: "Bảo bối, ngài không có sao chứ! Số tiền kia, đến khi cháu 18 tuổi mới có thể cầm!"
"Tại sao phải để cho Hạ tiểu thư làm người giám hộ?" Hi Văn ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn, đẩy mắt kính trên mặt mình một cái, nhìn Lam Anh, nói: "Hạ tiểu thư ăn trứng cá, cũng muốn đi bộ 10 phút để mua rẻ hơn một đồng để ăn, cô ta xài tiền như vậy, làm sao có thể xài hết ? Xài không hết, làm sao kích thích kinh tế tăng trưởng ?"
Phốc! Thanh Nhã và người giúp việc lại không nhịn được, cúi đầu nở nụ cười!
"Tại sao cháu không lo lắng cho mẹ ?" Lam Anh cúi người xuống, mặt đối mặt, nhìn Hạ Hi Văn nói, lúc ở Pháp, gần như Hi Văn chính là do Daniel và Lam Anh nuôi lớn!
"Trên thế giới này, có tiền không giải quyết được vấn đề sao?" Hi Văn nghĩ tới hôm nay, lúc hai người cha của mình cùng xuất hiện, thật sự là quá MAN rồi ! ! Cô bé đột nhiên rất có cảm tình với cha của mình ! !
"Nói chuyện với cháu thật giống ông nội của cháu!" Lam Anh đứng lên, lắc đầu, cười nói.
"Ông nội nào ?" Hi Văn hiểu ý nhưng nhìn Lam Anh, hỏi.
"Chính là ông nội ruột thịt của cháu đó!" Lam Anh tức giận nói!
"Đừng nói đến ông ta với cháu!" Hi Văn quay đầu nói: "Cháu không thích ông ta !"
"Nhưng ông ta là ông nội của cháu! Cháu không thể vô lễ! Bảo bối!" Lam Anh nghiêm nghị dạy dỗ cô bé.
Chuông cửa vang lên!
Thanh Nhã lập tức đi tới mở cửa, lại thấy Hàn Trung Trí tức giận đùng đùng đi tới nói: "Rốt cuộc Hi Văn có phải là cháu gái của tôi hay không? Hay Hạ Tuyết giở trò ?"
Hi Văn nghe xong, lập tức ngồi thẳng lưng, đẩy mắt kính một cái, nhìn ông nội, miệng nhếch lên! !
"Cha! !" Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt nghe mẹ nói cha muốn đi qua hỏi thăm tình huống, tất cả vội chạy theo, lo lắng, vừa định kéo cha, lại bị Hàn Trung Trí đẩy ra, tức giận nói: "Tôi nhất định muốn hỏi chuyện này rõ ràng! ! Cô gái kia thật quá đáng! Lại dám lén sinh đứa bé Hàn gia chúng ta!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro