Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Học nấu ăn

Sáng sớm hôm sau, Lâm Tĩnh bị đánh thức bởi một mùi khét nồng nặc.

Cô nhíu mày ngồi dậy, nhìn đồng hồ—mới sáu giờ sáng.

Ai lại...

Khoan đã.

Chẳng phải tối qua cô vừa bảo Trương Minh học nấu ăn sao?

Cảm giác bất an trỗi dậy, Tĩnh lập tức đứng dậy, khoác áo rồi bước nhanh xuống bếp. Và ngay khoảnh khắc cô vừa bước vào—

Cạch!

Một tiếng nổ nhỏ vang lên, dầu bắn tung tóe, Minh vội vã cầm chảo tránh xa bếp, hoảng hốt kêu lên: "Chạy mau! Sắp nổ rồi!"

Tĩnh: "..."

Cô hít một hơi thật sâu, nhìn xung quanh. Trên kệ bếp là đống nguyên liệu hỗn độn: trứng vỡ, rau rơi lả tả, bột mì vương vãi. Đặc biệt, chảo trên tay Minh—bên trong không biết là món gì, chỉ thấy một màu đen kịt.

Tĩnh không nói gì, chậm rãi khoanh tay đứng nhìn.

Minh ho khan, cười ngượng: "Anh chỉ là chưa quen thôi! Lần đầu ai mà không thất bại chứ?"

"Lần đầu?" Tĩnh nhướng mày. "Anh nấu bao nhiêu lần rồi?"

"... Đây là lần thứ năm."

Tĩnh: "..."

Không ngoài dự đoán.

Cô bước lên trước, lấy chiếc chảo từ tay Minh, liếc nhìn đống hỗn độn bên trong, sau đó bình tĩnh đi tới thùng rác, đổ hết vào đó.

Minh: "Này! Ít ra anh cũng—"

"Vứt đi là đúng." Cô lạnh nhạt nói, sau đó quay đầu nhìn anh. "Trương Minh, tôi chưa bao giờ thấy ai nấu ăn tệ đến mức này."

Minh lập tức phản bác: "Này này! Ít ra anh cũng có tâm mà!"

"Có tâm mà hại người thì cũng vô dụng."

Minh: "..."

Anh cúi đầu nhìn tay mình, vẻ mặt đầy tổn thương.

Tĩnh thở dài, xoay người đi tới tủ lạnh, lấy ra một ít trứng và bánh mì. "Tránh ra."

"Gì cơ?"

"Tôi dạy anh."

Minh tròn mắt nhìn cô, rồi môi khẽ cong lên, nhanh chóng đứng sang một bên.

Mười phút sau—

Minh ngồi trên ghế, nhìn chiếc bánh mì trứng ốp la nóng hổi trước mặt, không nhịn được cảm thán: "Vẫn là vợ anh giỏi nhất."

Tĩnh liếc anh, nhàn nhạt nói: "Ăn đi."

Minh vui vẻ cầm nĩa lên, cắn một miếng, rồi lập tức gật gù: "Ngon thật."

Nhìn dáng vẻ hài lòng của anh, Tĩnh chỉ lặng lẽ uống một ngụm cà phê.

Cuộc hôn nhân này... tuy không bắt đầu vì tình yêu, nhưng dường như không quá tệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro