Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10: Rình Rập

Tiếng gõ bàn phím " Tách...tách" cùng tiếng thở dài trong một không gian yên tĩnh.

Trên màng hình laptop hiện những hình ảnh các vị tiểu thư đang được nghi bị bắt cóc hoặc trốn nhà. Jimin chỉ biết nhìn vào màn hình mà cười khổ. Anh cứ tưởng em gái mình và bạn của nó bị bắt cóc nên mấy ngày nay anh ăn ngủ cũng không xong. Vậy mà mới lên mạng xã hội thì hàng loạt tấm hình hiện lên do các trang báo, tài khoản cá nhân của người khác chụp Ngũ đại tiểu thư vui vẻ đi chơi ở Nhật đã tràn lan khắp nơi. Click vào một bài báo quả nhiên là khen ngợi những cô tiểu thư này về nhan sắc lẫn tài năng. Jimin đọc xong cảm thấy quá ưa tự hào vì có một cô em quá đỗi hoàn hảo. Lướt đọc những bài viết về ILy rồi nhìn những tấm ảnh dần dần Jimin chợt phát hiện một điều bất thường gì đó. Mỗi tấm ảnh đều xuất hiện một người mặc áo đen đứng lấp ló một góc quan sát các cô gái. Điều khả nghi là những bức ảnh chụp ở mỗi thời điểm, không gian, thời gian đều khác nhau mà tên này vẫn có mặt trong ảnh. Có thể kết luận rằng người đó đang theo dõi các cô gái. Jimin vừa mới cảm thấy nhẹ nhõm khi biết em mình vẫn an toàn thì bây giờ lại bất an vì người áo đen bí ẩn đó. Lập tức cầm điện thoại tìm kiếm trong mục danh bạ và bấm gọi.

" Xin chào lâu quá không gọi cho em"_ Jimin

" Vâng. Có việc gì không anh Jimin"

" Em giúp anh canh chừng con bé ILy với và bảo nó về sớm chuẩn bị tiệc cưới. Hình như có người đang theo dõi con bé anh sợ nó sẽ gặp nguy hiểm."_ Jimin

" Vậy em sẽ gặp chị ấy và bắt chị ấy về cho anh"

" Mọi chuyện trông cậy vào em."_ Jimin

Ngoại ô thành phố Tokyo ( một con đường đầy cây cối mọc um tùm tựa như một khu rừng tươi tốt )

Nơi đây như một đám hỗn độn. Kim loại đổ nát, những linh kiện của trực thăng văng tứ tung, những người trong bang nằm lê lết khắp nơi trong tình trạng bị thương nặng. Máu khắp nơi chẳng khác gì mấy trong những bộ phim về chiến tranh. Đi kiểm tra xung quanh chẳng thấy vết tích gì. Mina tiến đến chiếc trực thăng quả thật là hàng hóa đã bị cướp sạch không xót một thứ. Bỗng dưng nhìn dưới chân mình đang dẫm 1 thứ gì đó.
Sanmy đi đến một tên đàn em
" Có nhớ những người đã tấn công bang của ta không ?"
" Dạ.. thư..a không"_ từng lời nói yếu ớt thốt ra.
" Mẹ kiếp"_ Sanmy tức giận
" Chị Sanmy em không chắc có nhìn rõ không nhưng trước khi em ngất em đã thấy một cô gái tóc vàng"_ một tên đàn em khác đang nằm dưới mặt đường
" Tóc vàng ?"_ một con ả tóc vàng dám cướp hàng hóa của bang cô sao ?

Từ đằng xa Mina chạy tới chỗ Sanmy một cách hối hả " Em tìm thấy một đôi bông tai ở gần bụi rậm đằng kia. Nó có vẻ còn rất mới và dính vài cộng tóc màu vàng"_ Mina đưa chiếc bông tai cho Sanmy

" Sợi tóc màu vàng?"_ Xem ra đây là manh mối để cô tìm ra thủ phạm. " Mày bỏ nó vào cái túi nhỏ giữ cẩn thận rồi về điều tra đi em"

" Xem ra thủ phạm là một con nhỏ hay bất cẩn nhỉ? Đi làm nhiệm vụ mà đeo trang sức"_ Mina.

Thế là Mina cùng Sanmy mở cốp xe lấy đồ dùng y tế đã được ILy chuẩn bị. Cả hai đi lại từng người một trong bang chữa trị vết thương cho họ. Người thì chảy máu ở mũi, người thì ở chân ở tay, nặng hơn nữa thì chảy máu đầu. Cứ như vậy Sanmy và Mina chữa trị cho họ đến tối.

Khách sạn Tokyo

Bộ đàm trong tay Windy đã kết nối được với trực thăng của ILy. Mary chăm chú nhìn vào màn hình laptop xem hướng đi trực thăng của ILy có an toàn hay không. Cánh cửa căn phòng bỗng dưng bị đập mạnh không ngừng nghĩ, Mary chạy ra xem thử tình hình.
" Bằn"_ một viên đạn xuyên qua tấm kính cửa sổ bay thẳng vào bộ đàm Windy đang cầm trên tay. " Xoảng" Tấm cửa kính bể nát từng mảnh rơi xuống nền. Viên đạn ghim sâu vào trong bộ đàm làm cho việc kết nối liên lạc với trực thăng bị cản trở. Cánh cửa cũng không nghe tiếng đập nữa thay vào đó là một mũi dao được luồn dưới cánh cửa. Mũi dao ở trong phòng còn cán dao thì ở ngoài. Mary khi nghe thấy tiếng súng liền chạy nhanh đến chỗ Windy.

Chỉ cách vài giây thôi mà nơi này đã trở nên xáo trộn. Bộ đàm văng ra ở một góc phòng. Miễn kính khắp nơi còn Windy thì căng thẳng nhìn vào màn hình laptop.

" Chúng ta đã mất tính hiệu kết nối với trực thăng của ILy rồi"_ Những ngón tay cứ mãi mê đánh trên bàn phím.

" Em cứ bình tĩnh. Giờ chúng ta phải tìm ra tên nào dám làm gián đoạn công việc của chúng ta"_ Mary ôn tồn bảo

Mary đi lại chiếc túi sách của mình mở túi lấy một xấp bao nilông trong suốt và một chiếc máy ảnh chụp hình lấy liền. Cô đưa cho Windy chiếc máy ảnh và vài túi nilông.
" Em chụp lại những gì vừa mới xảy ra trong căn phòng và bỏ những bức ảnh vào trong bao. Chị sẽ đi xem xét hiện trường"

" Em sẽ gọi điện cho Mina khi về khách sạn sẽ xem lại camera trước phòng chúng ta và camera an ninh trong khu vực"- Windy

Hai người họ đi khắp căn phòng và vẫn giữ nguyên hiện trường chờ mọi người về.

Bang WINGS

Chiếc trực thăng hạ cánh xuống sân thượng toà nhà chính của Bang.
" Hồi nãy có ai gọi cho em à"_ ILy thắc mắc hỏi Jungkook

" Anh Jimin biết chị đang trốn ở đâu rồi"_ Jungkook cười

" Chị nhớ chị trốn kĩ lắm mà"_ ILy dường như đứng hình khi biết mình đã trốn nhà thất bại.

" Anh ấy kêu chị về sớm để chuẩn bị đám cưới"_ Jungkook đưa tay lên nhéo má ILy
" Em cứ tưởng chị ế cả đời xem ra còn có người hốt"

" Yah. Chị không muốn đám cưới với tên đó đâu giúp chị đi Kook ơi"

" Không sao đâu. Anh ta mà ăn hiếp chị em sẽ đập anh ta nhừ xương. Với lại có người đang theo dõi chị từ lúc qua Nhật đến giờ, anh Jimin lo cho chị nên mới gọi cho em"

ILy trầm ngâm suy nghĩ sau đó kêu đàn em chất hàng hóa vào trực thăng.

Nếu có người theo dõi cô thì bạn của cô cũng sẽ giống như thế. Lúc trên trực thăng cô không thể nào kết nối với bộ đàm mà cô đã đưa cho Windy. Phi vụ làm ăn của cô cũng bị dở dang rất có thể là cùng 1 người gây ra. Đặc biệt hơn nữa là những cô bạn của cô không biết bây giờ ra sao.

Cô hớt hải đi tìm Jungkook
" Nhanh lên thôi chúng ta phải về lại khách sạn những người khác đang gặp nguy hiểm"

" Nguy hiểm? Hàng hóa của chị đã chuyển vào trực thăng xong chưa?" _ Jungkook dường như không hiểu chuyện gì

" Xong hết rồi. Em lái 1 chiếc trực thăng chị 1 chiếc. Nhanh lên thôi"_ ILy leo lên chiếc trực thăng của mình bỏ lại Jungkook đang ngơ ngác

21:00

Taehyung và Yoongi đang sửa soạn đồ và ăn mặt chỉnh chu chuẩn bị đi gặp khách hàng. Cả hai chuẩn bị một cây súng lục bỏ vào trong cặp táp.
" Này Taehyung, hồi lúc sáng anh đã va vào một cô gái. Cô gái đó anh nhìn rất thân quen"

" có thể anh cô đơn quá nên gặp người đẹp mới thấy thân quen"_ Taehyung nhếch mép cười khẩy

" Anh không giống chú mày. Nhưng cô gái đi cùng với bạn cô ta mặc đồ đen che kín mít chỉ chừa mỗi đôi mắt"

" kệ họ đi, anh đang nghỉ gì à"

Yoongi cười " cách ăn mặc khá giống với người cùng Bang của nữ sát thủ khét tiếng"

" chắc là anh suy nghĩ nhiều rồi"_ Taehyung ném cho Yoongi 1 con dao găm " anh giữ nó giúp em"

Vừa bước xuống sảnh của khách sạn hai người đàn ông chợt thấy một chiếc xe hơi màu đen huyền đậu trước cổng. Bước ra là 2 cô gái mặc đồ đen như Yoongi đã nói. 2 cô gái lướt qua người bọn họ để lại chút thoang thoảng của mùi máu tanh nồng. Taehyung khá bất ngờ nhìn cử chỉ hành động của Mina và Sanmy. 2 cô gái đi xem camera trước phòng Mary và Windy sau đó liền chạy nhanh một mạch lên cầu thang.

" Anh có nghĩ giống những gì em đang nghĩ không"_ Taehyung nhìn Yoongi

" Xe tới rồi. Lên xe chúng ta bàn tiếp."_ Yoongi bước từng bước đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro