Chương 7: Cắn một miếng thịt nhỏ
Lâm Trạch nhìn xuống, thấy Ái Ly đang kê cằm lên bụng dưới của mình và nhìn mình với cặp mắt long lanh, hai tay của cậu thì luồn qua hai bắp đùi và ôm chặt lấy chúng. Làn da trắng nõn của người cá đối lập với làn da màu lúa mạch của Lâm Trạch, khuôn mặt xinh đẹp ngây thơ non nớt đối lập với cảnh tượng ướt át dâm dục ngay dưới nó.
Hình ảnh tương phản này đập vào mắt khiến cho Lâm Trạch càng cảm thấy kích thích vô cùng, bướm nhỏ cũng nứng đến nỗi co rút kịch liệt hơn. Hắn nhìn thấy bờ môi căng mọng phía trên bướm nhỏ khẽ nhếch lên, sau đó hắn va vào đôi mắt cười hơi cong của người cá.
"Bé nó đồng ý rồi này."
Lâm Trạch chẳng tập trung nghe rõ người cá vừa nói gì được nữa, vì hắn cảm thấy đôi mắt bạc kia như có ma lực hút lấy linh hồn, khiến cho hắn không thể rời mắt. Vào giây phút khi chạm vào đôi mắt ấy, Lâm Trạch tưởng như mình đã với tới được mặt trăng ở trên bầu trời. Hắn nhìn thấy người cá thè lưỡi ra liếm môi một cái, Lâm Trạch nhớ lại chính cái lưỡi đỏ tươi ướt át kia vừa mới liếm bướm mình, khiến cho hắn không khỏi nuốt 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼 miếng, yết hầu trượt lên trượt xuống.
Ái Ly thấy người đàn ông không trả lời nên ngước mắt nhìn lên, cạ cạ cằm vào bướm nhỏ rồi hỏi lại lần nữa: "Thế còn anh thì sao? Anh có đồng ý không?"
Người cá không hiểu sao bản thân lại có thể kiên nhẫn như vậy, sau khi suy nghĩ một chút thì cậu kết luận rằng do đây là món ăn duy nhất khiến cậu cảm thấy vừa miệng sau khi tỉnh dậy, nếu vuột mất thì lãng phí quá, và cậu vừa hay lại là một người cá biết quý trọng đồ ăn.
Nghe thấy câu hỏi thứ hai của Ái Ly thì Lâm Trạch mới sực tỉnh lại, sau khi nhận ra ý tứ của người cá là bướm nhỏ bên dưới đã đồng ý cho cậu ăn thì mặt mũi Lâm Trạch đỏ bừng lên, hắn cảm thấy dường như đầu óc mới vừa tỉnh táo của mình lại có dấu hiệu muốn chết máy.
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Lâm Trạch, người cá cười khẽ một tiếng rồi nói: "Không nói gì tức là đồng ý, tôi sẽ ăn thật ngon."
Nói rồi, cậu vươn lưỡi liếm một đường từ đáy chậu dọc lên trên đỉnh hai mảnh thịt môi lớn, liếm sạch đống 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼 dâm thấm đẫm bên ngoài bướm nhỏ. Mặc dù bướm nhỏ ướt nhẹp trơn bóng nhưng đầu lưỡi vẫn cảm nhận được độ đàn hồi non mềm của thịt bướm, Ái Ly liếm mạnh đến mức đẩy thịt bướm dồn lên phía trên, rồi khi đầu lưỡi rời đi lại nảy trở về hình dạng cũ, trông núng na núng nính.
Ái Ly cảm thấy dù mình có liếm bao nhiêu lần thì cái miệng nhỏ này vẫn cứ ướt đẫm và không ngừng trào ra thứ 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼 ngọt lịm kia, nên người cá quyết định buông hai bắp đùi Lâm Trạch ra, trước khi rời đi còn lưu luyến vuốt ve mấy cái, sau đó cậu đưa tay vạch rộng hai mảnh thịt môi sang hai bên.
Mọi thứ bên trong hiện ra trước mắt người cá một cách rõ ràng, cậu có thể nhìn thấy lỗ âm đạo đỏ thẫm đang mấp máy khép mở như muốn mời gọi cậu tiến vào khám phá, phía trên có một cái lỗ thịt nhỏ hơn rất nhiều, bao bọc xung quanh chúng là môi bé của âm hộ.
"Ưm..."
Lâm Trạch đột nhiên rên nức lên một tiếng khi Ái Ly vạch bướm nhỏ của hắn ra, bộ phận bí ẩn nằm bên dưới hoàn toàn bại lộ trong không khí. Cảm giác trống rỗng khiến cho bướm nhỏ cảm thấy không an toàn, nó liên tục co rút muốn khép lại, nhưng quên mất rằng hai mảnh thịt môi đang bị người cá vạch ra, nên sự ngây ngô thẹn thùng của nó trở thành cảnh tượng dâm mỹ quyến rũ vô cùng.
"Anh nhiều 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼 thật đấy." Dứt lời, Ái Ly há to miệng, áp lên lỗ âm đạo rồi hút sột một ngụm, sau đó thè lưỡi liếm phần thịt đỏ thẫm non mềm xung quanh, cuộn hết 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼 dâm nuốt vào trong bụng. Đầu lưỡi mềm mại ướt át liếm dần lên phía trên, đến khi chạm vào âm vật nằm ở đầu nối giữa hai môi âm hộ thì mới dừng lại.
Khi đầu lưỡi chạm vào âm vật, cơ thể Lâm Trạch bỗng run rẩy dữ dội, cảm giác kích thích xa lạ đổ ập đến thần kinh Lâm Trạch, khiến hắn không kìm được rên lên thành tiếng: "Hức... Ưm..."
Hai mắt Ái Ly lập lòe, cậu cảm thấy tiếng rên rỉ của người đàn ông này rất dễ nghe, nhưng hắn lại cứ cắn môi không chịu để tiếng rên thoát ra khỏi miệng, nên cậu bắt đầu tấn công mạnh mẽ vào nơi có thể giúp mình được nghe những âm thanh ấy nhiều hơn. Người cá cong lưỡi đẩy âm vật khiến nó lộ ra bên ngoài hai cánh môi bướm, cục thịt đỏ tươi nhòn nhọn bị bắt phải trần trụi trước mặt Ái Ly.
Lúc này đây, Lâm Trạch cảm thấy như đang có luồng điện chạy dọc khắp người mình, nó kích thích mỗi một tế bào trong cơ thể hắn. Hắn cảm thấy dường như đây không còn là cơ thể của hắn nữa, mọi trạng thái xuất hiện đều do người cá đang úp mặt giữa hai chân mình kiểm soát.
Lâm Trạch bỗng cảm thấy hơi sợ hãi, sợ hãi vì những điều xa lạ mình chưa bao giờ trải nghiệm qua, nhưng trong nỗi sợ hãi đó còn len lỏi một phần cảm xúc mà hắn khó có thể miêu tả được thành lời, cảm xúc đó khiến cho Lâm Trạch không kháng cự lại sự đụng chạm của người cá, thậm chí là, hắn còn hơi chờ mong.
Nhưng Ái Ly lại không vì đây là lần đầu trải nghiệm chuyện ân ái của Lâm Trạch mà nương tay, cậu mút âm vật một cái rồi ngậm nó vào trong miệng. Lúc này, âm vật của Lâm Trạch đã bị kích thích đến mức trở nên dựng đứng và chọc thẳng ra ngoài môi bướm mà không cần đầu lưỡi phải đẩy lên nữa, càng tiện cho việc cắn mút liếm láp của Ái Ly. Cậu đè mạnh lưỡi lên âm vật, ấn đầu âm vật xuống rồi liên tục quất đánh nó khiến cho âm vật ngã trái ngã phải.
"Ưm... A... Đừng... Ái Ly..." Lâm Trạch không thể thốt ra được một câu hoàn chỉnh, hắn khép đùi vào theo bản năng vì muốn chấm dứt trận kích thích mãnh liệt không chịu nổi này, nhưng không ngờ rằng làm vậy thì lại chẳng khác gì kẹp đầu Ái Ly lại để đón ý nói hùa với sự liếm mút của cậu. Và dường như để đáp lại sự "cổ vũ" này của Lâm Trạch, Ái Ly bỗng cà nhẹ răng nanh của mình lên âm vật rồi nhay nhay nó một chút.
Ngay sau đó, toàn thân Lâm Trạch lập tức run rẩy kịch liệt, hai mắt trợn trắng, đầu lưỡi đỏ tươi hơi thè ra ngoài, khiến cho 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼 miếng chảy xuống từ khóe miệng. Hai núm vú dựng đứng dù bị bỏ mặc từ nãy đến giờ, chúng cũng đang khe khẽ run rẩy theo sự co giật của cơ thể. Dương vật của Lâm Trạch đã cương cứng từ lâu, lỗ niệu đạo khép mở kịch liệt rồi bắn tinh dịch ra ngoài mà không cần ai phải chạm vào. Miệng bướm nhỏ bên dưới cũng co rút liên tục rồi trào ra lượng lớn 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼 dâm, chảy xuôi xuống và rơi tí tích lên trên người Ái Ly.
Miệng Ái Ly rời khỏi bướm nhỏ của Lâm Trạch, còn không quên mút âm vật lần cuối, khiến nơi ấy phát ra một tiếng "chụt" khi đôi môi rời đi. Âm vật đã bị người cá chơi đùa đến mức trở nên đỏ thẫm và sưng to hơn trước, hai mảnh thịt bướm không còn che giấu được nó nữa. Nó cũng đang giần giật từng cái theo bướm nhỏ, bề mặt còn lấp lánh ánh 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼, trông ngon miệng vô cùng.
Ái Ly nhổm người dậy, liếm liếm đôi môi dính đầy 𝗇𝗎̛𝗈̛́𝖼 dâm và ngắm nhìn cảnh đẹp trước mặt. Đầu óc Lâm Trạch trống rỗng, trước mắt chỉ còn một mảng trắng xóa, cơ thể còn đang đắm chìm trong dư âm của cực khoái, nên hắn không thấy được cách người cá nhỏ đang nhìn mình. Nếu Lâm Trạch còn tỉnh táo thì hắn có thể nhìn thấy rằng, trong đôi mắt của người cá không còn sự ngây thơ non nớt như cậu thể hiện lúc đầu nữa, mà thay vào đó là dục vọng đáng sợ như muốn ăn tươi nuốt sống mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro