Văn Án
Lần đầu gặp gỡ Bắc Thần Phong.
Cố Mộc Miên trên đường lái xe ko cẩn thận liền tông vào cái xe mắc tiền của lão đại của tập đoàn Đế Phong.
Cường hào đòi cô 10 vạn.
Cô phải trốn! Nhất định phải trốn!
May mắn, cô liền gặp được mỹ nam, hai người cùng bỏ trốn.
Chậc, sáng sớm đã đụng phải bộ dáng cay mắt này của cô, nam nhân này cũng quá đáng thương a!
Oa, cười lên đẹp trai như vậy để làm gì? Cô đây là muốn làm người đứng đắn có được hay không?
CMN! Mỹ nam không phải người đang bỏ trốn sao? Sao lại thành chủ nợ rồi?
Gặp gỡ và yêu anh cô tin rằng ngoài định mệnh cùng vận khí tốt thì anh chính là do cô bẫy được.
Lần thứ hai gặp lại anh, cô đã thành vai ác.
Đã ác hóa rồi mà nam nhân này vẫn bị cô lừa gạt, vẫn là đáng thương như cũ.
Nhưng cô không biết, tất cả những thứ liên quan đến cô, anh đều yêu thích.
Đến lần thứ ba gặp lại còn có thêm một thành viên mới.
Tiêu Tiêu ủy khuất nhìn cô: "Mẹ, con và người đàn ông này ai mới là bảo bảo của mẹ?"
Bắc Thần Phong: "Con trai, cô ấy là vợ của ta."
Cố Mộc Miên: "..."
Hai cha con này đừng ăn giấm của nhau có được hay ko?
Bạn thân hóa ra lại là trà xanh.
Được! Vậy cô tặng trà xanh tên tra nam kia là được.
Ác nữ sao đột nhiên lại quay qua yêu cô thâm tình.
Dưới bộ dạng cải trang nam nhân, Cố Mộc Miên có chút dở khóc dở cười nghĩ nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro