Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Nữ nhân kia là ai?

Cố Mộc Miên còn đang trong trạng thái mơ hồ thì đã nghe thấy âm thanh của anh.

"Đói không?" Nhìn bộ dáng cô gái đem biểu tình đưa hết lên mặt như vậy khóe miệng Bắc Thần Phong hơi giương lên. 

"Cũng hơi." Cô thành thật gật đầu.

Khúc Kính ở một bên nãy giờ vẫn đang cố gắng áp chế cảm xúc hỗn loạn tiến về phía hai người bộ dáng nghiêm túc nói: "Ngũ gia, Cố tiểu thư. Bữa trưa đều chuẩn bị đã sẵn sàng. Tôi sẽ cho người mang lên." 

"Ừm." Bắc Thần Phong gật đầu sau đó cùng Cố Mộc Miên nhanh chóng tiến vào bên trong.

Đám người hầu nãy giờ đều không dám thở mạnh, thấy hai người vừa khuất tầm nhìn liền không thể che giấu biểu cảm kinh ngạc xen lẫn tò mò của bọn họ. 

Tất cả bọn họ ở đây đều biết ông chủ nhà họ đối với nữ nhân đều rất cố kỵ, không phép bất kì nữ nhân nào ở trong phạm vi. Vậy mà hôm nay lại có thể dẫn về một cô gái không tính là xinh đẹp, cũng không có dáng vẻ của một tiểu thư danh môn.

Cô gái này rút cuộc là ai? 

--------------------------------------------------------------------

Bên trong nhà trang trí theo phong cách xa hoa nhưng vô cùng tinh tế. Tông màu chủ đạo là trắng và xám rất hiện đại, mọi thứ ở đây dường như đều là thiết kế riêng theo phong cách của chủ nhân.

Cố Mộc Miên tròn mắt nhìn ngó xung quanh một hồi mới chú ý đến nam nhân nãy giờ lén lút nhìn cô kia càng nhìn càng quen mắt nha.

"Khụ, anh cho tôi hỏi?" Cô hướng về phía Kình Vũ lên tiếng.

"Vâng, Cố tiểu thư xin cứ tự nhiên." Hắn cung kính trả lời.

Cố Mộc Miễn bộ dáng gấp gáp xua xua tay nói: "Anh đừng dùng kính ngữ với tôi, tôi cũng không phải tiểu thư gì gì đó. Gọi Mộc Miên là được. Có phải tôi đã từng gặp qua anh ở đâu không?"

Cô tuyệt đối không phải có ý định làm quen nên mới hỏi câu cũ rích như vậy, hơn nữa còn trước mặt đại ma đầu đang đứng kế bên a. 

Nam nhân kia nghe cô hỏi bộ dáng hơi chột dạ nhìn Bắc Thần Phong một cái rồi mới lên tiếng.

"Không có, chắc cô nhìn lầm tôi với một ai khác." Hắn có mười lá gan cũng không dám vạch trần ông chủ nhà hắn a.

Cố Mộc Miên dường như còn nghi hoặc nhưng cũng cười đáp lại: "Thật ngại quá, có lẽ tôi nhận lầm." 

Kình Vũ trán đã đổ mồ hôi: "Không có gì." 

Đối với chuyện này Cố Mộc Miên cũng không để trong đầu. Người giống người căn bản cũng thường hay xảy ra đi. 

Trong lúc hai người đối thoại thì đã tới phòng ăn.

Trước mắt chính là một bàn đầy cao lương mỹ vị, đều là những thứ Cố Mộc Miên chưa từng nếm qua.

Bụng cô khẽ kêu lên ùng ục.

Lúc ngồi vào bàn ăn cô liền nghĩ cách xem làm sao có thể thử qua tất cả những món ăn kia.

Tay đang cầm một cái đùi gà gặm dở, cô chợt nhớ ra chuyện gì đó liền hỏi chàng trai đối diện.

"A Ngũ, anh nói thử xem, nếu tôi không mù thì nhà anh còn có hơn vài chục người."

Bắc Thần Phong gương mặt lạnh lùng đẹp trai chết người nhìn cô chậm rãi trả lời:

"Đều không tính."

Cố Mộc Miên mở to đôi mắt nhìn anh có chút ai oán: "Có lẽ hiểu biết của tôi về anh quá ít đi?"

Cái người này tư duy khác biệt nha.

Chàng trai vẫn là vẻ mặt đó nhưng ánh mắt hiện lên một chút thâm ý sắc bén: "Tháng ngày sau này vẫn còn dài. Cô có thể chậm rãi tìm hiểu." 

A a a, không những tư duy khác biệt mà còn thích nói chuyện kiểu vặn vẹo như vậy có ngày sẽ khiến não của cô có thêm vài nếp nhăn.

Bữa cơm này ai cũng đều có tâm tư riêng. 

"Tôi no rồi!" Cô thật sự rất no. Thức ăn hầu hết đều vô bụng, cô cảm thấy mình giờ phút này có thể biến thành heo.

Bắc Thần Phong nhìn cô gái trước mặt ngồi ưỡn ra, thở hổn hển vì ăn quá no mới khẽ nhếch môi.

"No rồi thì bây giờ có thể nói vào chuyện chính." 

Cố Mộc Miên không khách khí đáp: "Chuyện chính sao? Được nha. Tôi cũng có chuyện cần bàn với anh." 

Nói rồi cô nhanh chân bước theo sau Bắc Thần Phong đi về phòng khách. 

Ở chính giữa gian phòng là bộ ghế sô-pha trắng muốt cùng với bàn trà đều được đặt theo thiết kế riêng trông đơn giản nhưng vừa nhìn là biết đồ có tiền chưa chắc đã mua được. 

Đắn đo một hồi Cố Mộc Miên mới quyết định ngồi vào chiếc ghế đơn bên cạnh Bắc Thần Phong. 

Khoảng cách khá gần nên cô có thể quan sát anh kĩ hơn. Anh có cặp lông mày hình lưỡi kiếm, chiếc mũi cao, đôi môi mỏng, gương mặt hoàn hảo còn toát ra vẻ tà khí ngông cuồng như ma vương dưới địa ngục nhưng lại vô cùng cuốn hút khiến người ta không thể rời mắt. Nhất là đôi con ngươi màu tím kia càng tạo thêm vẻ đẹp mê hoặc chúng sinh. 

Người đang ngồi trước mặt đây khiến cô có cảm giác không chân thật giống như đang tồn tại. Bất giác ngẩn ngơ một lúc Cố Mộc Miên mới hắng giọng lên tiếng trước: "Tôi...trước kia không biết rõ về anh. Có lẽ thời gian qua đã ủy khuất anh rồi. Tôi xem ra ở nơi này không tiện, vẫn là nên chọn một nơi nhỏ hơn để sống. Sau này có dịp liền sẽ ghé thăm anh a." 

Mặc dù có chút không cam tâm nhưng cô sao không nhìn ra được ánh mắt của những người khác là đang đánh giá cô. Hoàn cảnh của cô hơn ai hết cô là người hiểu rõ nhất, cô cũng không muốn lợi dụng anh. 

Bắc Thần Phong đem hết biểu cảm đắn đo trên mặt cô gái thu vào mắt, anh hơi nhíu mày nhìn cô chăm chú sau đó mới cất giọng lạnh lẽo như băng: "Cô đổi ý?" 

Cố Mộc Miên vẻ mặt như đang suy nghĩ gì đó rất lâu mới trả lời: "Không có. Tôi chỉ là...không muốn nợ anh." Ngoại trừ việc kia có chút ngoài ý muốn thì cô vẫn là sợ mang nợ người ta, đặc biệt là nợ nhân tình.

Bắc Thần Phong nghe cô trả lời như vậy liền không nói gì, ánh mắt phảng phất hiện lên tia u tối. Một lúc sau mới ra lệnh cho Kình Vũ đem tới một thứ gì đó nhìn qua giống như một tập tài liệu.

"Bộp!" Bắc Thần Phong để tập tài liệu dày cộm ở trên mặt kính bóng loáng đưa mắt lạnh lùng hướng về phía cô gái ra lệnh: "Cô tự mình xem đi."

Cô Mộc Miên vừa rồi còn đang khó hiểu sau đó liền nhìn ra ánh mắt của anh lúc này trở nên xa lạ. Cái người này có phải dây thần kinh bị chạm rồi hay không? Vẻ mặt lạnh lùng như vậy là đang muốn cắt đứt quan hệ với cô? Nam nhân a, trở mặt cũng nhanh quá đi. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro