Chương13:Đừng đùa với bọn này
Sáng hôm sau, quản gia mang cháo dinh dưỡng đến cho nó rồi hắn cũng về. Cứ như thế, nó nằm viện hết 9 ngày ròng.
Ngày nó ra viện cũng là ngày vết thương trên cánh tay trái đã lành miệng. Nó về nhà và nghỉ ngơi để ngày mai đến trường " Học". Đêm đó, bọn nó thức " nói chuyện" đến khuya, trước khi ai nấy đều yên giấc vào màng đêm tĩnh mịch.
Sáng nay, sau khi tụi nó và tụi hắn dùng bữa sáng thì tụi nó xuat phat đến trường Nó và hắn. Nhỏ và anh , cô và cậu
Đến nơi tất nhiên là tụi hắn bước xuống trước mở cửa cho Tụi nó làm bao nữ sinh không khỏi mơ mộng. 6 người đi lên lớp. Tụi hắn thì đi vào lớp còn Tụi nó thì: 11A2 thẳng tiến.
Tụi nó vừa xuất hiện ở cửa lớp thì bao nam sinh đã đổ gục, nhưng sát khí từ họ lại lấn át cảm giác ngưỡng mộ đó. Tụi nhỏ đã đến lớp. Tụi nó lướt một vòng quanh lớp rồi ánh mắt dừng ngay tụi nhỏ. Tụi nhỏ khiếp đảm nhìn Tụi nó nhưng vẫn cố vênh mặt.
Tụi nó bước từng bước đến tụi nhỏ. Không gian yên lặng từ hai phía khiếp cho tiếng bước chân của Tụi nó và hơi thở hồi hộp của Tụi nhỏ rõ mồn một.
( Tụi nhỏ thở giống quá!!!).
- Khỏe không? - Giọng nói đầy hàn khí của nó vang lên khi đã đứng đối diện tụi nhỏ
- Muốn gì? - Con Ánh rung như cầy sấy.
- Không chơi dơ như người ta nên đừng lo. - nhỏ nói, giọng lạnh như băng.
- Lần trước bị bọn này đánh chưa sợ sao? - Con Duyên kênh mặt.
" Bốp". Âm thanh của cái tát tay điếng người mà nó dành tặng cho con Duyên làm nhỏ mất thăng bằng, khóe môi rỉ máu. Nhỏ Tuyền nhanh chóng đỡ lấy con Duyên,. Nhỏ Duyên ngước lên nhìn Tụi nó, ánh mắt đầy tức giận nhưng sợ sệt.
Nhân cơ hội, con Tuyền định luồng chạy ra phía sau nhưng bị Cô nắm đầu lại quật xuống đất. Nó bước đến gần Ánh, lấy tay nâng cằm nhỏ lên, ánh hất mặt ra thì bị Nó nắm phần tóc mái lại và lãnh đủ ba cái tát vào mặt. Đương nhiên là tét môi và chảy máu.
Thấy cảnh đó, con Duyên và Tuyền định qua giải vây thì bị Nhỏ và cô xô lại, kết quả là hai nhỏ ngã nhào ra sau, té cạnh con Ánh
- **! Bọn mày muốn gì? - Nhỏ Ánh nghiến răng, cố lên mặt.
- Thế sao bọn mày không đánh trả đi? - Nhỏ.
Tụi nhỏ im lặng, không dám trả lời. Vì bọn chúng biết không tài nào đánh lại Tụi nó.
- Sao không trả lời? Đứng dậy mà ra oai đi chứ?! - cô bước lên, bọn chúng lùi lại.
- Nếu không chống trả thì đừng trách nhé người đẹp! - Câu nói của nó làm bọn chúng đã rung nay càng sợ hơn. Nó tháo balo xuống, lấy từ trong đấy ra một túi giấy. Nhỏ cũng lấy từ trong balo ra một chay thủy tinh lớn đựng một dung dịch màu xanh đen.
- Một là bọn bây quỳ xuống xin lỗi bọn này và tự cắt một gang tay tóc. Hai là bọn bây lãnh đủ hậu quả. - cô lớn tiếng.
- Bọn chó tụi bây, có ngon thì giết bọn tao đi. Đồ...
Cái giọng ngang ngược của con Ánh chưa kịp dứt thì cái dung dịch màu xanh đó đổ hoàn toàn lên người tụi nhỏ
- Mực viết máy!? - Nhỏ Duyên hét lên trong kinh hoàng.
Nhỏ Ánh với nhỏ Tuyền điên lên, đứng dậy xông lại đánh Tụi nó thì bị Nó và cô đạp ngã xuống mà nằm ôm bụng.
- Sao? Xin lỗi không? - Nó nói, tay nhẹ nhàng mở túi giấy.
Giờ thì trông tụi nhỏ không khác gì ác quỷ. Đầu tóc lẫn quấn áo đầy mực, kinh không tả nổi nhưng vẫn vênh mặt lên:
- ** *** bọn mày! - Giọng con Tuyền.
Con Tuyền nói xong thì đỡ nhỏ Duyên đứng dậy, con Ánh cũng ráng gượng dậy.
" Soạt". Nó hất cái túi giấy vào người bọn này, bụi bay trắng xóa. Tụi nó lùi ra xa. Thì ra trong cái túi mà nó cầm là bột mì.
- Á á á á á... - Tụi nhỏ thất thanh.
- Bọn mày... bọn mày...- Con Ánh tức không nói thành lời nhưng không làm gì được Tụi nó vì đã quá mất mặt.
Giờ thì trông tụi nhỏ thế nào nhỉ? Quá ư là kinh khủng. Vừa bị tạt mực xanh xong thì ăn ngay một túi bột mì thì không còn gì để tả.
- Đẹp quá! - cô chép miệng.
- Nhưng thích hợp trong bệnh viện tâm thần! - Nhỏ nói giọng khinh bỉ.
- Về nha người mấy " người đẹp". - nó chế nhạo.
Nói rồi, Tụi nóa quay lưng bước về lớp, bỏ Tụi nhỏ lại với cơn giận không thể lớn hơn và chữ NHỤC viết rõ trên mặt. Bọn chúng vội vã ra về và được tặng kèm những tràng cười " khả ái" của học sinh trong trường.
Sau khi Tụi nó về lớp thì tụi hắn cũng không hỏi già. Hết giờ học lại đi chơi. Tụi nó thoáng nghĩ Tụi nhỏ sẽ trả đũa nhưng rồi cũng chả mấy quan tâm nên cũng hòa vào cuộc chơi một cách vui vẻ.
Còn Tụi nhỏ thì phải nghỉ học hơn một tuần vì màu mực khó tẩy và còn vì chữ NHỤC lần trước. Bọn chúng vẫn nung nấu ý trả thù của mình.
Vote nào🌟🌟
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro