Phần 18
ầ
Hiện tại anh không muốn nói cho cô biết vì cô hãn còn quá ngây thơ , anh không muốn cô biết thế giới chết chóc này .
Nhưng thứ khiến anh sợ hãi hơn là cô nhóc này biết được sẽ sợ hãi anh , thậm trí là ghê tởm anh . Vì trên đôi tay anh đã giết không ít người , dính không ít máu .
Nghĩ đến đây tay ôm eo cô lại càng thêm chặt hơn .
Lục Như HÂN thấy anh không muốn nói cô cũng không hỏi thêm nữa . Gục đầu tựa vào khuôn ngực rắn chắc của anh nhắm mắt lại .
Cô biết ai cũng có bí mật riêng không thể cho người khác biết được nó và cô cũng vậy , nên cô không ép anh phải nói ra nó .
Tài xế thấy mọi thứ đã được giải quyết xong xuôi , liền khẽ nhìn chủ tử nhà mình hỏi ý kiến . Xem là tiếp tục đi tiếp hay quay trở về biệt thự .
" Đi tiếp " Lãnh Hàn thấp giọng khi nhìn thấy ánh mắt của thuộc hạ .
Dọc suốt đường đi thì không khí trong xe hoàn toàn im lặng , đến nỗi nghe thấy tiếng hít thở đều đều cô , nằm ngủ trong lòng anh .
Đi khoảng 20 phút nữa thì chiếc xe rẽ vào một bệnh viện lớn nhất thành phố .
" Tỉnh " Lãnh Hàn , nhìn thấy cô mở mắt liền nhẹ giọng hỏi .
Anh vì muốn cô có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn một chút liền ra hiệu cho thuộc hạ lái xe chậm lại .
" Bệnh viện sao ? " Lục Như Hân mơ màng nhìn xung quanh liền nhìn anh hỏi .
" ừm tái khám " Lãnh Hàn nhìn cô rồi mới ngủ dậy liền có biểu cảm hết sức dễ thương liền không nhịn được cúi xuống hôn một cái lên trán cô .
Hôn xong liền ôm cô ra khỏi xe đi thẳng vào của bệnh viện .
Lãnh Hàn vừa bước đến cửa liền có người ra mở cửa , anh liền đi thẳng vào , đi thẳng một đường đến thang máy liền ấn tầng anh cần lên
Một đường đi rất nhiều người nhìn anh , nhưng không hề để ý tới , cũng không quan tâm , lực chú ý của anh đều đặt hết lên người con mèo nhỏ trong ngực mình .
Viện trưởng nghe tin anh đến liền vội vàng chay ra đón tiếp .
" Hàn thiếu gia , hàn phu nhân " Viện trượng cúi người len lén lau mồ hôi . Ông thầm than không biết hai vị tổ tông này đại giá quang lâm đến nơi này có việc gì .
" Tái khám " Lãnh Hàn ngắn gọn nói ra ý kiến của mình , giọng nói tựa như băng nhưng ánh mắt anh nhìn cô lại hết sức ôn nhu .
Lãnh Hàn cũng tỏ ra hài lòng khi nghe thấy ông kêu một tiếng Hàn phu nhân , anh nghe không khỏi thấy có chút thành công , và vui vẻ .
" Vâng mới hai ngài đi theo tôi " Viện trưởng dường như thở phào , may mắn là không có sai xót gì xảy ra với cô gái này , mà chỉ là tài khám .
Ông cũng không suy nghĩ nhiều liền nhanh chóng dẫn đường cho hai người đi theo .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro