Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 15

Lãnh Hàn bước đến chỗ cô đang đứng ôm lấy eo cô , cùng cô nhìn ông nội đi lên cầu thang .

Đến khi ông cụ Lục lên hết cầu thang rồi hai người mới xoay người, định rời đi .

" Lãnh thiếu , mời ở lại ăn cơm .." Lục Thọ không còn ngây người nữa . Thấy họ có ý định rời đi liền tiến lại nịnh nọt lên tiếng .

" Không cần " Lãnh Hàn không cần nghe ông ta nơi hết câu liền ngắt lời lạnh lùng lên tiếng .

Trong thời gian mà anh biết cô đến nay , cô đã bị đối xử như thế nào . Anh nghĩ đến mà xót xa làm sao có thể để cho bọn có sắc mặt tốt được .

Lục Thọ tái mét mặt , nhưng vẫn không bỏ cuộc nhìn sang Lục Như Hân ý muốn nói mau kêu cậu ta ở lại .

Nhưng Lục Như Hân làm ngơ như không thấy ánh mắt ấy .

" Xin phép " Lãnh Hàn khẽ phun ra hai chữ ngắn gọn .

Rồi ôm cô đi qua họ .

Ba người nhìn thấy cảnh này thì mặt lúc xanh lúc đỏ rất giống tắc kè hoa .

" Cô ta thật quá quắt , được Lãnh Thiếu cưng chiều liền lên mặt . Không biết ai giúp cô ta có được ngày này " Lục Như Như tức đến đậm chân .

Vừa đợi hai người đi ra khỏi nhà chính , đi thêm một đoạn khá xa liền mở miệng mỉa mai .

Linh Mạn và Lục Thọ không nói gì chỉ nhìn hai người đang đi xa .

Trong lòng đều nghĩ nếu mà biết trước là Lãnh Hàn không giống lời dồn bọn họ sẽ không bao giờ để Lục Như Hân đi trao đổi .

Mà họ sẽ để Như nhi của họ , giờ có phải họ được nhờ không .

Càng nghĩ sắc mặt họ càng đen . Cùng với tiếng than oán của Lục Như Như

Sau khi Lãnh Hàn và Lục Như Hân đi ra khỏi nhà chính , hai người im lặng nhìn nhau cười .

Lãnh Hàn yêu chiều mở cửa sẽ cho cô , cẩn thận để tay trên đầu cô . Che chở để cô tránh bị đụng đầu và nóc xe .

Khi cô đã ngồi vào trong xe thì chính mình cũng ngồi vào ,liền ôm cô ngồi lên trên đùi .

Lục Như Hân ngại ngùng hai má đỏ bừng bừng không ngớt

" Chủ tủ đi đâu ạ " Tài xế lựa thời gian hai người im lặng liền cẩn trọng lên tiếng hỏi .

' Công ty " Lãnh Hàn nói nhưng ánh mắt cưng chiều vẫn không rời khỏi cô một chút nào cả .

Càng nhìn thấy cô xấu hổ anh lại càng , muốn chêu chọc cô thật nhiều .

Nhìn cô xấu hổ thật xinh đẹp và đáng yêu .

Chiếc xe từ từ lăn bánh rời khỏi nhà họ Lục . Đi được một lúc thì ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro