CHAP 14: Âm mưu
'' Ông xem, Thiếu Kì về nước cũng đã một thời gian rồi, chúng ta cũng nên sắp xếp một danh phận cho con bé mới phải''- bà ta nở nụ cười ranh ma như đang mưu tính việc gì lớn
'' Này ông nói xem, gia thế của Thiếu Kì cũng không phải tầm thường gì lại còn được đi du học..rõ ràng là rất môn đăng hộ đối- bà ta vừa bóp vai cho ông vừa thủ thỉ
''Ừm, tôi sẽ sớm sắp xếp cho con bé có danh phận mới''
'' Sớm là sao, phải nhanh hối thúc nó hoàn thành hôn lễ để tôi còn ăn nói với nhà bên đó nữa!!''- giọng hối thúc
''Tôi biết rồi, chuyện này sớm muộn gì cũng phải hoàn thành....Cũng sắp tới nhiệm kì mới, địa vị của tôi cũng phải nhờ đến quan hệ thông gia để đứng vững hơn! Cũng khuya rồi, bà mau ngủ đi''- ông kéo chăn,nằm xuống, mắt nhắm lại
'' Với lại, dạo này ở công ty con nó đang quen với cô gái nào ấy...hình như tên là Đỗ Vy Phương gì gì đó''- bà ta còn chưa ngủ, ngồi xỏm dậy, quay qua nhìn ông nói
''.....''
'' Ông làm sao để cô ta biến mất đi, đừng để ảnh hưởng tới chuyện lớn!''- bà gằng giọng
''...''
Tuy ông không trả lời nhưng bà cũng biết được những lời bà nói ít ra có lọt lỗ tai ông, sớm muộn gì bà cũng sẽ giải quyết được cái gai trong mắt là hắn,và nhân cơ hội lợi dụng mối quan hệ thông gia để ''cậy'' làm việc lớn. Đúng là 'một mũi tên trúng hai đích''!
-----Sáng hôm sau-----
'' Nhật Nam con vội vội vàng vàng đi đâu thế! Mau, vào đây dùng bữa với gia đình này!''- giọng bà hối giục
'' Nhật Nam, anh ăn sáng đi rồi hả đi làm''- ả nói
'' Hmm..''- hắn nhìn thấy vẻ mặt đầy hàm ý của ông thì miễn cưỡng kéo ghế ngồi xuống''
'' Này này, con qua bên kia ngồi kế Thiếu Kì đi chứ!''- bà chỉ tay qua bên kia bàn, chỗ ả đang ngồi
''Còn đứng đấy, mau..ta đói rồi''-ông hối giục
''...''-hắn vòng qua bên kia ngồi, mặt có chút biến sắc
''Món cá này ngon lắm, anh ăn đi ~''- ả gấp một miếng cá hấp gừng cho hắn, miệng luôn cười
'' Không cần cô phải động tay chân, tôi có tay..hẳn sẽ tự gấp!!''- hắn tỏ vẻ lạnh lùng
'' À, còn nữa..Cá này nhiều xương, lại hấp gừng. Món này nên dành cho những người bụng dạ như cô vậy- hắn nhẹ nhàng gấp miếng cá trong chén lia qua chén ả, miệng nở nụ cười khinh bỉ
''...''-mặt ả đen cả lên, tức giận không làm gì được
'' Ấy, Thiếu Kì à, con xem Nhật Nam nó quan tâm con thế đấy! Sáng sớm ăn cá hấp miếng gừng cho ấm bụng, con đừng hiểu lầm ý nó''- bà ta giải thích
'' Dạ, con biết mà bác Hàn''- ả cười gượng
''Con ăn xong rồi''- hắn kéo ghế đứng dậy, định đi thì bị gọi lại
'' Hôm nay nghỉ làm, đưa con bé đi ra ngoài mua vài bộ đồ cho khuây khõa''/'' Hôm nay con bận lắm, phải đi kí hợp đồng quan trọng!!''
'' Thế thì hôm nay con đưa con bé đi ăn tối ở nhà hàng 5 sao mới mở đi, ta đặt bàn rồi''
'' E là không rảnh''- giọng hắn thốt ra từng chữ làm cho mọi người đều sượng mặt
'' Để Lâm Thành đi với cô ấy, dù gì ba cũng đặt bàn rồi đúng không?! Cứ quyết định vậy đi''- hắn cười khẽ
'' Con...!!''- ông tức không thốt thành lời
'' Thiếu Kì à, để Lâm Thành nhà bác đưa con đi nhé, nhà hàng này mới mở cũng ngon lắm''- giọng bà an ủi,nhẹ nhàng bảo
'' Dạ thôi, để khi khác...Chiều nay con có hẹn với một vài người bạn cũ! Con cũng ăn xong rồi, con xin phép đi trước''- nói rồi ả cũng kéo ghế đứng dậy đi ra ngoài
''Ờ...chúc con buổi sáng tốt lành''- giọng bà ta lo lắng
'' Ông xem, Nhật Nam nó cứ...!''- bà ta thái độ
'' Xem ra hôn lễ này phải tổ chức sớm một chút!!''- bà ta sắp không chờ được, phải nhanh chóng nhổ cái gai này ra khỏi mắt
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro