Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3


Nhìn cô bé trong lòng mình khóc ướt cả một mảnh áo ngủ trước ngực trái tim bỗng chậm một nhịp , 5 năm năn nộn trên thương trường phụ nữ nói vời anh đều là hồ ly biến hoà , ai mà biết sau cái lớp trang phấn trắng xoá kia ruốc cuộc là người hay quỷ không ai hay , còn cô bé này chỉ có thể diễn tả một từ đó trắng , trắng không tuỳ vết , không che dấu ,vui sẽ cười , sợ sẽ khóc cái thứ cảm xúc mà con người ta muốn vất đi hết để tạo cho bản thân một cái vỏ bọc vững chắc để không ai nhận ra thì cô bé này lại không ngần ngại phời bày ra .
Bạch Thẩm Phi bế lấy cơ thể trong lòng dùng chân đá cửa phòng ngủ đi về phía giường mình, định đặt cô xuống giường nhận ra bàn tay bé nhỏ trắng trẻo đang nắm chặt không chịu buông ra đành phải treo lên giường nằm vời cô , trong lòng nâng lên cảm giác phạm tội rõ rệt . Lúc này , mời thấy bàn tay nhỏ kia thả lỏng một chút nhưng cơn đau dạ dày lại lên tiếng kêu gào khiên mặt tuấn tú kia khăn lại tạo một đường cong khó cả .
Bạch Thẩm Phi vô tình cúi xuống gặp mắt ánh trong veo như mặt hồ mùa thu gợi sóng lăng tăng tuyệt trần
-" anh chỉ bị đau dạ dày một chút ....."
giọng khàn đặc khó khăn của anh chưa kịp nói hết câu đã cảm nhận một sự mềm mại áp vào bụng mình đúng cơn đau kiến anh ngẩn người nhìn không nhỏ bé trong lòng đỏ ửng hàng mi cúp xuống giống như đừa bé phạm phải lỗi lầm gì đó
- " cám ơn em "
-------/--------
Sáng hôm sau , mặt trời chiếu vào căn phòn ngủ xuyên qua lớp rèn cửa kính tạo đường nét tuyệt đẹp trên nền nhà .Bạch Thẩm Phi chau mày tỉnh giấc định cử động cơ thể nhức mỏi vì nằm một tư thế qua lâu thì mời nhận ra có một nặng đè lên cánh tay mình .
Bạch Thẩm Phi không thể nhớ nổi bản thân đã chìm vào giấc ngủ thế nào, thứ anh còn nhờ mơ màng chính là đôi tay mềm mại đó vẫn đặt lên bụng mình và giấc ngủ hôm qua là giấc ngon nhất 10 năm qua khi anh về Bạch lấy lại thân phận mình .
Tô Mạn Du tỉnh giấc thờ thẫn ngồi dậy nhìn căn phòng lạ lẫm bên cạnh trông vắng khuôn mặt liền hiện rõ sự bất an nhìn quanh thì nghe tiếp đổ vỡ bên ngoài liên xuống giường chạy đến nới vừa phát ra tiếng động mạnh đó .Tô Mạn Du chạy thẳng đến chỗ anh đang đứng nắm lấy ngón tay bị bỏng kéo anh đến vòi nước lạnh ,Bạch Thẩm Phi nhìn khuôn mặt lo lắng của cô trong lòng giống như dòng nước nóng chạy trong người . Lúc này Tô Mạc Du mời để cả căn bếp tràn nhập thức ăn bị hư cháy đen nồi niêu xoang chảo bay tứ tung mỗi thứ một chỗ
-" anh định làm bữa sáng mà xem ra nó không dễ như anh tưởng " Bạch Phẩm Phi ái ngại nhìn cô nói
Trước đây ở nhà , mẹ nuôi anh là một người giỏi nấu nướng những món ăn của bà đều là món ăn một lần khó quên , sau này về Bạch gia thì khỏi phải nói người hậu kẻ hạ ngay cả dép còn có người làm cho nói chi là vào bếp , còn lúc ở du học việc duy nhất anh có thể làm đâm đầu vào học còn ăn uống lại càng tuỳ tiện gặp đâu ăn đó , đến lúc đi rồi thì đêm nào cũng tràn ngậm tiệc hội nên có thê nói nấu nướng chính là mônt lĩnh vực mời mẻ vời anh.
-" Tiểu Du em ra ngoài ngồi đợi một chút dì Chương đến nấu cho em ăn nha , giờ anh phải đi làm " Bạch Thẩm Phi nắm tay cô ra khỏi căn bếp để cô ngồi trên ghế rồi vào phòng thay quần áo
Đến lúc bước ra khỏi phòng thì đã không thấy cô bé ngồi chỗ đó nữa. Bạch Phẩm Phi định gọi cô thì ngửi mùi thơm từ bếp bay ra liền dải bước đến gần . Cô thân hình nhỏ bé đang lay hoay trong bếp
-" Tiểu Du em làm gì vậy cận thẩn không bị bỏng giờ " Bạch Thẩm Đường đi đến gần cô đã thấy cô bưng hai đĩa trứng và thịt xông khói đặt ra bàn ăn cùng vời mấy nát bánh mì vuông , cô còn lấy một ly caphe và một ly sữa tươi để ra bàn ăn rồi xuống
-" ăn sáng " Bạch Thẩm Phi còn chưa hết ngỡ ngàn thì giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào như mật ong vang lên khiến anh sốc đễn nỗi đừng không vững may mà không ngã xuống đất
-" Tiểu Du em vừa nói hả , nói lại có được không ?" Anh bước đến kéo ghế ngồi cạnh cô , giờ thì anh thực sự tin cô bé này có thể nói chuyện không nhưng thế còn có giọng nói hút hồn người khác
Tô Mạn Du nhìn anh đỏ mặc liến cúi xuống ăn phần của mình , nhìn hành động của cô anh cũng cằm miếng bánh mì ăn
-" Tiểu Du , đã ai nói vời giọng em nghe rất hay chưa " Bạch Thẩm Phi vừa nói vừa bỏ miếng trứng ốp la vào miệng miếng trứng vừa mềm vừa đậm đà
-" Mòn trứng này rất ngon " Bạch Thẩm Phi nhìn khuôn mặt cả đỏ ủng của cô khoé miệng hơi nở nụ cười ,
Ở bên cạnh cô bé này chư đầy 24 giờ mà cô nhóc này thực sự đưa anh từ bất ngờ này đến bất ngờ khác quả thực là một cô bé thú vi xem cuộc sống của anh sẽ có nhiều cái để thay đổi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro