Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 24: KHÁCH SẠN 5 SAO

" Là tôi " nói rồi thì Lục Mạn Đình quay ra và đứng bật dậy " Ồ, xin chào ngài Peter, tôi không biết là có thể gặp ông ở đây , thật là vui quá " Lục Mạn Đình giơ tay ra bắt tay với ông Peter.

Peter : Tổng giám đốc MW chi nhánh Paris.

" Lục Tổng hôm nay đến Ritz Paris cùng gia đình sao ? " nói rồi ông nhìn qua Bảo Nhi và An An rồi đổi thái độ " Chắc không phải là gia đình đâu nhỉ, tôi thấy có học sinh ở đây nữa, chắc là "

Lục Mạn Đình vội lên tiếng đính chính " Gọi là gia đình thì cũng không phải không đúng vì họ dường như là anh em ruột của tôi vậy, chúng tôi đến Ritz Paris là vì chúng tôi đã đáp máy bay trễ hơn giờ dự định, nên ở tạm lại khách sạn này "

" Vậy sao, gia đình của Lục tổng ở phòng VIP mấy thế, tôi ở phòng VIP 001 đây " Peter giới thiệu

Lục Mạn Đình lắc đầu " Chúng tôi chỉ ở phòng thường thôi, vì ở tạm có một bữa thôi nên không cần phòng VIP đâu "

" Ôi, như vậy thì thật là bất tiện, để tôi gọi cho Eric bảo ông ấy đổi phòng cho Lục Tổng " Ông Peter nói và nhấc điện thoại lên chuẩn bị gọi thì Lục Mạn Đình đã ngăn cản ông ấy lại

Lục Mạn Đình nhẹ nắm lấy bàn tay mà ông Peter cầm điện thoại rồi lên tiếng " Xin lỗi, nhưng bạn gái của tôi không đồng ý ở phòng VIP, nên chúng tôi ở phòng thường, chuyện này không cần phiền đến ông Peter đâu "

" Ồ, tôi thật là thất lễ, là lỗi của tôi vì không suy nghĩ chu toàn, ra là hôm nay Lục tổng đến đây cùng bạn gái, tôi thắc mắc một đều ba vị tiểu thư ở đây thì ai là bạn gái của ngài vậy ? " Ông Peter tò mò hỏi

An An ngồi trên bàn và ngơ ngác, cô thầm nghĩ " Đình Đình nói mình là bạn gái của anh ấy trước mặt người khác như vậy, có khi nào anh ấy chỉ đích thân là mình không, lo quá đi, mình không biết ứng phó thế nào đâu"

" Xin lỗi ông Peter, hiện tại thì tôi không tiện công khai chuyện này, sau này khi tôi thông báo với báo chí chắc ông Peter cũng biết thôi " Lục Mạn Đình từ chối khéo

Peter lắc đầu " Là tôi đã hỏi nhiều rồi, thôi tôi không làm phiền Lục tổng và bạn gái ngài dùng bữa nữa, tôi xin phép đi trước "

Khi Peter đã đi khuất thì Lục Mạn Đình ngồi lại bàn và quay sang nhìn An An rồi nói " Xin lỗi em vì khi nãy đã gọi em là bạn gái của anh khi chưa xin phép nhé An An "

An An im lặng không trả lời, nhưng mà trong lòng cô có rất là nhiều suy nghĩ. Thấy thế thì Lục Mạn Đình hơi mất tinh thần, Doãn Vân San vội lên tiếng " Chị nghe nói là ở Ritz Paris có hồ tắm nước nóng đấy, một lát ăn xong hai đứa đi cùng chị chứ ? "

" Em đi với, em cũng muốn ngâm mình trong nước nóng cho giải tỏa bớt áp lực. Còn cậu thì sao An An ? " Bảo Nhi lên tiếng đồng ý và quay qua hỏi An An

An An lúc đấy đầu óc trống rỗng không thể suy nghĩ được gì cả, cô nhìn chị hai mình và rồi đồng ý " Nếu cả hai đã đi thì cho em đi với, em muốn ở bên chị hai một lát "

" Được rồi, vậy ăn xong chúng ta đi nhé " Doãn Vân San lên tiếng nói. Cô thấy rằng mình cũng cần phải nói chuyện với An An một cách đàng quàng

Mạc Trí Vỹ thấy vậy thì lên tiếng " Vậy ăn xong chúng ta đi lên quán bar uống rượu không, chứ cả ba chị em đi tắm suối nước nóng, ba anh em bọn mình phải làm gì"

" Vậy ăn xong chúng ta qua đó đi , tớ nghe nói là ở đây có rất nhiều loại rượu khác nhau, tớ muốn thử hết các loại đó " Lục Mạn Đình có vẻ rất thích thú khi nói đến chủ đề thử rượu

Doãn Vân San thấy chồng mình cũng hùa theo Lục Mạn Đình nên lên tiếng nhắc nhở " Trí Vỹ à, anh đừng uống nhiều quá nhé, em không chịu được mùi rượu đâu. Anh mà say là em không gặp anh luôn đấy , chồng yêu ạ "

Kèo thì đã lên, mọi người ăn cũng đã sắp xong. Sắp đến lúc cả hai nhóm nam nữ cùng nhau chia ra để đi tận hưởng những tiện ích khác nhau . Từ lúc Lục Mạn Đình gọi An An là bạn gái mình trước mặt ông Peter thì An An như tránh mặt Lục Mạn Đình, mặc cho Mạc Trí Vỹ và Mạc Trí Hạo ôm tạm biệt vợ của họ thì Lục Mạn Đình lực bất tòng tâm khi An An chỉ đứng đó và cúi đầu chào.

Cả ba chị em đi bộ đến phòng tắm nước nóng, khi đến tủ thay đồ, mọi ngưởi phải thay đồ để vào phòng tắm. Vì lúc bấy giờ là buổi cô nên chỗ này vắng người chỉ có ba chị em Doãn Vân San, Doãn Vân San cứ thế mà thay đồ trước mặt hai cô em đang ngại ngùng của mình, thay xong đồ cô liền lên tiếng " Hai đứa làm gì nhìn chị dữ vậy, tụi mình là con gái thì thay đồ chung đâu có sao đâu nè ".

An An lắc đầu " Em không có ý đó, em đang nhìn Tiểu Bảo của em. Bụng của chị hai đúng là đã to hơn lần trước lúc mà em sờ vào rồi đúng không, hôm nay có thể thấy được bụng luôn rồi ".

Doãn Vân San dùng tay mình sờ lên bụng và nói " Không đâu, tiểu bảo mới có chín tuần ở trong bụng chị thôi, căn bản là bụng chị chưa thể to lên lúc này đâu, chắc là vừa nãy do chị ăn no quá nên nhìn bụng chị có vẻ phình ra một chút ".

" Chắc là thế rồi, do lúc trên máy bay em nghe anh rể nói rằng bụng chị lại to hơn một chút nên em hơi tò mò thôi " An An thấy vậy liền nói rồi cô thay đồ.

Khi An An vừa cởi áo ra thì Doãn Vân San thấy một vết sẹo phía sau lưng An An nằm khuất trong sống lưng của cô, thấy vậy Doãn Vân San liền hỏi " Vết sẹo sau lưng em là bị gì thế ? ".

An An vội quay người đi vì xấu hổ, thấy An An như vậy thì Bảo Nhi mới lên tiếng " Vết sẹo đó là có từ lúc An An về Tần gia là đã có rồi, cái này em nghe chị Thanh Tâm kể lại trong một lần qua nhà An An ngủ lại ".

" Không đúng, nói đúng hơn là nó có trước khi An Nhi rời khỏi Doãn gia. Cái vết sẹo này là vết sẹo do chị làm ra. Năm đó chị với An Nhi đang cùng nhau chơi trốn tìm với nhau, chính chị đã sơ ý làm cho An Nhi va vào mảnh vỡ của chiếc bình bể. Sao chị có thể quên việc này được chứ, đúng ra lúc Mạn Đình dẫn An Nhi về nhà chị phải đề nghị kiểm tra vết sẹo thay vì bắt em phải cùng cha đi xét nghiệm, chị đúng là ngu ngốc thật, nếu chị nhớ lại sớm hơn thì chị và em sẽ gặp lại nhau sớm hơn rồi " Doãn Vân San kể hết sự việc lần đó tạo nên vết sẹo trên người An An.

Thay đồ xong, cả ba chị em bước vào phòng, Doãn Vân San nhất thời ngừng lại trước khi xuống hồ rồi cô lên tiếng " Hai đứa xuống trước đi, xem nhiệt độ nước có nóng quá khoong, thai phụ như chị không được tắm nước quá nóng sẽ gây bỏng da, rất nguy hiểm. Giúp chị nhé " .

Nghe vậy Bảo Nhi liền bước xuống hồ và ngồi xuống, cô hít thở sâu rồi lên tiếng " Woa, dễ chịu quá " nói xong câu đó cô quay mặt về hướng Doãn Vân San và nói " Chị Vân San, chị cứ yên tâm nước ấm ở mức bình thường à không nóng lắm đâu, nhiệt độ này mà ngâm là thư giãn lắm luôn đó . An An cũng mau xuống đây đi ".

Doãn Vân San từ từ bước xuống, khi xuống và ngồi xuống thì Doãn Vân San thở dài một tiếng rồi lên tiếng " Đúng là ngâm mình trong suối nước nóng thật là thoải mái, bao nhiêu mệt mỏi đều có thể trút xuống. Bảo Nhi này, chị biết điều em muốn nói lúc nhận phòng là gì, chắc em vẫn chưa thể chấp nhận Trí Hạo đúng không ? " .

An An là người sau cùng bước xuống hồ , nghe chị mình nói như vậy với Bảo Nhi thì An An mới lên tiếng hỏi " Bảo Nhi, có chuyện gì với cậu sao ? ".

Bảo Nhi nhìn Doãn Vân San và lên tiếng " Chị Vân San à, em vẫn chưa thể đối mặt với Trí Hạo, nhất là sau chuyện đêm qua ".

Doãn Vân San hít một hơi rồi bắt đầu kể " Em và Trí Hạo rất can đảm khi làm được việc mà chị và anh Trí Vỹ đã từng không làm được. Em đừng có suy nghĩ nhiều quá, ai rồi cũng sẽ phải trải qua việc này thôi. Chị năm đó cũng đã suy nghĩ rất nhiều và tốn rất nhiều thời gian nữa đó, Nhưng mà mẹ chị lúc đó đã an ủi chị rằng chuyện đó là chuyện bình thường mà ai cũng phải trải qua chỉ khác nhau ở thời điểm nào mà thôi ".

" Mẹ đã nói vậy sao chị hai ? " An An nghe Doãn Vân San nói như vậy thì liền hỏi lại.

Doãn Vân San đáp " Đúng vậy đó An Nhi, mẹ đã từng nói với chị rất nhiều, nếu bây giờ mà mẹ có ở đây và chứng kiến em như vậy thì chắc mẹ sẽ khuyên em nhiều lắm. Nhưng mà bây giờ mẹ không ở bên cạnh chúng ta nên chị phải là người đứng ra thay thế cho mẹ. An Nhi à, chị biết là bây giờ em có rất nhiều suy nghĩ mâu thuẫn với nhau, em cũng đang suy nghĩ về Mạn Đình đúng không ? ".

" Chị hai à , em...em không biết phải đối mặt với Đình Đình như thế nào nữa, thật sự anh ấy quá tốt với em, em không thể biết là em đang nghĩ gì về anh ấy nữa, mặc dù Đình Đình đã nhiều lần ngỏ lời với em nhưng mà ... " An An nói ra những suy nghĩ của mình cho Doãn Vân San.

Doãn Vân San tiến lại ôm An An vào lòng rồi nói " An Nhi này, chúng ta là con gái nên chúng ta hay suy nghĩ rất nhiều, chị cũng đã từng giống em và Bảo Nhi lúc này luôn suy nghĩ rất nhiều về những gì sẽ xảy ra ở tương lai. Chị nhìn chị biết hết, nhưng mà chị muốn hai đứa nhìn nhận sự thật hơn là cứ mãi suy nghĩ tiêu cực như vậy. Bảo Nhi em hãy thử chấp nhận con người thật của Trí Hạo xem còn An Nhi em hãy đối mặt trực tiếp với tình cảm mà Mạn Đình dành cho em đi, chị chắc chắn là em sẽ tìm được câu trả lời của mình ở đây " nói rồi Doãn Vân San mới lấy tay đặt lên lồng ngực của An An .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro