Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 15: ĐOẠN VIDEO CỦA SỰ VIỆC

Mạc Trí Vỹ vô cùng tức giận anh giơ tay muốn đánh em mình nhưng Lục Mạn Đình đã vung tay ra cản lại " Bình tĩnh đi Trí Vỹ, Vân San quan trọng hơn, mau bế cậu ấy lên xe đi, cậu cũng lên xe với cậu ấy, tôi sẽ lái xe của cậu chở Trí Hạo, Bảo Nhi và An An đến sau "

" Được, vậy cứ như vậy đi, đợi Vân San tỉnh lại anh muốn nghe các em giải thích " Mạc Trí Vỹ nói xong thì bế Doãn Vân San lên xe cấp cứu và rời đi. Lục Mạn Đình cùng đỡ Mahc Trí Vỹ lên và nói với Lý Nhã Kỳ

" Nhã Kỳ, tôi muốn đoạn camera chứa toàn bộ sự việc ngày hôm nay "

" Dạ rõ, thưa sếp " Lý Nhã Kỳ lập tức trả lời

Nói xong thì Lục Mạn Đình nhìn Mạc Trí Hạo, Vu Bảo Nhi và An An rồi thốt ra hai chữ " lên xe " rồi anh quay mặt bước thẳng đến xe của Mạc Trí Vỹ

Lên đến trên xe Lục Mạn Đình là người cầm lái và Mạc Trí Hạo ngồi bên ghế phụ, phía sau và hai cô gái An An và Bải Nhi. Khi lên tới xe thì đọ bình tĩnh của An An bây giờ cũng biến mất, cô dựa vào người Bảo Nhi và khóc thật lớn, Bảo Nhi tuy là rất buồn chuyện của Mạc Trí Hạo nhưng vẫn cố dỗ dành bạn của mình

Thấy An An khóc như vậy thì Lục Mạn Đình mới lên tiếng " Vân San cậu ấy nhất định sẽ không sao đâu, An An em đừng lo quá, ngoan nào, đừng khóc nữa "

" Đình Đình à, em biết là anh muốn an ủi em nhưng mà ... bây giờ cảm xúc của em đang rất khó tả ... em ... em ... " AnAn vừa khóc vừa đáp lại Lục Mạn Đình

Lục Mạn Đình thở dài " An An à ngoan đi, tin anh hai mẹ con của Vân San đều sẽ ơn cả, em nín khóc nha, An An mà cứ khóc như vậy thì anh không tập trung lái xe được"

An An vội lấy tay lau nước mắt và đáp " Xin lỗi Đình Đình, em nín rồi đây "

Mạc Trí Hạo hai mắt tròn xoe nhìn Lục Mạn Đình, đây thật sự là một người đứng đầu Lục gia sao, sao cái người cao cao tại thượng lúc nãy đi đâu rồi, ông đang lái xe này là ai đây, chỉ nói mấy câu mà dỗ được con gái nhà người ta nín, thấy vậy Mạc Trí Hạo mới quay xuống nhìn Bảo Nhi, thấy vậy Bảo Nhi nhìn đi một hướng khác.

Sau một khoảng đường dài thì cuối cùng xe đã đậu trước cổng bệnh viện, Lục Mạn Đình lên tiếng " Trí Hạo lấy điện thoại gọi cho Trí Vỹ xác nhận địa điểm đi "nói xong rồi quay qua nhìn An An và nói một cách dịu dàng " An An đợi anh một lát nhé, anh sẽ đến ngay " nói rồi Lục Mạn Đình chạy xe đi

Bảo Nhi thấy vậy liền hỏi " Caauj và cái anh Đình Đình đó rốt cuộc là quan hệ gì, sao anh ấy nói có mấy câu là cậu đã nín khóc rồi? Cậu dám nói giữa cậu và anh ấy không phải là đang hẹn hò chắc chắn tớ sẽ không tin "

" Tớ và Đình Đình chủ là bạn thôi, cậu đừng nghĩ bậy, còn việc tại sao anh ấy chỉ nói mấy câu là mình nín khóc là bởi vì mình tin anh ấy, mình tin rằng chị mình rồi sẽ không sao đâu " An An giải thích với Bảo Nhi

Bảo Nhi nghe vậy liền tỏ ra vô cùng buồn bã " Tớ ganh tỵ với cậu quá An An, dù không phải là đang hẹn hò nhưng cậu và anh Đình Đình đó cũng hình thành một mối liên kết vô hình bên chắc đến lạ kỳ, chả bù cho tớ, dù đang hẹn hò nhưng mà anh ấy vẫn không tin tưởng tình cảm dành cho tớ "

Mạc Trí Hạo nghe điện thoại xong thì trở ra nghe được câu nói của Bảo Nhi làm cho anh chạnh lòng, từ lúc trong xe, anh đã thấy ganh tỵ với Lục Mạn Đình rồi, khi nhìn xuống ghế của Bảo Nhi, anh đã quyết định mình phải thay đổi, anh quyết tâm phải làm cho người phụ nữ bên cạnh anh phải được hạnh phúc

" Hai người còn đứng ở đó làm gì, vào thôi, chị dâu đã được chuyển về phòng riêng rồi " Mạc Trí Hạo bước ra và thông báo

Đế Đô, Bệnh viện Đế Đô, phòng bệnh VIP

" Chị sao rồi anh " An An lên tiếng hỏi thăm

Mạc Trí Vỹ thấy An An hai mắt đỏ hoe liền nói " Vân San đã không sao rồi, bác sĩ đã tiêm thuốc cho em ấy, bây giờ chỉ đợi em ấy tỉnh dậy thôi, An Nhi em đừng lo quá " nói xong với An An thì Mạc Trí Vỹ quay qua nhìn Mạc Trí Hạo và nói " Em giải thích đi, mọi chuyện là như thế nào ? "

Mạc Trí Hạo run rẩy nhìn anh trai mình xong sau đó nhìn sang Doãn Vân San đang nằm bất động trên giường bệnh mà thở dài, anh hít một hơi thật sâu và thở ra và nói, khi anh chuẩn bị cất lời thì An An đã ngắt lời của anh

" Anh à, hay là em ra ngoài đón Đình Đình nha, chắc anh ấy không biết phòng của chị đâu. Mà anh đừng nổi giận với anh Trí Hạo quá nhé, để cho chị còn nghỉ ngơi nữa" nói xong thì An An mở cửa chạy ra ngoài.

Khi An An đi khuất thì Mạc Trí Hạo lên tiếng " Anh hai em em thực sự xin lỗi. Em không cố ý làm cho chị dâu quá sức như vậy đâu, chỉ là khi em và Bảo Nhi đang ăn cơm với nhau mà chị dâu cứ gặng hỏi về chuyện của tụi em nên em hơi cáu. Lúc đó em đã muốn kéo Bảo Nhi rời đi nhưng em ấy lại nói đỡ cho chị, và em đã buông những lời xúc phạm đến em ấy ... em nói là là nếu không đi cùng em thì chúng ta chia tay... "

" Sao em có thể nói như thế trước một cô gái, em có còn là một nam nhi hay không " Mạc Trí Vỹ nhíu mày nói 

Bảo Nhi cũng đứng yên một chỗ, cô gái không thốt lên mọt lời nào vì đối với cô bây giờ đã quá đủ tổn thương rồi, Bảo Nhi hít một hơi sâu rồi nói " Em xin lỗi, em ra ngoài một tí ạ " nói rồi Bảo Nhi ra ngoài, cô ngồi trước ghế phòng bệnh mà rơi lệ

Bên trong phòng Mạc Trí Hạo nhìn theo bước chân của Bảo Nhi mà thở dài " Em đã biết lỗi rồi, em đang hối hận lắm, nhưng mà chị dâu bị như thế là vì em nên em không còn tâm trạng lo việc khác nữa. Chị dâu cũng vì nghe em nói như vậy nên mới cho em ăn vài đòn karate của chị ấy, chị ấy đã mắng em rất nhiều. Anh hai, em thật lòng xin lỗi, bây giờ em đã tỉnh ngộ rồi "

Mạc Trí Vỹ tức giận nắm lấy cổ áo của Mạc Trí Vỹ " Em nghĩ xin lỗi là xong sao, chị dâu em vẫn còn nằm ở đây, may là chị dâu và cháu của em không sao, nếu không anh sẽ không tha cho em, cho dù em là em ruột của anh đi chăng nữa "

Ở ngoài hành lang, An An đã đứng đợi Lục Mạn Đình một lúc lâu, cuối cùng Lục Mạn Đình cũng xuất hiện. Thấy An An đang đứng ngoài nắng đợi mình như vậy thì Lục Mạn Đình mới vội chạy đến và hỏi " Em đã đứng đây đợi anh bao lâu rồi ? "

An An nhìn Lục Mạn Đình và đáp " Em đợi anh nãy giờ rồi, sao anh đi lâu thế, anh cần phải xử lý chuyện gì quan trọng sao ? "

Lục Mạn Đình đưa điện thoại cho An An xem và nói " Khi nãy anh đã nhờ thư ký của anh cắt ra đoạn video này từ camera của phòng ăn.Xin lỗi đã để em phải đợi anh lâu như thế, anh đi mua nước cho em uống nha "

An An chăm chú xem đoạn video trong điện thoại của Lục Mạn Đình, nghe được những gì Mạc Trí Hạo nói với Bảo Nhi và thấy được Doãn Vân San chỉ cần hất nhẹ tay là Mạc Trí Hạo đã bị hất văng sang một bên, nghe được Doãn Vân San tự tay dạy dỗ em chồng và vì quá sức mà ngất đi. Lúc đó cũng quá nguy hiểm đi, Doãn Vân San cứ thế mà gục xuống, nếu Mạc Trí Hạo không đỡ lại kịp thì bây giờ hai mẹ con của Doãn Vân San e rằng lành ít dữ nhiều

Lục Mạn Đình trở lại với một chai nước cam, anh đưa cho An An và nói " Em uống một tí nước cam đi An An, em đã đứng ngoài nắng đợi anh nãy giờ, chắc là mất nước dữ lắm. Uống liền đi cho mát nè An An "

" Cám ơn anh nha Đình Đình, anh không mua nước cho anh sao, sao chỉ mua cho em thôi vậy ? "An An nhận chai nước cam từ tay của Đình Đình và hỏi

Lục Mạn Đình xoa đầu của An An và nói " Ngốc à, ai bảo em cứ mãi đứng ngoài đây chứ, vào trong cũng có chỗ đứng mà , em cần chi phải làm khó bản thân như vậy, hay là sợ anh không thấy được em đây ? "

" Không phải như vậy, em đứng đây để dễ nhìn thấy Đình Đình, vì em thấy anh sao mà đi lâu quá, không biết có chuyện gì quan trọng cần anh giải quyết không thôi " An An có vẻ hơi đỏ mặt khi trả lời câu hỏi của Lục Mạn Đình

Thấy sự xấu hổ hiện lên trên khuôn mặt đáng yêu của An An khiến cho Lục Mạn Đình không thể chịu nổi, anh choàng tay qua vai của An An và nói " Thôi, chúng ta vào xem chị hai em thế nào rồi đi "

Nói rồi thì An An và Lục Mạn Đình cứ thế đi lên lầu 05 khu những phòng bệnh VIP , khi cửa thang máy mới mở ra thì An An nhìn thấy Bảo Nhi đang ngồi ngoài phòng bệnh của Doãn Vân San và khóc, thấy vậy An An liền chạy lại chỗ Bảo Nhi và ngồi cạnh cô ấy " Bảo Nhi, tớ ở đây rồi, cậu cứ khóc đi, cứ trút bỏ mọi sự tổn thương bên trong cậu ra ngoài hết đi. Tớ biết hết mọi chuyện rồi, Đình Đình đã cho tớ xem đoạn video từ camera rồi, Bảo Nhi chuyện này không phải lỗi của cậu "

Lục Mạn Đình từ từ bước đến và nói " Chuyện này là lỗi của Mạc Trí Hạo, nhưng cũng không thể hoàn toàn trách thằng bé được... "

" Đúng vậy, cũng nhờ anh ấy mà chị Vân San không sao mà " An An đáp ngay sau Lục Mạn Đình, rồi An An lấy khăn tay ra lau nước mắt cho Bảo Nhi " Cậu ổn chưa, chúng ta vào thăm chị ấy nhé "

Lục Mạn Đình bước đến mở cửa ra thì thấy cảnh Mạc Trí Vỹ đang nắm cổ áo của Mạc Trí Hạo, Lục Mạn Đình liền lên tiếng " Trí Vỹ, cậu dừng tay " rồi Lục Mạn Đình tiến đến đưa điện thoại của mình cho Mạc Trí Vỹ rồi lên tiếng " Chuyện này là lỗi của Trí Hạo không sai, nhưng cũng không thể trách em cậu được Trí Vỹ à, cậu xem video đi. Nếu ngay lúc Vân San ngã xuống mà em cậu không đỡ kịp thì giờ tớ nghĩ hậu quả sẽ khó nói hơn là bây giờ đó "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro