Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 12: CHỊ GÁI ĐẾN THĂM TRƯỜNG

Nói rồi Doãn Vân San đưa An An lên phòng và kể cho cô nghe về những câu chuyện khi xưa hai chị em đã trải qua " Đây là phòng của em , cái bảng phòng của An Nhi này là chính em làm nè, lúc đó em đã đòi chị dạy em viết tên của mình để làm một cái bảng tên phòng như vậy . Còn bên trong đây là những bức tranh mà em đã vẽ, tấm này là do Mạn Đình và em đã cùng vẽ, còn trong đây là album hình hồi đó của chúng ta nè em có muốn xem không ? "

An An thấy vậy liền háo hức " Có ạ, em muốn xem hình hồi trước ạ , ở Tần gia em không hay chụp ảnh nên cũng không lưu giữ được nhiều hình, chị Thiên Tâm có lén chụp em mấy tấm hồi sinh nhật nên cũng có cái gọi là ảnh kỷ niệm "

Doãn Vân San xoa nhẹ đầu của An An và nói " Không sao cả, từ bây giờ hai chị em mình sẽ lưu lại thật nhiều ảnh, chị thì phải chụp thật nhiều, chụp cả hành trình cùng tiểu bảo lớn lên vì đây là lần đầu chị làm mẹ. Còn An An , em đang tuổi lớn, vẫn còn đang đi học, em nên lưu lại những khoảnh khắc khi còn đi học đi, để khi lớn lên em sẽ có thể nhìn lại. Hồi chị còn bằng tuổi em, mẹ đã chụp cho chị rất nhiều ảnh đó, hôm nào qua phòng chị, chị sẽ lấy cho em xem nhé "

" Thật ạ, nhất định chị phải cho em xem đấy nhé " đang nói thì An An bỗng nhớ ra " Thôi chết rồi, ngày mai em phải đi học rồi, nhưng em chưa chuẩn bị bài cho ngày mai nữa ... "An An lo lắng thốt lên

Doãn Vân San suy nghĩ một hồi rồi đáp " Hay là chị gọi Mạn Đình chở hai chị em mình về căn hộ của em lấy đồ nha , chị cũng muốn biết em sống như thế nào nữa, em nghĩ thế nào ? "

" Em nghĩ chị không cần phải phí sức như vậy đâu chị hai, hôm nay cứ để Đình Đình đưa em về đi ạ, em cần phải chuẩn bị vài thứ, chiều mai em tan học thì em sẽ về Doãn gia, lúc đó em và chị hai có nhiều thời gian bên nhau rồi không phải sao ?" An An giải thích

Nghe vậy Doãn Vân San cũng không nói gì nữa, cô dẫn An An xuống nhà rồi nói với Lục Mạn Đình " Mạn Đình, hôm nay nhờ cậu đưa An Nhi về nhà nhé, con bé chưa chuẩn bị sách vở cho ngày mai nên muốn về nhà chuẩn bị "

Lục Mạn Đình thấy vậy liền đáp " Được rồi, chuẩn bị về thôi An An, ngày mai là đầu tuần mà em đi trễ là bị phạt đấy "

Doãn Vân San thấy vậy liền nói " Cậu mà dám phạt An Nhi, thì tớ sẽ xử cậu đấy.. " Doãn Vân San đang nói thì Mạc Trí Vỹ mới để tay chéo nhau trên miệng, thấy vậy nên Doãn Vân San không nói nữa.

Và thế là An An đã theo Lục Mạn Đình về căn hộ của mình, khi về đến nhà cũng đã gần nửa đêm rồi, khi Lục Mạn Đình đưa An An về nhà thì có một người nhìn thấy, người đó thấy An An mặc một bộ lễ phục nhìn trong rất mắc tiền và bước xuống từ một chiếc xe sang trọng

Sáng hôm sau, Trung học Nhất Môn

" Chào buổi sáng Tần tiểu thư đáng yêu của tớ " Bảo Nhi chạy thật nhanh từ cổng trường vào và gọi An An

An An bất ngờ quay lại nhìn cô bạn của mình " Vu tiểu thư ơi là Vu tiểu thư, cậu mới sáng sớm mà cậu la lớn như thế, sợ tớ không nghe được hay sao vậy ? " đang nói thì An An ngơ ngác vì thấy có một chiếc xe trờ tới cổng trường, người bước xuống là Doãn Vân San

Doãn Vân San xuống xe thì thấy An An đang đứng ở đó nên đi lại và nói " An Nhi , chào buổi sáng em, chào buổi sáng em luôn nha Bảo Nhi "

Bảo Nhi ngơ ngác nhìn Doãn Vân San " Sao chị biết tên của em, mà chị quen với An An sao, nhìn chị và An An rất giống nhau đó "

Lúc này Doãn Vân San và An An đều nghĩ thầm " Sao không giống được chứ, tụi tớ là hai chị em mà " thấy Doãn Vân San ở đây thì An An mới hỏi " Chị, sao hôm nay chị lại đến trường em vậy? "

Doãn Vân San xoa đầu của An An và đáp " Chị đến đây gặp bạn của chị , thôi gần tới giờ học rồi hai đứa tranh thủ đi lên lớp đi, chị lên lầu đây " nói xong thì Doãn Vân San tiến đến cái cầu thang ở một góc của tòa nhà

Thấy vậy Bảo Nhi mới la lên nói " Chị ơi, cầu thang đó không đi được đâu ạ, đó là vùng cấm đấy " 

Doãn Vân San quay lại và nói " không sao đâu, chị có thể lên đó mà "

An An thắc mắc hỏi Bảo Nhi " Bảo Nhi , cầu thang đó là sao, sao lại không đi được rồi là vùng cấm nữa.... cậu giải thích cho tớ với " hỏi Bảo Nhi xong thì bỗng dưng An An có một suy nghĩ " Chị hai nói trên đó là bạn của chị ấy, không phải bạn của chị ấy ở trường này là Đình Đình hay sao ? "

" Đó là cầu thang dành riêng cho hiệu trưởng của trường mình, thầy ấy xây cả một khu riêng cho mình luôn, học ở đây đã được một năm mà tớ chưa có cơ hội gặp thầy hiệu trưởng lần nào cả. Chị gái vừa nãy cứ thế mà đi thẳng lên như vậy, lẽ nào là quen với thầy hiệu trưởng sao. Kể cho tớ làm sao cậu quen được chị ấy đi " Bảo Nhi nghe An An hỏi như vậy liền trả lời 

An An đang muốn trả lời Bảo Nhi thì bỗng dưng chuông reo lên khiến hai cô gái hớt ha hớt hãi chạy lên lớp, lên đến lớp An An ngồi vào bàn chống tay lên và suy nghĩ " Đúng thật là, mình biết Đình Đình đã hai tuần nay rồi nhưng không biết chức vụ của anh ấy ở Nhất Môn. Anh ấy nói rằng anh ấy là một quản lý nhỏ, nhưng mà một người con của nhà có quyền lực cao như Lục gia thì làm sao có thể chỉ là một quản lý nhỏ được, Có khi Đình Đình thật sự là hiệu trưởng của trường này cũng nên "

" An An , cậu nghĩ gì mà thẫn thờ vậy ? " Bảo Nhi ngồi bên cạnh nhìn An An môth lúc lâu rồi mới lên tiếng hỏi

An An bị câu nói của Bảo Nhi làm cho giật mình, cô nhanh chóng xua tay " Không ... không có gì đâu, chỉ là tớ đang nghĩ đến người mà chị tớ muốn gặp hôm nay là ai mà thôi. Chị ấy là bạn của Đình Đình nên tớ đang nghĩ là có phải chị ấy hôm nay đến để gặp Đình Đình không ấy mà "

" Cái anh Đình Đình mà cậu nói làm chức vụ gì trong trường mình thế, có vẻ là rất thân với cậu, có khi nào là thích cậu rồi không? " Bảo Nhi bắt đầu trêu đùa An An

" Không phải như cậu nghĩ đâu, tớ và Đình Đình chỉ là bạn bè bình thường như tớ với cậu thôi. Hoàn toàn không giống với quan hệ của cậu và Mạc Trí Hạo đâu nha " An An quay qua nhìn Bảo Nhi và đáp

Bảo Nhi bất ngờ, cô dùng ngón tay mình chọt chọt vào chiếc má phúng phính của An An và nói " Ồ! Bây giờ cậu gọi anh Trí Hạo bằng cả họ luôn rồi à ? " 

An An chỉ cười rồi mở tập ra ôn bài, cô thầm nghĩ " Làm sao tớ có thể nói cho cậu biết tớ là con gái Doãn gia, người vừa nãy cậu gặp là chị hai của tớ và người bạn trai hiện tại của cậu chính là em chồng của chị ấy được. Suy cho cùng mình cũng không ngờ là Trái Đất lại tròn đến như thế, mà tớ vẫn đang nghĩ liệu khi cậu biết tớ là Doãn Vân An thì cậu còn có thể tiếp tục làm bạn với tớ nữa hay không. Nếu đem Tần gia và Vu gia đặt lên bàn cân thì Tần gia thua Vu gia cả mấy cấp bậc, nhưng nếu đặt Vu gia và Doãn gia lên bàn cân thì căn bản là Vu gia chẳng là gì đối với Doãn gia cả " 

" Tớ lỡ miệng đấy mà " An An nói

Bảo Nhi vẫn dùng tay mình chọt chọt vào má của An An và nói " Không phải là quan hệ gì đặc biệt mà cả tuần vừa rồi cứ có người mang đồ ăn đến cho cậu ăn nhỉ, nói xem là ai nào ? "

" Không có gì đâu mà, cậu nghĩ nhiều quá rồi đó , thầy vô rồi kìa, học thôi " An An đáp

Lúc này Doãn Vân San đã lên đến tầng 02, tầng dành riêng cho Lục Mạn Đình, từ đây có thể thấy được góc cây mà An An hay ngồi để mà ăn trưa. Lục Mạn Đình thường xử lý công việc của công ty và các công việc của trường học nên rất bận và ít khi ra ngoài chỉ trừ lúc ăn trưa cùng An An thì anh mới rời khỏi phòng. Trong văn phòng này Lục Mạn Đình có một cô trợ lý tên là Nhã Kỳ, cô cùng với Lục Mạn Đình xử lý mọi chuyện rất ổn thỏa

Khi Lý Nhã Kỳ vừa thấy bóng dáng của một cô gái đứng lấp ló ngoài cửa thì ngay tập tức cô đi ra và lên tiếng " Đây là khu vực cấm, người không phận sự thì không được vào đâu ạ "

Lý Nhã Kỳ : Là trợ lý của Lục Mạn Đình, tốt nghiệp đại học Harvard. Làm việc bên cạnh Lục Mạn Đình đã ba năm nay luôn hết mình vì công việc, tính tình rất dễ thương và hiểu chuyện.

Doãn Vân San nhìn xung quanh và lên tiếng " Mạn Đình có trong đó không ? Tôi là Doãn Vân San là bạn của Mạn Đình, cô cứ vào nói với Mạn Đình như thế là được "

" Vậy để tôi vào nói với Lục tổng, Doãn tiểu thư xin mời cô đợi một chút " Lý Nhã Kỳ nghe vậy liền nói và quay vào trong

Bố cục của văn phòng của Lục Mạn Đình thì vừa vào chính là phòng thư ký, sau đó có một căn phòng riêng dành cho Lục Mạn Đình. Còn từ khúc cầu thang cấm đi lên thì có một dãy hành lang, phòng đầu tiên chính là văn phòng và phòng bên cạnh chính là phòng nghỉ cho Lục Mạn Đình, tiếp kế sau đó là phòng họp, nhưng trong một vài tình huống thì nó trở thành phòng ăn của Lục Mạn Đình và An An. Ở cuối dãy hành lang đó chính là thang máy nội bộ và cầu thang thoát hiểm, cầu thang này luôn được khóa và kết nối với khúc sân sau của trường,gần với nơi mà An An luôn ngồi ăn trưa. Lục Mạn Đình luôn dùng cách này để xuống sân sau mỗi khi giờ nghỉ trưa đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro