Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19 : hãm hại (2)

- cho... chúng ... tôi

- cái j . Bọn nó nói j kìa . Chắc là thích nước . Thôi thì rửa cơ thể bọn nó đi hãng chơi
Vân Uyển lãnh độc nhìn họ

Và thế . Hai cô bị nhúng xuống nước . Hạ Vi ko thở dc . Cơ thể nội y bị thấm ướt . Lâm Nhã uống quá trời . Giờ hai cô không còn sức sống rồi . Đau quá !!!

- đủ rồi . Chơi đi . Còn có phim .

Chúng bắt đầu lột quần áo ra . Đưa bàn tay sờ mó cơ thể của họ .

2 anh chạy tìm . Sau khi nghe hai cô đi theo 1 đám người . Anh liền nghĩ lại chỗ mình chưa tìm . Cuối cùng nhớ ra sau trường chỗ đổ nát đó bèn chạy đến . Hoàng Lãnh và Hoàng Thiên lúc này chỉ còn đại não trống rỗng

- tôi xin em . Hãy để tôi thấy được nụ cười trên môi em để chứng tỏ rằng em vẫn ổn

Anh thầm thì

Mấy thằng con trai đó lột đồ của Hạ Vi . Bắt Lâm Nhã qua bên nhìn . Lâm Nhã khóc khàn cả giọng . Càng khóc lại càng bị tát .

- tôi xin. Dừng đi . Cho tôi xin

- xin j hả em . Em yên tâm . Bọn anh đều là người có kĩ thuật . Sẽ nhẹ nhàng .

Họ banh tay chân Hạ Vi . Đang tính xông vào thì có tiếng chân dồn dã . VÂN uyển biết không lành bèn chạy trốn trước . Cô ta thối lui cùng đàn em . Để lại mấy thằng đó vuốt ve cơ thể Hạ Vi

Rầm . Cánh cửa che chỗ họ làm việc bị hắt ra . Hai người đàn ông nhìn ng con gái của mình . Hoàng Lãnh chạy đến bên Lâm Nhã . Đỡ cô . sử dụng áo mình choàng lên ng cô . Ôm cô vào lòng không ngừng thủ thỉ :

- đừng lo . Tôi đến rồi này . Ngủ đi . Để đấy tôi lo . Em ngoan. Ngủ đi nào

Giọng êm trầm làm Lâm Nhã gục ngã . Cô mệt . Nhưng vẫn nói nhỏ

: cứu Vi nhé . VI ĐAU LẮM . VI ĐAU

Hoàng Lãnh nhìn cô ngủ bèn ôm cô bước đi

Hoàng Thiên nhìn cô đang nằm đó . Cơ thể trần trụi trắng nõn đầy vết thâm tím làm anh tan nát . Anh đau quá . Chạy lại chỗ cô nhìn mấy thằng con trai còn chưa kịp mặc đồ đang đứng thấp thỏm ở đó . Anh giơ tay đấm thằng sắp xâm nhập vào cô . Hắn ngã quị xuống nhổ ra ngụm máu . Đàn em của anh cuối cùng cũng đến . Bọn họ bắt hết đám người kia . Tẩm cho vài cú huých bụng . Anh Ôm cô trong lòng . Cảm nhận hơi thở yếu ớt và giọng nói nhỏ :

- Cậu .. cậu tốt lắm . Cậu cứu em này . Em đau lắm cậu ơi . Họ đánh em . Cho em uống nước lã .... hức hức

- đồ hầu ngốc . Không được khóc . Em khóc tôi sẽ phạt em . Em sẽ chết với tôi vì dám làm tôi lo lắng phát sốt .

Cô mỉm cười . Đây không phải nụ cười anh muốn nhìn . Anh muốn thấy sự rực rỡ trong khóe môi ấy . Chứ ko phải cái chua xót đớn đau thế này

Anh hôn má cô rồi ôm chặt hơn nữa . Cảm nhận hơi ấm đang mất dần của cô . Anh Nhìn mấy thằng kia mắt anh lạnh lẽo . Chỉ nhạt phun ra vài từ rồi ôm cô về nhà

: đưa về bang . Đợi tao xử

Nếu anh đã sử . Chỉ có tàn hoặc sát mà thôi !!

Vân Uyển chạy ra bên ngoài trốn khỏi trường . Leo lên 1 con xe tay ga phóng đi . Miệng không ngừng văng tục . Cô ta chỉ muốn giết chúng ngay lập tức . Chắc chắn mấy thằng đó có bị gì cũng không khai cô ra . Nên cô không cần lo lắng . Nói với người yêu cô ta đang chạy xe

- cục cưng . Đi uống rượu đi . Em muốn lắc lư 1 tí .

Cô ta nhìn con đường phía trước . Có thế nào chúng cũng phải đau khổ . Chúng có hạnh phúc yêu thương . Người cô thích cũng theo chúng .

Tại sao 1 ng đẹp kiều mị . Vừa có tài có sắc có tiền như cô lại không có gì ? ??? Chả lẽ cô không đáng để cho hạnh phúc à . Cô không thèm . Khinh mạt nhất là cái hạnh phúc kia . Chỉ cần có tiền . Hạnh phúc nào mà chả mua được ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro