chương 3
Khi anh tắm xong bước ra đã nhìn thấy cô ngồi trên giường, người mặc áo choàng tắm giống hệt anh, anh vui vẻ đến ôm lấy vai cô.
- Đình Đình. Đi ngủ thôi.
- Anh ngủ trước đi. Tôi còn có công việc.
Cô đang ngồi xem thứ gì đó trong máy tính, hình như là các nhân sự của Thẩm thị.
- Em xem nhân sự của công ty làm gì, trực tiếp hỏi anh là được rồi.
- Tuần sau tôi đi làm ở công ty. Nên điều tra một chút ?
Anh cười dịu dàng vén tóc cô. Hôn lên má cô sau đó nhìn ngắm cô chăm chú đọc thông tin trong máy.
Anh biết. Cô vào Thẩm thị nếu không làm thư ký riêng của anh thì cũng làm Phó tổng giám đốc, nói không chừng cô leo lên chức Tổng giám đốc nữa. Trí thông minh của cô không ai đoán được, cô quá thông minh so với người bình thường.
- Đình Đình. Đi ngủ đi. Đã khuya lắm rồi.
Anh ôn nhu vuốt tóc cô. Cô hất tay anh ra. Thật sự cô không chịu được chuyện lúc nảy. Vào đêm tân hôn, anh có thể ra ngoài trăng hoa cùng người phụ nữ khác. Tuy là cô không có tình cảm với anh, nhưng cũng không thích việc như vậy xảy ra.
- Tránh xa tôi ra.
Cô cáu gắt nói với anh. Anh khó hiểu nhìn khuôn mặt tức giận của cô.
- Đình Đình. Em bị làm sao vậy ?
- Thẩm Trác Vương. Lúc đầu nếu anh không muốn cưới tôi, anh có thể nói ra ý kiến của anh, đừng cưới tôi rồi đêm tân hôn lại ra ngoài làm tình cùng phụ nữ khác.
- Em ghen ?
- Anh nghĩ sao cũng được. Thẩm Trác Vương, anh nghe cho rõ, tôi vô cùng chán ghét anh. Vô cùng hận anh cùng đám phụ nữ ngu ngốc của anh.
Cô tức giận gầm lên làm anh có phần hơi hoảng. Sau khi tức giận xong cô bỏ sang căn phòng bên cạnh ngủ. Đêm nay, hai người, hai giường, hai ý nghĩ...
Cô không thể chấp nhận chồng của mình xảy ra quan hệ với phụ nữ khác. Cho dù là yêu hay không yêu đều như vậy...
Anh trằn trọc cả đêm. Cô chán ghét anh, cô hận anh. Có lẽ anh đã sai thật rồi, từ đầu khi quyết định cưới cô anh nên bỏ hết thói hư tật xấu
Cũng đến lúc cô đi làm. Hôm nay cô mặc một cái váy ôm sát người vô cùng sang trọng và quyến rũ. Trên tay cầm văn kiện, cùng với sáu vị thư ký ba nam ba nữ.
Mà ở anh. Vừa có một người vì leo lên giường anh mà được làm thư ký riêng tổng giám đốc. Lúc nhìn thấy cô, cô ta tỏ vẻ mặt đắc ý không xem ai ra gì.
Trong cuộc họp giới thiệu phó tổng của ngày hôm nay. Cô từ đầu đến cuối không nói một chữ, cuối cùng lại nhìn sang thư ký riêng ngồi trên cán ghế tổng giám đốc vô cùng tình tứ với anh.
- Giới thiệu xong cả rồi. Tôi cũng nói luôn, tôi sẽ sa thải một người !
Cô nhếch môi cười sau đó quét mắt đầy hàn khí nhìn thư ký riêng của anh.
- Cô bị khai trừ.
- Cô có quyền gì khai trừ tôi ?
- Dựa vào tôi là phó tổng giám đốc !
- Không có lý do, cô đừng mơ tưởng khai trừ được tôi. Vương thiếu, anh phải bảo vệ em.
Cô cho một trong sáu người thư ký phát lên màn hình rộng một đoạn clip hoan ái của cô ta và anh, trong clip cô đã che mặt anh lại vì cô giữ sĩ diện cho anh.
- Trong điều thứ bảy hợp đồng lao động có ghi không được để lộ nội dung nhạy cảm cho người cùng công ty.
- Cô... cô giỏi lắm.
- Tổng giám đốc. Anh có ý kiến gì không ?
Cô quét mắt lên người anh, giọng nói biểu lộ sự châm chọc. Anh nhìn cô chết lặng, lần trước là quay lén anh ở Thịnh Đắc, bây giờ có cả clip của anh và người phụ nữ khác. Từ trước đến nay anh chỉ nghe nói cô tuyệt tình tàn khốc, nào có biết cô lại cao tay như vậy.
- À... không, không có.
- Vậy được rồi. Tan họp.
Cô đứng lên trở về phòng làm việc của mình, bắt đầu làm việc đến chiều tan tầm cô đến tập đoàn Nam Cung đón anh trai.
- Hôm nay làm phó tổng Thẩm thị thế nào ? Có vui không ?
- Không.
Cô và anh trai đi ăn, sau đó cô trở về nhà anh. Vừa vào đến nhà đã thấy cô thư ký lúc nảy bị đuổi việc ngồi trên đùi anh trên sofa. Cô có hơi buồn, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh.
Cô gái kia vừa nhìn thấy cô liền xông tới định cho cô một cái tát, nhưng không ngờ lại bị cô bắt lấy tay sau đó tát thẳng vào mặt cô ta.
- Vương thiếu. Cô ta đánh em...
Cô ta làm vẻ mặt tội nghiệp cầu cứu anh. Anh chán ghét đi đến trước mặt cô ta.
- Cút, từ đây về sau không cần xuất hiện trước mặt tôi.
- Vương thiếu...
- CÚT !!!
Anh tức giận quát người kia sợ mất mật. Cô ta vừa đi, cô cũng bỏ lên phòng.
Anh bước theo phía sau cô, tỉ mỉ quan sát nhất cử nhất động.
- Anh không cần quan sát tôi.
Cô liếc mắt qua nhìn anh làm anh vô cùng sốt ruột. Nếu không thích hay giận dữ cô có thể chửi anh đánh anh, đằng này cô lại im lặng.
- Em không thích cái gì, không ưa cái gì cứ nói anh, anh liền làm theo ý em, chỉ cần em vui vẻ và không xa lánh anh như lúc này...
- Tôi muốn anh bỏ hết đám đàn bà ngu xuẩn ngoài kia.
- Được. Anh nghe em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro