Chap 72:" Thân thể của Bùi Thất Thất"(2)
Triệu Kha ánh mắt nhìn nhìn Bùi Thất Thất, Bùi Thất Thất mẫn cảm phát hiện, Triệu Kha là không muốn xem cô, chỉ là nhìnmột chút, lập tức liền cúi đầu mànhẹ nhàng giảo cái ly cà phê.
Triệu Kha ưu nhã mà bưng lên cái ly, cái miệng nhỏ uống một ngụm, giương mắt nhìn đến Bùi Thất Thất không có biểu hiện, nhàn nhạt mà cười một chút, “Đây là cà phê đậu Hà Lan được nhập khẩu, không giống mấy quán cà phê thường.”
Bùi Thất Thất lại là đem cái ly đi phía trước đẩy qua thẳng Triệu Kha. Hướng mắt nhìn Triệu kha mà nói “Tôi không thích uống cà phê.”
Cho nên, đến ly cà phê đậu đậu gì đó cũng không có cái lực gì hấp dẫn.
Triệu Kha trong mắt xuất hiện một tia không vui, nhưng là che dấu rất tốt, buông cái ly, dùng khăn giấy lau môi, lại lấy ra son môi trang điểm lại, lúc này mới không vội không chậm mà nói: “Nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền?”
Bùi Thất Thất liền như vậy mà nhìn triệu kha trong mắt có chút giận.
Cái này cùng cô cũng lớn lên đều là nữ nhân, vậy mà lại ở trước mặt cô xưng tiếng lớn, không phải vì xem cô như nữ nhân bình thường, mà là muốn lấy tiền làm cô rời khỏi Đường Dục.Bùi Thất Thất không có bất luận cái gì biểu tình cả, mắt cô nhìn chằm chằm Triệu Kha mắt.
Chậm rãi, cô mở miệng, “Cô gả cho baba của Đường Dục, đúng không?”
Triệu Kha trong mắt, có một tia tức giận, cũng có một tia chật vật, như là bị ánh nhìn thấu rất giống nhau .
“Mặc kệ thế nào, ta hiện tại là Mẫu thânĐường Dục, ta không hy vọng ngươi quấn lấy nó, nói đi, muốn bao nhiêu tiền rồi rời khỏi nó.” Triệu Kha vừa nói, lại từ tay lấy trong bao lấy ra một tờ chi phiếu, còn trống.
Tư thế Cầm điếu thuốc hút cũng là cực mỹ…… Bà cũng Đã từng hạng nhì đệ nhất mỹ nhân, khuynh quốc thành.
Bùi Thất Thất nhớ không rõ chính mình có bao nhiêu lâu không có chớp mắt, cô cả người đã có chút chết lặng.
“1 tỷ, tôi liền rời đi hắn, đường thái thái, có thể chứ?” Bùi Thất Thất giọng cực nhẹ, nhưng là nghe vào lỗ tai Triệu Kha là cực kỳ châm chọc.
1 tỷ…… Chính là từ khi Triệu Kha gả cho Đường Tri Viễn, cũng nhiều năm như vậy, Đường Tri Viễn cũng không có cho nỗi triệu kha 1 tỷ.
Bà có chút buồn bực mà ấn rớt tàn thuốc, nhìn Bùi Thất Thất, “Quá nhiều, một ngàn vạn, nếu cô đáp ứng nói, tôi lập tức ký chi phiếu cho cô.”
Bùi Thất Thất không có biểu hiện gì, ánh mắt cô vọng tiến Triệu Kha , “Bà , có phải hay không là "Mẹ"?”
Triệu Kha vốn dĩ đã duỗi tay lấy chi phiếu, nghe được Bùi Thất Thất nói câu sai, động tác cứng đờ.
Bà chậm rãi giương mắt, nhìn lại Bùi Thất Thất, như là thấy quỷ .
Bà bỏ tờ chi phiếu , duỗi tay ra định cầm hộp thuốc, phát hiện hộp thuốc đã không còn…… Mạch,... bà giọng gần như là bén nhọn mà mở miệng: “Tôi không phải mẹ cô! Tôi không quen biết cô…… T...Tôi Chưa bao giờ gặp cô”
Triệu Kha run rẩy xuống tay, nắm lên trên bàn bao, gần như là nghiêng ngả lảo đảo mà chạy đi……
Kia trận giày cao gót vang to, nó lại đập vào Bùi Thất Thất trong lòng, rất đau rất đau, từng chút từngchút, mỗi bước chân của bà như là cái đinh to được đóng mạnh vào……
Cô liền ngã người dựa, liền nghiêng nghiêng mà ngã đầu xuống thì thấy……
Triệu Kha không cẩn thận ném xuống một cái giấy túi ở trên mặt bàn, Bùi Thất Thất cầm lại đây, bên trong rớt ra một trương danh thiếp, mỗ hội sở đổng sự, mặt trên tên gọi Triệu Kha.
Triệu Kha……
Bùi Thất Thất nhấm lại cái tên này, lặp lại mà nói nói nhỏ.
Bùi Minh cùng luôn luôn nhắc về bà mà nói, người mà ta thích rất nhiều chính là mẹ con thật rất yêu, nhưng mẹ vừa sinh con ra liền qua đời……
Chính là hiện tại nhìn đến Triệu Kha gọi mẹ,…… lại là mẹ kế Đường Dục.
Bà gả cho người khác.
Bà một chút cũng không yêu Bùi Minh sao , vậy tại sao lại sinh ra mình làm gì ……
Bùi Thất Thất nhắm lại mắt, hóa ra , mình vậy mà có mẹ ....nhưng lại bỏ rơi mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro