Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 60

Vũ Đồng nhìn vào đôi mắt hổ phách kia, tim cô rung lên dữ dội

Cái tên đó, chẳng phải là tên biến thái từng nhận nhầm người đấy sao?

Cái tên đó, chẳng phải là tên 'bắt nạt' cô trong thang máy sao?

Sao hắn ta lại ở đây?

Cô đưa mắt về phía cửa chính, chẳng lẽ tên Boss kia vẫn chưa tới à?

Bất chợt, tay cô bị kéo rất mạnh khiến cô đau nhói. Cắn môi, quay lại nhìn người đang kéo tay mình. Không sai, là cái tên biến thái kia đó. Nhưng cô giả vờ không nhận ra hắn, mắt đẹp nhíu lại

"Vị tiên sinh này, ngài kéo tay tôi làm gì. Chúng ta từng gặp nhau ở đâu à?"

Đường Nhật Hạo sắc mặt không còn chút kiên nhẫn vào, cứ thế anh lôi sền sệt Vũ Đồng đi đến chỗ Lâm Hán Thăng đang đứng, khiến cô vừa bất ngờ vừa khó hiểu, lập tức mắng chửi

"Cái tên điên này, anh kéo tôi đi đâu vậy. Thả tôi ra!"

Anh kéo cô đến trước mặt Hán Thăng, nhếch môi

"Cậu nói cậu bị mèo hoang va trúng, tôi nghĩ tôi đoán được rồi. Cô ta chính là con mèo hoang đó phải không?"

Vũ Đồng chớp chớp mắt đẹp nhìn cái người lúc này cô sơ ý đụng trúng, sắc mặt ái ngại

Hán Thăng nhìn cô gái xinh đẹp đối diện mình chằm chằm, cũng đẹp lắm chẳng thua kém người vợ trên danh nghĩa của mình. Nhưng nét đẹp cô gái này thuần khiết quá, còn Phương Tuyết Linh thì không quá thuần khiết như thế này đâu. Anh nghĩ xong, chớp chớp đôi mắt hổ phách của mình

Vì sao tự dưng lại nghĩ đến người phụ nữ kia?

Thật khó hiểu!

Hán Thăng chỉ nhìn từ trên xuống rồi buông một câu

"Học trưởng, anh bắt được nó rồi à. Thật là, mèo hoang này chạy lung tung cũng biết va trúng người lắm. Anh giữ nó lại, đừng cho nó đi lung tung kẻo lại gây phiền phức cho người khác đấy!"

Vũ Đồng nghe xong, tức giận. Anh ta làm như cô muốn đụng chạm lắm vậy, là bất cẩn sơ sẩy thôi mà!

"Này tiên sinh, anh nói ai là mèo hoang vậy. Tôi là con người nhé, muốn bắt tôi giam giữ thì các anh mơ đi. Tôi không dễ bị bắt được đâu!"

Khang Vũ Đồng cô là ai mà dễ dàng bị bắt lại, bị xem thường như vậy chứ. Nhìn nhỏ nhưng không hề yếu đuối nhé. Cô đủ sức vật hai tên này chết tươi đấy. Đừng có đùa!

Hán Thăng bật cười, điệu bộ cũng giống vợ anh thật, bướng bỉnh chẳng ai bằng

"Cô nói cô không dễ bị bắt lại, nhưng Đường học trưởng lại dễ dàng bắt cô đến trước mặt tôi à. Cô đúng là chỉ có tiếng, không có miếng!"

Vũ Đồng vô cùng căm tức, cô muốn phản bác lại thì nghe được trong câu nói là 'Đường học trưởng', liền chớp chớp mắt xoay lại nhìn Nhật Hạo đang đứng xem kịch hay

Nhật Hạo thấy cô nhìn mình, thì nhếch môi cười tà mị

"Cậu ta nói đúng đấy, mèo hoang nhỏ của tôi!"

Vũ Đồng thẹn quá tức đến đỏ mặt. Ai là mèo hoang của anh ta chứ?

Cô vẫn chưa truy cứu lần ở thang máy thì thôi đi, còn có mặt mũi đùa với cô nữa sao?

Hán Thăng thấy nhàm chán, tay cầm ly rượu nhấp môi vài giọt

"Nghĩ cũng thấy lạ, học trưởng của tôi đường đường là Chủ tịch cao cao tại thượng. Lại bị con mèo hoang nhỏ quấy rầy, đúng thật là xui xẻo một kiếp mà"

Vũ Đồng nghe xong, lời này của anh ta chứng minh suy đoán trong đầu cô là đúng. Tên biến thái kia là người thừa kế Đường gia rồi!

Cô cắn môi nghĩ cách, thì Lâm Hán Thăng đột nhiên kéo cô vào lòng. Khiến cô bị bất ngờ đến chớp chớp mắt đẹp

"Ngoan ngoãn phối hợp theo tôi, lát nữa tôi sẽ cho cô lì xì!"

Hán Thăng nhìn ra ngoài, phát hiện là người của bà Dư Mỹ Lan theo dõi mình, đành dùng cách này thôi. Mẹ của anh, chắc là đang nghĩ anh sẽ đưa Vị Như đến đây dự tiệc nên cho người đi theo sau đây mà...

Vũ Đồng nhìn Hán Thăng, trên tay đeo một chiếc nhẫn có ký hiệu HR, mắt cô mở to ra. HR là Tập đoàn đã bắt tay với Tập đoàn WORLD và Đại Đường, làm cho Tô gia thoái thác hàng nghìn tỷ đây mà!

Cô thay đổi sắc mặt thành lạnh lẽo, lại gặp phải kẻ thù rồi!

Nhưng, Tô gia chỉ muốn cô tiếp cận Đường Nhật Hạo kia. Không phải người trước mặt cô!

Hán Thăng thấy Vũ Đồng im lặng như thế thì cũng không hỏi gì. Anh vốn không quan tâm ai ngoài Lâm gia và Vị Như cả...

-----

Tiếng nhạc du dương, buổi tiệc bắt đầu là màn khiêu vũ của những cặp tình nhân. Hán Thăng không có bạn nhảy, nên định không ra khiêu vũ thì bị Vũ Đồng kéo ra

"Này, cô làm gì vậy?"

Vũ Đồng muốn tiếp cận Boss, đành phải kéo đại một người ra nhảy cùng. Ở đây ngoài Đường Nhật Hạo ra chỉ có Lâm Hán Thăng là nổi bật không kém, khiêu vũ với cô là thích hợp nhất rồi

Huống hồ anh ta lại đẹp trai đến như vậy, là một người mê cái đẹp. Khang Vũ Đồng tất nhiên phải chớp lấy cơ hội gần gũi trai đẹp rồi!

Cô nói thì thầm vào tai anh

"Tiên sinh, cho tôi mượn anh nhảy một điệu!"

Hán Thăng nhìn ra ngoài cửa, thấy người của mẹ mình vẫn chưa đi. Anh đành phải phối hợp với cô gái kỳ lạ này, khiêu vũ một điệu 

Vũ Đồng đặt tay lên vai anh, mắt đẹp liếc về phía Đường Nhật Hạo đang bắt đầu khiêu vũ với cô gái kia, nhếch môi kéo Hán Thăng lại gần họ. Một lát nhân lúc xoay cô sẽ có thể đổi bạn nhảy rồi!

Cô nghĩ thầm, kế hoạch này nhất định sẽ thành công...

Hán Thăng thấy cô cứ đưa mắt về đâu đâu, còn đạp lên chân anh thì bực bội

"Này, cô đang khiêu vũ hay đang trả thù vậy?"

Vũ Đồng nghe xong, cười hì hì nhìn xuống chân mình

"Đâu có, tôi bước nhầm thôi. À mà chưa hỏi tên, anh tên là gì. Tôi là Tô Vũ Đồng!"

Hán Thăng nghe xong, không thấy có chút ấn tượng gì thì cũng trả lời cho có lệ

"Tôi không thích nói tên mình cho một người kỳ lạ, thưa tiểu thư!"

Vũ Đồng nghĩ thầm, cái tên gì keo kiệt hết mức. Có cái tên thôi cũng chẳng thèm nói ra, tên anh là 'Ông Trời' chắc, mà sợ người khác biết

"Không nói thì thôi!"

-----

Đường Nhật Hạo đang khiêu vũ cùng hôn thê mình là Tử Ngưng, lơ đãng liếc mắt về phía Vũ Đồng, anh siết chặt tay

Lục Mẫn Khiết lại dám quyến rũ một người đã lập gia đình trước mặt anh!

Lúc nãy khi anh thấy ánh mắt của Lâm Hán Thăng tập trung về cô, anh đã tức muốn bốc khói rồi. Lại nghe Hán Thăng nói, cô là người chủ động va trúng cậu ta. Anh càng tức tối hơn!

Cô muốn gì, có phải muốn tiếp cận thế tử Lâm gia không, muốn câu con rùa vàng mà quên mất tìm hiểu à. Lâm Hán Thăng đã có vợ, còn có cả tình nhân bên ngoài. Có chỗ cho cô chắc?

Lúc nãy khi anh thấy cô mải mê chú ý tới Hán Thăng, anh thật sự muốn giáo huấn cô một trận rồi!

Bây giờ lại thấy cô khiêu vũ cùng cậu ta

Càng nghĩ càng điên mà!

Thật khốn kiếp!

Anh tức giận trong lòng, nhưng vẫn cố kiềm nén, suy nghĩ một lát liền nhếch môi gạt chân Tử Ngưng té ngã. Tử Ngưng mất đà té xuống đất, chân vừa đau vừa xấu hổ, muốn chật vật bao nhiêu có bấy nhiêu

"Thật xin lỗi, em có sao không?"

Anh làm bộ ái ngại nhìn hôn thê mình ngồi bịch ra đất, vẻ mặt bất đắc dĩ

Tử Ngưng lắc đầu, rồi đưa tay cho anh

"Chắc là em không nhảy với anh được rồi. Anh nhảy cùng người khác đi. Em vào phòng ngồi nghỉ!"

Nhật Hạo trưng ra vẻ mặt tiếc nuối, nhưng trong lòng thỏa mãn vì kế hoạch thành công

"Có cần anh dìu em đi không?"

Tử Ngưng xua xua tay

"Em không sao, để Tử Nha nhảy cùng anh đi. Em ấy không có bạn nhảy!"

Nhật Hạo muốn từ chối, thì Tử Nha đứng gần đó niềm nở bước nhanh tới

"Anh rể tương lai, em nhảy cùng với anh nha!"

Nhật Hạo cắn môi nhìn Tử Ngưng được phục vụ dìu vào trong phòng, Tử Nha ôm lấy cánh tay anh 

"Hạo, cùng nhảy với em nha!"

Anh đành ngậm ngùi nhảy với cô ta một điệu. Nhìn MC trên kia, liếc mắt ra tín hiệu....

Đang nhảy thì đèn tối lại, MC bước lên sân khấu

"Bây giờ đến tiết mục đổi bạn nhảy, nhạc sẽ thay đổi!"

Nhạc khác được bật, anh mỉm cười xoay tay Tử Nha làm cô ta biến mất trước mặt mình

Hán Thăng và Vũ Đồng đang nhảy, nghe MC nói xong thì cũng buông tay Vũ Đồng đẩy nhẹ về phía trước. Vũ Đồng bị mất đà muốn té ngã, thì cánh tay rắn chắc nhanh chóng bắt lấy ôm vào lòng. Cảm giác quen thuộc tràn vào lòng cô, ấm áp này cô có phải đã từng trải qua rồi không?

Cảm nhận sự quen thuộc, nhạc chợt ngừng lại...

Đèn lúc này bật sáng, Vũ Đồng đã nằm gọn trong lòng Nhật Hạo!

"Là anh!"

"Là cô!"

Hai người nhìn nhau, đồng thanh cùng một tiếng 

Cả thế giới như ngừng lại trước khung cảnh này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro