Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 43

Hai đứa nhỏ ngồi trên xe vừa ngắm khung cảnh bên ngoài vừa hát vi vu. Đường Hiên ngồi tựa vào ngực Đường Nhật Hạo nhìn ra ngoài, Đường Hoa Linh thì tựa vào vai anh hát vi vu, vừa hát chân nhỏ bé lại nhấc lên nhấc xuống rất đáng yêu

Bản thân Đường Nhật Hạo khi xưa cũng tham gia CLB văn nghệ của trường, còn là học trưởng được hàng nghìn cô gái ngưỡng mộ. Ngoài ra còn là nam thần đẹp trai nhất trường, đi đâu cũng khiến người nhìn nín thở. Vì vẻ đẹp trai lãnh khốc, thế nhưng chẳng ai dám tiếp cận anh. Càng nghĩ anh càng buồn cười, họ ngưỡng mộ anh cái gì trong khi đều do anh tự cố gắng nỗ lực

Anh cười, tay xoa đầu đứa con trai mình rồi thơm nhẹ lên má nó. Đây là con trai bảo bối của anh, anh sẽ không để bé như anh. Mất cha mất mẹ!

Đường Hiên được ba thơm, cười tươi lộ đồng tiền sâu. Quả nhiên là khuôn đúc ra từ Đường Nhật Hạo, cả lúm đồng tiền cũng giống hệt. Anh cười nhéo má bé làm bé đánh nhẹ vào ngực anh

"Ba làm con hết đẹp trai bây giờ! "

Anh bị lời nói của bé làm khóe miệng giật giật

"Nói ba nghe, ai dạy con cách nói chuyện như vậy ? "

Bé hồn nhiên chỉ về chiếc xe ngoài sau

"Là chú vệ sĩ ạ, chú nói không được nhéo mặt mình. Sẽ hết đẹp trai! "

Anh chớp chớp mắt quay đầu lại, thầm nghĩ các con mình đều bị dạy hư hết rồi

Xong vỗ nhẹ lưng em bé rồi nói

"Con trai ba lúc nào mà chẳng đẹp trai. Con là đẹp trai nhất! "

Bé hài lòng thơm lên má như điêu khắc của anh. Rồi khoe với Hoa Linh đang lim dim mắt muốn ngủ

"Linh Linh ra rìa, ba thương anh nhất! "

Hoa Linh nghe xong, căm phẫn nhìn anh

"Ba không thương Linh Linh nữa, Linh Linh ghét ba! "

Xong con bé xích sát về phía bên kia cửa sổ, anh đen mặt nắm lấy tay nhỏ con bé năn nỉ

"Linh Linh của ba, ba thương hết cả hai đứa. Làm gì có chuyện ghét ai. Thôi lại đây, ngồi lên đùi ba giống anh con nhé! "

Bé con làm vẻ uất ức, làm người cha nào đó thở dài nhấc bổng ngồi lên đùi mình. Hai đứa con đều ngồi lên đùi, không cần thiên vị!

"Sao, giờ hết ganh với nhau nữa nhé! "

Hai bé liền vui vẻ tựa vào ngực anh hát ví von, anh liếm cánh môi khô khốc. Trẻ con đúng là làm người lớn phiền lòng mà!

----

Xe dừng trước căn biệt thự lớn, vệ sĩ mở cửa xe ra. Anh gật đầu rồi cẩn thận bế hai đứa xuống bước vào trong nhà. Hai bé dụi dụi mắt rồi lười biếng mở mắt ra, khi được anh đặt nhẹ xuống ghế sofa thì nhìn dáo dác xung quanh cảm thấy sợ hãi vì xa lạ

Hoa Linh nhìn Đường Hiên rồi khóc nức nở tựa vào ngực cậu bé

"Anh trai, đây không phải là nhà của chúng ta! "

Cậu bé nhìn ba mình rồi hỏi

"Ba ơi, chúng ta không về nhà ạ ?"

Bé rõ ràng nhớ nhà bé ở chung cư, không hề rộng rãi như thế này. Chẳng lẽ ba bé trúng số độc đắc sao ?

Anh ngồi đối diện lắc lắc đầu

"Đây là nhà của chúng ta. Sau này các con sẽ ở đây với ba! "

Hai bé nghe xong, chớp chớp mắt nhìn nhau. Ba thật sự trúng số!

Hoa Linh ngừng khóc, bắt đầu đưa mắt xung quanh tìm người

"Ba ơi, mẹ đâu rồi. Mẹ không biết tụi con đã về ạ ? "

Anh chớp chớp mắt rồi đứng dậy bước lên lầu mà không trả lời

Hai bé nhìn nhau khó hiểu....

----

Hồng Liên đang thay đồ thì cửa phòng đột ngột mở ra, cô vội che chắn thân thể mình quay lại

Là anh!

Cô chỉ nhìn anh mà không nói gì, chuyện hôm trước đã làm cô sợ đến mức chuyển qua phòng con gái mình ngủ

Anh lạnh lùng nhìn cô rồi nói

"Xuống dưới, tôi có chuyện muốn nhờ em! "

Rồi anh không nhìn thấy thân thể cô mà đóng sầm cửa lại làm cô giật bắn mình

Cô xuống dưới lầu, đập vào mắt cô là một cặp song sinh nhỏ bé xinh xắn đang ngồi trên sofa ngước nhìn cô. Đứa bé gái xinh đẹp như một thiên thần, bé trai yêu nghiệt

Chỉ là.....cảm thấy bé trai hình như nhìn quen mắt quá!

Thấy hai bé nhìn vẻ phía cầu thang thì anh cũng quay mặt lại

"Xuống đây, làm quen với bọn nhỏ đi! "

Cô từ từ bước đến gần, càng bước càng cảm thấy bất an vô cùng. Như một đợt sóng gió lại ập đến với cô!

Cô đứng đó, nhìn hai đứa bé đầy tò mò. Hai đứa bé cũng vậy, nhìn cô cúi đầu rồi liếc mắt xung quanh nói

"Mẹ đâu rồi, sao mẹ không xuống cùng dì vậy ba ? "

Cô nghe xong, quay sang nhìn anh  thì anh đứng lên kéo eo nhỏ của cô giới thiệu

"Đây là Hồng Liên - vợ ba. Sau này hai đứa gọi là mẹ, không được gọi dì!"

Hai bé bị sốc đến tròn mắt, nắm chặt tay lại nhảy xuống sofa muốn đi tìm mẹ

Còn Hồng Liên, cũng giống như hai đứa nhỏ tròn mắt nhìn anh. Ba sao, anh xưng hô với bọn trẻ là ba. Nghĩa là bọn trẻ là con của anh. Cô đột nhiên nhìn theo bóng dáng bé trai đó thì sửng sốt. Hóa ra là vậy, khó trách tại sao cô lại nhìn quen mắt đến thế!

Cô nhìn bọn trẻ đi lên lầu, quay sang tát vào mặt anh. Anh bị cô tát bất ngờ, lập tức kiềm chặt hai tay của cô lại đẩy xuống sofa

"Cô nổi điên cái gì ? "

Cô nắm chặt tay lại, tức giận đến run rẩy cả người hét lên

"Đường Nhật Hạo, sao anh lại đối xử với tôi như vậy. Anh có tình nhân bên ngoài thì thôi đi, còn dám đưa về đây. Anh có còn liêm sỉ nữa không hay chó tha đi mất rồi !"

Anh lăng nhăng cô có thể nhắm mắt cho qua. Nhưng anh lại đem mầm mống về tận nhà, có là người điên cũng sẽ không chấp nhận nổi!

Anh nhìn cô rồi bật cười, sau đó ngồi xuống sofa thong thả nói chuyện, giọng nói vô cùng lạnh lẽo

"Tôi nói cho cô biết, tôi không chỉ có mình cô là vợ. Đường Hiên và Đường Hoa Linh là cốt nhục của tôi. Cô không có quyền sỉ nhục chúng nó. Kẻ không có quyền ở đây nhất là hai mẹ con cô. Cũng sẵn tiện cho cô biết một sự thật. Đường Ninh chưa bao giờ tôi xem là con ruột của mình !"

Cô nghe xong, nước mắt lăn dài hận không thể cho anh một cái tát. Tâm Tâm là con ruột của anh, anh lại dám nói ra những lời tàn nhẫn như thế. Hôn nhân 7 năm, lại là trò cười thiên hạ. Truyền ra ngoài mặt mũi con gái cô còn đâu!

"Đường Nhật Hạo, hóa ra anh chưa bao giờ xem tôi là vợ anh. Con gái chúng ta anh lại nói lời tàn ác như vậy. Rốt cuộc anh là người hay súc sinh. Vì sao tim anh lại đen đến thế! "

Anh mỉm cười, chớp chớp mắt nhìn lên lầu

"Giờ này Đường Tâm còn đang đi học, đợi nó về đây tôi sẽ giới thiệu với nó các con tôi! "

Cô tức giận đập tay xuống bàn

"Anh dám, anh làm vậy là muốn làm tổn thương con bé. Tôi không cho phép! "

Nếu con cô mà biết, nó sẽ sốc đến mức nào về người cha nó luôn tôn sùng, là thần tượng của nó!

"Cô phải ngoan ngoãn nghe lời tôi, phục tùng tôi mà xem hai đứa như con ruột của mình. Về thân phận của 2 đứa, dĩ nhiên tôi sẽ công bố cho toàn thế giới! "

Cô bị sốc đến tim muốn ngừng đập, cắn môi bất lực

"Tôi không phải mẹ của chúng. Tôi làm sao có thể xem chúng như con của mình. Con của tình nhân anh, tôi sẽ không thương! "

Xem con của tình nhân như con của mình, cô cao thượng đến mức đó sao ?

"Tình nhân sao, cũng không hẳn vậy. Cô ta cũng là vợ của tôi. Cho nên cô thu hồi hai từ "tình nhân" đó lại đi. Trong thời gian mẹ chúng không có ở đây. Chúng chỉ cần mất một sợi tóc nào thì tôi sẽ đưa Đường Tâm đi Mỹ ngay lập tức! Nhớ cho kỹ, đừng khiêu khích giới hạn của tôi! "

Anh đứng lên, nói xong rồi bước lên lầu còn cô ngồi đó trái tim lạnh buốt. Tim cô đau quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro