Chương 1
Sâu sa trong vũ trụ có một bộ thì thể đang lơ lửng và di chuyển vô định hướng trong vũ trụ xa xôi. Đây là một cơ thể của một người hiện đại tên là Trần Vô Ưu. Không có ai biết cổ thi thể này đã xuất hiện từ bao giờ và đã trôi dạt trong vũ trụ bao lâu.
Thật ra, hắn là một người sống trên địa cầu. Cuộc sống của hắn vô cùng bận rộn , không có thời gian để thư giãn. Năm nay hắn đã gần 30 nhưng vẫn không đủ tiền để cưới vợ. Cha mẹ của Trần Vô Ưu không hề quan tâm và chăm lo cho hắn từ lúc nhỏ. Họ đã li dị từ khi hắn còn rất nhỏ và hiện đang sống với gia đình mới. Bà ngoại mất khi hắn vừa mới tốt nghiệp đại học ,người đã chăm lo cho hắn suốt chặng đường trưởng thành.
Hắn đã mất vào một vụ tai nạn khi đang trên đường đi đến công ty. Thì lúc này, trong đầu hắn có thanh âm máy móc vang lên:
" Hệ thống đang trong quá trình xác nhận chủ hệ thống và đưa người du hành đến thế giới huyền huyễn trải nghiệm nhân sinh."
" Hệ thống báo động! Hệ thống báo động! Trong quá trình dịch chuyển gặp trục trặc. Hệ thống trong quá trình sửa chữa. Xin chủ nhân chờ đợi."
Bỗng lúc này có một luồng lóc xoáy hút cơ thể của hắn vào bên trong. Linh hồn của hắn bị tách ra khỏi cơ thể và rơi vào cuộc hành trình luân hồi vô thời hạn bắt đầu. Trong khi hệ thống của hắn đang trong quá trình sửa chữa.
Ở đây là một quá trình trải nghiệm vô cùng tàn khóc. Hắn đã được nếm trải thế nào là nhân sinh nóng lạnh khi luân hồi làm người. Sự khóc liệt, hoang dã khi làm động vật. Sự yên tĩnh cho đến chết chóc khi làm một gốc cây...
"Chúc mừng chủ hệ thống! Hệ thống đã sửa chữa thành công và cuộc hành trình đến huyền huyễn thế giới bắt đầu."
Khi mở mắt ra, xung quanh Trần Vô Ưu là một mảnh rừng rộng mênh mông với những ngọn núi cao chót vót và to lớn vô cùng. Nhưng đối với hắn thì không có gì là mới lạ vì hắn đã trải qua vô số lần luân hồi.
"Hệ thống báo cho ta công năng của ngươi."
" Thông báo chủ hệ thống! Đây là một hệ thống xây dựng tông môn và làm nhiệm vụ để nhận ban thưởng."
"Này hệ thống! Hãy đi tìm kiếm chủ hệ thống mới vì ta không có hứng thú hoàng thành bất kỳ nhiệm vụ gì. Ta đã mệt mỏi và chán ghét với tất cả. Giờ đây chỉ muốn sống một cuộc sống an tỉnh và bình yên." Giọng nói vô cùng lạnh lùng không có một chút tình cảm.
Hệ thống trầm mặc vì nó biết trong quá trình sửa chữa thì chủ hệ thống đã trải qua những gì. Một lúc sau hệ thống đã đưa ra một quyết định gì đó và trả lời:
" Xin chủ nhân an tâm ,hệ thống sẽ không ép buộc ngài làm bất kỳ việc gì không hợp ý của ngài."
" Hệ thống trong quá trình nâng cấp. Nâng cấp lần một thất bại, nâng cấp lần hai thất bại....nâng cấp lần mười thành công."
Lần này đến Trần Vô Ưu trầm mặc.
" Hệ thống cần gì phải làm như vậy."
"Bây giờ việc làm cho chủ nhân hài lòng là trách nhiệm của hệ thống."
"Xin hỏi chủ nhân có đồng ý nhận ba gói quà lớn?"
"Đồng ý!" Trần Vô Ưu trả lời.
" Chúc mừng chủ nhân nhận được trích tiên đặc hiệu.".
Thế là xung quanh Trần Vô Ưu xuất hiện khói trắng không thể nhìn xuyên qua được. Một lúc sau đám khói tan đi. Hiện ra trước mặt là một nam nhân khoảng hai mươi tuổi với ba ngàn mái tóc trắng xõa dài qua vai. Khuôn mặt vô cùng đẹp đẽ đến thần tiên nhìn thấy cũng phải ghen tỵ. Với đôi mắt sáng chối nếu nhìn sâu sẽ thấy đây không phải là một đôi mắt mà là một vùng vũ trụ với muôn ngàn ánh sao. Trong đôi mắt không có sự tang thương, vui buồn hay bất kỳ gì cả mà chỉ là một sự tĩnh lặng. Trên thân là một bộ áo dài màu xanh nhạt với những hoa văn vô cùng đẹp mắt. Đôi chân trần đạp thanh liên.
" Chúc mừng chủ nhân đạt được vô địch tu vi."
" Vậy tu vi của ta hiện tại là gì?"
" Xin thưa chủ nhân,tu vi của ngài đã vượt qua khỏi ngũ hành, thiên đạo và đại đạo không có bất kỳ thứ gì có thể quản được ngài. Chủ nhân tồn tại trên tất cả."
Lúc này tu vi tự động hòa nhập vào cơ thể rất tự nhiên giống như không có việc gì xảy ra. Không có linh khí hội tụ,cũng không có dị tượng hiện ra gì cả. Hắn có một cảm giác vô cùng huyền diệu giống như là chỉ bằng một ý nghĩ thì có thể biến tất cả những gì đang tồn tại trong vũ trụ thành các bụi.
"Chúc mừng chủ nhân đạt được công năng mọi sự thông hiểu. Chỉ cần ngài muốn biết đều là tự động học được max cấp."
" Chúc mừng chủ nhân đạt được mỗi ngày tự động đánh dấu công năng một lần ban thưởng."
Tất cả những ban thưởng này đối với hắn có cũng được, không có cũng được. Vì không có gì làm cho hắn rung động cả. Đối với bản thân, hắn chỉ muốn có một cuộc sống nhàn hạ, vô ưu, vô cầu nếu có sự việc gì có thể làm cho hắn thích thú thì càng tốt.
"Hệ thống cho ta biết hiện tại đang ở đâu và ở khu vực nào?"
"Xin thưa chủ nhân! Ngài đang ở Linh Huyền đại lục và chúng ta đang ở phía đông của đại lục này. Một địa vực linh khí kém nhất so với những địa vực khác."
"Vậy, hệ thống tu luyện của đại lục này được phân chia như thế nào?"
" Thưa chủ nhân! Hệ thống tu luyện ở đại lục này chia làm chín cấp bậc :linh nhân, linh sĩ, linh sư, linh vương, linh tông, linh hoàng, linh tôn, linh thánh, linh đế. Sau khi phi thăng tiên giới thì sẽ có những cấp bậc khác."
" Linh căng tu luyện thì được chia làm từ một đến chín, trên cấp chín là: thánh căng và thần căng."
" Công pháp tu luyện thì được chia làm:nhân, huyền, hoàng, địa, thiên, thánh, thần."
"Được rồi vậy từ nay, ta sẽ gọi người là lão thống sẽ thêm gần gũi. Vì trên thế giới này kẻ mà ta quen biết chỉ có người."
"Đa tạ chủ nhân!"
"Lão thống nói là muốn thành lập một tông môn phải không? Xem ra việc này cũng thú vị!"
"Vậy chủ nhân, ngài muốn thành lập sơn môn ở đâu?"
"Không! Không! Đó là chuyện xưa rồi trong các truyện huyền huyễn, tiên hiệp tiểu thuyết."
"Phải làm gì đó thật thú vị hơn nữa!"
"Vậy thì, lão thống hãy sáng tạo cho ta một chiến hạm khoa kỹ bay lơ lửng trên bầu trời, nhìn từ bên ngoài có thể chứa nghìn người. Bên trên chiến hạm sẽ có màn hình năm D với hai chữ Vô Đạo Tông là tên tông môn. Chiến hạm được bao phủ bởi trận pháp không gian và ẩn hình. Sẽ không có gì có thể phát hiện ra sự tồn tại của chiến hạm và bất kỳ vật gì cũng đều có thể bay xuyên qua vì chúng không tồn tại cùng một không gian. Bên trong chiến hạm là một tiểu thế giới với tám sơn phong xoay quanh một sơn phong lớn nhất."
" Sơn phong lớn nhất này sẽ là chính điện gọi là chủ phong. Trên đỉnh sơn phong này sẽ có một núi nhỏ bay lơ lửng cố định. Đây sẽ là nơi ta ở, nơi này sẽ có trận pháp bao phủ không có một ai có thể bước vào."
" Tám sơn phong còn lại sẽ được chia thành: Đan phong, trận phong, khí phong, trưởng lão phong, thân truyền phong, nội môn phong, yêu thú phong, chiến phong."
Hắn đến bên cạnh thác nước và ngồi xuống thì bên dưới chỗ ngồi xuất hiện một đóa hoa thanh liên bao phủ không cho ý phục nhiễm bất kỳ một hạt bụi nào.
Hắn ngước nhìn bầu trời đêm. Đêm nay trăng thật là sáng.
"Nếu có rượu và đàn cầm thì rất hợp ý cảnh hiện giờ." Hắn nói khẽ.
"Lão thống! Ngươi có rượu và đàn không?"
"Chủ nhân! Rượu được chuyển đến trong không gian trữ vật rồi."
"Tốt lắm!"
Trong tay của hắn xuất hiện một bầu rượu và trên đùi xuất hiện một cây đàn cầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro