⚜️
Nàng ngước gương mặt yêu kiều đẫm lệ lên mà nhìn ta. Nàng thật xảo quyệt, biết rằng cách này luôn lấy được sự mềm lòng của ta.
Nhưng lần này thì không.
"Nàng quay về đi."
"Không thể có chuyện đó được. Gánh nặng ta cùng chịu, hạnh phúc ta cùng hưởng. Ngươi đã hứa rồi."
"...Ta phải làm gì để nàng không đi tiếp cùng ta đây, vào nơi biển lửa này?"
Sau lưng ta bùng lên một ngọn lửa ma pháp dữ dội. Khói lửa mù trời, nhưng trước mặt ta, nàng vẫn đẹp đẽ như vậy. Kiên cường và tuyệt sắc. Và sức mạnh đỉnh cao đang chảy trong huyết quản nàng càng khẳng định vị trí thiên hạ hoàn mỹ của nàng.
Bất quá, chính ta đã làm nàng trở nên không hoàn hảo, bởi thứ tình cảm tội lỗi này.
"Ta vào trước, ngươi theo sau."
Ta lặng người nhìn đôi mắt trong suốt của nàng. Chúng luôn như vậy, lặng lẽ lắng đọng mọi sự xáo động. Thứ mà ta luôn có thể tin vào.
"Đừng giấu ta." Nàng hạ giọng. "Sinh mệnh của ngươi sắp tàn rồi, phải không?"
"Đúng. Ta đã muốn nói với nàng sớm hơn.
Ta sẽ đốt cháy sinh mạng và trí tuệ này, tạo ra một thế giới hạnh phúc nhất."
'Nhưng lại không có đôi ta.' Ta đã không thể nói vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro