HÀNG XÓM 3- LIÊN HOAN
Thêm một tuần yên ổn kể từ cái hôm chủ nhật mà thằng Đại Bự nó làm ầm lên đòi giảng hòa với Đức nhà nó, thì những hôm sau tôi không bị làm phiền bởi những cuộc cãi vã trẻ con của chúng nó nữa. Nhưng mà tôi vẫn thấy không đúng lắm, chúng nó hay chòng ghẹo nhau như thế, không có lý gì mấy hôm nay lại yên ổn như vậy. Chả có nhẽ, bầu trời thường bình yên trước cơn giông tố sao?
Hôm nay lại là chủ nhật, mà tôi thì có đi đâu đâu cơ chứ, chủ nhật hay ngày thường thì cũng vậy à. Mà tối qua tôi lướt facebook thấy nói cái gì mà hôm nay là ngày Quốc tế FA, gì chứ độc thân cũng có ngày cơ à? Nếu thế thì hôm nay tôi sẽ tự thưởng cho mình một ngày ngủ quên trời quên đất ihihihi.
Ding.....dong! Ding.....dong! Ding.....dong! Ding.....dong!
Hôm nay là ngày của tôi, tôi nhắc lại, hôm nay là ngày của tôi cơ mà, thằng nào con nào làm phiền đấy, tôi xin, tôi xinnnnn. Loẹt quẹt đôi dép trong nhà ra mở cửa, tôi khựng lại chừng 10 giây bởi trước cửa nhà tôi là một đám lố nhố toàn con trai, lại còn vác theo một đống đồ nào bánh gato, nào bóng bay đủ màu sắc.
-Chúc mừng Quốc tế người độc thân! Chúng nó đồng thanh hô lớn cầm đầu là thằng Đại Bự làm tôi giật bắn mình rồi đóng sập cửa lại trước ánh mắt ngạc nhiên của cả bọn
Thưa mẹ, con xin lỗi mẹ vì đã không nghe lời mẹ để đến bây giờ 28 tuổi rồi còn bị bọn trẻ con mang ra làm trò cười cho thiên hạ huhuhu con biết lỗi rồi mẹ ơi, cuối năm (nhưng chưa biết là năm nào ạ) con sẽ tìm con rể cho mẹ. Nhưng trước hết, con phải xin mẹ và các cô thứ lỗi, con cần phải dẹp cái đống ôn thần mắc dịch này đã.
-Chị ơi, mở cửa đi mà, bọn em đứng ngoài này mỏi chân nắm dồi! Cái tiếng chua loét đấy là của thằng Đại Bự nhà Đức, nghe là đã muốn tẩn
-Chúng mày cứ đứng đấy, đẹp trai sáng sủa cả một lũ đứng đấy bán dáng free một tý cho người khác xem cũng chả sao cả, đứng đấy cho bà
Hơn 20 phút sau tôi mới quần áo chỉnh tề, đầu tóc gọn gàng ra mở cửa và vẫn thấy một đám lố nhố như vậy nhưng đã ngoan hơn, không còn la ó, hát hò phá làng phá xóm nữa. Vừa thấy tôi mở cửa, bọn nó lại hí hửng hẳn lên, chỉ đợi có thế chúng nó kéo nhau vào nhà tôi, rồi cũng không hẹn mà cả bọn không đứa nào ngồi lên sofa lại ngồi hết xuống tấm thảm cạnh bàn trà tôi hay ngồi làm việc ở đấy
-Nào nói xem ai là đứa đầu têu vụ này? Tôi vừa ngồi vắt chân kiểu quý bà trên ghế sofa vừa hất mặt hỏi bọn lố nhố ngồi dưới sàn kia
-Tưởng chị không cho bọn em vào cơ, hóa ra nà đi chải đầu thay quần áo ihihihi, cũng giống con gái ra phết đấy. Đứa to gan mở mồm đầu tiên trêu tôi lại là thằng Bự, láo xược!
-Oắt Bự ngậm cái miệng vào, chị có thể hót mày ra cửa bất cứ lúc nào đấy?
-Em nại sợ chị quá cơ
-Vậy chị hót Đức đi nhé?
-Ơ... không được Đức nà của em chứ. Đại Bự vừa nói vừa kéo Đức vào lòng ôm ôm làm Đức đỏ bừng cả mặt mày, vội vội vàng vàng đẩy Đại ra, nghe có vẻ mặt không dày như thằng Đại được
-Thôi, chúng mày tổ lái quá, nói chị nghe đứa nào đầu têu? Nhanh lên. Nói đúng sự thật sẽ được hưởng khoan hồng
-Là em.....em ạ. Người vừa lên tiếng là Văn Toàn, nhà đối diện nhà tôi, cũng mê Kpop như tôi vậy, tuy hơi nhút nhát và dễ khóc nhưng bù lại được cái dễ thương nên ai cũng mến đương nhiên bao gồm cả tôi
-Ồ bé Tòn đó hả? Sao không nói sớm, hay bọn này nó bắt nạt em? Cứ nói chị sẽ xử từng thằng một
-Đấy, nại bênh đấy, sao chị không công bằng gì thế nhờ?
-Thằng Bự ngậm miệng vào hộ chị cái, mày cứ nho nhỏ dễ thương như Tòn đã rồi hẵng tính tiếp chuyện nhé, còn to như mày, chị cưng hổng nổi
-Thôi tóm lại là như này, nếu hôm nay mấy đứa sang đây rồi thì coi như làm một bữa liên hoan cho biết chị biết em nhỉ? Thực ra chị chỉ biết mấy đứa gần gần đây thôi vì chúng nó hay rảnh rỗi sang phá chị, còn mấy đứa kia chắc đi làm hay đi học nên chị không gặp thường xuyên nên chị cũng chẳng nhớ tên được hết, chị cũng ở nhà suốt mà nên có gì cứ sang gọi chị là được, ok chứ?
-Ok ạ. Cả bọn đồng thanh hô vang cả cái nhà tôi và tôi cũng biết "Hội chứng không chống lại được thính của trai trẻ" của tôi lại tái phát nữa rồi
Đương nhiên cái lũ trẻ con đấy sẽ chẳng ở yên trong nhà được quá 1 tiếng đồng hồ, và đương nhiên chúng nó mà ra ngoài chơi thì sẽ kéo theo tôi với cái lý do "hôm nay là ngày của chị mà" được chúng nó nhai đi nhai lại cứ 1 lần/ 5 phút như có lập trình sẵn vậy.
Thôi thì hôm nay cũng là chủ nhật, lại là ngày của mình, tôi cũng phá lệ thả cửa cho chúng nó bắt nạt một xíu, những ngày thường tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời. Và như thế, tôi đã bị lôi đi công viên giải trí, nơi có vô vàn những trò chơi mạo hiểm mà tôi thì lại sợ độ cao nên sẽ dùng quyền lực của mình để răn đe chúng nó và đương nhiên sẽ được ngồi trông đồ cho chúng nó rồi haha tôi thật thông thái...
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cre on pic
Pt2 của phần này sẽ là bữa liên hoan tại nhà ạ... ủng hộ cho mình để nghe tiếp câu chuyện nhé ạ yêu!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro