Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trắng

Nhiều lúc tôi lại tự hỏi bản thân mình rốt cuộc cái gì là cô đơn . Tại sao đôi khi những suy nghĩ tiêu cực cứ lẩn quẩn trong tâm trí không cách nào dứt ra được? Tại sao tôi lại phải cười ? Tại sao tôi lại phải cố gắng ? Tại sao tôi phải làm hài lòng người khác ?
Bởi vì đây là đời . Tôi phải cười để tỏ ra bản thân mình ổn . Không những chứng tỏ cho ngoài kia mà còn như là 1 cách tự an ủi. Có những ngày buồn tẻ nhẹ nhàng trôi , tôi đắm chìm trong không gian lặng yên . Không ai biết tôi đang làm gì , không ai biết tôi nghĩ gì . Tôi khoá mình trong không gian vỏn vẹn nhỏ của căn phòng . Nằm xuống và nhắm mắt . Chơi game và đọc truyện . Dọn dẹp và học tập . Tất cả chỉ một mình . Nhiều lúc tôi nghĩ a có lẽ bản thân bị trầm cảm . Nhưng rồi tôi lại cho không phải . Tôi vẫn luôn muốn sống , tôi sợ chết và rồi lại tiếp tục sống . Quỹ đạo này vẫn tiếp tục xoay vòng , chầm chậm theo từng nhịp như quả lắc của chiếc đồng hồ cũ kỹ tôi từng thấy trên 1 bộ phim . Từng nhịp từng nhịp đung đưa đung đưa .
Cuộc sống cứ lặng lẽ tiếp tục và tâm trí tôi cứ lơ đãng như 1 người bị lạc trong sa mạc khô cằn mãi kiếm tìm 1 ốc đảo trù phú . Vô định . Cuối cùng thì mục đính của tôi là gì . Tôi cũng chả biết . Tôi lười tìm ra câu trả lời , tôi lười để đi tìm và mặc bản thân rơi . Tiêu cực và nhạt nhẽo , ảm đạm bao trùm . Cất tiếng hát nghêu ngao theo nhịp của bài hát được phát ra 1 cách ngẫu nhiên từ chiếc điện thoại . Hát để tạo ra âm thành . Hát để biết ơn giời tôi vẫn có thể cất tiếng nói được . Và ơn giời vẫn còn có âm thanh trong căn phòng này .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro